Tuesday, July 28, 2020

Suy Niệm Tin Mừng Thứ Bẩy Tuần 17 Thường Niên

Suy Niệm Tin Mừng Thứ Bẩy Tuần 17 Thường Niên

Câu chuyện về cái chết của thánh Gioan Tẩy giả là câu chuyện có tính chất chú ý nhiều đến bản tính con người. Chúng ta có thể bị thu hút bởi những câu chuyện có tính chat đầy kịch tính trong điệu nhảy của con gái bà Hêrôdiat và lời thề ngu ngốc của vua Hêrôđê và sự yêu cầu của cô gái xin cho bằng được cái đầu của ông Gioan Tẩy Giả đặt trên mâm. Đằng sau của câu chuyện là khi vua Hêrôđê đã có vợ mà còn muốn kết hôn với bà Hêrôdiat người vợ của anh trai mình. Khi làm như vậy, theo quan điểm của luật Do Thái, ông ta đã phạm hai tội trọng. Việc đầu tiên là ông ly dị người vợ trước của ông mà không có lý do chính đáng. Thứ hai là ông kết hôn với chị dâu của mình, đó là một mối quan hệ bị cấm tuyệt đối.

            Ông Gioan không sợ hãi đê đứng ra chỉ trích và  phê phán nhà vua vì những hành vi của nhà Vua và vì vậy ông đã bị tống giam trong tù. Những lý do cho việc làm của vua Hêrôđê thì quá phức tạp. Có thể nhà vua không thích Gioan, Nhưng trong trái tim của nha vua, ông biết rằng những gì Gioan nói là đúng. Chúng ta không ai thích được nghe nói là chúng ta đang làm điều gì đó mà sai trái; đặc biệt là nếu chúng ta đang cố gắng để đánh lừa chính bản thân là những gì chúng ta đang làm là đều tốt đẹp cả.  Vua Hêrôđê biết rằng ông Gioan là một người thánh thiện và không muốn thực hiện nó, nhưng nó đã không được chuẩn bị để thừa nhận tội lỗi của mình.

Ông Gioan đã trả một cái giá quá mắc cho việc nói sự thật mà không sợ hãi. Đây là việc mà chúng ta được kêu gọi để làm, mặc dù có lẽ trong đó có đầy những tính chất quá kịch tính. Chúng ta phải lên tiếng chống lại những bất công, bóc lột và những việc sai trái ở bất cứ nơi nào mà chúng ta nhìn thấy nó. Trong cách này, chúng ta đang bắt chước không phải chỉ có thánh Gioan Tẩy Giả mà thôi, nhưng chúng ta cũng bắt chước như chính Chúa Giêsu, Người đã bị bắt, chịu khổ hình và bị giết chỉ  vì đã nói lên sự thật; và chúng ta cũng có thể chắc chắn rằng Chúa Giêsu sẽ ở lại với chúng ta khi chúng ta cố gắng để làm đại sứ của Ngài trong một thế giới mà thường là thù địch với giá trị Kitô giáo.

 

REFLECTION
The story of the death of John the Baptist is full of human interest. We can be fascinated by the dramatic story of the dance of Herodias' daughter and Herod's foolish oath and the request of the girl to have John the Baptist's head on a platter. The background to the story is that Herod had married his brother's wife. In doing so, from the viewpoint of the Jewish law, he committed two crimes. The first was that he divorced his first wife without good reason. The second was that he married his sister-in-law, which was a prohibited relationship.

John fearlessly criticized the king for his behavior and so was thrown into prison. The reasons for Herod's conduct are complex. Maybe, he disliked John because, at heart, he knew that what John said was right. We do not like to be told that something we are doing is wrong; especially if we are trying to deceive ourselves that what we are doing is all right. Herod knew that John was a holy man and did not want to execute him, but he was not prepared to admit his guilt.

John paid the price for speaking the truth without fear. This is something that we are all called to do, though probably in less dramatic ways. We should speak up against injustice and wrongdoing wherever we see it. In this we are imitating not only John the Baptist but also Jesus himself, who was put to death for speaking the truth; and we can be sure that Jesus will be with us as we try to be his ambassadors in a world that is often hostile to Christian values.

 

Reflection:

     "So you shall not wrong one another but you shall fear your God. . ." These were the words spoken by God to Moses but it seems Herod must have forgotten these words thinking that he shall not wrong another by giving in to the evil request because of his promise under oath to give anything to the daughter of Herodias. His fear of things of the world made him forget about the fear of being separated from God.

     Yes, there are still some individuals, modern day Herods in the different sectors of our society who continue to exist pleasing others or themselves at the expense of others, causing different kinds of death in humanity. We sometimes become like Herod when we opt to follow what is pleasing in the eyes of the world and we forget about what is pleasing to God. Let us not forget about what our greatest fear should be, to be separated from God for all eternity. 

 

Introductory Prayer: Lord, I believe you are looking for me. You stand ready to come to me in this moment of prayer. You want to help me see your love and where I can grow to be more like you. Thank you for your patience and goodness with me. I want to give myself totally to you.

