Friday, November 26, 2021

Suy Niệm Lễ Kính Chúa Kitô Vua vũ trụ năm B

Suy Niệm Lễ Kính Chúa Kitô Vua vũ trụ năm B
Chúa nhật hôm nay, là Chúa nhật cuối năm phụng vụ của Giáo hội. Để kết thúc Năm Phụng vụ, Giáo hội mừng lễ đặc biệt: đó là Lễ Chúa Giêsu Kitô, Vua vũ trụ.
Trong ngày Chúa Nhật cuối Mùa Thường niên này, Giáo Hội muốn đăng quang toàn bộ sự sống Nhiệm Thể Chúa Kitô đã tượng trưng cho những mùa trong năm phụng vụ từ năm này qua năm khác. Chúng ta thừa nhận Chúa Giêsu là Vua vũ trụ, Vua của trái đất và Vua của cuộc đời chúng ta. Việc chấp nhận Chúa Giêsu là vua có ý nghĩa rất lớn trong cuộc sống của mỗi người chúng ta.
Vào thế kỷ 17 và 18, Giáo hội Công giáo ở Việt Nam đã bị đàn áp khốc liệt, nhiều người Công giáo bị quan quân bắt dữ và buộc phải chối bỏ đức tin Công giáo của mình bằng cách bước qua cây thánh giá. Nếu ai bước qua Thánh giá gỗ, thì người đó sẽ thả về tự do. Nhưng phần đông những người này thà chấp nhận mọi hình thức tra tấn và chịu chết chứ không chịu tuân theo mệnh lệnh của Vua chối bỏ đức tin của họ. Có những người còm dám nói với các quan chức của vua rằng: “Chúa Giêsu là Vua trên tất cả các vua khác trên trời và dưới đất. Chúng tôi thà chết cho Vua trên trời của chúng tôi để có được sống đời đời hơn là nghe lời vua dưới đất. Và vì thế, nhiều người trong số họ đã bị giết thảm thê vì Chúa Giêsu Vua của họ. Ở Bắc Mỹ, vào đầu thế kỷ 20, trong cuộc chiến tranh Cristero, người dân Mexico đã nổi dậy chống lại Chính phủ chống Công giáo. Trong thời kỳ này, các cơ sở Công giáo bị đóng cửa, các linh mục không được phép cử hành bất cứ bí tích nào. Nhiều linh mục đã bị giết vì thi hành các muc ụ của Giáo hội. Nhiều người Công giáo sùng đạo đã bị bắt và bị xử tử. Khi họ sắp chết, họ la lớn thiếng rằng, "Viva Cristo Rey." Chúa Kitô Vua muôn năm! Một trong những người tử vì đạo này là moột cậu bé chỉ mới 14 tuổi tên Jose Luis Sanchez de Rio. Trước khi xử tử, người ta đặt cậu đứng trên mép mộ và nói với cậu: “Nếu mày la lên 'Chúa Kitô Vua thật đáng chết',thì chúng ta sẽ tha mạng cho mày về với bố mẹ" Nhưng cậu ấy nói đi nói lại, "Viva Cristo Rey." “Chúa Kitô Vua muôn năm!”. Những người lính này càng tức giận hơn, họ đâm chết cậu ta bằng nhiều nhát dao và sau cùng người chỉ huy quân đội đã kết liễu cậu ta bằng cách dùng súng bắn vào đầu cậu ta. Bất chấp tiếng nổ của tiếng súng, mọi người vẫn có thể nghe thấy tiếng kêu cuối cùng của cậu ấy: “Chúa Kitô Vua muôn năm! Thánh nữ Maria thành Guadalupe muôn năm! ”
Ngày nay, chúng ta không phải đối mặt với kiểu bức hại đó. Không ai ở đây nghe nói về việc giết người vì đức tin của họ. Tuy nhiên, chúng tôi đang phải đối mặt với áp lực ngày càng lớn trong việc hạn chế đức tin của chúng ta. Chúng ta có đời sống kinh tế, xã hội, giáo dục và chính trị; và đối với hầu hết chúng ta, ai cũng có một "cuộc sống tôn giáo." Tuy nhiên, ngày càng nhiều chúng ta nghe nói, "hãy giữ đạo của bạn cho riêng mình." Vấn đề là Chúa Giêsu hướng cuộc sống của chúng ta không phải chỉ trong những khi chúng ta cầu nguyện, mà còn trong những lúc chúng ta làm việc, khi chúng ta nói chuyện với người khác, bất cứ điều gì chúng ta làm. Chúa Giêsu đều muốn nhận một hành động hoán cải dù rất nhỏ của chúng ta , đó là việc chúng ta quay trở về với Chúa. Nếu chúng ta đi theo Chúa Giêsu, Ngài phải trở thành vua hoàn toàn trong cuộc sống của chúng ta.
