Sunday, April 17, 2022

Easter Sunday of the Resurrection of the Lord 2022

Easter Sunday of the Resurrection of the Lord 2022
Opening Prayer: Lord Jesus, it has been thousands of years since your Resurrection from the dead—the greatest moment in the history of the world, the one that changes everything. Help me to see how all of my life is changed by your rising from the dead. Help me to realize how my body and soul are affected since your Resurrection opens the way to the resurrection for me. Help me to live as someone who has new life thanks to your rising from the dead.
Encountering Christ:
Mary Came Very Early: Let us imagine ourselves alongside Mary Magdalene as she approached the tomb that chilly Easter morning. Her heart was heavy because not a second had passed by that she didn’t remember all that Jesus did for her, how he set her free and changed her life. She was reeling from the experiences of the three days before when she witnessed his crucifixion and death. She ached at the memory, which was a nightmare for her. She probably hadn’t slept and, as she went to the tomb, she wished with all her heart that it had never happened, that she could see him one more time. Her love was so great that it literally compelled her to come to the tomb before anyone else was even awake, and she was hoping to console herself by being physically near the body of Christ. We have risen early, like Mary, to immerse ourselves in the wonder of the Resurrection. May this time of reflection awaken in us a renewed gratitude for all Christ has done for us, how he has changed our lives, and how we can be close to him in the Eucharist.
    Peter and John Ran to the Tomb: When Peter and John heard Mary’s testimony, they raced to the tomb. What were they thinking as they ran? Was there some memory in their minds of Jesus’ promises that he would rise from the dead? John, the younger of the two, arrived at the tomb first but didn’t go in. He just peeked inside. Was he acting temperately by deferring to Peter, who was his elder and the leader? Was John respecting the consecrated ground of a grave? Or was he hesitant because someone had “broken in”? Peter, bold and impetuous as ever, didn’t hesitate to enter the tomb and thoroughly investigate. Mary, John, and Peter each approached the tomb with varying degrees of fear, confusion, and expectation. How do we feel this Easter morning? Fearful, confused, or full of joyful expectation? Let’s bring all of our concerns to Christ, for he is alive. Christ is risen!
    He Saw and Believed: As John followed Peter into the tomb, he saw the empty slab on which, just three days ago, Jesus had lain. He saw the very cloths that he had helped to position around the dead body of Jesus folded neatly and laid aside. The Gospel put in four words John’s most amazing internal transformation: “He saw and believed.” John was the first Apostle to make the decision to believe, to let himself be convinced that Jesus hadn’t been stolen from the tomb, he had come back from the dead, he was alive. May we imitate John’s deep faith in the Resurrection of Jesus as we celebrate the holiest day in human history.
        Conversing with Christ: Lord Jesus, I am not one of those who were fortunate enough to be at the tomb that morning. Yet, I have come to believe thanks to the testimony of others and the witness of these three people, and because your Apostles wrote everything down all those years ago. You are alive, and I have been blessed to experience your presence in my life. My heart is grateful for the gift of your Resurrection. “We are the Easter people and hallelujah is our song” (St. John Paul II).
    Resolution: Lord, today by your grace I will celebrate the Resurrection as fully and as joyfully as I can.

Sunday, April 10, 2022

Suy Niệm Tin Mừng Chúa Nhật Lễ Lá - C

 Suy Niệm Tin Mừng Chúa Nhật Lễ Lá - C

Khi những người Kitô giáo tiên khởi nói về Chúa Giêsu, họ bắt đầu nói về cuộc khổ nạn của Chúa Giêsu Kitô. Ví dụ, trong thơ gởi thứ nhất cho giáo đoàn Côrintô Thánh Phao-lô có nói rằng ông muốn “Quả tôi đã quyết định là nơi anh em, tôi không muốn biết gì ngoài Ðức Giêsu Kitô, và là Ðức Giêsu Kitô bị đóng đinh thập giá. ”. (I Cô-rinh-tô 2: 2)
Trong bài đọc thứ hai hôm nay, Thánh Phaolô đã trình bày một trong những bài thánh ca cổ xưa nhất. Trong bài này kể về việc Chúa Giêsu đã khiêm tốn hạ mình cho đến chết, nhưng bây giờ Ngài được tôn vinh cao hơn tất cả các tạo vật. Các học giả phỏng đoán rằng câu chuyện về cuộc khổ nạn của Chúa Giêsu mà chúng thường nghe chẳng hạn như chúng ta đã được nghe trong các giờ phụng phụ đã được rao giảng, lưu truyền trước khi các phần khác của Phúc âm như các bài dụ ngôn, hay các phép lạ, v.v. được viết ra. Mặc dù những đoạn văn này được nhắc đến ở đoạn cuối của các Phúc âm, nhưng cuộc khổ nạn của Chúa Giêsu Kitô thực sự mới là điểm khởi đầu để chúng ta có thể hiểu về Chúa Giêsu.
Bộ phim về cuộc khổ nạn của Chúa Giêsu của đạo diễn Mel Gibson đã giúp nhiều người chúng ta đánh giá về cuộc khổ nạn của Chúa Giêsu theo một cách mới. Đối với một số người, bạo lực có vẻ quá đáng, nhưng nó đã mang lại sự công lý nghiêm khắc của người La Mã. Hầu hết mọi người trong thời Chúa Giêsu đã sinh ra và trưởng thành trong Đế chế La Mã đều đã từng chứng kiến những nạn nhân bị hành quyết công khai. Trước khi hành quyết một tên tội phạm, những người lính la mã trước tiên là hành hạ rồi đánh đập tội nhân trước mặt gia đình, bạn bè và những người xung quanh. Sau đó, dùng dây hoặc đinh,đóng nạn nhân đó vào cây thập giá, và treo lên ấy cho đến chết. Khi Thánh Phao-lô nói Chúa Giê-su bị sỉ nhục, ông đã nghĩ đến hình ảnh đó. Các chữ “trừng phạt” và “đóng đinh” gợi lên sự kinh hoàng. Đạo diễn Mel Gibson đã sử dụng kỹ thuật phim ảnh và phim trường để mang lại sự kinh dị đó cho chúng ta.
Mọi người đã hỏi tại sao chúng ta lại tập trung vào sự đau khổ của Chúa Giê-su khi những người khác cũng phải chịu đựng những đau khổ trên thân xác, hay một số người thậm chí còn hành xử với những người khác theo những cách còn táo bạo và tàn ác hơn là dân do thái đã đối xử với Chúa Giêsu. Đúng, nhưng chính cuộc khổ nạn của Chúa Giêsu đã cô lập và tập hợp những nỗi thống khổ của nhân loại và mang lại ý nghĩa và chia sẻ đau khổ với con người. Trong đó bao gồm tất cả những sự đau khổ, dù nhỏ hay lớn mà mỗi người chúng ta ai cũng phải trải qua. Câu hỏi không phải là chúng ta sẽ đau khổ, mà là chúng ta sẽ làm gì với những thử thách về sự khốn khổ của mình. Chúng ta có sự lựa chọn, một là chúng ta cũng sẽ khiêm tốn theo chân Chúa Giêsu mà lãnh nhận sự đau khổ đó hay chúng ta sẽ phải ngậm đắng nuốt cay mà chịu thua?
Là người Kitô giáo, chúng ta luôn phải hướng về cuộc khổ nạn của Chúa Kitô. Không phải vì đó là những danh từ hay là hình ảnh cuối cùng để chúng ta cảm nhậ đau khổ, Nhưng trong thực tế khi chúng ta hướng về cuộc khổ nạn đó là chúng ta đang chiêm niệm, suy ngẫm về cuộc khổ nạn của Chúa Kitô để chúng ta có thể thấy rằng chúng ta nhìn thấy đươc điều gì đó, hay sự cứu rỗi trong cuộc sống đời sau. Những người Kitô hữu thời ban đầu có lẽ chắc sẽ không thu thập được một câu chuyện về cuộc khổ nạn của Chúa nếu như họ chỉ nghĩ rằng mọi thứ đã kết thúc trong một ngôi mộ. Sự việc này chỉ đơn giản như thế thì quá là đau lòng, cũng giống như một số người trong chúng ta nhớ lại sự đau đớn cuối cùng của công bà, cha mẹ ... Nhưng chúng ta biết là chắc chắn sẽ còn nhiều điều thú vị hơn thế nữa, bởi vì sự đau khổ đó có giá trị vô biên. Vì điều đó, chúng ta nên đến với Chúa Giếu Kitô trong cuộc khổ nạn của ngài trong Tuần Thánh này để chúng ta cùng nhau hồi tưởng lại những sự kiện trọng đại trong cuộc sống đức tin của chúng ta.

Homily for Passion - Palm - Sunday, Year C
When the early Christians spoke about Jesus, they started with the passion. For example, St. Paul said he wanted “to know nothing except Jesus Christ and him crucified.” (I Cor 2:2) In today's second reading, Paul presents one of the most ancient Christian hymns. It tells of Jesus humbled unto death, but now exalted above all creatures. Scholars surmise that the passion narrative - such as we listened to this morning - circulated before the other parts of the Gospel (parables, miracles, etc.) were written down. Although it comes at the end of the Gospel, the passion is really the starting point for understanding Jesus.
Mel Gibson’s movie has helped many people appreciate the passion in a new way. To some the violence seemed excessive, but it did bring home the severity of Roman justice. Almost every adult in the Roman Empire had seen men publicly executed.* The punishment was carried out, not inside prisons, but in view of all. Before executing a criminal, the soldiers first flogged him in front of family, friends and onlookers. Then, using cords or nails, they affixed the victim to the cross, which was probably not much higher than the height of a human person.** When Paul said Jesus was humiliated, he had that image in mind. The words “scourging” and “crucifixion” evoked horror. Mel Gibson has used the cinema to bring that horror home to us.
People have asked why we focus on Jesus’ suffering when others have also suffered, some in even more atrocious ways than Jesus. Yes, but it is his passion that brings together the anguish of humanity and gives it meaning - including the suffering, small or great, which you or I experience. The question is not whether you or I will suffer, but what we will do with our trials. Will we join them to his - or give in to bitterness?
As Christians we always come back to the passion of Christ. Not because it is the last word. The very fact that we meditate on the passion indicates that we see something beyond it. The early Christians would not have gathered a passion narrative if they thought everything ended at the tomb. It would simply have been too heartbreaking – like remembering a parent’s final agony. But we know there is more, that the suffering had immeasurable worth. For that I must ask you to come with us this Holy Week as we relive the great events of our faith.

************

April 10, 2022 Palm Sunday of the Lord’s Passion
Opening Prayer: My Lord and Savior, today we recall your triumphant entry into Jerusalem and the bitter suffering of your Passion. I am overwhelmed by the sacrifice you endured. Please give me a heart of gratitude for your selfless love. As I meditate today on this painful Gospel, open my eyes to your love, your mercy, and my own deep need for redemption.