Petition: Lord, help me to hear your voice more clearly today.

1. A Disturbing Voice: John the Baptist had been sent to prepare the way for Christ. He was a witness to the holiness of God. He tried to awaken the sense of sin and the need for repentance. He spoke clearly and was afraid of no one. Sometimes the voice of God in my conscience can be bothersome like John’s voice was to Herod. Yet a clear reminder of what is right and wrong is an act of mercy from God. He is giving us a chance to awaken from our lethargy and realize that our immortal souls are at stake. I should thank God when my conscience reminds me of things I need to change in my life.

2. What’s Wrong With a Little Entertainment? There is nothing wrong with having celebrations in our life and moments of joy and relaxation. A Christian’s life is rich in moments of happiness. But, as was the case in Herod’s birthday party, there exists the danger of looking for entertainment and relaxation in activities or pastimes which can simply manipulate our passions, weaken our morals, and deeply offend God. If we are unable to choose our entertainment wisely, we can end up throwing away the richness of our spiritual inheritance for cheap thrills. Herod ends up as a murderer rather than a good king. His unchecked passions of sensuality and human respect make him use his power to destroy rather than protect. I must remember that even in the moments of relaxation, I have the responsibility to protect and foster my Christian identity. I should look for healthy pastimes where I can share the joy of Christian living with my friends and family.

3. The Proverbial Second Chance: When Herod hears of Jesus, his conscience pricks him. He knew he had killed a man of God. Somewhere in his heart, he knew that God would have the last word. The presence of Christ is an additional grace that the Father offers Herod so that he may be converted. Unfortunately, it is a grace that Herod will not take advantage of, just as he did not take advantage of the presence of John the Baptist. In my own life, how many times does the Father have to remind me of my call to holiness? Do I realize how much mercy the Lord has already shown me? What is it that I am still withholding from him? Today I will seek a deep conversion of heart in that area where I know I have still been withholding myself from God.

Conversation with Christ: Lord, thank you for enlightening my conscience with your Gospel. Help me to see where I have become deaf or insensitive to the call of your teachings. I want your grace to triumph in my life. Help me to be brave to change what offends you and to live a life of Christian authenticity.

Resolution: I will receive the sacrament of reconciliation today and also invite someone else to receive it.

 


Suy Niệm Tin Mừng thứ Sáu tuần 17 Thường Niên

Suy Niệm Tin Mừng thứ Sáu tuần 17 Thường Niên

Trong một bài bình luận về Chúa Giêsu, thánh Gioan Kim Khẩu nói: “Dân làng Nazareth đã lấy làm khâm phục Ngài, nhưng sự ngưỡng mộ của họ không đi đến mức độ là tin vào Ngài hay đúng hơn, họ cảm như thấy ghen tị với Chúa Giêsu, như thể có nghĩa là:" Tại sao là anh ta, mà không phải là tôi”. Chúa Giêsu biết rất rõ những người này, thay vì nghe lời Chúa thì họ lại xúc phạm đến Ngài. Họ là những người thân, là bạn bè của Ngài, là hàng xóm láng giềng mà Ngài đã cảm mến, nhưng đúng ra, họ là những người mà Ngài sẽ không thể nào đem tin mừng cứu độ của Ngài đến với họ được..

Chúng ta không thể làm được phép lạ hay có thể có sự lành thánh như Chúa Kitô vì Ngài không bao giờ có đầu óc hay suy nghĩ về sự ganh tị, tuy nhiên trong một lúc nào đó, nếu chúng ta thực sự cố gắng sống đời sống Kitô hữu một cách chân chính, thì chúng ta thực sự có thể làm được. Tuy nhiên, những gì đến có thể sẽ đến, là chúng ta thường sẽ thấy là những người mà chúng ta yêu thương nhất lại là những người không bao giờ quan tâm hay muốn lắng nghe lời chúng ta. Để ứng hiệu điều này, chúng ta cũng phải nên nhớ rằng những thiếu sót thường được phát hiện rất dễ dàng hơn là những nhân đức tốt và, theo đó, những người gần gũi với chúng ta có thể tự hỏi:” những điều anh đang muốn dạy khôn cho tôi, thì anh nên phải thực hành những điều đó trước đi?”

Trong bình luận thánh Gioan Kim Khẩu nói thêm: “Hãy nhìn vào lòng tốt của Thầy: Ngài đã không trừng phạt họ vì không nghe lời Ngài, nhưng Ngài nói với họ một cách ngọt ngào: "Tiên tri có bị khinh, thì chỉ có ở nơi quê quán và nơi nhà mình thôi!" Mt 13:57). Đây là điều hiển nhiên, Chúa Giêsu có chút buồn bã nhưng dù sao Ngài vẫn tiến hành và tiếp tục đem lời Tin Mừng của Ngài đến với mọi người, cũng như Chúa Giêsu như vậy, chúng ta cũng sẽ phải biết tiếp tục rao giảng và đem Lời Chúa Giêsu đến với những người mà chúng ta yêu thương nhất là những người không muốn nghe chúng ta bằng tất cả sự yêu thương, và bằng sự tha thứ.

