Thursday, September 12, 2024

Suy Niệm Tin Mừng Chúa Nhật Thứ 23 Thường Niên B

Suy Niệm Tin Mừng Chúa Nhật Thứ 23 Thường Niên
B
 “Ngài đặt ngón tay vào tai người ấy, nhổ nước bọt và chạm vào lưỡi người ấy; rồi Ngài ngước mắt lên trời, rên rỉ và nói với người ấy: “Ép-pha-ta!” nghĩa là: “Hãy mở ra!” Ngay lập tức, tai người ấy mở ra, và lưỡi anh ta được tháo gỡ, và người ấy nói rõ ràng.”  Mk 7:33–35
Một điểm thú vị trong câu chuyện Tin Mừng hôm nay là những người mang người câm điếc đến với Chúa Giêsu đã cầu xin Ngài “đặt tay trên người ấy” để chữa lành cho người ấy. Nhưng Chúa Giêsu đã làm gì? Ngài đưa người ấy ra khỏi đám đông, đặt ngón tay của Ngài vào tai người ấy, chạm vào lưỡi người ấy với nước bọt của Ngài và người ấy đã được chữa lành. Thường tình chúng ta thấy, hành động đặt ngón tay vào tai người khác và chạm vào lưỡi họ bằng nước bọt của chính mình có vẻ ghê tởm. Để hiểu được hai hành động này, chúng ta phải hiểu được ý nghĩa tượng trưng như sau.
Hình ảnh ngón tay được sử dụng nhiều lần trong Kinh thánh để ám chỉ quyền năng của Thiên Chúa. Trong Sách Xuất Hành sau tai họa của loài muỗi, các pháp sư của Pharaoh nói rằng điều này rõ ràng được thực hiện “bởi ngón tay của Thiên Chúa” (Xuất Hành 8:19). Trên núi khi Moses nhận được Mười Điều Răn, chúng ta biết rằng chính ngón tay của Thiên Chúa đã viết ra trên tảng đa bia (Xuất Hành 31:18). Trong sách Daniel, một ngón tay xuất hiện và viết một thông điệp tiên tri trên tường (Daniel 5:5). Trong Tân Ước, Chúa Jesus đã đuổi quỷ “bởi ngón tay của Chúa” (Luca 11:20) và trong Tin Mừng hôm nay, Ngài đã chữa lành thính giác của người đàn ông này bằng ngón tay của Ngài. “Ngón tay của Chúa” được hiểu là quyền năng của Thiên Chúa và là hành động của Chúa Thánh Thần. Vì vậy, bằng cách sử dụng ngón tay thiêng liêng của mình để chữa lành, Chúa Jesus đã biểu tượng hóa việc Ngài thực hiện đầy đủ quyền năng của Thiên Chúa và hành động trong sự hiệp nhất hoàn hảo với Chúa Thánh Thần và Chúa Cha.
Hình ảnh nước bọt cũng rất thú vị. Có lẽ chúng đã nhận thấy rằng khi một con vật bị thương, nó thường liếm vết thương đó. Đây là bản năng tự nhiên nhưng cũng là bản năng hợp lý. Nước bọt có một sức mạnh chữa lành nhất định. Nó chứa các tác nhân kháng khuẩn. Do đó, vì nước bọt thông thường có thể giúp chữa lành vết thương, nước bọt của Chúa Jesus có thể chữa lành theo cách siêu nhiên. Hãy nhớ lại, Chúa Jesus đã chữa lành một người mù bằng cách khạc nhổ xuống đất rồi bôi bùn lên mắt của anh chàng mù trong TM Thánh Gioan 9:6).
Chúa Jesus có cần dùng ngón tay và nước bọt của Ngài để chữa lành người đàn ông này không? Chắc chắn là không. Ngài có thể làm điều đó chỉ bằng một suy nghĩ. Nhưng Ngài đã chọn sử dụng cơ thể mình như một công cụ của sức mạnh chữa lành của Ngài. Ngài đã làm như vậy để cho chúng ta thấy rằng nhân tính của Chúa Jesus đã trở thành nguồn gốc của sự hiệp nhất giữa Thiên Chúa và con người. Ngay cả ngón tay và nước bọt của Ngài cũng hợp nhất chúng ta với Thiên Chúa. Tất cả mọi thứ về Con Thiên Chúa trong hình dạng con người của Ngài đều có thể ban phát ân sủng, sự chữa lành và lòng thương xót. Ngay cả những điều thoạt đầu có vẻ ghê tởm nhất.
Mặc dù chúng ta có thể học nhiều điều trong bài Tin Mừng hôm nay, nhưng có một điều không nên bỏ qua là nếu Chúa Jesus chọn sử dụng ngón tay và thậm chí cả nước bọt của Ngài để ban phát sức mạnh của Ngài, thì Ngài cũng mong muốn tiếp tục sử dụng các chi thể trong Thân thể Ngài để ban phát ân sủng của Ngài cho chúng ta. Nhờ Bí tích Rửa tội, Chúng ta đã được trở thành thành viên trong Thân thể Chúa Kitô, tức là Hội thánh. Chúng ta là tay, là chân, là mắt, giọng nói, trái tim, ngón tay và thậm chí là nước bọt của Người. Suy nghĩ cuối cùng này rất khiêm nhường. Nhưng nếu Chúa Giêsu có thể dùng nước bọt của Người để chữa lành, Người cũng có thể dùng chúng ta. Nếu chúng ta có thể khiêm tốn hiểu được điều đó, thì chúng ta sẽ sẵn sàng trở thành công cụ của lòng thương xót của Người đối với những ai cần đến Ngài. Chúa có thể dùng chúng ta KHÔNG PHẢI vì chúng ta xứng đáng được sử dụng. Thay vào đó, Người có thể dùng chúng ta vì Người đã chọn làm như vậy, ngay cả khi chúng ta ở trong trạng thái khiêm tốn thấp hèn nhất.
Hôm nay, chúng ta hãy suy ngẫm, về hình ảnh Chúa Giêsu chữa lành người đàn ông câm điếc này. Nếu chúng ta từng cảm thấy như thể Chúa không thể sử dụng chúng ta, chúng ta hãy nhớ lại cách Chúa đã làm phép lạ này. Nếu Chúa có thể dùng ngón tay và nước bọt của Người, chắc chắn Người có thể sử dụng chúng ta, bất kể chúng ta người vô ích, không có giá trị hay chúng ta tội lỗi đến mức nào. Phép lạ này cho chúng ta thấy rằng Chúa có thể dùng mọi thứ vì vinh quang của Người chỉ vì một lý do đơn giản là Người là Chúa. Chúng ta hãy khiêm nhường và dâng mình cho Chúa để Người có thể sử dụng chúng ta theo như ý muốn của Người. Nếu chúng ta làm được như vậy, chúng ta sẽ cho Chúa cơ hội để thể hiện quyền năng toàn năng của Ngài qua chúng ta.
Lạy Chúa, khi Chúa mang hình hài con người, Chúa đã kết hợp thần tính với nhân tính. Qua nhân tính thiêng liêng của Chúa, Chúa đã tuôn đổ ân sủng và lòng thương xót của Chúa và tiếp tục làm như vậy trong ngày hôm nay. Xin Chúa hãy sử dụng chúng con như một công cụ của ân sủng của Chúa. Xin Chúa giúp cho chúng con luôn biết khiêm tốn nhìn nhận mình là công cụ không xứng đáng của Chúa, người mà Chúa chọn để  dùng cho dù chúng con thật bất xứng trước mặt Chúa. Amen
 