Encountering Christ:
Triumph and Acclaim:
Today our readings take us first from the joyous and triumphant entrance of Jesus into Jerusalem, to the glorious events of Holy Thursday, and finally, to the betrayal, anguish, and suffering of Good Friday. During the Gospel reading and the procession with palms, we proclaim with the disciples, “Blessed is the King who comes in the name of the Lord!” (Luke 12:12-13).
We are reminded of the Sanctus we say at every Mass and silently bow in heart and mind once again before our King in humble adoration. We ponder the majesty of our Lord and give him the praise he is due. “I tell you, if they keep silent, the stones will cry out!” (Luke 19:39-40).

Abandonment and Betrayal:
Jesus asked an agonizing question in today’s responsorial psalm: “My God, my God, why have you abandoned me?” He had been wounded to the core when his friends fell asleep as he suffered in the garden of Gethsemane, when his disciple Judas betrayed him, when his right-hand man Peter denied knowing him. In our darkest hours, we can unite our suffering and feelings of abandonment to Jesus. He understands. He knows our pain. “Wait for the Lord; be strong, and let your heart take courage; yea, wait for the Lord!” (Psalm 27:14, RSV).

Death and Redemption:
In her books chronicling the lives and struggles of several Church of England priests during WWII, author Susan Howatch reminds us again and again that there is no Easter Sunday without Good Friday. Since we, as Catholics, know the end of the story, there is a temptation to gloss over the grim reality of Holy Week. Although Jesus has indeed conquered sin and death and has in fact opened up the gates of Heaven to us all, his suffering and death–this act of perfect love–was an integral part of the process. His redemption of our souls was only made possible by his suffering, death, and Resurrection. “Do not pass one day without devoting a half-hour, or at least a quarter of an hour, to meditation on the sorrowful Passion of your Savior. Have a continual remembrance of the agonies of your crucified Love, and know that the greatest saints, who now, in heaven, triumph in holy love, arrived at perfection in this way” (St. Paul of the Cross). This Holy Week is a solemn period, given to us by Mother Church, to deeply ponder and appreciate all he suffered for us.

Conversing with Christ:Jesus, how uncomfortable it is to really contemplate what you did for me on the cross. To do so brings me face to face with my own sin. I ask that you unite all of my sufferings today, whether large or small, to yours. I give you thanks for your sacrifice. Jesus, heal me from sin and bring me ever closer to you.
Resolution: Lord, today by your grace I will offer up any suffering, inconvenience, or annoyance I encounter in thanksgiving for your sacrifice.

Suy Niệm Tin Mừng Chúa Nhật Lễ Lá
Tại sao Chúa Giêsu không chống cự khi dân Do Thái bày bắt Chúa? Ngài chắc chắn có sức mạnh để thoát khỏi sự đau khổ này, và trong cảnh tưởng Vườn Gethsemane, chúng ta thấy rõ ràng là Ngài chưa muốn phải hy sinh, nhưng Ngài muốn làm theo ý Chúa Cha. Đó là động lực cho người đầy tớ đau khổ trong sách Isaiah đã viết, và đó là những việc xảy ra trong cuộc khổ nạn. Không chỉ có vậy, nhưng Chúa Giêsu đã chấp nhận làm chứng nhân cho Chúa Cha trên Trời bằng sự phản ứng theo cách thông thường của con người và chịu theo các quy tắc của thế gian này. Ngài đã đáp lại bằng sự kiên nhẫn, can đảm và tình yêu, cũng như Ngài hoàn toàn tin tưởng vào Thiên Chúa Cha. Ngài sẵn sàng hiến thân vì nhân loại, và chính tình yêu tự hiến cao cả này là nguồn gốc của sự tôn vinh Thiên Chúa và vinh quang của Ngài.
Nhiệm vụ của Chúa Giêsu không phải là chết, mà là việc chứng kiến sự ​​công lý, lòng yêu thương, sự tha thứ vô bờ của Thiên Chúa, và cũng là thử thách cách suy nghĩ và hành động của con người. Khi Chúa Giêsu thực hiện những điều này, Ngài đã phải đương đầu với những sự xung đột với thế giới, và cái chết của Ngài thì thật sự không thể tránh khỏi. Nhưng cái chết của Ngài là hậu quả cho cái nhiệm vụ, chứ không phải nhiệm vụ của Ngài là phải chết. Những bạo lực và đau khổ tất cả là không tốt; nhưng cách mà chúng ta phản ứng với những sự đau khổ và bạo lực đó mới có thể khiến chúng trở nên hữu ích tích cực cho cuộc sống nội tâm.
Trong bài Thương khó Chúa Giêsu theo thánh Luca đã cho chúng ta chứng kiến ​​những nguyên tắc này một cách hoàn hảo. Chúa Giesu đã tha thứ cho những kẻ đánh đập hành hạ Ngài và những người đã hành quyết Ngài trên thập giá cũng như tha thứ tên trộm biết ăn năn ở bên cạnh. Ngay cả người đội trưởng quân đội La Mã cũng đã phải thốt to lên là Ngài đấng vô tội và người công chính. Lạy Chúa, xin giúp chúng con biết sống noi gương sự đau khổ của Chúa Giêsu trong những đau khổ của chúng con.

Palm Sunday, 14th April 2019 - Is. 50:4-7; Phil. 2:6-11; Lk. 22:14-23:56
Why did Jesus not resist? He certainly had the power to escape his suffering, and in the Garden of Gethsemane scene it was clear that he did not want to die. But he wanted to follow the will of God more than anything else. That was the motive for the suffering servant in Isaiah, and it was at work in the Passion story. Not only that, but to react in a typically human way would have been playing according to the world’s rules and Jesus witnessed only to those from heaven. He responded with patience, courage, and love as well as complete trust in God the Father. He was willing to give himself away for the sake of humanity, and it is this extreme self-giving love that was the source of his exaltation and glorification. His mission was not to die, but to witness to justice, compassion, forgiveness, and love, and to challenge the way humans think and act. Doing this put him on a collision course with the world, and his death was inevitable. But his death was a consequence of his mission, not the mission itself. Violence and suffering alone are not good — only how we respond to it can make it something positive.
In Luke’s version of the Passion, Jesus witnessed to these principles in a perfect manner. He forgave his executioners from the cross as well as the repentant thief at his side. Even the Roman centurion proclaimed his innocence and righteousness.
Lord, help me to follow the example of Jesus in his suffering.

Suy Niệm Tin Mừng Thứ Bẩy Tuần thứ Năm Mùa Chay.

Suy Niệm Tin Mừng Thứ Bẩy Tuần thứ Năm Mùa Chay.
Theo truyền thống của người Do Thái Giáo từ mấy ngàn năm qua cho đến ngày nay, hàng năm Do Thái Giáo có tục lệ là thanh tẩy con người (bản thân của họ) trước ngày lễ Vượt Qua (Passover Feast). Trong những ngày này, nhiều người Do Thái, sẽ đến Giê-ru-sa-lem, hoặc tụ họp với nhau như một gia đình để cùng nhau ăn uống và cử hành ngày Lễ Vượt qua (Passover) lễ tưởng nhớ những ngày mà ông bà tổ tiên của họ được Thiên Chúa cứu ra khỏi sự nô lệ tàn ác trong xứ Ai Cập.
Chúng ta là những Kitô hữu Công giáo, chúng ta cũng trải qua một cuộc hành trình suốt 40 ngày trong mùa Chay để ăn chay, sám hối và thanh luyện tâm hồn để mừng đón ngày Lễ Vượt Qua ngày mà Chúa Giêsu Kitô đã chịu chết để làm vật hy sinh dâng lên Chúa Cha như con chiên mà ngưòi Do thái đã giết trong ngày Vượt Qua trên đất Aicập, Nhờ máu con chiên đã đỗ ra được bôi trên ngưỡng cửa mà cứu họ sống, thì hôm nay máu của Chúa Kitô cũng đã đổ ra để cứu cho chúng ta được sống. Vì tội lỗi của con ngưới chúng ta đã phân cách chúng ta ra khỏi tình yêu của Thiên Chúa, và Hôm nay, Giáo hội đã dùng thời gian 40 ngày Mùa Chay này mỗi năm để nhắc nhở chúng ta phải ăn chay, và sám hối những lỗi lầm của mình trước mặt Thiên Chúa và anh chị của chúng ta và để giúp chúng ta biết tìm đường trở lại với Tình yêu của Chúa qua bí tích hòa giải.
Để ăn năn hối cải những tội lỗi của chúng ta, chúng ta nên tự xét mình và kiểm tra những việc làm, những hành động của chúng ta và dốc lòng thống hối, ăn năn đền tôi bằng những việc bác ái và siêng năng cầu nguyện nhiều hơn. Để được đến gần và để đoàn tụ với Thiên Chúa trong tình yêu của Ngài, chúng ta cần phải thực hiện việc thanh tẩy hồn xác của chúng ta, để chúng ta được xứng đáng đón nhận lòng nhân hậu, và thương xót của Thiên Chúa và được sống trong tình yêu chân thật của Ngài.
Thật vậy, như những người Do Thái tìm kiếm và rình bắt Chúa Giêsu trong đền thờ, còn chúng ta, chúng ta đang chờ đón sự vinh hiển của Chúa Phục Sinh. Chúng ta hãy chuẩn bị để tiếp đón Chúa vinh quang trong ngày Phục Sinh của Ngài bằng cách thanh tẩy chính chúng ta và hoà giải với Ngài qua bí tích Giải tội..
Lạy Chúa Giêsu, chúng con là những môn đệ của Chúa, xin giúp cho chúng con có thể luôn luôn biết can đảm và sẵn sàng hy sinh để tuân thủ với sự mong muốn của Chúa, để sẵn sàng chịu đau khổ và chết cho Chúa vì đức tin, và để chúng con cũng có thể được chia sẻ sự chiến thắng và vinh quang của Chúa trên Nước Trời.