 Reflection:

In a commentary about Jesus, St. John Chrysostom says: «The villagers of Nazareth do admire him, but their admiration does not go to the point of believing in him but, rather, of feeling envious, as if meaning: ‘Why him and not I’». Jesus knew quite well those who, instead of listening to him, took offense at him. They were his relatives, friends, neighbors He appreciated, but precisely to whom He will not be able to let them have his message of salvation.

We —that cannot work out miracles or have Christ's saintliness— will not incite envies (though, at times, if we are really trying to live as true Christians, we may actually do). However, come what may, we shall often find that those we love the most are those who could not care less about listening to us. To this effect, we must also bear in mind that shortcomings are easier to spot than virtues and, accordingly, those closer to us may wonder: —What are you trying to teach me, who used to do (or still does) this or that?

To preach or speak about God with our own people or family may be difficult but necessary. It must be said that when He was going back home, Jesus was preceded by his miracles and his word. Maybe, in our case, we may need a certain reputation for saintliness, whether at home or away, before “preaching” to those at home.

In his previous comment St. John Chrysostom adds: «Please look at the Master's kindness: He does not punish them for not listening to him but He tells them sweetly: ‘The only place where prophets are not welcome is their hometown and in their own family’» (Mt 13:57)».

It is evident Jesus would leave somewhat sadly but nonetheless He would proceed with his preaching until his word of salvation would be welcome by his own people. Likewise, we (that have nothing to forgive or oversee) will have to preach so that Jesus' word reaches those that we love but do not want to listen to us.

 Reflection

Introductory Prayer: Lord, I believe in your power. I know that you are the Lord of all history. I trust that you are guiding my life. Thank you for showing me that you will triumph. Thank you for the triumph you have already achieved in my heart and the hearts of so many people. I want to allow you to have total control over my life.

Petition: Lord, increase my faith in you.

1. Too Much Familiarity: The people of Nazareth thought they knew all about Jesus. He had grown up among them. Apparently, they had not seen anything extraordinary about him before he started his public ministry. They thought he was just like everyone else. So when they hear that he is doing miracles and teaching with authority, they do not believe it. Sometimes I also run the danger of putting limits on Christ’s power in my life. I see the unimpressive circumstances of my life and the recurrence of the same old problems. I do not believe that Christ can do something supernatural amid an ordinary situation. Today I am receiving an invitation to step beyond the routine and believe more deeply in the power of Christ.

2. An Unwelcome Prophet: The solution to their deepest problems was in their own backyard. Yet, the people of Nazareth felt that such a familiar figure could not bring anything extraordinary. When the Church sometimes challenges me with some of her teachings – on charity, on family life, on the need to be a courageous witness –, do I sometimes find excuses, like saying that my circumstances are too complicated, or the Church does not understand my situation? Do I sometimes let the prophetic voice of the Church die in my heart? When I feel challenged by the Gospel and by the Church, I should be thankful. Christ is inviting me to discover the deepest meaning of my life. He is giving me a chance to allow his presence to make a profound change in my life. He is allowing me to discover him in faith and is taking me beyond my comfort zone to the level of the coming of his Kingdom.

3. A Miracle Worker in Waiting: What sort of miracles does Christ want to do in my life? Christ has a plan to make my life a luminous witness to the power of his grace. He wants to fill my life with his holiness and help me be a light for others. If I can shake off my superficiality and lack of faith, I will discover the powerful presence of the Savior who helps me live each moment with depth and love. He can do miracles in my life. He can help me live the virtues which are most costly for me. Am I willing to take a risk for Christ and trust him?

Conversation with Christ: Lord, I know you want to do great things in my life. Help me to see how you can transform the ordinary, seemingly unimportant circumstances of my day into moments when your grace triumphs. Enable me to be docile to your Holy Spirit so that he can do miracles in my life.

Resolution: I will increase my faith in Christ by taking a risk for him in some aspect of my spiritual or apostolic life.

 Friday 17th Week in Ordinary Time St Ignatius of Loyola

We all have a fundamental need to belong to a group. Experience of rejection can cause emotional pain and even affect our behavior.  Disconnection leads to more pain, so that people are eager to change their behavior and remain in the group with which they feel affinity. 

Jesus experienced this with his own family, home town, religious leaders and, at the end, even with his disciples. However, he invested his energy more in the relationship with his Father than in human relationships.  The love for God was so real in his life that he could with serenity face all challenges. Rejection by those whom he loved affected Jesus but still he was able to offer his life as a gift to many who wanted to receive him.

St. Ignatius of Loyola would often ask God, for the grace to live as Jesus lived, and to love as Jesus loved. This heroic love, which is meek and humble, even rejoices when insulted and humiliated. Human nature often resists vulnerability but grace flourishes in our vulnerability.          

