Wednesday, October 30, 2013

Suy Niệm Tin Mừng Luca 13:31-35 Thứ Năm 30th Thường Niên



Trong bài tin mừng hôm nay, Thánh Luca cho chúng ta thấy rằng những người Biệt Phái không phải là những người xấu cả và cũng có một số ít trong số những người biệt phái này đã có cảm tình với Chúa Giêsu và đến báo cho Ngài biết về mối nguy hại sẽ xẩy đến với Ngài. Không cần nghi ngờ, chúng ta đều biết không phải tất cả những người Biệt Phái là thánh cả, như trong phần trước của bài tin mừng hôm nay, Thánh Luca, đã cho chúng ta nghe Chúa Giêsu giảng: " Anh em đừng xét đoán, thì anh em sẽ không bị Thiên chúa xét đoán."
(Lk.6 : 37).
            Người Pharisêu là những người rất sùng đạo . Lỗi của họ là họ đã quá đạo đức và quá thận trọng với cái vỏ bề ngoài của luật lệ, nhưng Chúa Giêsu đã không chỉ trích họ về những điều đó. i sai lầm lớn nhất của họ là họ để tự rơi vào cái bẫy mà họ thường xuyên phải đối mặt đó là tự cho mình là những người đạo đức, rồi đâm cuồng tín và tỉ mỉ. Sự nhiệt tình của họ dễ dàng trở nên cố chấp, không biết khoan dung. Họ đã sẵn sàng áp đặt gánh nặng lên mọi người sự nghiêm ngặt, khắt khe trong các lề luật Thiên Chúa theo cách riêng của họ, mà họ quên rằng Thiên Chúa là đấng đầy lòng nhân từ, thương xót dịu hiền, bởi Ngài biết không phải tất cả chúng ta luôn luôn có thể sống và tuân giữ từng những chi tiết nhõ trong lề luật của Thiên Chúa để đạt được lý tưởng trong sự thánh thiện.
            Trong bài thánh thư gởi cho Ê-phê-sô chúng ta đọc hôm nay, Thánh Phaolô thúc giục chúng ta nên dùng chân lý sự thật, công bằng và lòng nhiệt thành để truyền bá Tin Mừng hòa bình của Chúa. Chúng ta có thể được lòng nhiệt thành, sốt sắng như những người Biệt Phái, nhưng lòng nhiệt thành của chúng ta phải được sinh động bởi sự thật và công lý, vì chúng ta phục vụ Tin Mừng bình an của Thiên Chúa.
            Lạy Chúa Cha trên trời, sự kiên nhẫn của Chúa chính là cơ hội cho chúng con được cứu rỗi.  Xin Chúa ban cho chúng con một tinh thần kiên nhẫn khoan dung, khiêm nhườngrèn tôi lòng nhiệt thành của chúng con trong sự thật và công bằng.

Thur 31st Oct 2013 -30th Week in Ordinary Time (Rom. 8:31-39)
            Luke shows us that the Pharisees were not evil men and that at least some of them were sympathetic to Jesus and warned him of danger. No doubt, not every single Pharisee was a saint, but earlier in this chapter 13 of Luke’s gospel we heard Jesus’ teaching: “Do not judge and you will not be judged yourselves” (Lk.6:36).
            The Pharisees were very religious people. Their fault was that they were too religious and scrupulous, but that did not of itself merit Jesus’ criticism of them. Their greatest fault was that they fell into the trap frequently facing such over-religious and scrupulous people: their zeal easily become intolerance. They easily imposed on others their own strict fidelity to the Law of God, forgetting that God is merciful and kind since not all of us can always in every single detail attain to the ideal of holiness.
            Today’s passage from Ephesians urges us to use truth, justice and zeal to propagate the Gospel of peace. We may be as zealous as the Pharisees, but our zeal must be animated by truth and justice, for we serve the Gospel of peace.
            Heavenly Father, Your patience is our opportunity to be saved. Grant us a spirit of patience and tolerance and temper our zeal with truth and justice.