Suy Niệm Thứ 7 Tuần thứ 5 Mùa Chay
Thật là buồn để thấy được sự tính toán phức tạp của người Pharisêu. Chúa Giêsu đã chữa lành bao nhiêu người bệnh tật. Chúa Giêsu đã biến cải bao nhiêu người trở lại theo Chúa. Chúa Giêsu cũng đã làm cho kẻ đã chết được sống lại. Thế nhưng những người Pharisêu đang lo lắng, và tìm cách ngăn cản và sát hại Chúa Giêsu.Việc này thật là rất khó khăn cho họ. Vì cuộc sống của Ngài, lời nói của Ngài, và phép lạ của Ngài đều rất thuyết phục. Tất nhiên, những người Pharisêu có thể được thuyết phục, nếu họ chỉ tin rằng Chúa Giêsu là Đấng Thiên sai, họ sẽ không cần phải làm việc khó nhọc để tìm cách ngăn chặn những người khác tin vào Chúa.
Họ có vẻ lo lắng với việc ngăn chặn người La Mã đến và phá hủy Thành Jerusalem hơn với việc nhận ra Chúa Giêsu thực sự là Đấng Cứu Thế. Sự lo lắng của họ không phải là vô căn cứ vì bốn mươi năm sau, một Đấng Thiên sai giả đã bắt đầu một cuộc chiến chống lại quận đội La Mã, và Jerusalem đã bị phá hủy, và người Do Thái đã bị phải lưu đày. Những người Pharisiêu đã đoán đúng về những hậu quả của một Đấng Thiên Sai giả mạo, nhưng họ dường như đã mất hy vọng thực sự ở nơi Đấng Thiên sai thật sự.
Họ đã sống trong hoài nghi, trong khi người Kitô hữu cần phải được có lòng tin. Họ đã mất hy vọng, trong khi Người Kitô hữu sống bằng hy vọng. Họ yêu chính bản thân của họ và chức vụ của họ và hoàn cảch sồng của họ, trong khi đó người Kitô hữu phải yêu mến Thiên Chúa trên hết mọi sự và yêu thương người khác như chính mình. Những lời của Cai-pha, "thà một người chết thay cho dân, còn hơn là toàn dân bị tiêu diệt.” (Jn 11:51). đã nói lên với ý định quá thấp kém: Việc làm phản bội một người vô tội vì lời nói và hành động của Chúa Giêsu có thể được xem như không được thuận lợi cho họ vĩ họ sợ những người La Mã bắt bớ. Và Cai-phe đã trở thành một cộng tác viên chp giặc..
Tuy nhiên, những lời của Caipha cũng được thánh Gioan nói với chúng ta đó là một lời tiên tri. Cai-phe là thầy cả thượng phẩm, và Thiên Chúa đã sử dụng ông ta cho mục đích riêng của Thiên Chúa. “Thà để một người vô tội chết phải chết thay cho chúng ta. Thật là một sự tốt lành vì Chúa đã hy sinh cho tình yêu, chỉ vì tội lỗi của loài người chúng ta, mà Chúa Giêsu đã phải chịu khổ hình, và chịu chết để cứu chúng ta được sống đời đời. Và thật là một sự tốt lành, không phải là vì chúng ta là những kẻ hèn và chúng ta sung sướng khi nhìn thấy người khác chết vì tội lỗi của chúng ta, nhưng bởi vì nếu chúng ta chết vì tội lỗi của chúng ta, chúng ta sẽ không được sống lại, nhưng khi Chúa Giêsu đã chết cho tội lỗi của cả thế giới, người vô tội sẽ đền thay cho những người tội lỗi, Ngài có quyền phó mạng sống của Ngài mình xuống và cho nó được sống lại một lần nữa. Đó là việc tốt lành hơn cho chúng ta là vì một người vô tội phải chết thay cho toàn thế giới, nhưng chỉ khi nào mà con người vô tội có thể, bởi cái chết của mình, tiêu diệt sự chết.

Reflection
It is so sad to see the convoluted logic of the Pharisees. Jesus is healing people. Jesus is converting sinners back to following God. Jesus is raising dead people back to life. The Pharisees are worried how they can put a stop to all of it. It will be very difficult. His life, his words, and his miracles are all very convincing. Of course, the Pharisees could have just been convinced. If they had just believed that Jesus was the Messiah, they would not have had to work so hard to prevent others from believing.
They seem more worried with preventing the Romans from coming and destroying Jerusalem than with whether Jesus was actually the Messiah. Their worries are not unfounded. Forty years later, a false Messiah would start a war with the Romans, and Jerusalem would be destroyed, and the Jews forced to leave. The Pharisees were right about the consequences of a false Messiah, but they seem to have lost real hope in the coming of the actual Messiah.
They had become cynical, whereas a Christian needs to be trusting. They had lost hope, whereas a Christian lives by hope. They loved themselves and their positions and their situation, whereas a Christian must love God above all things and their neighbors as themselves. The words of Caiaphas, “it is better for you that one man should die instead of the people” are said with the lowest intention: to betray an innocent man because his words and actions might not be looked upon favorably by the persecuting Romans. Caiaphas has turned into a collaborator.
However, the words of Caiaphas are also, St. John tells us, a prophecy. Caiaphas was the high priest, and God would use him for God’s own purposes. It is better for us that an innocent man should die in our place. It is better, for us, that Jesus gave up his life to save ours. It is better, not because we should be such cowards that we gladly see someone else die for our sins, but because if we died for our own sins, we would not have risen again, but when Jesus died for the sins of the whole world, the innocent for the guilty, he had the power to lay his life down and take it up again. It is better for us that an innocent man should die instead of the whole world, but only if that innocent man can, by his death, destroy death.

Reflection on Saturday 5th week of Lents 2022
Opening Prayer: Jesus, be with me today as I read and meditate on your words in Scripture. I dedicate this time to the members of my family who do not believe in you and ask you for graces for their conversion.

Encountering Christ:
Jesus Divides: The presence of Jesus among the Jews divided them. Many of them who had come to Mary and witnessed Lazarus rising from the dead began to believe. Others didn’t. They sought out the Pharisees, hoping most likely to put a halt to Jesus’ miracles and preaching. This same kind of division occurs today, in our society and in our families. When believers in Jesus share their enthusiasm with adult children, for example, the result is sometimes fractious contention. Why? We can ask ourselves if our approach was overzealous or insensitive (too much too soon), if we felt threatened by their disbelief (How could they abandon what we’ve worked so hard to teach them?), or if there was any arrogance or self-righteousness on our part. Any of these elements in our manner are likely to cause division instead of faith-sharing. The best way to share the faith is to live the Gospel truths and use words when necessary.
The Sanhedrin: Jesus’ ministry had grown from grassroots, person-to-person, into a political problem for the Jews governed by Rome. He had become so popular that the Pharisees and Sadducees convened the Sanhedrin, which had civil, religious, and criminal jurisdiction. Ironically, Caiaphas, the high priest, prophesied that Jesus would die for the sake of the nation. And they planned to kill him. Did any of these political leaders question this seemingly rash decision to kill Jesus? Only Nicodemus—and he slipped out at night to interview Jesus privately. As disciples of Christ, we are called to be courageous in standing for the truth—in the public square, at our jobs, and in our families. “God's love calls us to move beyond fear. We ask God for the courage to abandon ourselves unreservedly so that we might be molded by God's grace, even as we cannot see where that path may lead us” (St. Ignatius Loyola).
Will He Not Come?: Political and religious tensions peaked just as the Passover was beginning in Jerusalem. Many Jews went early to perform the required cleansing rituals, and we can imagine them speculating, even gossiping about whether the controversy would keep Jesus away. The Pharisees had given orders to turn Jesus over to the authorities, but the people were fascinated by Christ. Word about Lazarus had spread. Into this cauldron of sentiment, Jesus not only came to the feast but rode in on a donkey and was received as a king. The crowds sang, “Hosanna! Blessed is he who comes in the name of the Lord.” In his omniscience, Jesus knew exactly what was at risk and entered Jerusalem to begin his Passion anyway. Love for each one of us was his sole motivation.
Conversing with Christ: It sometimes feels like I am surrounded by unbelievers like the Pharisees who object to my “religion.” Jesus, you show me how to respond as I consider the tensions and objections raised against your preaching and miracles. I am to be humble and loving, calm and truthful. I know I can count on the Holy Spirit in those moments for inspiration. Thank you for the personal relationship we share. May I be an effective witness to your love.
Resolution: Lord, today by your grace I will pray “Come Holy Spirit” whenever I feel tension or sadness.

Reflection on Saturday 5th week of Lents 2021
Opening Prayer: Lord, bless me and enlighten me as I read this Gospel. I want to come to know you better, and love you more today than I did yesterday.

Encountering Christ:
Silence: Today’s Gospel does not have any spoken words by Jesus. The only action shared by John is that Jesus decided not to appear in public anymore and left for another region. Some began to ask themselves, “Will he not come to the feast?” At times in our life, Jesus seems to disappear and all we hear are the grumblings of other voices that tell us, “Jesus is not relevant. Jesus does not care anymore. Jesus has other things to think about.” When we read the Scriptures, we know that this is not true. “He is still about his Father’s business.” Faith is not merely the feeling that God is present. It is an assurance that God is with us at all times in all circumstances.
Threat to Power: Why was the Sanhedrin worried? They thought that Jesus had become a threat. They worried that people would follow Jesus and incite the Romans to take away their nation. They wanted to retain their power over the Jews. How ironic! Jesus never threatens their power. His operating principle is love. When we follow Jesus, we lose only what’s not good for us and, in the end, we find our true selves.
God Uses Everything: Our Lord put prophetic words in the mouth of Caiphas, the high priest, who said, “You know nothing, nor do you consider that it is better for you that one man should die instead of the people, so that the whole nation may not perish.” No one in the room saw the real truth in those words. In fact, they began to plan to kill Jesus. But with the benefit of hindsight, we can marvel at this and appreciate how God can communicate to us in the most unexpected ways. As believers, we look for God in every situation.
Conversing with Christ: Lord Jesus, strengthen my faith. You are continually sharing yourself with me. Sometimes I can feel your closeness and sometimes I cannot. Build my faith so that I can trust in your presence in all circumstances of my life. Your love for me does not increase or decrease. You always love me.
Resolution: Lord, today by your grace I will say this prayer throughout the day: “Jesus, I thank you for being present right now.”