Lord Jesus, you called us to know you more intimately, to love you intensely and to follow You more closely. You embraced vulnerability in becoming a poor human being. Give us the courage to love others without creating barriers in relationships

Reflection:

     After having been with his disciples for a couple of years, it was important for Jesus to ask them who he was to them. They first told him what they heard from others, that he was John the Baptist or Elijah or one of the prophets of old. But Jesus wanted to hear what they thought, "Who then do you say I am?" Jesus was asking him what they themselves thought.

     Peter's reply was a bold proclamation of Jesus as the "Messiah of God." Subsequently Jesus predicts his passion and death, "The Son of Man must suffer many things. He will be rejected by the elders and chief priests and teachers of the Law, and put to death. Then after three days he will be raised to life."  

     Understandably the disciples did not understand what Jesus told them. Even Peter, who had confessed him as "the Messiah of God" and would later be privileged to witness his transfiguration and had been warned about his betrayal of the Lord, could not understand how Jesus could be arrested, beaten up and put to death on the cross. Before common-folk Peter deserted and betrayed him.

     Today is the Solemnity of St. Ignatius of Loyola, Priest and Founder of the Society of Jesus. Like the saints of old, Ignatius was moved to desire to be of greater service to the Lord Jesus. If he would have been asked by the Lord what he was to him, he most probably would have answered, "Lord, you are everything to me, my Lord and Savior, my King and my best friend ever." 

     Ignatius learned to know and love Jesus above all in prayer and contemplation: in the context of a loving and "intimate" friendship.  Ignatius encountered Jesus who shared our humanity at his birth in Bethlehem, as Jesus grew in wisdom, age and grace before God and man in the family home and shop in Nazareth, as Jesus left Mary and home for his public life to carry out his mission, as he traversed Galilee a preaching the Good News, as he chose and taught his disciples, as he agonized in the garden and at the hands of the Roman soldiers, as he hung to his death on the cross, and as he was raised from the dead in his resurrection.

     Contemplation, prayer and friendship endeared Ignatius to the person of Jesus who as-it-were swept Ignatius off his feet and moved him to stake his whole life and being in the following and service of Jesus as his eternal King.  Ignatius wished to be wherever the Lord was. 

     The path of Ignatius is something we could learn from and aspire to: to know Jesus more closely, to love him more dearly and to follow and serve him with great love and generosity, "not just in words but in deeds."  


Suy Niệm thứ Năm 17th Thường Niên

Suy Niệm thứ Năm 17th Thường Niên

Qua bài đọc thứ Nhất, chúng ta có thể hình dung một thợ gốm đang chăm chỉ làm việc Người thợ gốm nàydùng một cục đất sét để biến nó thành một thứ gì đó mà ông ta muốn để có hình dáng duyên dáng và đẹp đẽ. Nếu ông ta không hài lòng với thành quả thành phẩm, hoặc nếu có điều gì sai, thì ông ta chỉ cần bắt đầu lại từ đầu. Đó là cách chúng ta sống của chúng ta mà Thiên Chúa đang làm trong các công việc tác thành và hoàn thiện chúng ta.

            Kinh nghiệm của chúng ta, cho dù là tích cực hay tiêu cực tất cả đều là những công cụ mà Thiên Chúa sử dụng nơi chúng ta. Sai lầm không phải là thiên tai; chúng ta luôn có một cơ hội khác. Thiên Chúa không kết thúc với chúng ta, và Thiên Chúa sẽ không ngừng hình thành chúng ta cho đến khi chúng ta phản ánh được cái vẻ đẹp và vinh quang của Ngài.

            Có nhiều loại người trong Nước Thiên Chúa. Chúng ta có xu hướng tách biệt và gắn nhãn cho người khác tốt hay xấu, nhưng không phải lúc nào cũng đơn giản như vậy. Rất ít người hoàn toàn tốt hoặc hoàn toàn xấu xa, nhưng hầu hết là một hỗn hợp đau khổ của cả hai. Cái lưới được thả xuống và kéo lên với tất cả mọi người vào đó, nhưng sẽ được các Thiên Thần của Chúa phân loại và tách ra từng loại trong thời gian cuối đời của chúng ta. Sự gì sẽ xãy ra lúc đó thì quá trễ.

Sự phán thuộc về Chúa và chỉ một mình Chúa, Trong khi phán xét chúng ta có thể tiếp tục được Thiên Chúa làm việc nơi chúng ta mỗi ngày và chúng ta có thể giúp các anh chị em của chúng ta trong cuộc tranh đấu cho của họ ở trần thế trong những lời khẩn cầu trực tiếp của chúng ta trước toà Chúa. Lạy Chúa, xin Chúa tiếp tục hình thành chúng con theo ý muốn của Ngài. 