Điều đó bao gồm tiền bạc, gia đình của chúng ta, tình bạn của chúng ta, việc học của chúng ta, việc làm chính trị của chúng ta. Chúa Giêsu là vua, có nghĩa là Ngài cai trị trong mọi chiều kích trong cuộc sống của chúng ta và mọi người. Điều này không có nghĩa là Chúa Giêsu áp đặt mình hay chúng ta áp đặt lên người khác. Sự áp đặt lấy đi những thứ thiết yếu đó là: tự do. Chỉ có các vị vua trên trên trái đất này mới áp đặt lên những người dân của họ. Đặc biệt là ngày nay ở đất nước chúng ta, chính phủ của chúng ta áp đặt Giáo hội phải đóng tiền góp quỹ cho việc phá thai và áp đạt nhiều thứi khác đang chống lại niềm tin của chúng ta. Chúng ta lưu ý rằng Chúa Giêsu chỉ tuyên bố mình là Vua trong lúc Ngài bất lực nhất.
    Trong Chúa Nhật tuần thứ 17 Mùa Thường niên, chúng ta đã nghe Chúa Giêsu làm phép lạ hoá bánh và cá ra nhiều, và dân chúng muốn phong Ngài làm vua, nhưng Ngài đã bỏ họ và trốn đi vào sa mạc một mình. Vương quyền của Chúa không liên quan đến bạo lực và những sự áp bức hay thống trị. Trong Tin Mừng Thánh Lu-ca, Chúa Giê-su nói: "Vương quốc của Chúa không đến với những thứ có thể quan sát được; họ cũng sẽ không nói: rằng 'Nhìn kìa, nó đấy! Hay nó đây!' Thật vậy, Nước của Thiên Chúa đang ở giữa các ngươi. " Lk. 17: 20-1. Tuy nhiên, trong bài đọc hôm nay, khi Chúa Giêsu đứng bất lực trước quan Philatô; người đại diện cho đế quốc hùng mạnh Roma; Chúa Giêsu nhìn thẳng vào mắt ông ta và nói: “Tôi là vua”. Chúa Giêsu là vua, một vị vua khiêm tốn, vâng, nhưng vẫn là vua trên các vua. Trong bài đọc thứ hai hôm nay, chúng ta nghe nói rằng Chúa Giêsu là Alpha và Ômêga, là khởi đầu mọi sự và sau cùng của tất cả những gì hiện hữu. Giờ đây, hơn bao giờ hết, Giáo hội hôm nay tôn vinh Chúa Giêsu Kitô là Vua của Vũ trụ. Đối với Giáo hội, nhân danh Chúa Giêsu, nói lên tất cả Sự thật cho toàn thế giới! Gíao hôi hiên ngang mang theo Công việc và Sứ mệnh của Chúa Kitô, Giáo hội loan báo cho mọi người trên thế giới biết về sứ điệp Cứu độ được tìm thấy trong Kinh Thánh và trong Tin Mừng. Vì vậy, Giáo hội quy tôn vinh Chúa Kitô Vua cái danh dự và vinh quang này, Vì danh dự và vinh quang luôn luôn thuộc về Người. Mỗi lần, chúng ta làm chứng về sự trung thành của mình với Luật pháp của Thiên Chúa, đó là Nước Thiên Chúa mà chúng ta công bố: sống một đời sống thánh khiết, thể hiện hành vi gương mẫu tại nơi làm việc hoặc ở nhà, tất cả những điều này đều nhằm vinh danh Thiên Chúa. Chúa là Vương quyền vinh hiển hơn bao giờ hết!
    Là vua của vũ trụ, Chúa Giêsu đương nhiên được coi là vua của những vị Vua Chúa cai trị trên đất; và là Là vua cuộc sống của chúng ta; không phải là chỉ những khi chúng ta cầu nguyện, không phải là chỉ những khi chúng ta đi tham dự Thánh lễ mà còn trong mọi khoảnh khắc mỗi ngày trong cuộc sống của chúng ta nữa. Tất cả chúng ta sẽ phải đưa ra lựa chọn. Chúng ta đang ở trong một trận chiến tâm linh; và chúng ta phải quyết định, chọn một biểu ngữ. Chúng ta sẽ đặt mình dưới ngọn cờ của Chúa Kitô Đấng Cứu thế hay chạy theo ngọn cờ của Satan? Chúa nhật này, Chúa Giêsu tỏ ra mình cho chúng ta thấy Ngài là một vị vua khiêm tốn; và Ngài mong muốn chúng ta chấp nhận sự cai trị của Ngài trong gia đình và trong mọi khía cạnh của cuộc sống của chúng ta. Chúng ta không thể giữ lại một cái gì đó mà vẫn đến với Ngài được. Một là tất cả hoặc không là không có gì cả. Chúng ta không thể nói tôi là một tín đồ Công giáo sùng đạo nhưng tôi hoan nghênh ủng hộ việc phá thai, ủng hộ việc kết hôn đồng tính.
    Giờ đây, Chúng ta hãy cầu xin Chúa và Vua Kitô ban cho chúng ta sự khôn ngoan và lòng can đảm để dám đứng lên vì vương quốc nước Trời của Chúng. Và cho chúng con dám bắt chước các Thánh Tử Đạo Việt Nam và các vị tử đạo người Mexico trong thế kỷ 20, đặc biệt là với vị thánh mới Jose Luis Sanchez de Rio để dám đước lên mà hô lên lớn tiếng, Viva Cristo Rey! Chúa Kitô Vua muôn năm. Amen.
        