Saturday, March 27, 2021
The Effects of Jesus’ Ministry
Saturday of the Fifth Week of Lent
So the chief priests and the Pharisees convened the Sanhedrin and said, “What are we going to do? This man is performing many signs. If we leave him alone, all will believe in him, and the Romans will come and take away both our land and our nation.” John 11:47–48
Jesus’ public ministry had two primary effects upon the people. For many, they were coming to believe in Him and were hanging on His every word. They sought Him out and began to understand that He was the promised Messiah. This was the response of faith. But the reaction of the chief priests and the Pharisees was far more worldly. In the passage above, we see a group of religious leaders who are completely consumed with worldly concerns to the point that these concerns drown out all matters of faith. As the Sanhedrin convened and discussed what they should do, Caiaphas, the high priest that year, spoke up and gave advice that perfectly depicts this worldly vision. He said, “You know nothing, nor do you consider that it is better for you that one man should die instead of the people, so that the whole nation may not perish.” Caiaphas and many other religious leaders at the time appeared to be far more concerned with their worldly status and power than they were with matters of true faith and eternal salvation. If they were men who deeply loved God and sought only His holy will, then they would have rejoiced that Jesus’ ministry was so fruitful in the lives of the people. They would have offered thanks to God, day and night, for the privilege of seeing the prophecies of old about the Messiah come to fruition before their own eyes. They should have had joy and gratitude, and they should have allowed those spiritual blessings to grow within them and give them the courage they needed to go forth and die with our Lord if necessary. But instead, they chose their comfortable lives and worldly status above the truth, and they decided that Jesus needed to die.
    One beautiful truth to reflect upon within this context is that God uses all things for His glory and for the salvation of those who believe. With this meeting of the Sanhedrin, these men began to plot the death of Jesus. Eventually they used deceit, manipulation, intimidation and fear to accomplish their goal. But even though from a worldly perspective these misguided religious leaders “won,” from a divine perspective, God used their evil to bring about the greatest good the world had ever known. Through their malice, Jesus’ passion and death gave way to the new life of the Resurrection.
    Reflect, today, upon the fact that God is able to use all things for our good. Be it in the midst of corruption, persecution, discord, sin, illness or any other evil in life, when we turn to God in faith and surrender, He is able to transform all things and bring forth an abundance of good fruit through them if we only let Him and trust in faith. Prayerfully surrender over to God, today, any of the above concerns that have affected you, and allow yourself to believe the simple truth that nothing can keep you from the glorious fulfillment of the will of God. All things can help toward the salvation of your soul and end in God’s eternal glory.
    My glorious Lord, You were loved by many but also hated by some. Those with power and authority could not see beyond their worldly ambitions, so they began to plot against You. Give me the grace, dear Lord, to see every act of evil inflicted upon me as an opportunity for You to bring forth good. You are glorious, dear Lord. May You be glorified in all things. Jesus, I trust in You.

Reflection (SG)
We have seen in other reflections at other times that Jesus received great inspiration from the prophet Isaiah. In the synagogue in Nazareth, he read a passage from Isaiah and immediately applied it to himself (Lk 4). In answer to John the Baptist’s question he replied in the words of Isaiah. One of the great ideas of Isaiah was that of universalism: sooner or later the whole world would hear the word of God and all mankind would come to Jerusalem, that is, would be converted to God: God’s servant would “bring forth justice to the nations”.
In different ways, the Apostles accepted this universalism: Jesus sent them on mission “to the ends of the earth”. The passage which we read from St John today has the High Priest Caiaphas announce that it was better for one man to die for the sake of the people, that is, for Israel. John immediately adds the universal dimension: “not for this nation only, but to gather into one all the scattered children of God”. Jesus died for all of us.
Lord Jesus, bring forth the justice of God our Father and gather all humanity into one flock under your guidance as our Good Shepherd, that we may all live in joy and in peace as children of the one Father in Heaven.

Meditation: They took counsel how to put him to death
Do you allow fear or opposition to hold you back from doing God's will? Jesus set his face like flint toward Jerusalem, knowing full well what awaited him there (Luke 9:51; Isaiah 50:7). It was Jewish belief that when the high priest asked for God's counsel for the nation, God spoke through him. What dramatic irony that Caiaphas prophesied that Jesus must die for the nation. The prophet Ezekiel announced that God would establish one people, one land, one prince, and one sanctuary forever. Luke adds to Caiphas's prophecy that Jesus would gather into one the children of God who are scattered abroad. Jesus came to lay down his life for the many, but not in a foolish reckless manner so as to throw it away before his work was done. He retired until the time had come when nothing would stop his coming to Jerusalem to fulfill his Father's mission. St. Augustine of Hippo (354-430 AD) wrote:
"The passion of our Lord and Savior Jesus Christ is the hope of glory and a lesson in patience... He loved us so much that, sinless himself, he suffered for us sinners the punishment we deserved for our sins. How then can he fail to give us the reward we deserve for our righteousness, for he is the source of righteousness? How can he, whose promises are true, fail to reward the saints when he bore the punishment of sinners, though without sin himself? Brethren, let us then fearlessly acknowledge, and even openly proclaim, that Christ was crucified for us; let us confess it, not in fear but in joy, not in shame but in glory."
The way to glory and victory for us is through the cross of Jesus Christ. Are you ready to take up your cross and follow Christ in his way of victory?
"Lord Jesus, may we your disciples be ever ready to lay down our lives in conformity to your will, to willingly suffer and die for you, that we may also share in your victory and glory."

Comment: Jesus would die for the nation, and not for the nation only, but also to gather into one the scattered children of God
Today, while on his way to Jerusalem, Jesus is aware he is persecuted, harassed, sentenced, because the greatest and newest his revelation has been; the announcement of the Kingdom of God; the greatest and wider has been too the division and the opposition He has found amongst his audience (cf. Jn 11:45-46). The negative words by Caiaphas, «It is better to have one man die for the people than to let the whole nation be destroyed» (Jn 11:50), will be positively assumed by Jesus in the redemption performed for us. Jesus, God's only begotten Son, dies in the Cross for the love of all of us! He dies to make true the Father's plan, that is, «to gather the scattered children of God» (Jn 11:52). And this is the wonder and the creativity of our God! Caiaphas, with his sentence («It is better to have one man die...») and out of his hate, does nothing else but to try to eliminate an idealist; God Father, instead, by sending his Son out of his love for us, does something wonderful: to transform that malevoulous sentence into a work of redemptive love, because to God Father, each man is worth all the blood shed by Jesus Christ! One week from today, we shall sing —in solemn vigil— the Easter Proclamation. With this wonderful prayer, the Church praises the original sin. And it does not do it because the Church ignores its gravity, but because God —in his infinite goodness— has done some deeds as a response to man's sin. That is, in the face of the “original disgust”, He has replied with the Incarnation, with his personal immolation and institution of the Eucharist. This is why, next Saturday, our liturgy will sing: «O, admirable condescendence of your goodness! O, immeasurable predilection which you have loved us with! O, lucky guilt, that has deserved us so great a Redeemer!».
If only our sentences, words and actions could be no more a deterrent for the evangelization, since we, too, have been requested by Christ to gather the scattered children of God: «Therefore go and make disciples of all nations, baptizing them in the name of the Father and of the Son and of the Holy Spirit» (Mt 28:19).

Reflection:
The message of Yahweh to the Israelites is the same as what he is saying to us now. The Father gathers not only the Israelites but the whole of mankind. During this Lenten season, the Lord reminds us again of his great love for us. He speaks of his desire to do everything to unify us to him in Christ Jesus.
It is written in John 3:17- "God did not send His Son into the world to condemn the world; instead, through him the world is to be saved." After reading the Lord's declaration, what are we to say to him? We are indeed his people and he, our God.
As his people, how do we respond to this? Are we ready to go through 'metanoia' (complete change of mind and heart) directed to be the true children of God?
Lent is the time to reflect on this - to cleanse ourselves of whatever is not of the Lord. It is not only to repent of our sins now but to resolve to love God more by avoiding sin and praying for the grace we need in order to live as true followers and children of God.

---------------------------’

Suy Niệm Tin Mừng thứ Sáu Tuần 5 Mùa Chay.

 Suy Niệm Tin Mừng thứ Sáu Tuần 5 Mùa Chay. (Jn 10:31-42)

Trong bài Tin Mừng hôm nay, chúng ta cũng thấy Chúa Giêsu đã phải trải qua những hậu quả, những cuộc xung đột với người Do Thái vì họ đã phản ứng mạnh với lời giáo huấn của Ngài về sự hiệp nhất giữa Ngài với Chúa Cha là Thiên Chúa của họ. Đối với họ đó là lời xúc phạm. Họ đã chứng kiến ​​những việc lành Chúa Giêsu đả làm, nhưng tâm trí của họ đã bị che mờ với sự bướng bỉnh của họ trong sự ích kỷ, tự hào và thiếu hiểu biết và cũng như sự quan hệ của họ với Thiên Chúa.
Chúng ta đang bị thử thách để suy gẫm về việc đem rao truyền lời Chúa của chúng ta. Chúng ta hãy tự đặt câu hỏi cho chính mình là: Tại sao trong số những người mà chúng ta đã phục vụ và tiếp xúc mỗi ngày vẫn cò có người chưa nhận ra tình yêu của Thiên Chúa? Những thách thức này có thể là một lời mời gọi chúng ta hãy tự kiểm tra mối quan hệ của chúng ta với Thiên Chúa. Thánh Gioan Tẩy Giả là một ví dụ tốt để cho chúng ta làm gương vì tháng Gioan đã chỉ đường những người khác đến với Chúa Giêsu và họ tin vào Chúa và chịu phép Rửa. Đây chính là những thử thách khó kăn cho tất cả chúng ta trong các công việc mục vụ của chúng ta. Trong Mùa Chay này, Xin Chúa hướng dẫn chúng ta có một mối quan hệ mật thiết hơn với Thiên Chúa nhiều hơn và để nhờ ân sũng này mà chúng ta có thể suy gẫm thêm về những mối quan hệ của chúng ta với những người khác. "Lạy Chúa, Xin dẫn đưa chúng con luôn đến với Chúa cho dù là trong lời kinh cầu nguyện hay trong những việc làm việc bác ái hằng ngày.”

Reflection SG 2-16
Jesus in the Gospel account also experienced the consequences of the conflict of the Jews who reacted strongly to Jesus’ claim of his unity with Father God. For them it was blasphemy. They witnessed the good works of Jesus, yet their minds were clouded with their own stubbornness in their understanding and relationship with God.
We are challenged to reflect on our own works of ‘evangelization’. If the people whom we serve and reach out to do not recognize God’s love, it may be an invitation to examine our relationship with God. We have a good example in John the Baptist who led the people to Jesus and they believed. This is a challenge to all of us in ministries.
Let this Lenten season lead us into a more intimate relationship with God so that this may reflect in our relationships with others. “Lord, lead us to You always whether in prayer or work especially works of charity.”

Reflection on Friday 5th week of Lents 2022
Opening Prayer: Thank you, Lord, for this opportunity to quietly reflect on your word. Increase my faith as I contemplate your awesome miracles. Increase my hope in your almighty power. Increase my love as I say with confidence, “...everything John said about this man was true.”