Sunday 23rd in Ordinary Time (B)
He put his finger into the man’s ears and, spitting, touched his tongue; then he looked up to heaven and groaned, and said to him, “Ephphatha!”—that is, “Be opened!”—And immediately the man’s ears were opened, his speech impediment was removed, and he spoke plainly. Mark 7:33–35
One interesting point in this story is that the people who brought this deaf and mute man to Jesus begged Him to “lay his hand on him” so as to heal him. But what did Jesus do? Instead, He took the man away from the crowd, put His divine finger into the man’s ears, touched the man’s tongue with His own sacred saliva and the man was cured. At first, the act of putting your finger into someone else’s ear and touching their tongue with your own saliva may seem repulsive. Normally it would be. To understand these two actions, we must understand the symbolism.
The image of a finger is used a number of times in the Scriptures to refer to God’s power. In the Book of Exodus after the plague of the gnats, Pharaoh’s magicians said that this was clearly done “by the finger of God” (Exodus 8:19). On the mountain when Moses received the Ten Commandments we know that it was also God’s finger that wrote them (Exodus 31:18). In the book of Daniel, a finger appeared and wrote a prophetic message on a wall (Daniel 5:5). In the New Testament, Jesus cast out a demon “by the finger of God” (Luke 11:20) and in today’s Gospel He healed this man’s hearing with His finger. The “finger of God” is understood as the power of God and an action of the Holy Spirit. Thus, by using His sacred finger to heal, Jesus was symbolically revealing that He fully exercised the power of God and acted in perfect union with the Holy Spirit and the Father.
The image of saliva is also interesting. Perhaps you have noticed that when an animal has a wound it often licks that wound. This is a natural instinct but also one that makes sense. Saliva has a certain medicinal power of healing. It contains antibacterial agents. Therefore, since normal saliva can help heal a wound, Jesus’s saliva is able to heal in a supernatural way. Recall, also, that Jesus healed a blind man by spitting on the ground and then smearing the mud on his eyes (John 9:6).
Did Jesus need to use His finger and His saliva to heal this man? Certainly not. He could have done it with a mere thought. But He chose to use His body as an instrument of His healing power. Doing so reveals to us that Jesus’ humanity became the source of unity between God and man. Even His finger and His saliva unite us to God. Everything about the Son of God in His human form dispensed grace, healing and mercy. Even that which may, at first, seem most repulsive.
Though there is much we can take from this passage, one thing that should not be missed is that if Jesus chose to use His finger and even his saliva to dispense His power, so, also, He desires to continue using the members of His Body to distribute His grace. By Baptism, you are a member of Christ’s Body, the Church. You are His hands and feet, His eyes and voice, His heart and finger, and even His saliva. That last thought is very humbling. But if Jesus can use His saliva for healing, He can use you. If we can humbly understand that, then we will be better disposed to become an instrument of His divine mercy to those who need it. God is able to use us NOT because we are worthy of being used. Rather, He can use us because He has chosen to do so, even in our most humble state.
Reflect, today, upon the image of Jesus healing this deaf and mute man. If you ever feel as though God cannot use you, call to mind the way in which our Lord worked this miracle. If God can use His finger and His saliva, He certainly can use you, no matter how unworthy or sinful you may be. This miracle shows us that God can use all things for His glory for the simple reason that He is God. Humble yourself and offer yourself to God to use you as He wills. Doing so will give God the opportunity to manifest His almighty power through you.
My healing Lord, when You took on human form, You united divinity with humanity. Through Your sacred humanity, You poured forth Your grace and mercy and continue to do so today. Please use me, dear Lord, as an instrument of Your grace. May I always humbly see myself as Your unworthy instrument, whom You choose to use despite my unworthiness. Jesus, I trust in You.
 