17th Week in Ordinary Time

Watching a potter at work is fascinating. The potter shapes a lump of clay into something graceful and beautiful. If he or she is dissatisfied with the results, or if something goes wrong, they merely start over from the beginning. That is how it is with us — God is at work shaping and perfecting us.
            Our experiences, both positive, and negative, are the tools that God uses. Mistakes are not disasters; there is always another chance. God is not finished with us, and God will not stop shaping us until we reflect his beauty and glory. 
            There are all sorts of people in the kingdom of God. We tend to separate and label people as either good or bad, but it is not always that simple. Very few people are completely good or totally evil — most are a distressing mixture of both. The net that is cast pulls everyone in but separating good from evil occurs at the end of time, and it is not our job.
            Judgement belongs to God alone, not to humans. In the meantime, we can continue being shaped by God each day and we can help our brothers and sisters along the way in their struggles. Lord, continue to form me according to Your will.

 

Reflection:

We all have a fundamental need to belong to a group. Experience of rejection can cause emotional pain and even affect our behavior.

- Disconnection leads to more pain, so that people are eager to change their behavior and remain in the group with which they feel affinity. Jesus experienced this with his own family, home town, religious leaders and, at the end, even with his disciples. However, he invested his energy more in the relationship with his Father than in human relationships.

The love for God was so real in his life that he could with serenity face all challenges. Rejection by those whom he loved affected Jesus but still he was able to offer his life as a gift to many who wanted to receive him. St. Ignatius of Loyola would often ask God, for the grace to live as Jesus lived, and to love as Jesus loved. This heroic love, which is meek and humble, even rejoices when insulted and humiliated. Human nature often resists vulnerability but grace flourishes in our vulnerability.          

Lord Jesus, you called us to know you more intimately, to love you intensely and to follow You more closely. You embraced vulnerability in becoming a poor human being. Give us the courage to love others without creating barriers in relationships.

 Reflection

Introductory Prayer: Lord, I believe in your power. I know that you are the Lord of all history. I trust that you are guiding my life. Thank you for showing me that you will triumph. Thank you for the triumph you have already achieved in my heart and the hearts of so many people. I want to allow you to have total control over my life.

Petition: Lord, help me to have confidence in the triumph of your Kingdom.

1. Nothing Escapes the Kingdom: Christ is reminding us that all souls and all human history are encompassed in the vision of the Father. Both the good and the bad will be brought before him. He can see what good and evil has been done. His power extends over all the failures and successes of human history. I should live with the confidence that God sees the good I do and will make my efforts to spread his love bear eternal fruit.

2. Evil Does Not Have the Last Word: I should live with the confidence that evil does not have the last word. The mercy of God has imposed a limit on evil, and the Lord will come one day to take away the power of evil. I should use my short time on earth – which I should use today – to sow all the good I can, aware that this is what will stand steady at the coming of the eternal kingdom. I should not be so impressed by evil that it paralyzes me from doing good.

3. Already Home: The Eucharist is an anticipation of God’s triumph. There we learn to trust that God holds the strings of human history. There his “net of love” brings his children together to feed and strengthen them. When I participate in the Mass, my confidence in the Lord’s providence should grow. I should strive to bring others to the Eucharist as well, so they can experience the peace and happiness of anticipating heaven here on earth.

Conversation with Christ: Lord, I know you are all-powerful. I believe that your Kingdom will triumph. I believe that you will come to judge the living and the dead. Help me to do all I can to bring others into your Kingdom so they can experience the joy that comes from knowing you and from living ready for the coming of your Kingdom.

Resolution: I will invite someone who is struggling with their faith or who have fallen away from the sacraments to join me this Sunday at Mass.


Suy niệm Tin Mừng Lễ Thánh Martha – 29/7

Suy niệm Tin Mừng Lễ Thánh Martha – 29/7

Thánh Martha, là chị của Mary và Lazarus ở Bethany. Họ là nhừng người bạn mà Chúa Giêsu thỉnh thoảng đến thăm và ở lại nhà vì thế họ được coi là những người bạn thân của Chúa. Vì vậy, khi Lazarus bị bệnh nặng, Chúa

Jesus được thông báo về điều đó, nhưng Ngài muốn chứng tỏ Vinh quang của Chúa nên không lên kế hoạch vể thăm người bạn Lazarus ngay lập tức. Thực tế, Chúa đã đợi nhiều ngày trước khi lên đường đến Bethany. Vào thời điểm đó, Lazarus đã qua đời và được chôn cất.

