Suy Niệm Tin Mừng Chúa Nhật thứ 7 Phục Sinh
Hầu như mọi người chúng ta đều được nghe nói rất nhiều về sự yêu thương của Thiên Chúa, Thế nhưng đôi khi chúng ta thể nghĩ đến như thế khi chúng ta đẵ đối xử với những người khác. Trong bài đọc thứ Hai, Thánh Gioan khẳng định rằng chúng ta không thể có có sự yêu thương, nếu chúng ta không có sự yêu thương, Chúng ta chưa bao giờ được nhìn thấy Thiên Chúa, Chúng ta được hiểu rất ít về Thiên Chúa. Tuy nhiên, chúng ta có nhau, và chúng ta đều được tạo dựng theo hình ảnh và giống như Thiên Chúa và Thiên Chúa ngự trong chúng ta. Những người khác chung quanh chúng ta là những người 'đại diện' của Thiên Chúa đối với chúng ta, vì thế chúng ta phải yêu thương và phục vụ họ và những khi chúng ta làm như vậylà chúng ta làm vì tình yêu và phục vụ Thiên Chúa của chúng ta. Như ta mỗi ngày, chúng ta đã có bao nhiêu cơ hội để phục vụ Chúa mỗi ngày!
Khi Chúa Giêsu lên Trời, Chúa biết rằng những người mà ngài đã để ở lại sẽ gặp những thử thách khó khăn trong cuộc sống loan báo Tin Mừng và làm chứng cho Ngài. Vì Thế Ngài đã cầu nguyện với Chúa Cha để xin Chúa Cha bảo vệ họ trong Danh Ngài, một cách khác để nói là Thiên Chúa Cha sẽ bảo vệ họ trong tình yêu và ân sủng của Ngài. Những người thực sự đã sống và bước đi trong đường lối của Đức Chúa Giêsu, thì họ sẽ không còn thuộc về thế gian này nữa. Họ sống và làm việc ở thế giannày, nhưng ngọn đèn và ánh sáng dẫn đường của họ thì rất khác biệt với những người có cách sống của thế giới. Và thế giới sẽ không yêu thương họ vì điều đó! Và Chúa Giêsu đã cầu nguyện với Thiên Chúa Cha để cho tất cả những ai đã theo Ngài có thể sẽ được trở nên một trong Chúa Kitô cũng như Chúa Kitô đã làm một trong Thiên Chúa Cha.
Nói một cách khác, Chúa Giêsu muốn chúng ta có được kinh nghiệm với Thiên Chúa và cũng như để chúng ta có sự trải nghiệm với những người khác như chính Ngài, để tất cả chúng ta cùng được sống trong sự hiệp nhất, trong một tình yêu, và sự hài hòa với Thiên Chúa. Những điều này có vẻ được coi như là một chút quá nhiều đòi hỏi, nhưng nếu chúng ta cố gắng tìm hiểu học hỏi từng bước, và từng ngày chúng ta sẽ đạt được. Chúng ta hãy lắng nghe tiếng Chúa Thánh thần đang thì thầm trong mỗi người chúng ta, chứ không nên lắng nghe những tiếng ồn ào xung quanh chúng ta. Lạy Chúa, giúp chúng con có được tấm lòng vị tha và rộng mở trong sự quảng đại để chúng con biết yêu thương người khác.
7th Sunday of Easter (B)
People talk a lot about loving God. Sometimes these same people fall short in the way they treat other people. John insists that we cannot have one without the other. We have never seen God. We understand very little about God. Yet we have each other — and we are all created in the image and likeness of God and God dwells in us. Other people become the ‘representatives’ of God — we love and serve them and in so doing love and serve our God. We have so many opportunities each day!
Jesus knew that those he left behind would have a rough time. His prayer to the Father was that they be protected in his name — another way of saying his love and grace. Those who really do walk in the ways of Jesus do not belong to the world. They live and work here but the light that guides their path is very different from the ways of the world. And the world will not love them for it! Jesus prayed that his followers may be one just as he and the Father are one.
In other words, Jesus wants us to experience God and to experience others as he does — in unity, love, and harmony. This all sounds like a bit too much to ask, but we learn each day step by step. Let us listen to the gentle voice of the spirit within us rather than the noise around us. Lord, help me to love others
Opening Prayer:
Lord, I turn to you as you turned to the Father. Protect me and guard me. Help me to be open to your word in Scripture and in my everyday life. Grant me your grace so I can turn to you to seek truth, rather than the empty promises of the world.