Suy Niệm các bài đọc Thứ Tư, Tuần 30 Thường Niên (Luke 13:22-30 )



Trong bài Tin Mừng hôm nay Chúa Giêsu cho chúng ta một hình ảnh thật là hấp dẫn, hình ảnh của một cánh cửa hẹp! Đã bao nhiêu lần chúng ta đã đáp ứng cái cửa hẹp trong quá trình của một ngày, cho dù đó là những cánh cửa vào xe buýt, cánh cửa vào các tiệm bán đồ, cửa lớp học, hay cổng vào khu phố, nhà thương mà chúng ta phải xếp hàng với các quầy hàng, dãy ghế phải chen chúc với mọi người, thậm chí là chính cánh cửa ra vào căn nhà của chúng ta.
               Trong suốt cả cuộc đời, chúng ta đã phải đối mặt với vô số các cửa hẹp cho dù đó có thể các hình thức của kỳ thi đại học tuyển sinh, nộp đơn xin việc làm, hoặc nhập cảnh vào thành phố lớn, với một xã hội đặc biệt mà chúng tôi muốn gia nhập. lẽ con đường của chúng ta đi thường hay dẫn đưa chúng ta qua cửa hẹp bằng cách này hay cách khác, đôi khi đã làm chúng ta phản chán nãn và thất vọng, nhưng cũng có những lần cánh cửa hẹp này đã đưa dẫn chúng ta đến thành công và hạnh phúc. Thật vậy, nhiều khi chúng ta thay vì lựa chọn con đường cao tốc, rộng rãi thênh thang, nhưng tất cả chúng ta  đã tranh nhau để xếp hàng trước i cửa hẹp, với niềm hy vọng cuối cùng rồi chúng ta cũng sẽ được phép đi qua, để đạt được những mục tiêu mà chúng ta hằng mong muốn .
               Cuộc sống tinh thần của chúng ta cũng không ngoại lệ, cũng có một cửa hẹp, nhưng trong trường hợp này, chúng ta sẽ không thấy sự tranh dành chen lấn lẫn nhau nếu chúng ta cố gắng để nhập vào. Trong thực tế, chúng ta có thể cảm thấy một chút cô đơn khi đứng ngay ngưỡng cửa hẹp này. Nhìn qua cánh cửa hẹp đó, chúng ta có nhìn thấy những gì chúng ta có thể thấy được ở phía bên kia, tuy nhiên, chúng ta sẽ không thể nhìn thấy được nhiều, chỉ có những người được vào cánh cửa hẹp đó mới có thể khám phá ra được những phần thưởng dành cho họ ở phía bên kia. Bình thường, thì hầu hết các cửa hẹp, đều có một kho báu vô cùng quý giá  mà chỉ có những người đủ kiên nhẫn và dũng cảm mới vượt qua được cái ngưỡng cữa hẹp này và tìm thấy kho báu đó một cách thành công.
  Lạy Chúa, xin cho chúng con có kiên nhẫn và can đảm để theo Chúa qua cánh cửa hẹp để vào nước Chúa.

Wed 30th Oct 2013 -30th Week in Ordinary Time (Rom. 8:26-30; Lk. 13:22-30)
Our Gospel today provides us with an intriguing image;  the image of a narrow gate! How many narrow gates do we meet in the course of a single day, whether they be the doors into buses, the entrances to street markets, lined with stalls and crammed with people, or perhaps even the doorways into our own apartments. Over the course of a lifetime we have faced countless narrow gates whether they are in the form of the college entrance examinations, employment applications, or entry into particular social circles that we wish to enter. It seems our road often leads us through narrow gates of one kind or another, sometimes causing us frustration, but other times leading us to success and happiness. Indeed, it seems that rather than choosing the broad highways, we are all competing to line up in front of narrow gates, hoping that eventually we will be allowed to pass through to reach our desired goals.
The spiritual life is no exception — it too has a narrow gate, but in this case, you won’t find much competition if you try to enter. In fact, you might even feel a bit lonely as you stand at the threshold, peering through the gate to see what might be on the other side. You won't however, be able to see very much; only those who enter will discover the reward to be found on the other side. As is the case with most narrow gates, there's a treasure to be found by those who have the patience and fortitude to succeed in crossing the threshold.
Lord, give me the courage to enter by the narrow gate.