Encountering Christ:
Scripture Can’t Be Set Aside: Jesus quoted Scripture to fight Satan during the temptations in the desert (Matthew 4:1-11) and here used a verse from Psalm 82:6 (I declare: “Gods though you be, offspring of the Most High all of you…”) to make his point to the crowd. Jesus was reinforcing for us that holy Scripture is the word of God and that “until Heaven and Earth pass away, not the smallest letter or the smallest part of a letter will pass from the law…” (Matthew 5:18). It is our responsibility as Catholic Christians to know what the Scripture teaches. As St. Jerome famously said, “Ignorance of Scripture is ignorance of Christ.”
Believe the Works: Jesus entreated the people to believe in him, at the very least because of the works he accomplished in the name of the Father. What more miraculous, more mind-blowing, more nature-defying works did Jesus do in his healings and his raising of Lazarus from the dead? And his own death and resurrection for the salvation of mankind? Surely his works spoke of the grandeur, majesty, and pure love of the Father. May we consider Christ’s miracles with fresh eyes and renew our astonishment at the works he did for the glory of his Father, so that we may be drawn more deeply to faith.
He Escaped: In several Gospel passages, we are told that Jesus defied angry crowds and walked away unscathed, miraculously disappeared, or “escaped from their power.” No matter how dangerously violent the crowds became, Jesus was in control of his circumstances. Our Lord has always been and will always be omnipotent. “Of all the divine attributes, only God's omnipotence is named in the Creed: to confess this power has great bearing on our lives. We believe that his might is universal, for God who created everything also rules everything and can do everything” (CCC 268).
Conversing with Christ: Lord, your word is powerful in my life. You often speak to me through the Scriptures, and for this I am grateful. Help me to see the familiar stories in ways that inspire me to conform to your will.
Resolution: Lord, today by your grace may I spend a bit of extra time reading your word, trusting that you speak to me in this way.

Reflection on Friday 5th week of Lents 2021
Opening Prayer:
Lord, as I begin these moments of prayer, reaffirm in my heart that I belong to you. I am a child of the Almighty!

Encountering Christ:
1. In Control: Unlike the synoptic Gospels, the Gospel of John is highly theological and loaded with symbolism intent on convincing the reader that Jesus is God. In these verses, Jesus was accused of blasphemy because he told the Jews that he and the Father are one. Blasphemy was a sin punishable by death. When they tried to stone him and arrest him, Jesus, full of divine power, simply walked away from the angry mob and back to the river Jordan to continue his work. Jesus was in full control. He knew exactly when and where his ultimate sacrifice would be made, and it was not to be this day. He had more work to do.
2. Never Wavered: Christ showed by his words and actions that he was aware of who he was—the one whom the Father consecrated and sent into the world. He had been given a mission from the Father and would carry it out until his last breath. This consciousness of his divine Sonship led him to confidently and courageously stand up to attacks against his person. We received a new identity at our baptism. We became, once and for all, children of God. Having confidence in our filial relationship to God, we too can courageously face life’s obstacles. “But to those who did accept him he gave power to become children of God, to those who believe in his name...” (John 1:12).
3. Works versus Words: Christ invited the doubting Jews to look at his body of work and not what he had said. Words can often be argued with, but actions speak for themselves. It was almost as if Christ was pleading with them to acknowledge the truth of his message. Their response? They stepped forward to arrest him. Sometimes we’re called to speak out, and sometimes we’re called to act on behalf of the Gospel. Like Jesus, even when we have been completely docile to the Holy Spirit, the souls we’re trying to reach, of their own free will, may reject us and the mission we attempt to fulfill.
Conversing with Christ: I will face many difficulties in the living of my faith. When I experience struggles, help me to look back on what you have done for me. You make me who I am. I am your beloved child. I am resistant to all obstacles when I remember this.
Resolution: Lord, today by your grace I will pray the Lord’s Prayer five times throughout the day, focusing on the first words, “Our Father.”

Friday, March 26, 2021
Entering the Desert
Friday of the Fifth Week of Lent
“If I do not perform my Father’s works, do not believe me; but if I perform them, even if you do not believe me, believe the works, so that you may realize and understand that the Father is in me and I am in the Father.” John 10:37–39
These words spoken by Jesus took place during the feast of the Dedication in Jerusalem. Jesus had been preaching clearly about His relationship with the Father in Heaven, and this was causing some to become outraged to the point of them trying to arrest Him right then and there. But He escaped and went back into the wilderness where He had been baptized by John. As Jesus remained there in the desert, many people came to Him to be with Him and to listen to His words. As they listened, they began to believe.
It’s interesting to note the contrast of reactions. In Jerusalem within the Temple area, among large crowds gathered for the feast of Dedication, Jesus was increasingly rejected and persecuted. But when He returned to the desert and people had to come to see Him, they listened and believed. This contrast presents us with one way in which we will more easily grow in our faith and help others grow in their faith. Specifically, we are invited to go into the “desert” to encounter our Lord, away from the busyness of life, and we must also invite others to join us in such a journey.
It’s true that, while in Jerusalem, there were people who happened to stumble upon Jesus as He was teaching and were moved by His word and came to believe. But it’s also clear that, when people had to commit to the effort of seeking Him out in a deserted place, His words were even more transformative.
In our own lives, within the ordinary activities of life, such as regular attendance at Mass, we will be given the opportunity to hear the Gospel and deepen our life of faith. But all of us need to take time to seek Jesus out “in the wilderness,” so to speak, so as to be even more disposed to hear Him and believe. These “desert experiences” come in many forms. Perhaps it’s an experience as simple as going into your room alone to pray and ponder the Word of God. Or perhaps it’s a participation in a Bible study, an online devotional program, or parish catechesis event. Or perhaps it’s the choice to go away for a weekend or longer for a guided retreat where all you do for some time is pray and listen to our Lord.
Throughout history, saint after saint has shown us the value of going off to pray to be with our Lord, in a place where the many other distractions of life and the many voices of the world are silenced, so that God can speak to the heart and so that we can more fully respond.
Reflect, today, upon the invitation Jesus is giving you to go out to meet Him in the wilderness. Where is that place? How can you accomplish this short journey while keeping up with the important duties of life? Do not hesitate to seek out the desert to which our Lord is calling you, so that you will be able to meet Him there, listen to His voice, and respond with complete generosity.
My Lord Jesus, You are calling me to enter deeper into a relationship of love with You, my divine Lord. Give me the grace I need to say “Yes” to You and to enter into the desert of silence and prayer I need so as to hear Your voice. Draw me to You, my Lord, and help me to more fully believe all that You wish to say. Jesus, I trust in You.

REFLECTION 2018
In the first reading we are reminded in the life of the prophet Jeremiah that following Yahweh is truly challenging and many will despise those who adhere to God's commandments. Attempts to live God's values are often met with skepticism, doubt, even mockery: by telling the truth, our intentions are questioned; in showing compassion, we are accused of weakness; in standing for what we believe in, we are mocked. It is so easy for those who follow God to be discouraged.
The miracle-worker Jesus was despised by the leaders of the Jews: ""We are not stoning you for doing a good work but for insulting God; you are only a man and you make yourself God." (Jn 10:33)
Similarly when we follow Christ, we may be subjected to rejection and derision. As followers of Christ we are chosen as his prophets and messengers. As prophets like Jeremiah, do we preach righteousness and denounce evil and injustice? How often have we not done so, because of opposition or convenience? As with the Prophet Jeremiah, God promises to support and strengthen us. We live not to please others but to please God. The path is narrow to holiness and heaven, as Jesus told us, with many obstacles and challenges. But God promises help and a worthwhile everlasting reward for those who place their hearts and trust in him.

Suy Niệm Tin Mừng Thứ Năm Tuần thứ Năm Mùa Chay

 Suy Niệm Tin Mừng Thứ Năm Tuần thứ Năm Mùa Chay. 2022

Đoạn kết của bài Tin Mừng hôm nay cho chúng ta thấy Chúa Giêsu đã bị những người Do Thái  Jerusalem muốn tìm cách giết Ngài sau khi Ngài cho họ biệt sự thật về Ngài là Con Thiên Chúa, nhưng bằng cách nào đó Chúa Giêsu đã biến mất trước mặt họ  ra khỏi khuôn viên đền thờ mà họ không hay biết.

Sự việc này đã từng xảy ra một cách tương tự khi Chúa Giêsu trở về Nazareth  rao giảng trong hội đường ở làng Nazarét; Tất cả những người đồng hương của Ngài lúc đầu đã tỏ vẻ ngạc nhiên vì những lời giảng dạy của Ngài, Nhưng sau đó vì ghen tức mà họ đã muốn giết Ngài bằng cách muốn ném Ngài xuống vực đáChúa Giêsu cũng đã ra đi trước mặt họ và thoát nạn dịp đó.

Trong Tin Mừng Thánh Lễ ngày maichúng ta sẽ đọc một đoạn trích từ chương 10 của Tin Mừng Thánh Gioan, chúng ta cũng sẽ thấy một sự cố tương tựNgười Do Thái tìm cách muốn giết Chúa Giêsu, nhưng bằng cách nào đóNgài đã bỏ đi trước khị họ có thể ra tayTất cả những sự kiện đó đã chỉ cho chúng ta đến một chân lý vĩ đại hơnĐức Giêsu có thể từ chối cái chết theo như những cách vửa nói trên  Ngày và thời giờ của Ngài chưa đếnNgài có thể tránh cái chết thẳm hại trên thập giá, nhưng nếu Ngài làm như vậyNgài đã không vâng lời và bất trung với Chúa Cha.

            Sau khi cầu nguyện trong vườn Cây Dầu, sau bữa Tiệc Ly, khi người Do Thái và lính La Mã đến bắt Ngài, Chúa Giêsu đã không hề chống cự hay tìm cách thoát than, nhưng Ngài sẵn sàng đầu hàng, và sẵn lòng, lặng lẽ để kẻ thù của mình bắt đem điNgài đã rửa chân cho các môn đệ và ban cho chúng ta Bí Tích Thánh ThểSứ vụ mục vụ của Ngài gần như hoàn tấtViệc còn lại mà Ngài phải làm nữa đó là cái chết trên thập giá để cứu con người chúng ta khỏi tội lỗi, và đem con người chúng ta về tình yêu và lòng thương xót của Thiên Chúa..  Lạy Chúa Giêsu, xin ban cho tâm hồn và trái tim của chúng con luôn luôn được biết mở rộng để đón nhận chân lý và sự thật mà Chúa đã tiết lộ cho chúng con qua sự cứu rỗi của Chúa.          

 

Reflection

At the conclusion of Jesus’ discourse to the Jews in Jerusalem during the Feast of the Tabernacles, his listeners attempted to kill him but Jesus somehow disappeared and slipped out of the Temple precincts.     Something similar happened when Jesus returned to Nazareth and preached in the synagogue; his listeners were first of all amazed by his teaching and then wanted to kill him by throwing him over a cliff. Jesus also escaped on that occasion. Tomorrow, when we read an extract from chapter 10 of John’s Gospel, we see a similar incident: the Jews wanted to kill Jesus but he somehow escaped. These incidents point to a greater truth.  Jesus could refuse death in this way because his time had not yet come. He could avoid death because in doing so he was not being unfaithful to his Father.

            In the Garden of Olives after the Last Supper, when the Jews and Romans came to arrest him, he does not make any attempt to escape but surrenders willingly and quietly to his captors. He has washed the feet of his disciples and given us the Eucharist. His ministry is almost finished. It only remains for him to die on a cross to save us from our sins.