 Tin Mừng thuật lại rằng Chúa Giêsu đến Bethany và Martha đi ra để gặp anh khóc và khóc. Chắc chắn cô phải hối hận Thực tế là Chúa Giêsu đã không đến sớm hơn để chữa lành cho người em của cô. Nhưng Chúa Giêsu

nói với cô ấy một cách trống rỗng để xem cô có niềm tin nơi Ngài bởi vì Ngài chính là 'sự phục sinh sự sống.  khi cô Mary hay Chúa đến đã oà lên khóc lóc tham thê. Điều này làm cho Chúa Giêsu cũng phải rơi nước mắt. Vì tình yêu thân thiết mà Ngài đã dành cho họ đã t lộ vinh quang của Thiên Chúa, Chúa Giêsu quyết định mang Lazarus sống lại từ cõi chết. Chúa Jesus biết rằng mọi người đang nhìn và quan sát những gì Ngài sẽ việc làm. Vì vậy, khi Chúa làm cho Lazarus sống lại, một số người Do Thái đã tin vào Ngài thậm chí cò nhiều hơn trước. Nhưng những người biệt phái Do Thái ghét Chúa vì lòng tốt của Ngài bởi quan điểm cấp tiến của họ về tôn giáo nên họ để vạch ra cách thức và tìm cách giết Chúa.

Còn chúng ta thì sao? Khi Chúa giúp chúng ta một điều gì đó lớn lao, niềm tin của chúng ta vào Ngài sẽ tăng nhanh hoặc chúng ta cho cho đó chỉ là một sự kiện hiển nhiên. Chúng ta may mắn? Chúng ta có biết ơn Chúa vì những phép lạ mà Ngài thực hiện trong cuộc sống của chúng ta không?  hay là chỉ sau một thời gian trôi qua, chúng ta đã quên đi Chúa, người đã từng ăn cần song buớc trong cuộc đời với chúng ta?

 

REFLECTION
St. Martha, whose memorial we celebrate today, was the sister of Mary
and Lazarus who lived in Bethany. Jesus visited them from time to time and therefore were considered his close friends. So when Lazarus became seriously ill, Jesus was informed about it, but he did not make any plans to go and visit Lazarus right away. In fact, he waited two more days before setting out for Bethany. By that time, Lazarus had passed away and was buried.

The Gospel narrates that Jesus arrives in Bethany and Martha comes out to meet him crying and weeping. For sure she must have regret ted the fact that Jesus did not come sooner to heal her brother. But Jesus tells her point-blank to have faith because he is `the resurrection and the life.' And then her sister Mary also comes out weeping and this moves Jesus to tears himself. Out of love for his friends and to reveal the glory of God, Jesus decides to raise Lazarus from the dead.
Jesus knows that everyone is looking at him and observing what he will
do next. So when he raises Lazarus, some of the Jews believe in him even more than before. But the Jews who hated Jesus because of his goodness and radical views on religion started instead to plot on how to kill him.

How about you? When God helps you in a big way, does your faith in Him increase or do you take Him for granted and attribute the event to good luck? Are we grateful to God for the miracles He performs in our lives or do we, after some time has passed, forget Him who has been gracious to us?

 

Memorial of Saint Martha-John 11: 19-27

And many of the Jews had come to Martha and Mary to comfort them about their brother. When Martha heard that Jesus was coming, she went to meet him; but Mary sat at home. Martha said to Jesus, "Lord, if you had been here, my brother would not have died. But even now I know that whatever you ask of God, God will give you." Jesus said to her, "Your brother will rise." Martha said to him, "I know he will rise, in the resurrection on the last day." Jesus told her, "I am the resurrection and the life; whoever believes in me, even if he dies, will live, and everyone who lives and believes in me will never die. Do you believe this?" She said to him, "Yes, Lord. I have come to believe that you are the Messiah, the Son of God, the one who is coming into the world."

Introductory Prayer: Heavenly Father, once again I renew my faith in your plan for my life. I trust in your loving providence, and I know that no one can snatch me from your hands. You know well that I love you. I wish to be more open and docile to your plan and action in my life. Take this time that I now set aside for prayer. Take my mind, will, and heart; take my gifts and talents. I lay them at your feet through this prayer. Do with me today according to your holy and loving plan. Amen.

Petition: Lord Jesus, deepen my faith in your resurrection.

1. Do You Believe This? This is the fundamental question in our life of faith: do we, in fact, believe it all? Do we really believe that the human race was mysteriously subjected to the catastrophic consequences of our first parents’ disobedience to the divine will? Do we really believe what we say in the Creed every Sunday? Do we believe that Jesus of Nazareth died and rose from the dead to conquer sin, and now lives to draw all people to himself as their savior? The great challenge for the Christian in our thoroughly post-modern, post-Christian, technical age is to unabashedly say “Yes!”

2. Keeping Faith Simple: One of the greatest challenges in the Christian life is to keep our faith simple. Our tendency is toward sophistication and complication. While certainly the ability to think and reason well is a gift and has its place in the Christian life, we must be equally aware that the in-born tendency to rationalism can be a non-starter for a genuine life of faith. We cannot afford to fall into today’s error of trying to size God down according to our meager perceptions and self-centered attitudes. Christ is much more; God ways are far more sublime than what our limited vision can create. Simple faith is so pleasing to God because then he has leeway for his supernatural action. Then he can do something within us and through us.