Suy Niệm các bài đọc Thứ Ba, Tuần 30 Thường Niên (Rôma Rô-ma 8:18-25;Luke 13:18-21 )



Chúng ta thường chỉ hay nghĩ rằng ơn cứu chuộc hoặc sự cứu rỗi trong ý tưởng về con người mà thôi. Trong bài đọc thứ Nhất hôm nay, thánh Phaolô đã nói với chúng ta rằng chúng ta là một phần của sáng tạo trong tất cả các sáng tạo đang rên xiết đau khổ với những  công việc nặng nhọc mong mỏi cho sự cứu chuộc.. Cuộc sống , cái chết và sự phục sinh của Đức Kitô cũng giải thoát, cứu giúp và đổi mới tất cả những thứ đã được sáng tạo trên thế gian này, không phải chỉ riêng  con người chúng ta. Trái đất, bầu trời và tất cả các thứ đã được hình thành trong cuộc sống, thậm chí ngay cả vũ trụ này cũng có thể chia sẻ trong vinh quang của Thiên Chúa. Đây là một thách thức  phải tôn trọng và quan tâm đến thế giới và môi trường của chúng ta sống. Quan tâm đến sự sáng tạo là một thực hành tôn giáo và một hành động thờ phượng. Con người chúng ta chỉ là một phần của "bức tranh lớn " của Thiên Chúa. Chúng ta cần phải mở rộng sự suy nghĩ và tầm nhìn của chúng ta them để hiểu biết về Thiên Chúa..
            Đôi khi chúng ta có thể tự hỏi,  những nỗ lực và cố gắng của chúng ta có được nghĩa lý gì,  hay đã tạo được sự khác biệt gì?. Hơn nữa,  thế giới này đang đầy dẫy những bất công, hận thù, và bạo lực. Các hành vi tử tế, “anh hùng” và tốt bụng của một cá nhân dường như vô vọng, không khác gì hột muối giữa đại dương. Nhưng qua phúc ậm hôm nay, Chúa Giêsu đã khéo léo sử dụng hai ví dụ của sự khởi đầu rất nhỏ: đó hạt cải và men bột làm bánh.  Như ông bà tổ tiên chúng có nói :”Khởi sự vạn đần nan” (Bất cứ việc gì, cái khó khăn là ở buổi đầu”.…Nếu chúng bắt đầu khởi sự những việc nhỏ mọn sau đó từ từ phát triển thành một cái gì đó lớn hơn, Như hạt men nhỏ xíu xiu đã biến đổi toàn bộ cục bột hay một thúng bột….
            Lòng nhân từ, tốt bụng, những lời của sự hy vọng và sự an ùi của chúng ta tiếp tục có tác động tích cực lâu dài sau khi chúng ta đã ra đi. Chỉ có ở trên thiên đường, chúng ta mới có thể nhìn thấy và trân trọng những gì mà chúng ta đã thực hiện. Không nên nản lòng bởi sự đau khổ của thế giới,  mỗi ngày chúng ta hãy cố gắng âm thầm gieo những hạt mầm giống của tình yêu, ánh sáng, và sự tử tế. Những hạt mần giống này sẽ trở thành nền tảng, viên đá trong nước Đức Chúa Trời.  Lạy Chúa, Xin cho ngày hôm nay của chúng con được lấp đầy bằng những hành động của lòng nhân tứ, bác ái và vị tha, để chúng con nên giống Chúa Kitô Chúa chúng con.