            Lord Jesus, grant that our hearts may always be open to the truth which You have revealed for our salvation.


Reflection on Thursday 5th week of Lents Reflection on Thursday 5th week of Le
Suy Niệm Tin Mừng thứ Năm tuần thứ 5 Mùa Chay
Cầu Nguyện.
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, Chúng con cảm tạ Chúa về những giây phút Chúa đã giúp chúng con có cơ hội để gần Chúa trong giờ chầu Chúa chiều nay. Trong khi chúng con suy ngẫm về lời Chúa trong Tin Mừng hôm nay, Chúng con xin được dâng lên Chúa những quyết tâm của chúng con trong Mùa Chay này với tình yêu thương và lòng biết ơn Chúa.
    Khi Chúa Giê-su đến với trần gian, Ngài cố gắng rao giảng và tuyết phục những người Do Thái về Nước Trời và sự cứu rỗi của Thiên Chúa đã đến vói họ, nhưng họ vẫn một mưc tư chối
    Ngài. Hơn nữa họ càng ngày họ càng sỉ nhục Ngài, họ còn gọi ngài là người bị quỷ ám.
Càng ngày họ càng sống xa hơn với sự thật nhất là trong những lúc này, cho dù có Chúa Giêsu đang sống ở ngay bên họ. Niềm tự hào, và ham mê thê chất của họ làm họ tức giận và lòng họ càng trở nên trơ cứng nên họ không có đức tin nơi Đấng Cứu Thế.
    Họ biết chắn rằng họ đã đánh giá sai về Chúa Giêsu Kitô nhưng họ đã thiếu sự sáng suốt thực sự. Sự sáng suốt theo nghĩa người Công giáo chúng ta là khả năng sàng lọc hay sự suy nghĩ về những việc làm sai trái và đi ngược lại cái lý trí trong tâm hồn, và tiếng nói tâm linh qua quyền năng của Thánh Chúa Thánh Thần ngay trong linh hồn đang nhắc nhở chúng ta nên biết điều chỉnh tâm hồn và hướng chúng ta biết làm mọi việc theo ý muốn của Thiên Chúa. Để phân biệt ý muốn của Thiên Chúa trong cuộc sống của chúng ta, chúng ta cần có sự gần gũi thiêng liêng với Chúa Giêsu Kito qua các phép bí tích và trong những lời cầu nguyện hàng ngày của chúng ta.
    Một thực tế của bản chất con người là hầu hết chúng ta không nghĩ nhiều về cái chết cho đến khi chúng ta tham dự một đám tang, hay đứng bên giường bệnh của ai đó hoặc khi chính bản thân của chúng ta bị ốm nặng.
    Qua Tin Mừng, Đám đông dân chúng đã bị kích động và giận dữ khi Chúa Giê-su nói, "Ai giữ lời ta sẽ không bao giờ thấy sự chết." Nhưng, nếu họ biết nhìn nhận ai chủ nhân của sự sống và sự chết là ai thì chắc họ biết Ngài là ai. Họ có thể tò mò thay vì tức giận, hy vọng thay vì giận dữ, Họ sẽ biết sẵn sàng mở long họ để đón nhận Chúa Thánh Linh thay vì ném những lời lăng mạ và sỉ nhục Chúa Kito.
    Cái chết là điều không thể tránh khỏi đối với tất cả mọi người chúng ta và chúng ta cần phải thường xuyên suy ngẫm về việc đó. Khi chúng ta bieest suy nghĩ như vậy, chúng ta có thể đón nhận lời khích lệ của Thánh nữ Têrêxa Hài Đồng thành Lisieux: “Không phải Thần Chết sẽ đến bắt lấy tôi đi, đó là Thiên Chúa nhân lành. Cái chết không phải là bóng ma, không có bóng ma khủng khiếp, như đã được trình bày trong các bức tranh. sách Giáo lý công giáo có nói viết là cái chết là sự chia lìa giữa linh hồn và thể xác, thế thôi! tôi không sợ một cuộc chia ly vì cuộc chia ly này sẽ kết nối tôi với Thiên Chúa nhân lành mãi mãi. ”
    Chúa đã tiết lộ rõ ràng thần tính của Ngài cho đám đông, những người Phasirieu, hay biệt phái đã giận dữ đòi ném đá Ngài khi Ngài tuyên bố rằng "Ta chính là Đấng tự có và hằng sống." Họ cho rằng Chúa Giêsu đang tự cao tự đại dám tự cho mình là Thiên Chúa, vì tâm hồn của họ quá bận rộn tự hào và khoe trương mà không nhận ra thần tính của Chúa Giêsu. Nhưng chúng ta biết sự thật. Trước khi có tổ phụ Áp-ra-ham, Thì đã có Chúa. Điều này cho chúng ta biết rằng Thiên Chúa luôn hằng hữu và Ngài vĩnh cửu. Thiên Chúa vượt thời gian. Thiên Chúa hoàn toàn độc lập với các tạo vật của Ngài. Thiên Chúa không bao giờ thay đổi. Và Chúa Giê-xu đã xác thực cho chúng ta thấy qua sự đau khổ, cái chết và sự Phục sinh của Ngài.
    Thiên Chúa là tình yêu thuần khiết. Suy ngẫm về những chữ, “TÔI LÀ” với ân sủng kính sợ Chúa, và Chúa Thánh Linh có thể giúp chúng ta khám phá sâu rộng hơn về bản chất hằng sông, hằng hữu của Thiên Chúa. Chúng ta có lắng nghe những lời của Chúa Giêsu như thể mạng sống của chúng ta đang phụ thuộc vào những lời đó không? Những lời mà Chúa Giê-su dạy chúng ta thì chỉ có Thiên Chúa trên Trời mới quyền dạy chúng ta "nếu ai giữ lời ta, người đó sẽ không bao giờ thấy cái chết." (Jn 8:51).
    Thánh Augustinô đã giải thích đoạn tin Mừng của Gioan trên như sau: "Đoạn Tin mừng trên không có ý nghĩa gì khác hơn là khi Chúa Giêsu đã nhìn thấy cái chết trong tội lỗi của loài người mà từ đó Chúa đã đến để giải thoát con người chúng ta. Cái chết khác đó là cái chết vĩnh viễn, cái chết của hỏa ngục, cái chết trong sự ô nhục, tối tăm được đày trong hỏa ngục chung sống với ma quỷ và thần chết! Đây là cái chết thật sự; còn cái chết khác chỉ là một sự vượt qua "(Các câu chuyện về Phúc âm Gioan 43.10-11). Theo Sáng thế khi Thiên Chúa thiết lập mối quan hệ với tổ phụ Áp-ra-ham, Ngài đã ban cho ông một “giao ước đời đời” không thể phá vỡ (Sáng thế 17: 7).
    Hôm nay, Chúa Giêsu đã đến để thực hiện lời giao ước đó để chúng ta có thể biết được Thiên Chúa hằng sống và được kết hợp với Ngài ngay cả bây giờ và cho đến đời đời. Thiên Chúa đã từ bi, và rộng lòng xót thương con người, Ngài đã sai con một của Ngài xuống thế gian làm người để cứu rỗi chúng ta và còn sai Chúa Thánh Thần đến giúp cho chúng ta biết Ngài và kết hợp với Ngài và còn ban cũng cho chúng ta ân sủng đức tin để giúp chúng ta hiểu biết về Thiên Chúa và để chúng ta có thể lớn lên trong sự hiểu biết về những gì Ngài đã hoàn thành cho chúng ta qua Con của Ngài, là Đức Chúa Giêsu Kitô.
    Qua Tin Mừng, Chúa Giêsu đã thách thức dân Do thái chấp nhận lời ngài như là một sự mặc khải của chính Thiên Chúa. Lời Chúa Giêsu hôm nay đã thách thức chính nền tảng của niềm tin và sự hiểu biết của dân Do thái về Chúa. Chúa Giêsu đã dạy cho cho họ biết đâu là nền tảng giáo lý, cuộc đời và sứ mệnh của Ngài. Chúa Giêsu đã dạy và chỉ cho họ hiểu biết về Thiên Chúa là một Chúa duy nhất và Ngài chính là Người Con duy nhất của Thiên Chúa Cha trên trời. Và Ngài cũng cho họ biết là trong sự hiệp thông cá nhân trực tiếp với Chúa Cha của Ngài trên trời, Ngài biết mọi thứ về Chúa Cha.
    Chúa Giêsu cũng cho họ biết rằng cách duy nhất để nhận biết đầy đủ về Thiên Chúa là phải nhận biết chính Ngài trước. Chúa Giêsu luôn có sự vâng phục tuyệt đối với Thiên Chúa là Cha của Ngài. Những suy nghĩ, cách sống và hành động của Ngài đều hoàn toàn trong sự hiểu biết và vâng phục Thiên Chúa là Cha của Ngài.
    Nhìn vào cuộc sống của Chúa Giêsu để “xem Thiên Chúa mong muốn chúng ta phải sống như thế nào”. Chỉ có ở trong Chúa Giêsu, chúng ta mới thấy được những gì mà Thiên Chúa muốn chúng ta biết và những gì Ngài muốn chúng ta sẽ trở thành.Khi những người chức trách Do Thái hỏi Chúa Giê-su, còn ông, Ông tự cho mình là ai?” Chúa Giêsu đã trả lời, "trước khi có Áp-ra-ham, đã có ta."
    Qua lời này, Chúa Giêsu cho họ biết: Ngài là đấng hằng hữu, và chỉ có một đấng hằng hữu trong vũ trụ này đó là Thiên Chúa. Qua Thánh Kinh chúng ta biết rằng “Chúa Giêsu Kitô ngày hôm qua, hôm nay và cho đến đời sau, và mãi mãi Ngài không hề thay đổi” (Hebrew 13: 8). Chúa Giêsu không những chỉ là một người đã đến, đã sống, đã chết, và rồi sống lại. Ngài là Đấng hàng sống, và vĩnh cửu. Trong Chúa Giêsu, chúng ta đã thấy được Thiên Chúa hằng hữu và vĩnh cửu trong xác thịt hữu hình. Ngài là Thiên Chúa, Đấng đã xuống thế làm người vì lợi ích của nhân loại và con người chúng ta và vì sự cứu rỗi của chúng ta. Qua cái chết và sự phục sinh của Ngài mà chúng ta có thể đã đươc chia sẻ trong sự sống vĩnh cửu với Ngài.
    Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, xin Chúa để lời của Chúa luôn mãi mãi ở trên môi và trong lòng trí của chúng con để chúng con có thể bước đi trong sự tự do của tình yêu vĩnh cửu, chân lý và tốt lành của Chúa.

Reflection on Thursday 5th week of Lents 2022
Opening Prayer:
Thank you, Lord, for this moment of prayer. As I reflect on these words of Scripture, I want to recommit to my Lenten resolutions out of love and gratitude.

