Tuesday, November 21, 2017

Suy Niệm Tin Mừng Chúa Nhật 33 Thường Niên A



Suy Niệm Tin Mừng Chúa Nhật 33 Thường Niên A
Kính Thưa quý cụ, quý ông bà và Anh chị em trong Chúa Kitô.
Trong Tin Mừng của Thánh Matthew, chương hai mươi lăm, câu 14 đã cho chúng ta một bài học về Nước Trời, và sự phán xét sẽ đến trong ngày sau hết.
“ Nước Trời cũng giống như người kia trẩy đi xa, gọi tôi tớ lại mà ký thác của cải mình cho họ. Người thì được ông trao cho năm nén vàng; người khác: hai; và người thứ ba: một nén; mỗi người tùy theo tài lực của mình.
Nhưng người lĩnh một nén đã chôn giấu nén vàng của chủ giao dưới đất đã bị trừng phạt.
Những người tôi tớ đã biết dùng những món quà của họ đúng cách để làm cho nó được sinh hoa kết trái, được lợi nhuận và họ đã được thưởng những món quà to lớn hơn.
 Nếu chúng ta nhận lãnh những ơn ân sủng to lớn nhất của Nước Trời, thì những ân sủng ấy phải được bắt đầu ngay nơi chúng ta ngay bây giờ và ở đây.
Khi chúng ta tìm kiếm Nước Thiên Chúa bằng cách tận dụng và dùng những tài năng của Chúa ban cho chúng ta để làm việc cho Chúa và  phục vụ nhân loại.
Chúng ta là tôi tớ của Thiên Chúa, chúng ta phải chịu trách nhiệm với Thiên Chúa về cách chúng ta sử dụng những năng khiếu và tài năng mà Ngài đã ban riêng cho mỗi người chúng ta. Cách chúng ta dùng khả năng của mình để làm giàu và giúp đỡ người khác là việc chúng ta đã hoàn thành mệnh lệnh của Chúa Kitô là biết yêu thương người khác như thương yêu chính mình.
Trong cách tự nhiên, Thiên Chúa đã ban cho mỗi người chúng ta có những tài năng riêng biệt và những khả năng đặc biệt. Không ai có thể giống chính xác như nhau hoặc có khả năng vượt trội hơn mọi quy luật.
Tất cả những kỹ nghệ phẫu thuật thẩm mỹ, chế độ ăn kiêng, chương trình luyện tập, hoặc trang điểm trong thế giới ngày nay cũng không thể thay đổi thực tế này.
Hạnh phúc không nằm ở việc thay đổi ngoại hình của chúng ta để được trông giống như người khác; nhưng là trong việc thực hiện đầy đủ bản sắc của Thiên Chúa qua những tài năng và ân sủng mà Ngài đã ban cho chúng ta trong cuộc sống đạo đức và những việc làm bác ái..
Sách Giáo lý Công Giáo Câu 1936 đã viết: Khi chào đời, con người không có sẵn trong tay tất cả những gì cần thiết để phát triển đời sống thể xác và tinh thần của mình.
Con người cần đến tha nhân.  Con người khác nhau về tuổi tác, thể lực, những năng lực, trí tuệ và tinh thần, những cơ hội mỗi người có được và của cải được phân phối. Thiên Chúa không trao cho mỗi người một số "nén bạc " như nhau' (CCC 1936)
Chúng ta nên lưu ý rằng khi Giáo lý công nhận rằng mọi người đều "thiếu thốn", giải pháp trước tiên cho nhu cầu "thiếu thốn" này là "những người khác" chứ không phải là "mọi thứ".
Mỗi con người sẽ được đáp ứng với nhu cầu của họ một cách hiệu quả nhất trong cuộc sống này là tuân theo kế hoạch của Thiên Chúa qua những thành viên khác trong cộng đồng nhân loại.
Sự giàu có và ơn sủng thật sự được tìm thấy trước hết ở nơi những người khác, không phải trong những thứ vật chất hay tiền bạc mà chúng có thể đem lại cho chúng ta.
Cái huyền thoại về "nạn nhân mản" được nhiều người ngày nay đã chấp nhận như là một sự thật. Sự bóp méo của những phương tiện truyền thông, báo chí về những khía cạnh mới nhất của "cuộc khủng hoảng" này đang nổi lên này với mục đích  phục vụ tư bản, thoả mãn dục vọng và sự vô trách nhiệm của con người, Họ muốn có một cuộc sống tự do, và ích kỷ. Họ không muốn bị gò trong việc săn sóc hay phục vụ người khác.
Một nà nhân khẩu học xác thực đã nhận ra rằng không có vấn đề quá tải dân số trên thế giới hiện nay.
Mẹ Teresa đã từng nói, "Nếu nói là có quá nhiều em bé thì cũng giống như nói rằng có quá nhiều hoa."
Chỉ có những người nói là con người đã sinh sôi nẩy nở quá nhiều trên thế giới hiện nay là những người nghĩ rằng thế giới này là của riêng họ.
Thế giới vẫn có đủ đất, vẫn có đủ nước và thức ăn cho mọi người, nhưng vì cái tính ích kỷ của những người đó, cộng với sự ham muốn tiền bạc, ham muốn quyền lực nên họ đã ngăn chặn việc phân phối sự giàu có của thế giới một cách chính đáng trong nhân loại .
Sách Giáo lý Công Giáo, câu 1937 đã trích đoạn sách Các Đối Thoại của Thánh Nữ Catherine Thành Siena:
“Những dị biệt này nằm trong chương trình của Thiên Chúa. Thiên Chúa muốn mỗi người đón nhận điều mình cần từ người khác. Ai lãnh được những "nén bạc" đặc biệt, phải biết thông truyền lợi ích của những cái tài năng đó cho những ai cần đến. Các dị biệt khuyến khích và thường đòi buộc mọi người sống độ lường, hảo tâm và chia sẻ, kích thích các nền văn hóa trao đổi, làm phong phú cho nhau
"Ta không ban cho mọi người những đức tính như nhau, nhưng kẻ này được đức tính này, kẻ khác sẽ đơợc cái đức tính khác... Ta ban cho người này đức ái, kẻ khác được đức công chính, sự khiêm nhường hay đức tin sống động...
Còn về những điều cần thiết cho đời sống con người, Ta đã không phân phối đồng đều, không muốn mỗi người có đủ mọi sự, để buộc họ phải thực thi đức ái. Ta muốn họ cần đến nhau và trở thành những thừa tác viên của Ta để phân phát những ân sủng và mọi thứ Ta đã quảng đại ban cho họ"  "(Thánh Catherine thành Siena, Các Đối Thoại) (CCC 1937)
Nước Trời này không những chỉ mang lại cho chúng ta vào lúc mà khi chúng ta trả lời cho Thiên Chúa về việc chúng ta dã sử dụng những tài năng mà Ngài đã ban cho chúng ta như thế nào, Chúng ta đã sống ích kỷ hay Chúng ta đã sống một cách quảng đại và bác ái bhư Chúa đã dạy chúng ta?
Nước Trời của Thiên Chúa đã bắt đầu trong số những người biết chia sẻ những điều tốt đẹp của thế giới này, những tài năng và những sự đóng góp năng lực của họ, sự quảng đại và bác ái trong việc cải thiện cuộc sống cho những người chung quang.
"Vâng, ngươi là đầy tớ siêng năng, trung trực và đáng tin cậy, vì ngươi ta đã trung tín trong vấn đề nhỏ, ta sẽ đặt Nguơi vào các công việc lớn hơn.”
Chúng ta hãy cầu xin Chúa Thánh Thần hướng dẫn, soi sáng để chúng ta biết nhận thức được những tài năng và ơn sũng mà Thiên Chúa đã ban cho chúng ta để chúng ta biết dùng những tài năng ấy để làm sáng danh Chúa và phụng vụ Chúa qua anh chị em chúng ta.