Tue 29th Oct 2013 - 30th Week in Ordinary Time (Rom. 8:18-25;  )
We usually think of redemption or salvation only in human terms. Paul tells us that we are part of creation and all creation was groaning with labor pains longing for redemption. The life, death, and resurrection of Christ also saved and renewed all of creation, not just people. The earth, the heavens, all forms of life, even the universe, can share in the glory of God. This is a challenge to respect and care for our world and the environment. Caring for creation is a religious practice and an act of worship. Humans are just one part of the ‘big picture’  we need to expand our thinking a bit.
            Sometimes we might wonder if our efforts mean anything at all or make a difference. After all, the world is filled with injustice, hatred, and violence. One person's acts of decency and kindness seem like a drop of water in the ocean. But Jesus uses two examples of very small beginnings: mustard seeds and yeast. The first is tiny and grows into something big; the second is small and transforms the entire lump of dough.
            Our kindness and words of hope and comfort continue to have a positive effect long after we are gone. Only in heaven will we be able to see and appreciate how much we have done. Don’t be discouraged by the world's suffering — each day sow seeds of love, light, and kindness. These become foundation stones in the kingdom of God.
            Lord, may my day be filled with acts of kindness.

Suy Niệm Tin Mừng Luke 6:12-19 Thứ Hai 28-10- Lễ các Thánh Simon and Jude, Tông Đồ



Qua một đêm cầu nguyện, Chúa Giêsu đã chọn ra mười hai người tông đồ trong số các môn đệ của Ngài. Tông đồ những người được sai đi. Qua bài tin mừng hôm nay, Chúa Giêsu đã trao phó cho mười hai Tông Đồ nhiệm vụ giảng Tin Mừng cứu độ cho mọi người. Ngài cũng đã trao cho họ quyền lực của Ngài để tiếp tục rao truyền, chữa bệnh  và đem lời của Chúa Giêsu Kitô đến cho mọi dân tộc, và mọi quốc gia được thấy rằng Nước Thiên Chúa đã đến.
            Trong thư gửi tín hữu Êphêsô, Thánh Phaolô xác định rõ ràng tất cả chúng ta như môn đệ của Chúa Giêsu các thành viên của Giáo Hội của Chúa Kitô. "Anh em không còn phải là người xa lạ hay người tạm trú, nhưng là người đồng hương với các thánh, và là người nhà của Thiên Chúa,  bởi đã được xây dựng trên nền móng là các Tông Ðồ và ngôn sứ, còn đá tảng góc tường là chính Ðức Kitô Giêsu." (Ep 2: 19-20).
            Là những môn đệ của Chúa Giêsu, tất cả chúng ta có chung cùng một  nhiệm vụ và công trình được giao phó cho các Tông đồ và Giáo Hội. "Tất cả anh em  cũng được xây dựng cùng với những người khác thành ngôi nhà Thiên Chúa ngự, nhờ Thần Khí Chúa Thánh Thần" (Ep 2: 22). Hôm nay chúng ta đang chuẩn bị kết thúc năm thánh, năm đức tin, chúng ta hãy nguyện xin Chúa Giêsu cho chúng ta có đức tin, biết cởi mở và rộng lượng để cho công việc Chúa Thánh Thần làm việc trong chúng ta. Để mỗi người chúng ta có thể là thành viên của Giáo Hội, luôn biết yêu thương, nắm vững tiếp tục nhiệm vụ và các công trình của Chúa Giêsu là đemTin Mừng và Tình yêu của Chúa Kitô đến với mọi người chưa biết Chúa. Biết khuyến khích và làm gương cho những người anhchị em nguội lạnh biết tìm về với tình yêu vô biên của Thiên Chúa nhân từ.

REFLECTION
After spending a night in prayer, Jesus picked out twelve men from among his disciples or followers and made them his apostles. An apostle is someone who is sent. Jesus entrusted to the Twelve his mission of preaching the Good News of salvation to all men. He also conferred on them the authority to carry out his works which show that the Kingdom of God is already here.  In his letter to the Ephesians, St. Paul clearly identifies all of us as being disciples of Jesus and members of one Church. "You are citizens like all the saints, and part of God's household. You are part of a building that has the apostles and prophets for its foundations, and Christ Jesus himself for the main cornerstone" (Eph 2: 19-20).
            As Jesus' followers, we all share in the mission and works which were entrusted to the Apostles and the Church. "All grow into one holy temple in the Lord, and you too, in him, are being built into a house where God lives, in the Spirit" (Eph 2: 22). Let's ask Jesus for the faith, openness and generosity to let the Holy Spirit work in us. May each one of us, as members of the Church, lovingly embrace and continue Jesus' mission and works.