Encountering Christ:
    You Are Possessed: As Jesus was preaching to these Jews, their rejection of him escalated until they called him possessed. They couldn’t have been farther from the truth at this moment, despite their physical proximity to Jesus. Their passions stirred them to anger and their hearts were hardened to faith in Christ. They were sure of their wrongful assessment of him but lacked true discernment. Discernment in a Catholic sense is the ability to sift through a variety of seemingly contradictory movements of the mind, heart, and soul and, by the power of the Spirit, align one’s will with God’s. To discern God’s will for our lives, we need spiritual proximity to Christ through the sacraments and in our daily prayer. We can also benefit from regular dialogue with a spiritual director.
    Never Taste Death? It’s a fact of human nature that most of us don’t think much about death until we’re at a funeral, standing by someone’s deathbed, or very ill ourselves. This crowd was incited when Jesus said, “Whoever keeps my word will never see death.” But, had they seen the master of life and death for who he is, they might have been curious instead of incensed, hopeful instead of angry, open to the Spirit instead of hurling insults about devilish possession. Death is an inevitability for all of us and it behooves us to reflect on it periodically. When we do, we can embrace this encouragement from St. Therese of Lisieux: “It is not Death that will come to fetch me, it is the good God. Death is no phantom, no horrible specter, as presented in pictures. In the Catechism, it is stated that death is the separation of soul and body, that is all! Well, I am not afraid of a separation which will unite me to the good God forever.”
    I AM: The Lord clearly revealed his divinity to this crowd of irate men, proclaiming “I AM.” They thought he was blaspheming, and they failed to recognize his divinity. But we know the truth. Before Abraham was, Jesus existed. This tells us that God is eternal. God is timeless. God is completely independent of his creatures. God never changes. And Jesus revealed by His suffering, death, and Resurrection that God is pure love. Reflecting on these words, “I AM” with the Holy Spirit’s gift of fear of the Lord can help us to explore more deeply the inexhaustible nature of God.
    Conversing with Christ: Lord, this group of people called you possessed and threw stones at you. If they had heard you with “ears to hear,” they would have realized that you were clearly identifying yourself to them. What a generous and loving God you are! May I never lack the courage to approach you in my weakness and frailty because you show me in these verses of Scripture how much you want me to know your deepest reality.
        Resolution: Lord, today by your grace I will spend ten minutes reflecting on “I AM.”

Meditation: Do you listen to Jesus' words as if your life depended on it? Jesus made a claim which only God can make - "if any one keeps my word, he will never see death." St. Augustine (354-430 AD), explains this verse from John 8:51: "It means nothing less than he saw another death from which he came to free us - the second death, eternal death, the death of hell, the death of the damned, which is shared with the devil and his angels! This is the real death; the other kind of death is only a passage" (Tractates on the Gospel of John 43.10-11) When God established a relationship with Abraham, he offered him an unbreakable "everlasting covenant" (Genesis 17:7). Jesus came to fulfill that covenant so that we could know the living God and be united with him both now and for all eternity. God made us to know him and to be united with him and he gives us the gift of faith and understanding so that we may grow in the knowledge of what he has accomplished for us through his Son, Jesus Christ.
    Jesus challenged the people of Israel to accept his word as the very revelation of God himself. His claim challenged the very foundation of their belief and understanding of God. Jesus made a series of claims which are the very foundation of his life and mission. What are these claims? First, Jesus claims unique knowledge of God as the only begotten Son of the Father in heaven. Since he claims to be in direct personal communion with his Father in heaven, he knows everything about the Father. Jesus claims that the only way to full knowledge of the mind and heart of God is through himself. Jesus also claims unique obedience to God the Father. He thinks, lives and acts in the knowledge of his Father's word. To look at his life is to "see how God wishes me to live." In Jesus alone we see what God wants us to know and what he wants us to be.
    When the Jewish authorities asked Jesus who do you claim to be? he answered, "before Abraham was, I am." Jesus claims to be timeless and there is only one in the universe who is timeless, namely God. Scripture tells us that "Jesus Christ is the same yesterday and today and forever" (Hebrews 13:8). Jesus was not just a man who came, lived, died, and then rose again. He is the immortal timeless One, who always was and always will be. In Jesus we see the eternal God in visible flesh. He is God who became a man for our sake and for our salvation. His death and resurrection make it possible for us to share in his immortality. Do you believe the words of Jesus and obey them with all your heart, mind, and strength?
    Lord Jesus, let your word be on my lips and in my heart that I may walk in the freedom of your everlasting love, truth and goodness.

Reflection on Thursday 5th week of Lents
In the Gospel reading, Jesus claims that a person will never experience death if that person keeps his word. Moreover, if Jesus could make such a claim, then he also claims he will not die.
If that were true, the Jews argue, then Jesus is greater than Abraham and all the prophets who all died. Jesus makes a rebuttal to this, "As for Abrahamn, your ancestor, he looked forward to the day when I would come, and he rejoiced when he saw it."
To which the Jews countered, "You are not yet fifty years old and you have seen Abraham?" To which Jesus replies, "Truly, I say to you, before Abraham was, I am." "I am" is the name given by God to Moses at the burning bush; "I am" is God's unique name. Jesus therefore formally claims that he is not only human, but also God! Scandalized at what they considered blasphemous, "they then picked up stones to throw at him" and to kill him. "But Jesus hid himself and left the Temple."
Do you believe that God incarnated himself in Jesus? That Jesus was human he was limited, finite and imperfect; he can make mistakes; he can be angry, exasperated, suffer and die.
If you do not believe that Jesus was God Incarnate, then you are like the Jews who picked up stones to reject and kill him. If you cannot believe that Jesus was God Incarnate, then you probably cannot also accept your being human yourself?

REFLECTION
The first reading where God sealed a covenant with Abraham provides a background why the Jews consider Abraham their father. The Jews found Jesus' claim, "I say to you, before Abraham was, I am," to be blasphemy and "they picked up stones to throw at him."
The Jews claimed they knew their God: Jesus told them their knowledge of God was nothing compared to his knowledge of God his Father: "I know him and if I were to say that I don't know him, I would be a liar like you. But I know him and I keep his word."
Are we like the Jews who claimed they knew God yet refused to listen to Jesus and to recognize the signs he gave them that he was indeed from God? As Jesus said, "I know him and keep his word": if we really knew God we will also keep his word.

Suy Niệm Tin Mừng Thứ Năm Tuần thứ Năm Mùa Chay.
Đoạn kết của bài Tin Mừng hôm nay cho chúng ta thấy Chúa Giêsu đã bị những người Do Thái ở Jerusalem muốn tìm cách giết Ngài sau khi Ngài cho họ biệt sự thật về Ngài, và Ngài là Con Thiên Chúa, nhưng bằng cách nào đó Chúa Giêsu đã biến mất trước mặt họ và đi ra khỏi khuôn viên đền thờ mà họ không hay biết.

Sự việc này đã từng xảy ra một cách tương tự khi Chúa Giêsu trở về Nazareth và rao giảng trong hội đường ở làng Nazarét; Tất cả những người đồng hương của Ngài lúc đầu đã tỏ vẻ ngạc nhiên vì những lời giảng dạy của Ngài, Nhưng sau đó vì ghen tức mà họ đã muốn giết Ngài bằng cách muốn ném Ngài xuống vực đá. Nhưng Chúa Giêsu cũng đã ra đi trước mặt họ và họ cũng chẳng dám làm gì.

Tất cả những sự kiện đó đã cho chúng ta đến một chân lý, một sự thật vĩ đại hơn. Đức Giêsu có thể từ chối cái chết vì Ngày và thời giờ của Ngài chưa đến. Ngài có thể tránh cái chết thẳm hại trên thập giá nếu như Ngài muốn, Ngài đã làm như vậy, Nhưng Ngài không làm thế, Ngài chấp nhận cái chết thảm hại vì Ngài đã chọn để vâng theo ý Chúa Cha.

Sau khi cầu nguyện trong vườn Cây Dầu, người Do Thái đem lính đến vây bắt Chúa Giêsu, Ngài đã không hề chống cự hay tìm cách thoát thân như những lần trước, mà Ngài đã sẵn sàng đầu hàng, và lặng lẽ để kẻ thù đến bắt mình đem đi. Ngài đã rửa chân cho các môn đệ và ban cho chúng ta Bí Tích Thánh Thể. Sứ vụ mục vụ của Ngài gần như hoàn tất. Việc còn lại mà Ngài phải làm nữa đó là cái chết trên thập giá để cứu con người chúng ta khỏi tội lỗi, và đem con người chúng ta về với tình yêu và lòng thương xót của Thiên Chúa. Lạy Chúa Giêsu, xin ban cho tâm hồn và trái tim của chúng con luôn luôn được biết mở rộng để đón nhận chân lý và sự thật mà Chúa đã tỏ lộ cho chúng con biết được qua sự cứu rỗi của Chúa bằng cái chết trên Thập Giá.

Reflection
At the conclusion of Jesus’ discourse to the Jews in Jerusalem during the Feast of the Tabernacles, his listeners attempted to kill him but Jesus somehow disappeared and slipped out of the Temple precincts. Something similar happened when Jesus returned to Nazareth and preached in the synagogue; his listeners were first of all amazed by his teaching and then wanted to kill him by throwing him over a cliff. Jesus also escaped on that occasion. Tomorrow, when we read an extract from chapter 10 of John’s Gospel, we see a similar incident: the Jews wanted to kill Jesus but he somehow escaped. These incidents point to a greater truth. Jesus could refuse death in this way because his time had not yet come. He could avoid death because in doing so he was not being unfaithful to his Father.
In the Garden of Olives after the Last Supper, when the Jews and Romans came to arrest him, he does not make any attempt to escape but surrenders willingly and quietly to his captors. He has washed the feet of his disciples and given us the Eucharist. His ministry is almost finished. It only remains for him to die on a cross to save us from our sins.
Lord Jesus, grant that our hearts may always be open to the truth which You have revealed for our salvation.

Reflection Thursday on 5th week of Lents
Friends, today Jesus refers to himself as “I AM,” the name God revealed to Moses. So, let’s reflect on this episode from Genesis. While tending sheep in the hill country, Moses sees a strange sight. There an angel of the Lord appears to him in fire, flaming out of a bush. God sees him and calls him by name: “Moses, Moses. I am the God of your fathers, the God of Abraham, the God of Isaac, the God of Jacob.” This is a very familiar God, one who knows Moses’ ancestors.
Moses makes bold to ask, “If the Israelites ask me, ‘what is his name?’ what am I to tell them?” “God replied, ‘I am who I am.’” What does that mean? God is saying, in essence, “I cannot be defined, described, or delimited. I am not a being, but rather the sheer act of to-be itself.”
“This is what you shall tell the Israelites: I AM sent me to you.” The sheer act of being itself cannot be avoided, and it cannot be controlled. It can only be surrendered to in faith. How shocking and strange Jesus’ listeners must have found it when Jesus took this name for himself!