Encountering Christ:
· Keep Them in Your Name: Jesus invited his disciples to a new Passover where he instituted the Eucharist and the priesthood. In the Gospel of John, the Last Supper was celebrated on the night before the celebration of the Jewish Passover, marking this meal as a New Covenant in Jesus’s Body and Blood. At the first Mass, where the matzo and wine were transformed into his flesh and blood, Jesus also installed his disciples as his first priests. They were to begin their mission after Jesus went to the Father. He “protected” and “guarded” them as his chosen brethren. Jesus is the High Priest, and the one “who prays for us is also the one who prays in us and the God who hears our prayer” (CCC 2749). When Christ instituted the priesthood at the Last Supper, “Jesus [also] became the guarantee of an [even] better covenant. Those priests were many because they were prevented by death from remaining in office, but he, because he remains forever, has a priesthood that does not pass away” (Hebrews 7:22-24).
· I Sent Them Into the World: The disciples would not have an easy path as the first priests of the New Covenant. Called to imitate Christ, the disciples would need an infusion of divine grace, and Jesus prayed to the Father to ask for protection and fidelity to the “word” of God. Jesus is the Word incarnate, the divine revelation handed to the early Church. The disciples saw his human nature; they knew he laughed, had splinters, sleepless nights, and long days. But what was revealed to them at the Last Supper was his relationship with the Father, his heart-to-heart Father-Son filiation, his deep and anxious care for his disciples, and his desire for them to share in the communion of love available to each soul who desires to love God with his whole heart.
· Consecrated in Truth: Christ prayed that the priests of the New Covenant be consecrated in truth, set apart for a holy purpose. Just as the bread and wine are consecrated in the Eucharistic prayer at Mass, so the priest himself is transformed during ordination to become alter Christus, another Christ. “As an alter Christus, the priest is profoundly united to the Word of the Father who, in becoming incarnate, took the form of a servant… Because he belongs to Christ, the priest is radically at the service of all people: he is the minister of their salvation, their happiness and their authentic liberation, developing, in this gradual assumption of Christ's will, in prayer, in ‘being heart to heart’ with him” (Benedict XVI, June 24, 2009). Rather than being elevated by priestly consecration, ordination defines priests as the servants of all, and at the service of the Church. The hands of the priest are anointed with chrism oil by the bishop as he prays, “That whatever they bless may be blessed, and whatever they consecrate may be consecrated in the name of our Lord Jesus Christ.” The hands of the priest will consecrate bread and wine, anoint, baptize, and absolve, carrying on the action of Christ in the world.
Conversing with Christ: Jesus, you are the Lord of my heart. You have called me to serve others out of love for you. Help me to discover this call to service more deeply in myself, so that, in imitating you, I may grow in my love of God the Father.
Resolution: Lord, today by your grace I will perform some act of service out of love for you.Suy Niệm Tin Mừng Lễ Chúa Thăng Thiên
Sự việc Chúa Lên Trời (Thăng Thiên) của Chúa Giêsu Kitô được đánh dấu đoạn cuối cùng bản tính con người thật Chúa Giêsu để Ngài trở với Thiên Chúa trên trời với bản tính thật của Ngài là Thiên Chúa. Chúa Giêsu Ki-tô, Người Đấng đứng đầu Hội thánh, đi trước chúng ta vào vương quốc vinh hiển của Thiên Chúa Cha để chúng ta, những chi thể trong thân thể của Ngài, được sống trong hy vọng một ngày nào đó được ở với Ngài mãi mãitrên Thiên Đàng (Giáo lý Hội thánh Công giáo 665 và 666) Theo thư gởi thứ nhật gởi cho giáo đoàn Côrintô Thánh Phalô có nói: Quả thế, hiện giờ ta thấy, như ở trong gương cách mường tượng. Bấy giờ thì tận mắt, diện đối diện. (1 Cô-rinh-tô 13:12). Mỗi khi chúng ta lãnh nhận Bí tích Thánh Thể, chúng ta nhận được “hương vị của thiên đàng”, nhờ ân sủng của Thiên Chúa, chúng ta có thể đào sâu đức tin và tiên liệu sự thánh thiện của chúng ta về cõi vĩnh hằng.