Sunday Jesus Christ, King of the Universe (B) Scripture: John 18:33-37
I remember a few years ago. In El Paso Texas, I went to the Sunday Vigil mass at a Church close to my hotel. The priest was giving a long homily, he went on and became more animated. As he moved on and made a sweeping gesture, he knocked his papers from the pulpit. He scrambled to pick them up, then asked, "Now, where was I?" A voice from the congregation responded, "Right near the end!"
Well, yes! We are at near the end, not of the homily, but of the Church liturgical year. As the liturgical year comes to the end, the Church celebrates a special feast: Jesus Christ, King of the Universe.
As we prepare for Church liturgical new year, our parish will start singing Our Father in Latin in the Mass from this Sunday until the end of Christmas season. Please don’t forget to pick up the Pater Noster/pếtơ nốtờ/) song sheet at the door and sing with us

On this last Sunday of Ordinary time, we acknowledge Jesus as King of the universe, King of the earth and King of our lives. To accept Jesus as king has huge implications.
    In the 17 and 18 Centuries, the Catholic Church in Vietnam was persecuted, many Catholics were forced to deny their Catholic faith by stepping over the crucifix. If anyone stepped over the wooden Cross, he would save his life. But many people would rather accept all kind of tortures than denying their faith and obey the King’s orders. They said to the king’s officials that: “Jesus is King above all other kings on earth. He is the king of heaven and earth. We would rather die for our heavenly King and have eternal life than listening to the earthly king. And because of that, many of them were killed for their King Jesus. Here in North America, in early 20th century, during Cristero war, people of Mexico rebelled against the Anti Catholic Government. During this period, Catholic institutions were shut down, the priests were not allowed to perform any sacramental service.  Many priests were killed for fulfilling the ministry of the church. Many devout Catholics were arrested, and put to death. When they went to their death they shouted, "Viva Cristo Rey." Long live Christ the King! One of these martyrs was a 14-year-old boy name Jose Luis Sanchez de Rio. Before they put him to death, they put him standing on the edge of a grave, and told him: “If you shout 'Death to Christ the King,' we will spare your life.” But he said again and again, "Viva Cristo Rey." “Long live Christ the King!”. The soldiers got angrier, they stabbed his body to death until the leader of the troops finished him off by shooting him in the head with his rifle. Despite the noise of the shot, everyone could hear his last cry: “Long live Christ the King! Long live Holy Mary of Guadalupe!”
    Today, we are not facing that kind of persecution. No one here is talking about putting people to death for their faith. However, we are facing growing pressure to restrict our faith. We have economic, social, educational and political lives; and for most of us, also a "religious life." Yet more and more we hear, "keep your religion to yourself." The problem is that Jesus directs our lives not only when we pray, but also when we work, when we talk with others, whatever we do. Jesus will accept the smallest act of conversion, turning toward him. If we follow Jesus, He must become king of our entire lives. That includes our money, our family, our friendships, our studies, our politics.
    Jesus is king, He means to rule in every dimension of our life and everyone lives. This does not mean Jesus imposes himself or that we impose on others. Imposition takes away something essential: freedom. Only earthly kings would impose on their citizents. Especially today in our country, our government imposes on the Church to pay for abortion and many others are against our belief. We notice that Jesus declares himself King only at the moment when He is most powerless.
    On Sunday the 17th week in Ordinary Time, we heard Jesus multiplied the loaves and fish. The people wanted to make him king, but he fled from them. His kingship does not involve violence and imposition. In Luke’s Gospel, Jesus said: "The Kingdom of God is not coming with things that can be observed; nor will they say, 'Look, here it is! Or There it is!' For, in fact, the Kingdom of God is among you." (Lk. 17:20-1). However, in today’s reading, when Jesus stands powerless before Pilate; who represents the might of Rome; Jesus looks him in the eye and says, "I am king”. Jesus is king, a humble king, yes, but still king above every other. In the second reading, we heard that Jesus is the Alpha and the Omega, the beginning and end of all that exists. Now, more than ever, the Church is here to render to Jesus Christ the honor which is due him as King of the Universe. For the Church, in the name of Jesus, speaks the Truth to the entire world! Carrying on the Work and the Mission of Christ, the Church proclaims to all people in the world the message of Salvation found in the Gospel. Thus, the Church renders to the King of the Universe the honor and the glory which belong to him. Each time, throughout the day, that we testify our fidelity to the Law of God, it is the Kingdom of God we proclaim: to live a holy life, to exhibit exemplary conduct at work or at home, all of this serves to obtain for the Lord a Kingship that is ever more glorious! As king of the universe, Jesus is naturally meant to be king of earthly rulers; and of our lives; not just when we pray, not just when we go to Mass but also every moment of every day of our lives. We all will have to make a choice. We are in a spiritual battle; and we have to decide, choose a banner. Are we going to place ourselves under the banner of Christ or the banner of Satan?
    This Sunday Jesus shows himself as a humble king; and he asks us to accept his rule in our families and in every aspect of our lives. We cannot withhold something and still come to him. It is all or nothing. We cannot say I am a devout Catholic but I support abortion, gay marrieds. Let’s ask our Lord and King give us the wisdom and courage to standup for your kingdom. Like the Vietnamese Martyrs and the 3614Mexican martyrs in the 20th century especially with the new saint Jose Luis Sanchez de Rio we want to say, Viva Cristo Rey! Or long live Christ the King. Amen.