Sunday 23rd in Ordinary Time (B)
Opening Prayer: Lord God, you have done all things well. I want to be merciful as you are merciful. I want to be holy as you are holy. I want to be perfect as you are perfect. Open my ears to hear your Word. Open my eyes to see things from your wisdom.
Encountering the Word of God
1. Opened Ears: The healing in today’s Gospel takes place in Gentile territory, in a region called the Decapolis. By traveling into non-Jewish territory, Jesus is extending the blessings of the Kingdom of God to the Gentiles. Throughout the Bread Section in Mark’s Gospel (Mark 6:34-8:21) there has been a continuous theme of the disciples not seeing, meaning they do not understand, and not hearing, meaning they do not believe. Jesus will cure a blind man (Mark 8:22-26). In today’s Gospel, he cures a deaf man with a speech impediment (Mark 7:31-37). Jesus wants his disciples to see with eyes of faith and hear with ears of faith. Jesus will warn his disciples not to be like the Pharisees, who refuse to believe, continue to demand heavenly signs, and constantly test Jesus. Jesus will urge his disciples to be on guard against the leaven of the Pharisees and will ask his disciples: “Do you have eyes and not see, ears and not hear?” (Mark 8:18).
2. Isaiah: The Gospel is the fulfillment of the First Reading, a prophecy in Isaiah 35. Isaiah prophesied that when the Lord God appears and saves his people, there will be accompanying signs. The blind will see. The deaf will hear. The lame will leap. The mute will sing. Rivers of water will spring forth in the desert. Jesus’ mighty works – his healings, his exorcisms, his displays of power over nature – are all signs that God has visited his people and saved them. Salvation from exile is good, but salvation from sin and death is better. This is the salvation that Jesus brings.
3. The Letter of James: In the first chapter of his letter, James outlined two paths – the wise path of truth leading to life and the foolish path of falsehood leading to death. Today, in the Second Reading, James declares that preferential treatment of the rich against the poor is incompatible with faith in Jesus Christ and the path that leads to eternal life (Anderson and Keating, James, First, Second, and Third John, 41). Jesus has visited us and transformed us. His grace enables us to reject the ways of the world, which give preference to the rich, and welcome the ways of God, who exalts the poor and the humble.
Conversing with Christ: Lord Jesus, open my eyes and ears. I want to hear with spiritual hearing and see with spiritual vision. I pray that the gift of faith purifies my mind. I pray that the gift of hope directs my life to your promises. I pray that the gift of charity unites me to you.
 