3. Keeping Faith Robust: This simple faith can and must launch us upward and outward in the task of bringing Christ’s love to every soul. Our simple faith can rapidly ignite and convert us into relentless apostles of the Kingdom, like St. Paul. We need to make his words our own: “What will separate us from the love of Christ? Will anguish, or distress, or persecution, or famine, or nakedness, or peril, or the sword? (…) No, in all these things we conquer overwhelmingly through him who loved us. For I am convinced that neither death, nor life, nor angels, nor principalities, nor present things, nor future things, nor powers, nor height, nor depth, nor any other creature will be able to separate us from the love of God in Christ Jesus our Lord” (Romans 8:35-39).

Conversation with Christ: Lord Jesus, give me the strength to bear the burden of drawing others closer to you. Let me feel, with St. Paul, the sting of “Woe to me if I do not preach the Gospel!” And when I do set out to give others reasons for my faith, accompany me with your Holy Spirit to give success to my poor efforts.

Resolution: For the love of Jesus, I will renew, refresh, and invigorate the act of faith with which I begin every day in my morning offering. 


Suy Niệm Tin Mừng Thứ Tư 17Th Thường Niên

Suy Niệm Tin Mừng Thứ Tư 17Th Thường Niên

Trong hai dụ ngộn gắn gọn, Chúa Giêsu dậy cho mọi người biết rằng vương quốc trên Trời là gì: Nước của Thiên Chúa thì giống như một người đi tìm thấy một kho tàng ẩn giấu trong ngoài đồng, khi đã tìm thấy được thì ông ta  bán tất cả những gì ông có để mua cho được cánh đồng đó, và Nước Trời cũng giống như một nhà buôn truy lùng loại ngọc trai quý, khi ông ta tìm  được rồi thì anh ta bán tất cả những gì anh ta có để mua cho được viên ngọc trai quý đó.

  Nước Trời của Thiên Chúa còn rất quý giá hơn những kho tang hay ngọc trai quý giá, vì thế chúng ta nên sẵn lòng bán tất cả những gì chúng ta có để chúng ta có thể đến được Nước Trời của Thiên Chúa.

  Những điều khác nhau có thể làm cản trở việc chúng ta theo đuổi Nước Trời: đó là những giới hạn và điểm yếu của con người, sự thiếu kiên trì và đức tin của chúng ta, vì chúng ta chỉ biết tập trung vào những thứ của thế gian này thay vì những thứ tồn tại ở bên ngoài cái thế giới mà chúng ta đang sống đây với những sự bí hiểm của cái ma quỷ đang vây bủa chung quianh chúng ta. Chúng ta cần có một mối quan hệ cá nhân với Chúa Giêsu cho dù bất kể những trở ngại nào đó có thể xảy ra như Chúa Giêsu đã nói với chúng ta về Nước Trời của Thiên Chúa và chính Ngài là người sẽ dẫn đường cho chúng ta vào tận hưởng trong Nước Trời của Thiên Chúa.

  Xin Chúa giúp dẫn đường, chỉ lối cho chúng ta để chúng ta không bao giờ phải lạc lối trong việc theo đuổi Thiên Chúa Trời và Nước thiên đàng.

REFLECTION WEDNESDAY, 17TH Week in Ordinary Time

 In two brief parables Jesus tries to tell people what the kingdom of heaven is about: like one who finds a hidden treasure in the field and sells all he owns to be able to purchase the field and like a trader who finds a truly exceptional pearl and sells all he owns to purchase the pearl.

 The kingdom of heaven is so valuable we should be willing to sell all we own to get to the kingdom of heaven.

 Various things may hinder our pursuit of the kingdom of heaven: our own human limitations and weaknesses, our lack of faith, our focus on things of this earth rather on things which persist beyond this earth and the guiles of the evil one. Whatever the hindrances may be, we do need a personal relationship with Jesus who has told us about the kingdom of heaven and who has led the way for us to enjoy the kingdom of heaven.

 May we never go astray in our pursuit of God and the kingdom of heaven.


Suy niệm thứ ba tuần 17 Thường Niên

Suy niệm thứ ba tuần 17 Thường Niên

Hôm nay, qua bài dụ ngôn cho chúng ta thấy, Giáo hội kêu gọi chúng ta suy ngẫm về sự hiện diện hỗn hợp của thiện và ác. Thiện và ác trong lòng chúng ta; chúng ta có thể phát hiện ra thiện và ác trong con người, chúng ta có thể thấy thiện và ác trong thế giới, xung quanh chúng ta. Qua bài tin mừng, (Mt 13:36), các môn đệ xin Chúa Giêsu giải thích cho họ câu chuyện dụ ngôn.

