Suy Niệm bài đọc thứ Hai Tuần thứ Nhất Mùa Vọng
Bài đọc thứ Nhất (Ê-sai 2: 1-5) tiên tri Isaiah đã phán lời tiên tri về
một viễn ảnh tương lai của Sion. Người Do Thái coi núi Sion như một ngọn núi
thiêng liêng, nơi Thiên Chúa ngự. Họ cũng xem đó như một nơi quan trọng và
không những chỉ cho người Do Thái mà còn cho cả thế giới. Trong ánh mắt của
mình, tiên tri Isaia đã đưa ra ý tưởng rằng dân tộc Do Thái là ánh sáng cho mọi
quốc gia. Trong thế giới lý tưởng này, tất cả các quốc gia sẽ cùng nhau đến thờ
lạy Thiên Chúa ở thành Jerusalem.
Khi tất cả nhận ra là Thành Jerusalem là trung tâm của
trái đất này thì tất cả cũng phải công nhận Thiên Chúa là Chúa là vua
của đất nước Do Thái này. Sự công nhận và sự chấp nhận sự cai trị của Thiên
Chúa của Sion là vua cũng được xem như
đó là chìa khóa cho sự hòa bình của thế giới, khi kiếm đao sẽ biết thành
những lưỡi cày hay những lưỡi liềm cho việc đồng áng.
Trong bài Tin Mừng, chúng ta thấy sự chú ý đặc biệt là
hành động đức tin của người ngoài Do Thái và trong quyền năng của Chúa Jêsus.
Người quan bách quân là một người Gentile (ngoại đạo) đóng quân tại một đồn trú trong vùng Capernaum. Chúa Giêsu đã
phải ca ngợi đức tin của vị quan này vì đức tin ấy đã vượt qua tắt cả
những người mà thiên Chúa đã chọn. Chúa Giêsu đã so sách đức tin của vị
quan này với đức tin yếu kém của những người Do Thái.
Đây là những gì được xem như là dự đoán tình hình Giáo
Hội Kitô giáo sau cái chết và sự phục sinh của Chúa Giêsu khi người ngoại sẽ được
thấy ở giữa những người dân riêng Chúa trong bữa tiệc trên trời. Các bài đọc
hôm nay nhắc nhở chúng ta rằng chúng ta không đáng được gọi là “con cái của
Thiên Chúa”. Để trở thành con cái thật của Thiên Chúa, chúng ta phải tin vào
Chúa Jêsus và sống như các môn đồ của Ngài.
Lạy Chúa, xin giúp chúng con biết sống theo cách xứng đáng
hơn với ơn gọi là người Kitô hữu của Chúa như Thánh Phanxicô Xaviê đã lsống
và đã àm!
Mon 3rd Dec 2018, Feast
of St Francis Xavier
The first reading (Isaiah 2:1-5)
contains an oracle, a prophetic utterance that puts forth a vision of the
future of Zion. The Jews considered Mt. Zion as a sacred mountain. They
also viewed it as an important place and not just for the Israelites but for
the whole world. In his vision, the prophet Isaiah puts forth the idea that
Israel is a light to the nations. In this ideal world, all nations will come
together to the city of Jerusalem.
To recognize Jerusalem as the center of the earth is to also recognize God as the king of the nation. This recognition and acceptance of God’s reign of Zion as its king is seen as the key to world peace, when swords will be beaten into ploughshares.
In the Gospel, special attention is given to a non-Jew’s act of faith and in Jesus’ power. The centurion was a Gentile soldier who was stationed at a garrison of Capernaum. The centurion's faith is praised by Jesus as surpassing anything that Jesus has encountered among God's chosen people. Jesus contrasts the faith of the centurion with its lack in Israel.
It is seen as anticipating the situation after Jesus' death and resurrection when the Gentiles will find a place among God’s people at the heavenly banquet. The readings today remind us that it is not enough for us to claim that we are “sons and daughters of God”. To be true children of God, we must believe in Jesus and live as his disciples.
To recognize Jerusalem as the center of the earth is to also recognize God as the king of the nation. This recognition and acceptance of God’s reign of Zion as its king is seen as the key to world peace, when swords will be beaten into ploughshares.
In the Gospel, special attention is given to a non-Jew’s act of faith and in Jesus’ power. The centurion was a Gentile soldier who was stationed at a garrison of Capernaum. The centurion's faith is praised by Jesus as surpassing anything that Jesus has encountered among God's chosen people. Jesus contrasts the faith of the centurion with its lack in Israel.
It is seen as anticipating the situation after Jesus' death and resurrection when the Gentiles will find a place among God’s people at the heavenly banquet. The readings today remind us that it is not enough for us to claim that we are “sons and daughters of God”. To be true children of God, we must believe in Jesus and live as his disciples.
Lord, help us to live in a
manner more worthy of our Christian calling as St Francis Xavier did!
‘