Suy Niệm Tin Mừng Chúa Nhật Thứ 23 Thường Niên –Năm B
Trong Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu sử dụng một phương pháp rất riêng tư và sâu sắc để chữa lành người đàn ông bị điếc. Cũng giống như Thiên Chúa đã tạo đựng ra con người từ bùn đất như được diễn ta trong Sáng Thế, Chúa Giêsu dung đất bùn và nước bọt của chính mình. Chúa Giêsu đã dẫn đưa người đàn ông mù này đến một nơi yên tĩnh, chạm vào tai và miệng của ông ta, Ngước mắt lên trời và kêu xin Thiên Chúa Cha sự cởi mở. Và kết quả là người đàn ông đó có thể nghe được, nói được. Ông ta đã được chữa lành, và ông mở tâm hồn của ông ta ra với Thiên Chúa.
Chúng ta mong muốn được nhìn thấy hoặc nghe được tiếng Thiên Chúa nới với chúng ta được rõ ràng hơn trong cuộc sống của chúng ta đang sống? Chúng ta sẽ có cảm tưởng, cảm nhận như thế nào nếu chúng ta tìm một nơi yên tĩnh và ngồi với Chúa Giêsu trong giây lát ... để Ngài chạm vào tâm hồn chúng ta và ban cho chúng ta ơn chữa lành ... để cho Ngài cởi mở đôi tai , mở mắt, mở rộng trái tim của của chúng ta?
Lạy Chúa, Chúng con muốn được nhìn thấy Chúa và muốn được nghe tiếng Chúa nói với chúng con một cách rõ ràng hơn.
 
Reflection SG
Have you ever heard God speaking to you? The readings from today’s Gospel, Jesus uses a very personal and profound method to heal the man who is deaf. Like God creating new life out of dust in Genesis, Jesus uses dust and his own spittle. Jesus takes the man to a quiet place, touches his ears and mouth, looks to heaven and calls for openness. As a result, the man is able to hear. He is healed, he opens to God.
Do I desire to see or hear God more clearly in life? What would it be like to find a quiet place and sit for a while with Jesus…to allow him to offer his healing touch…to allow him to open my ears, open my eyes, open my heart?  Lord, I desire to see You and hear You more clearly.
 Sunday (September 6): 

No comments:

Post a Comment