 Solemnity of Christ, King of the Universe

Opening Prayer: Lord Jesus, my King, I kneel before you in prayer. I ask you to receive my homage favorably, for you are King of the Universe and I am your devoted servant. Thank you for your Kingdom of love and truth!

Encountering Christ:

·         “Do You Say This on Your Own?”: Jesus was supposed to be on trial, but he turned the tables on Pilate, posing to him this question: “Do you say this on your own, or have others told you about me?” The question is valid for all Christians. Why do we go to Mass; why do we baptize our children? We perform these Catholic acts in part out of custom, in part out of a spontaneous religious sense, in part because we have faith. Christ the King wants our total allegiance, our friendship, our love, given to him as something of our own. The one thing that we can give God that no one else can give him is our total love and our friendship.

·         “What Have You Done?”: A bewildered Pilate asked Jesus, “What have you done?... Why are the crowds shouting like madmen...? How have you turned all of Jerusalem on its head?” But we can also ask this question of Christ in another context, a context of gratitude and awe: “Lord, what have you done? Why do I experience such joy in your presence? How is it that I can look within myself and I marvel to see that I believe?” I have faith in you. I have hope, and I have love, and there is meaning to what I do. Because the Lord is merciful, although I am a sinner, I do not despair. 

·         “Then You Are a King?”: Jesus Christ, King of the Universe, stood before Pilate answering his questions, hiding none of the truth of his person or his mission. Yet, Pilate seemed not to hear! He caved to political pressure and turned Jesus over to be crucified. It can be easy to assume that if we met Jesus face-to-face as did Pilate, we would recognize his kingship and bow low before him. Yet we meet the same King in the sacraments, and very intimately in the Eucharist, and we sometimes allow distractions to derail our adoration of the King. May we always bow our heads and humble our hearts to receive this King of the Universe into our hands or mouth!

Conversing with Christ: Christ my King, let your Kingdom come! I say this of my own accord because I truly want you to be the Lord of my life. You have done marvelous things in me; now lead me on to final victory, O King of Truth!

Resolution: Lord, today by your grace I will receive you in the Eucharist as King of my heart.