REFLECTION
The resurrection is not only a historical event; it is an experience that needs to be transmitted from generation to generation. We are all invited to pass this experience of the resurrection to others. We cannot call ourselves Christian, if we have not experienced the resurrection of Christ in our own lives.
In moments of despair, during our deepest frustrations, perhaps even during the death of a loved one, we as Christians have experience Christ's intervention and resurrection which brings us out of the tomb and transforms our misery to a faith that enjoins us to Christ who is truly risen.
Let us examine our lives, looking back, when did we experience the Lord's resurrection in us? Did we search for him? Did we recognize him?

Suy Niệm Tin Mừng Thứ Tư Tuần thứ 5 Mùa Chay

Suy Niệm Tin Mừng Thứ Tư Tuần thứ 5 Mùa Chay - John 8, 31-42
Hôm nay, Chúa Kitô mời gọi chúng ta đón nhận Lời Chúa để Lời Chúa làm chủ tâm hồn của chúng ta. Ngài cũng nói rằng tất cả mọi thứ trên đời này sẽ qua đi nhưng Lời Ngài sẽ chẳng bao giờ qua đi, nhưng sẽ tồn tại vĩnh cửu. Vì Lời Chúa chính là Thiên Chúa.
    Qua lịch sử của loài người chúng ta thấy. Con người đã phát minh và đưa ra rất nhiều chân lý, và triết lý khác nhau qua những triều đại và những đế quốc có lúc rất là thịnh vượng, nhưng rồi cũng đã bị diệt vong, như đế quốc La Mã hay Mông Cổ với Thành Cát Tư Hãn... Thế giới của chúng ta luôn luôn thay đổi và phát triển liên tục. Để nhận biết chân lý sự thật, chúng ta cần phải nhận thức, Chúng ta cần có một cái mỏ neo tinh thần để có thể chịu đựng được những sự thử thách của thời gian.
    Lời của Chúa "hướng dẫn chúng ta, bác bỏ mọi sự dối trá, khuyên nhủ và sửa chữa những lỗi lầm, biết nhẫn nại và chú tâm dạy dỗ người khác". (2 Tm 4:2). Tuy nhiên, không nên chỉ biết nghe không mà thôi, chúng ta cần đưa Lời Chúa vào thực tại bằng việc thực hiện Lời Chúa ngay trong cuộc sống hằng ngày của chúng ta để chúng ta có thể phát triển và thu thập được các loại hoa trái của sự hy vọng, trong đức tin và đức ái.

REFLECTION Gospel Reading: John 8:31-42
Today, Jesus Christ invites us to make his Word our home. He also says that everything passes away but the Word of God remains because it is eternal. And Word is God Himself. Human history raised up many truths and philosophies. Dynasties and empires rose and fell. The world is constantly changing and evolving. To know the truth, we need discernment. We need a spiritual anchor that can withstand the test of time. The word of God "instructs, refutes falsehood, corrects errors, gives encouragement." (2 Tm 4:2) It also goes beyond the limits of time. But it should not only be listened to but put into practice as well so that we can gather fruits of faith, hope and charity.

Reflection on Wednesday 5th week of Lents 2022
Opening Prayer: Lord, thank you for these moments to be with you by pondering your words in the Scriptures. Bless me as I look for meaning and trust that you have a special message for me today.

Encountering Christ:
The Catholic Meaning of Freedom: Jesus frequently preached that the truth will set us free. In our generation, some reject Jesus because they have a distorted view of truth and freedom. Truth, they say, belongs to the person who believes it and can vary from individual to individual. Freedom, the modern mind believes, is the ability to choose whatever we deem as good, or good for us, from among a limitless array of options. According to Pope Emeritus Benedict XVI, “We are building a dictatorship of relativism that does not recognize anything as definitive and whose ultimate goal consists solely of one’s own ego and desires.” Catholics embrace Jesus’ words and believe God is the fullness of truth. As Bishop Robert Barron says, freedom is “not so much liberty of choice, but rather the disciplining of desire so as to make the achievement of the good first possible and then effortless.” We are disciples of Christ and fight moral relativism by praying and being able to use Scripture in dialogue with others. “All Scripture is inspired by God and is useful for teaching, for refutation, for correction, and for training in righteousness” (1 Timothy 3:16).
    My Word Has No Room among You: These descendants of Abraham were trying to kill Jesus because they couldn’t (or wouldn’t) accept his word. What drove the word of God from their minds and hearts? Sin. Perhaps the Pharisees suffered from arrogance, intellectualism, and intolerance. In their self-righteousness, they shut their hearts and proclaimed themselves judges and executioners of Jesus. Sin can also keep us from hearing God’s will in our lives, even if we are trying to follow him as a disciple. May we stay close to the sacrament of Reconciliation to keep our souls free from even the smallest blinding or deafening sin.
    Clinging to a False Paradigm: The Pharisees clung to the fact that they were Abraham’s descendants as if they had all the power of redemption they needed. By their insistence, they pushed away from the only redemption that could truly save them: Jesus Christ, who stood before them. We can fall into a similar trap by forcing Our Lord into a box of our making or subjugating him to our earthly passions. Every time we consider “we know better,” we are falling into a false paradigm. This denial of truth can sap our joy and leave us with the earthly remnants we cling to, rather than the heavenly joy for which we were made. Again, may we stay close to the sacrament of Reconciliation, which will help us to embrace truth and live joyfully.
    Conversation with Christ: Lord, reading these lines of Scripture with hindsight, it is easy to judge the Pharisees for their hard-heartedness and presume I am different. Help me, Lord, to keep my soul pure through your sacramental grace so that I can embrace true freedom and reject all relativistic paradigms in my life.
    Resolution: Lord, today by your grace I will do a thorough examination of my conscience and make a plan to attend the sacrament of Reconciliation.

Reflection on Wednesday 5th week of Lents 2021
Opening Prayer: Lord, teach me how to love you more as I reflect on your words today. I want to live in your freedom and truth.

Encountering Christ:
1. Formation Moment: Christ was speaking with those Jews who believed he was the Messiah. He was teaching them that his word is truth and has the power to set them free from sin. “You will know the truth, and the truth will set you free.” Christ reaches through time and space to us, his modern disciples, with the same message. He invites us to read the word, meditate on it, memorize it, internalize it. “Then, you will be free.” What an outstanding promise he makes to us! Christ has taken the initiative to share with us the true meaning of life and to reconcile us with God the Father.
2. Blocked by Pride: As Christ was inviting them into a closer encounter with himself, the Jews were getting annoyed. “We are descendants of Abraham and have never been enslaved,” they said. They had obviously forgotten certain parts of their history—Egypt and Babylon, for example. They were stuck in their pride and wedded to their own perspective. When Christ enters into our life he completely changes the way we view the world and the way we view ourselves. He invites us to see the world from his perspective, and understand what behaviors will truly bring about freedom.
3. Freedom?: The Jews looked at freedom as freedom from outside forces, like occupation by the Romans. Christ was offering them internal freedom, the freedom from sin. It is freedom from sin that leads us to our full potential. “Freedom is the power, rooted in reason and will, to act or not to act, to do this or that, and so to perform deliberate actions on one's own responsibility. By free will one shapes one's own life. Human freedom is a force for growth and maturity in truth and goodness; it attains its perfection when directed toward God, our beatitude” (CCC 1731).
    Conversing with Christ: While I so often focus on life’s externals, I know that you desire to touch my interior life. You want to transform my soul and the attitudes of my life. I want to love my Father the way you do. Help me also to love you more, Jesus.
    Resolution: Lord, today by your grace I will offer a spiritual communion

REFLECTION
In the first reading we see complete faith in God shown by the three youths thrown into the fires and saved by their God. They would rather face death than go against God's law.
    In the Gospel reading we see Jesus arguing with the Pharisees and the teachers of the Law. The Jewish leaders have refused to accept Christ and his message, despite the many signs and miracles he had performed; his teaching had undermined their teaching and authority with the people. They claimed that their Father was Abraham. In reply Jesus said that, if they were children of Abraham, they would see the truth and accept him.
    We pray that we may have the faith and the courage of the three youths. We also pray not to be proud, stubborn and blind like the Jewish leaders.

Wednesday, March 24, 2021 The Truth Will Set You Free
Wednesday of the Fifth Week of Lent
Jesus said to those Jews who believed in him, “If you remain in my word, you will truly be my disciples, and you will know the truth, and the truth will set you free.” John 8:31–32
    These words have the potential to make a transforming difference in our lives. Note that Jesus spoke these words “to those Jews who believed in him.” That is, those who had accepted His word and were, therefore, His true disciples. We who also believe in Jesus should consider these words carefully. The heart of this teaching is twofold: you must come to “know the truth” so that the truth you come to know “will set you free.”    
This teaching of Jesus is exceptionally helpful on both a psychological and spiritual level. First of all, on a purely psychological level, one of the greatest helps to good mental health is the truth. Most often when one struggles with various forms of depression, it’s because they are seeing aspects of their life with confusion. “Why did this person do this to me?” Or “How will I ever get through this?” Or “My life is a mess and there is no way out.” These and other similar thoughts will inevitably lead to depression for one simple reason: they are based on erroneous thinking.
    One of the best forms of psychological counselling is what could be called “truth therapy.” Every despairing question that we have and every depressing conclusion that we have come to in life must be reexamined in the light of the mind of God. What does God think? What is in the mind of God in this regard? Those truths that are waiting to be discovered are the truth that “will set you free.” Depression is more easily overcome when we look at our life in the way that God looks at our life. This produces hope, and hope brings freedom to the chains of depression and confusion.
    On a spiritual level, these principles apply all the more. The truth about sin, forgiveness, salvation and Heaven must be known deeply and embraced fully. When we deny the truth of sin or forgiveness, then we live within a lie and we remain bound by that lie. True spiritual freedom that leads to salvation and eternity in Heaven is obtained only when we wholeheartedly embrace the holy and perfect spiritual truth given to us by God. We must clearly know our sin, repent of it, seek the forgiveness of God, amend our lives and live the new life of grace to which we are called.
    Reflect, today, upon this powerfully transforming teaching of Jesus: “know the truth, and the truth will set you free.” What psychological and spiritual truths do you need to more deeply know? What confusion or blindness remains? Seek the remedy of the Truth as it is in the mind of God and know that freedom awaits.
    God of all Truth, Your Word is liberating, transforming and fills us with hope. May I turn my mind to You and to Your holy Word so that I may know the Truth as You speak it and allow that transforming Truth to set me free. Jesus, I trust in You.