Hôm nay là ngày CHÚA đã làm ra, nào ta hãy vui mừng hoan hỷ.” (Tv 117: 24). Đây là cách chúng ta được mời gọi đến ca tụng Thiên Chúa trong phụng vụ vào những ngày “bát Nhật Phục Sinh”. Chúng ta hãy vui mừng khi biết rằng ngày hôm nay và mãi mãi Chúa Giêsu đã phục sinh và đang ở giữa chúng ta. Ngài cùng đi cùng bước theo với chúng ta trên hành trình đưa chúng ta về Nhà Chúa. Nhưng chúng ta phải để cho Ngài mở mắt cho chúng ta trong đức
tin để cho chúng ta nhận ra Ngài đang hiện diện trong cuộc sống của chúng ta. Ngài
muốn chúng ta tận hưởng tình
bạn than
thiết của Ngài
và biết tuân theo những gì Ngài
đã dạy chúng ta: “và đây, Thầy ở cùng anh em mọi ngày cho đến tận thế". (Mt 28:20).
Chúng
ta hãy bước đi trong niềm
hy vọng chúng ta đang có, trong sự hiểu biết rằng Thiên Chúa sẽ giúp chúng ta tìm
thấy được những ý nghĩa trong tất cả mọi thứ. Đặc biệt, là khi: Như các môn đệ trên
đường đi Emaus- khi chúng ta phải chịu đựng những khó khăn, thất bại, chán nản ... Nhưng, trước mặt của chúng ta là những sự kiện khác nhau, và chúng ta cần biết làm thế nào để lắng
nghe được Lời Chúa, để
nhờ đó mà Lời
Chúa sẽ mang
lại cho
chúng ta lời giải thích về chương trình cứu độ của Thiên Chúa trong ánh sáng. Mặc dù, có những lần, chúng ta đã nghĩ sai, chúng ta nghĩ
rằng Thiên Chúa không lắng nghe lời cầu xin của chúng ta, Ngài không bao giờ quên
chúng ta; Ngài luôn luôn nói chuyện với chúng ta. Chúng
ta có thể, tuy nhiên, vì thiếu sự bố trí và sắp xếp tốt cần thiết để lắng nghe,
suy niệm và chiêm ngưỡng những gì Ngài muốn nói với chúng ta.
Trong các môi trường khác nhau mà
chúng ta có thể sống, chúng ta thường thấy những người sống trong sự thiếu hiểu biết vềThiên
Chúa, một
cuộc sống vô nghĩa. Vì vậy, đó là cách thuận tiện mà chúng ta hiểu rõ trách nhiệm của
chúng ta để trở thành những công cụ hữu ích cho Chúa mà chúng ta có thể, qua chúng ta, đến gần và đi cùng với những người xung quanh chúng ta. Chúng ta hãy tìm cách để
làm cho họ nhận thức rõ về tình
trạng của họ tất cả là những con của Thiên Chúa và của sự thật mà Chúa Giêsu
yêu thương chúng ta đến nỗi Ngài không những chỉ chết và sống lại vì chúng ta, mà Ngày
còn quyết định ở lại với chúng ta mãi
mãi trong Bí Tích Thánh Thể
. Đó là khi Ngài
bẻ bánh để cho những người môn đệ trên đường Emmaus
nhận ra rằng đó là Chúa Giêsu đang ngồi bên cạnh họ.
Comment:
Fr. Xavier PAGÉS i Castañer (Barcelona, Spain)
Then their eyes were opened, and they
recognized him
Today «is the day when the Lord has acted: Let us rejoice
and be glad in it!» (Ps 117:24). This is how we are invited to say the liturgy of
these days of the Octave of Easter. Let us rejoice in knowing that today and
forever the risen Jesus stands among us. He walks with us on the journey. But
we must let him open our eyes of faith for us to realize He is present in our
lives. He wants us to enjoy his company complying with what He said to us: «And
surely I am with you always, to the very end of the age» (Mt 28:20).
Let us walk in the hope we have, in the
knowledge that the Lord will help us to find a meaning in everything.
Particularly, when —as with the disciples at Emaus— we have to endure
difficulties, setbacks, dejection... In front of the different events we should
know how to listen to his Word, that will bring us to interpret them in the
light of God's project of salvation. Even though, at times, wrongly, we may
think He is not listening to us, He never forgets us; He always talks to us. We
may, however, be lacking the good disposition necessary to listen, meditate and
contemplate what He wants to say.
In the varied environment where we may
live, we often find people living, in the ignorance of God, a meaningless life.
Thus, it is convenient that we understand our responsibility to become useful
tools for our Lord to be able, through us, to come close and walk along with
those around us. Let us seek how to make them well aware of their condition of
sons of God and of the fact that Jesus loves us so much that He not only died
and rose for us, but also He decided to stay with us for ever in the Holy
Eucharist. It was when He broke the bread that those disciples at Emaus
realized it was Jesus who was sitting beside them.
No comments:
Post a Comment