Và hôm nay, chúng ta cần phải cẩn thận hơn với những lời cầu nguyện riêng của chúng ta, những liên hệ hàng ngày của chúng ta với Chúa. Chúng ta có thể xin Chúa Giêsu giải thích cho chúng ta biết tại sao chúng ta không thể phát triển hay tiến bộ đủ trong cuộc sống nội tâm của mình. Xin Chúa giải thích cho chúng ta biết là làm thế nào để chúng ta có thể trung thành với Chúa hơn, làm thế nào để chúng ta có thể tìm thấy Chúa trong công việc của chúng ta, và qua những dữ kiện đấy làm thế nào để chúng ta có thể là một tông đồ xứng đáng? Lời cầu xin của chúng ta Chỉ có thế thôi, chúng ta chỉ cầu xin Chúa cho chúng ta  những lời giải thích. Lời cầu xin của chúng ta như thế nào? Có phải đó là một lời nguyện xin chân thành? một lời nguyện xin bền bỉ?, một lời nguyện xin có đáng tin?.

Chúa Giêsu Kitô mời gọi chúng ta hãy hướng mắt về Thiên đàng, ngôi nhà vĩnh cửu của chúng ta. Thông thường vì sự vội v có thể khiến chúng ta phải phát điên lên, và khiên chúng ta hiếm khi dừng lại để suy niệm và nghĩ rằng sẽ có một ngày sẽ đến, Thánh Julian of Toledo viết: “người phấn đấu để sống, nhưng phải chết; trong khi người không ráng cố gắng tránh tội lỗi thì phải sống đời đời(St. Julian of Toledo).

Chúng ta sẽ gặt những gì chúng ta đã gieo. Chúng tôi phải chiến đấu để dành lợi tức cho ngày hôm nay 100%. Vì vậy, khi chúng ta được mời gọi đến với sự hiện diện của Chúa, chúng ta có thể đến với Ngài bằng đôi tay đầy đủ với những công việc làm trong đức tin, hy vọng và sứ yêu thương. Điều này có thể đưa chúng ta đến với những kết quả nhỏ nhặt và cho dù chỉ nhỏ bé đến thế nào đi nữa trong cuộc sống hàng ngày, thì chúng ta cũng có thể giúp chúng ta trở thành những Kitô hữu tốt hơn, thánh thiện hơn.

 

Reflection:

Today, through the parable of the weeds and the wheat, the Church urges us to ponder over the coexistence of good and evil. Good and evil within our heart; good and evil we may spot on others, good and evil we can see in the world, all around us. “Explain to us the parable” (Mt 13:36), his disciples ask Jesus. And, today, we can mean to be more careful with our personal prayer, our everyday dealings with God. —Lord, we can ask him, explain to me why I do not progress enough in my interior life. Explain to me how can I be more faithful to you, how can I look for you in my work, or through these circumstances I do not understand or I do not want. How can I be a qualified apostle? A prayer is just this, to ask God for “explanations”. How is my prayer? Is it sincere?, is it constant?, is it trusting?

Jesus Christ invites us to keep our eyes fixed on Heaven, our eternal home. Quite often, haste can drive us crazy, but we seldom stop to think that there will come a day —, «the man who strives to live must die; whereas the man who does not strive to avoid sin has to live eternally» (St. Julian of Toledo).

We shall reap what we have sown. We have to fight to give today the 100%. So when we are called into God's presence we might be able to go with our hands full: of acts of faith, hope and love. Which result in minor things and events that, when lived on an everyday basis, make us better Christians, saints and human.

 

Reflection:

Introductory Prayer: Lord, thank you for this new day. I believe that you are present in my heart. I believe that you want to give me your wisdom to live this life fruitfully. I trust that your mercy will protect me as I struggle against evil. I love you because you have overcome evil by your cross and resurrection. I want to live this moment of prayer as an intense moment to be transformed by you.

Petition: Lord, help me to look forward to your triumph with hope.

1. He is Watching Us: The difference between good and evil is not lost for God. He knows the struggles we have to live goodness in this world that is often so impregnated with evil. He assures us that he sees the good that is done and will give recompense for it. I should strive to live each day, knowing that God sees me and consistently tries to sow goodness in my life.

2.The Limit of Evil: When sometimes it seems as evil can triumph in the world, we need to recognize that God has the last say over evil. He mysteriously allows evil to exist so that good can become purified. There will be a moment when evil will be judged and will no longer have power over our lives. If we have sowed goodness with our lives and if we are living in God’s grace, he will free us from the domain of evil forever. Let us build up our confidence in the coming of his kingdom. Let us use the struggle against evil as a way to show the sincerity of our love.

3. We Reap What We Sow: The assurance of Christ that there will be a final judgment gives Christians both soberness and joy in living their lives. We know our efforts are not in vain. We realize that this life is the short opportunity the Father gives us to do good and prepare for our great destiny with him. When I am tempted to lose patience in the fight, I must remember that the struggles will soon be over, and God will more than recompense for the sacrifices I have made in following his will and promoting goodness in the world.

Conversation with Christ: Lord, I believe that you are in charge of my life. I renew my trust in the triumph of your holiness in my life. When I feel the pull of evil in my heart, I will remember that this life is short and that my struggle is precious in your eyes. Help me to keep my eyes on the happiness you are preparing for me.

Resolution: I will speak about the joy of receiving the sacrament of reconciliation with someone I meet today, planting in that person’s heart the seed of the desire to receive this sacrament.