Sunday 33rd in Ordinary Time Yr.A"The master will settle his account with them"
Scripture:  Matthew 25:14-30
14 "For it will be as when a man going on a journey called his servants and entrusted to them his property; 15 to one he gave five talents, to another two, to another one, to each according to his ability. Then he went away. 16 He who had received the five talents went at once and traded with them; and he made five talents more. 17 So also, he who had the two talents made two talents more. 18 But he who had received the one talent went and dug in the ground and hid his master's money. 19 Now after a long time the master of those servants came and settled accounts with them. 20 And he who had received the five talents came forward, bringing five talents more, saying, `Master, you delivered to me five talents; here I  have made five talents more.' 21 His master said to him, `Well done, good and faithful servant; you have been faithful over a little, I will set you over much; enter into the  joy of your master.' 22 And he also who had the two talents came forward, saying, `Master, you delivered to me two talents; here I have made two talents more.' 23 His master said to him, `Well done, good and faithful servant; you have been faithful over a little, I will set you over much; enter into the  joy of your master.' 24 He also who had received the one talent came forward, saying, `Master, I knew you to be a hard man, reaping where you did not sow, and  gathering where you did not winnow; 25 so I was afraid, and I went and hid your talent in the ground. Here you have what is yours.' 26 But his master answered him, `You wicked and slothful servant! You knew that I reap where I have not sowed, and gather where I have not  winnowed? 27 Then you ought to have invested my money with the bankers, and at my coming I should have received what was my own with interest. 28 So take the talent from him, and give it to him who has the ten talents. 29 For to every one who has will more be given, and he will have abundance; but from him who has not, even what he has will be taken  away. 30 And cast the worthless servant into the outer darkness; there men will weep and gnash their teeth.'

