Chúa Nhật thứ Nhất
Mùa Vọng, năm C
Hôm nay là Chúa
Nhật thứ Nhất Mùa Vọng và bắt đầu một năm phụng vụ mới. Tiếng Latinh Mùa
Vọng có nghĩa là đến, Mùa Vọng được tập trung vào sự xuất hiện của Chúa Giêsu
khi Ngài sinh ra ở Bêlem và sự trở lại của Ngài vào ngày sau hất. Mùa Vọng
là thời gian chờ đợi để ăn mừng Chúa đến trong bản chất con người và sẽ trở
lại để phán xét.
Tin Mừng hôm nay
nói về thời gian sau hết và sự trở lại lần thứ hai của Chúa nói đến các dấu hiệu
trên trời, sự xáo trộn của các quốc gia trong thế giới và sự sợ hãi của
nhân loại vào ngày tận thế, con người ta không thể không sợ. Chúng ta có
thể nhớ đến những nỗi sợ hãi mỗi khi gặp phải những thiên tai, bão lụt và
động đất; chúng ta đã thấy hoặc nghe nói đến những vùng nhà cửa bị cuốn trôi
hoặc bị phá hủy, tài sản và cuộc sống cũng bị mất. Nhiều người, đặc biệt là
người trẻ, những người đã trải qua những thảm họa thiên nhiên này đều bị tổn
thương tâm thần.
Cũng giống như việc
chuẩn bị cho thiên tai, Mùa Vọng là thời gian đặc biệt để chuẩn bị: sự chuẩn
bị trước tiên là phải biết ơn sự và cám ơn Chúa vì việc Chúa đến với
chúng ta lần đầu trong bản chất con
người, và đặc biệt hơn, Ngài sẵn sàng trở lại với chúng lần thứ hai như vị
Thẩm Phán trong khoảng thời gian mà
không ai chúng ta có thể biết được, chúng ta sẽ chịu trách nhiệm về cuộc
sống của mình, vì những gì chúng ta đã làm hoặc không làm, cho dù chúng ta sống
hay không sống với tình yêu mà chúng ta đã dành cho Thiên Chúa và những người
chung quanh của chúng ta. Điểm quan trọng thực sự là chúng ta có luôn sẵn
sàng như Chúa Giêsu đã nói trong bài Tin Mừng là chúng ta phải "luôn
trông chừng và cầu nguyện vì chúng ta có thể thoát được tất cả những gì nhất định
xảy ra và đứng vững vàng trước Ngôi Hai Con Thiên Chúa.".
Mùa Vọng được đánh
dấu bằng tinh thần kỳ vọng và sự chờ đợi, sự chuẩn bị và hy vọng. Nhà văn
Dennis Bratcher nói, "Đó là hy vọng, tuy nhiên nó sẽ mờ nhạt theo khoảng
thời gian, và đôi khi chúng ta cảm thấy Thiên Chúa thật xa xôi, nhưng Ngài mang
lại cho thế giới đang mong đợi một vì Vua, Ngài sẽ cai trị dân của Ngài với
lẽ thật và công lý , trong sự công bình, trong sự sáng tạo của Ngài. Đó là niềm
hy vọng mà con người đã từng mong đợi, và bây giờ một lần nữa, chúng ta mong đợi
một triều đại của Đấng được xức dầu,
Đấng cứu Thế Người sẽ mang lại hòa bình và công lý , và nên công chíình cho
nhân loại."
Lạy Chúa, Khi
Chúa đến và Ngài sẽ đến, xin cho chúng ta có thể đứng thẳng với những người được
sống lại trong ơn cứu chuộc của Chúa nơi chúng con xin đừng để chúng con
sẽ phải cúi đầu trong sự ngượng ngùng và xấu hổ?
Reflection:
Today is the first Sunday of Advent, the
start of a new liturgical year. Coming from the Latin word meaning arrival or
coming, Advent is focused on the first coming of our Lord at his birth in
Bethlehem and on his coming at the end of time. Advent is a time of
expectant waiting to celebrate the Lord who came as man and who will come again
as judge and king.
The Gospel reading for today speaks of the
end times and the second coming of the Lord. It speaks of signs in the heavens,
of nations in tumult and of people in fright at the end of the world. One
cannot but be afraid of the end times. We remember with fear natural disasters
such as typhoons, floods and earthquakes; we have seen or heard of communities
and homes washed away or destroyed, property and lives lost. Many, especially
the young, who had lived through these natural disasters are traumatized and in
fear of waters and winds. The government especially has urged the necessity of
being ready and prepared when these disasters come.
Similar to being prepared for natural
calamities, Advent is a special time to prepare: to prepare and be thankful for
the first coming of God as man and, more especially, to be ready for the Lord's
second coming. When he comes as Judge, at a time we do not know, we will be
made accountable for our lives, for what we did or did not do, for whether we
lived or not with love for God and our neighbor. It is indeed very important
that we be always ready, and, as Jesus says in the Gospel reading, that we
"watch at all times and pray that we may be able to escape all that is
bound to happen and to stand before the Son of Man."
Advent is marked by a spirit of
expectation and anticipation, of preparation and hope. In an article,
"The Season of Advent: Anticipation and Hope," writer Dennis Bratcher
says, "It is that hope, however faint at times, and that God, however
distant He sometimes seems, which brings to the world the anticipation of a
King who will rule with truth and justice and righteousness over His people and
in His creation. It is that hope that once anticipated, and now anticipates
anew, the reign of an Anointed One, a Messiah, who will bring peace and justice
and righteousness to the world."
When the Lord comes – and he will come,
will we be able to stand erect with heads raised because redemption is at hand
or will we have our heads bowed in embarrassment and shame?
No comments:
Post a Comment