Đức Thánh Cha Phanxicô nói rằng “bước vào vinh quang của Thiên Chúa đòi hỏi sự trung thành hàng ngày với ý muốn của ngài, ngay cả khi điều đó đòi hỏi sự hy sinh và đôi khi đòi hỏi chúng ta phải thay đổi kế hoạch của mình”. Người ta biết rằng Việc Chúa Giêsu lên trời đã xảy ra trên Núi Ô-liu, nơi ngài đã cầu nguyện với Chúa Cha trước cuộc Khổ nạn. Chính tình yêu thương của Chúa Giêsu Kitô đối với Thiên Chúa Cha của ngài đã giúp ngài chịu đựng được những đau khổ và cái chết nhục nhã trên Thập giá, và sau đó Ngài sống lại và trở về với Chúa Cha trên trời. Qua mối quan hệ với Thiên Chúa Cha, chúng ta cũng nhận được những ân sủng để chúng ta biết luôn trung thành với ý muốn của Thiên Chúa, và và hy vọng của chúng ta là một ngày nào đó chúng ta sẽ gặt hái được những lợi ích thiêng liêng vaô được sống đời đời với Ngài. Như Chúa Giêsu đã thưa vớ Chúa Cha "Lạy Cha! nếu Cha muốn, xin đừng cho ý của con, mà là ý của Cha được thành sự! ” (Lu-ca 22:42).
Đức Thánh Cha Phanxicô còn nói thêm, “Sự lên trời của Chúa Giêsu không phải chỉ ra sự vắng mặt của Chúa Giêsu, nhưng còn có ý nói với chúng ta rằng ngài đang sống ở giữa chúng ta theo một cách mới. Ngài giờ đây đang hiện diện trong mọi không gian và thời gian, Ngài đang gần gũi với mỗi người chúng ta. Trong cuộc sống của chúng ta, chúng ta không bao giờ đơn độc: chúng ta có Chúa Thánh thần phù hộ, Chúa Thánh Thần đang chờ đợi chúng ta, người bảo vệ chúng ta. " Trước khi chết trên thập tự giá, Chúa Giê-su đã hứa rằng sẽ sai Chúa Thánh Linh đến với dân ngài để đồng hành với họ. Chính nhờ Thánh Linh dịu dàng này mà chúng ta cảm nhận được sự hiện diện của Thiên Chúa và nhận được sự an ủi, bảo hộ và sự khôn ngoan để chuẩn bị cho số phận đời đời của chúng ta.
Lạy Chúa, hôm nay nhờ ân sủng của Chúa ban, chúng con sẽ dâng lời cầu nguyện cho những người bạn thân và những người thân trong gia đình của chúng con đang gặp phải những bất hạnh và tuyệt vọng.
Lạy Chúa Giêsu, cảm ơn Chúa đã luôn ở bên chúng con. Nếu không có quyền năng của Chúa Thánh Linh trong cuộc đời chúng con, chúng con không thể làm gì được. Khi chúng con vẫn còn ở đây trên trái đất, xin chúa hãy giúp chúng con biết làm theo ý muốn Chúa thay vì làm theo ý muốn riêng của chúng con. Xin Chúa hãy giúp con biết chịu đựng gian khổ với tình yêu dành cho Chúa. Xin cho chúng con biết để ý nghĩ hướng về thiên đường với Tình yêu thương giúp đỡ và sự an ủi của Chúa.
Opening Prayer: Dear Lord, we rejoice in your Ascension! You are the king of glory and the king of my life. You show me that there is meaning in our suffering. You have gone before us to give us peace and hope in this life. Help me to be a witness of this peace and hope to others.
Encountering Christ:
· The Glory of God: Christ's Ascension marks the definitive entrance of Jesus's humanity into God's heavenly domain. Jesus Christ, the head of the Church, precedes us into the Father's glorious kingdom so that we, the members of his body, may live in the hope of one day being with him forever (Catechism of the Catholic Church 665 and 666). For now we see in a mirror dimly, but then face to face (1 Corinthians 13:12). Every time we receive the Eucharist, we receive a “taste of heaven,” which by God’s grace can deepen our faith and our holy anticipation of eternity.