Tuần 34 Thường Niên Lễ kính Chúa Giêsu Kitô Vua vũ trụ
Lễ kính Chúa Giêsu Kitô Vua vũ trụ hôm nay đánh dấu sự kết thúc của năm phụng vụ và cho chúng ta cái nhìm mới trong niềm hy vọng cho sự chiến thắng cuối cùng trong triều đại của Thiên Chúa trong ngày tận thế. Vương quốc của Chúa Kitô chắc chắn không phải là về những lời tuyên bố chủ quyền trên những quyền lực của thế gian mà đôi khi đã phải dùng bạo lực, lòng tham lam, những xáo trá gian manh và bóc lột. Chúa Jêsus khẳng định rõ ràng rằng vương quốc của Ngài không thuộc về thế gian này, Vương quốc mà Chúa Giêsu đã thiết lập trên trái đất trong chức vụ trần thế của Ngài là phục vụ cho mục vụ của Chúa hơn là ể được phục vụ như hoàng đế. Chúa Giêsu đã cho thấy và sống điều này trong con người của mình. Chúa Giêsu đại diện cho công lý, hòa bình và tình yêu như đá nền tảng của vương quốc của Thiên Chúa: vương quốc của Chúa đã phát triển, bành trướng một cách đặc biệt cho người nghèo và chonhững người đang bị bỏ rơi và thiệt thòi. Những việc Chúa làm cho thấy chính Ngài là một nhân chứng, chính Ngài là vua cho lòng thương xót và tình yêu thương của Thiên Chúai. Người Pharisiêu và những người lãnh đạo của người Do Thái đang mong đợi có một vương quốc hoàn toàn khác hẳn với Nước của Đức Chúa Trời. Triều đại của Thiên Chúa vượt qua tất cả mọi thứ và bao gồm tất cả mọi thời đại, quá khứ, hiện tại và tương lai, trong cõi đời vô tận và vô tận. Thiên Chúa mời gọi tất cả chúng ta vì chúng ta là một phần của triều đại và vương quốc của Ngài.
    Trong cuộc đời của mình, Chúa Giêsu đã nói về vương quốc của Thiên Chúa như đang ở đây, "Nước Thiên Chúa ở ngay trong tầm ta của chủng ta, hãy ăn năn và tin vào Thiên Chúa," nhưng việc thực hiện trong sự trọn vẹn đầy đủ vẫn chưa đến. Khi chúng ta mừng lễ kính Chúa Giêsu Vua hôm nay, chúng ta khẳng định quyền năng của Chúa Kitô, chúng ta hãy tự hỏi: Chúng ta có chấp nhận sự cai trị của Đức Kitô trong cuộc sống hằng ngày của chúng ta không? Cái gì là quy tắc cho cuộc sống của chúng ta? Chúng ta có được tình yêu sâu đậm đối với Thiên Chúa trong cuộc sống qua việc thể hiện tình yêu thương và sự chú ý đến những người chung quanh của chúng ta? chúng ta sẽ sống với Thiên Chúa như thế nào trong thế giới đang đỗ vỡ của chúng ta?

Reflection: Solemnity of Christ, King of the Universe
The Solemnity of Christ, King of the Universe, was instituted by Pope Pius XI in 1925 to affirm the primacy of Christ and the exaltation of God's rule amidst the encroaching movements of nationalism and fascism. This Solemnity also marks the close of the liturgical year and presents a vision of hope for the ultimate triumph of God's reign at the end of time.
The Kingdom of Christ is certainly not about dominant claims to worldly power which oftentimes entail violence and greed, pretension and exploitation. Jesus clearly affirms that his kingdom was not of this world: "If I were a king like those of this world, my guards would have fought to save me from being handed over to the Jews. But my kingship is not from here."
The kingdom which Jesus established on earth during his earthly ministry was pastoral rather than imperial. Jesus showed and lived this in his person. Jesus represented justice, peace and love as the foundation stones of his kingdom: his kingdom reached out in a special way to the poor and the marginalized. His was a kingly self-giving witness of God's mercy and love. The Pharisees and the leaders of the Jews expected an altogether different kingdom of God.
God's reign surpasses all things and encompasses all for all time, past, present and future, into ageless and endless eternity. God invites all of us to be part of his reign and kingdom.
In his lifetime Jesus spoke of God's kingdom as being here, "The kingdom of God is at hand, Repent and believe," and yet its full realization and fulfillment was yet to come.
As we celebrate and affirm Christ's kingship, we ask: Do we accept Christ's rule in our lives in our day-to-day living? What rules our lives? Do we deepen our love for God such that it shows in love and care of our neighbor? How do we live out life in and with God in our broken world?


No comments:

Post a Comment