Brothers and Sisters in Christ
The peace of Christ be with you!
In our Gospel according to St. Matthew, chapter twenty-five, verses fourteen to thirty, we have a lesson on the kingdom of God, and the judgment that will come with the end of all things. A man going on a journey prepares for it by giving to one of his servants five thousand silver pieces, to another two thousand, and to a third one thousand. One of the servants responded to his gift by burying it. He was punished. The servants who put their gifts to use and bore fruit were rewarded with greater gifts
 If we are to receive the greatest gift of grace in the kingdom, it must begin for us right here and now as we seek the kingdom by putting ourselves and our talents to work for God and others.
We are the servants of God, and are responsible to God for the way we use the abilities he has given us. How we use our abilities to enrich and help others is our fulfillment of Christ's command to love others as we love ourselves. On the natural level, God equips each one of us with unique talents, abilities, and aptitudes. No one person will ever be exactly like another or have the ability to excel in every discipline. All the plastic surgery, diets, workout programs, steroids or makeup in the world cannot change this fact.
Happiness lies not in changing our physical appearance to be like someone else; it lies in fully realizing our God-given identity of talents and gifts through a virtuous and generous life. Recognizing and accepting God's plan for each of us is essential for our happiness
CCC wrote: "On coming into the world, man is not equipped with everything he needs for developing his bodily and spiritual life. He needs others. Differences appear tied to age, physical abilities, commerce, and the distribution of wealth. The 'talents' are not distributed equally." (CCC 1936)
Note that when the Catechism acknowledges that every single human being is "needy", the first solution to this need is "others" and not "things." The most effective way that every human being will satisfy his or her needs in this life is, by God's plan, through the other members of the human community. True wealth, riches and gifts are found first of all in other human beings, not in the material things or monetary wealth they can bring us
The myth of "overpopulation" is accepted as truth by many today. The steady barrage of media reports on the latest aspects of this burgeoning "crisis" only serve as nails in the coffins of the children yet to be born, the handicapped and the sick or debilitated elderly. An authentic demographic recognizes that there is no overpopulation problem. Mother Teresa once said, "Saying there are too many babies is like saying there are too many flowers." The only people we have too many of in the world today are people who think there are too many people. There is enough land, water and food for everyone. It is the selfishness of man and his lust for money or power that prevent the just distribution of the world's wealth among mankind.
The answer to man's material needs has been provided by the Creator. What is needed now is cooperation with the Creator's wisdom to ensure that the "universal destination of goods" comes about.
"These differences belong to God's plan, who wills that each receive what he needs from others, and that those endowed with particular 'talents' share the benefits with those who need them. These differences encourage and often oblige persons to practice generosity, kindness, and sharing of goods; they foster the mutual enrichment of cultures:
'I distribute the virtues quite diversely; I do not give all of them to each person, but some to one, some to others...I shall give principally charity to one; justice to another; humility to this one, a living faith to that one...And so I have given many gifts and graces, both spiritual and temporal, with such diversity that I have not given everything to one single person, so that you may be constrained to practice charity towards one another...I have willed that one should need another and that all should be my ministers in distributing the graces and gifts they have received from me.' " (St. Catherine of Siena, Dialogues) (CCC 1937)
The kingdom is brought about not only at that moment when we answer to God for our use of the talents he has given us, either selfishly or generously. The kingdom has already begun among those who share the good things of this world, their talents and energies, generously for the betterment of their fellow men and women. "Well done! You are an industrious and reliable servant. Since you were dependable in a small matter I will put you in charge of larger affairs. Come, share your master's joy!"
Let's pray for each other until, again next week, we "meet Christ in the liturgy"

No comments:

Post a Comment