· Fidelity to His Will: Pope Francis said that “entering the glory of God demands daily fidelity to his will, even when it demands sacrifice and sometimes requires us to change our plans.” It is known that Jesus’s ascension happened on the Mount of Olives where he had prayed to the Father before the Passion. It was Our Lord’s love of his Father that enabled him to endure suffering and death, and then return to the place of encounter to be raised into heaven. Through our relationship with the Father, we also receive the grace to be faithful to God’s will, and may we one day reap the benefits—eternity with him. With Jesus, we say, “Not my will but yours be done” (Luke 22:42).
· Never Alone: Pope Francis adds,“The Ascension does not point to Jesus’s absence, but tells us that he is alive in our midst in a new way. He is now...present in every space and time, close to each one of us. In our life we are never alone: we have this Advocate who awaits us, who defends us.” Before Jesus died on the cross, he promised that he would send the Holy Spirit to be with his people to accompany them. It is through this gentle Spirit that we perceive the presence of God and receive comfort, consolation, and wisdom to prepare us for our eternal destiny.
Conversing with Christ: Dear Jesus, thank you for always being with me. Without the power of your Spirit in my life, I can do nothing. While I am still here on earth, help me to conform my will to your Father’s will. Help me endure hardships with love for you. Let the thought of heaven with you console my heart deeply.
Resolution: Lord, today by your grace I will offer up a prayer for a friend or family member who has been feeling hopeless.
Suy Niệm Tin Mừng Thứ Năm Chúa Lên Trời.
Bình thường chúng ta nghĩ rằng, khi Chúa Giêsu Lên Trời, Ngài vào thiên đàng, và Ngài bỏ chúng ta lại ở dưới thế này. Thật sự thì Chúa Giêsu đã rời bỏ thế giới này, nhưng điều đó không có nghĩa là Ngài bỏ rơi chúng ta.
Hôm nay chúng ta mừng kính lễ Chúa lên Trời, và mỗi năm chúng ta nên lợi dụng cớ hội này để suy gẫm vả phản ánh về mối quan hệ của Chúa Giêsu với chúng ta, về sự hiện diện lâu dài của Ngài ỡ giữa chúng ta và ở trong chúng ta.
Khi Chúa Giêsu đã sống lại từ cõi chết, Ngài đã hiện ra với các môn đệ và những người đã tin tưởng và yêu mến Ngài như những người phụ nữ thân tín của Ngài. Mục đích Chúa hiện ra sau khi sống lại trong 40 ngày là để giúp cho các môn để và những người theo Ngài được hiểu rõ là qua cái chết, và sự sống lại Chúa Giêsu, Ngài đã sống lại trong cách sống mới nhưng Ngài vẫn luông ấp ủ mối quan hệ của Ngài với chúng ta, mặc dù bây giờ đã được thể hiện theo một cách mới.
Việc Chúa về Trời cũng là một trong những phần mà Chúa đã hiện ra, đâ là lần cuối cùng và cũng là lúc mà Ngài thiết lập mối quan hệ không phải chỉ với những người đã gặp gỡ Ngài trong cuộc sống trần thế của Ngài, nhưng là với tất cả những người trong mọi lứa tuổi, những người sẽ đến và tin vào Ngài và trong Giáo Hội.
Chúa Giêsu đã sinh ra để làm “Thiên Chúa ở cùng chúng ta” (Immanuel), Ngài sẽ là đấng Immanuel, Thiên Chúa ở cùng chúng ta mãi mãi.
Lạy Chúa Giêsu, Xin ở cùng với chúng tôi trong tất cả và mãi mãi, Xin Chúa mang chúng con đến với niềm vui trong cuộc sống đời đời với Ngài trong sự hiện diện của Chúa Cha muôn đời.
Reflection
It is normal to think that, at his Ascension into heaven, Jesus left us. It is true that Jesus left this world but that does not mean that he left us. At the feast of the Ascension each year we have a good opportunity to reflect on Jesus' relationship with us, his enduring presence among us and within us.
When Jesus rose from the dead, he spent forty days appearing to his disciples, those who knew him before his death and believed in him and loved him. The purpose of these appearances was to bring them to understand that though he had died he was alive in a new way and still cherished his relationship with them, though it was now expressed in a new way. His ascension into heaven was part of this series of appearances, the last one and the one which would establish his relationship, not only with those who had seen him in his earthly life but all those throughout the ages who would come to believe in him in the Church. Born to be Immanuel, he would be Immanuel, God-with-us, forever.
Lord Jesus, present with us in all ages, bring us joyfully to eternal life with You in the Father’s presence forever and ever.