Thursday, March 28, 2024

Suy Niệm Thứ Năm Tuần Thánh

Suy Niệm Thứ Năm Tuần Thánh
Ngày Lễ Vượt Qua đầu tiên đã được cử hành trong ngày Thiên Chúa Yavê giải phóng con cái Israel khỏi ách nô lệ và tù đày của người Ai cập. Đó là cách Thiên Chúa đã trực tiếp giải cứu dân của Ngài thoát khỏi sự nô lệ và được sống tự do; cuộc sống mới tự do đó là được sống gần gũi trong vòng tay thương yêu của Thiên Chúa.
Thánh Phaolô nói về Bữa Tiệc Ly của Chúa Giêsu theo như cách Lễ Vượt Qua, bằng cách tập hợp lại với nhau trong sự hiệp nhất, từ bi, bình đẳng và thông cảm, Tất cả những người đã tin vào Chúa đã trải nghiệm được thế giới mới ngay cả khi họ còn sống. Bữa Tiệc Ly của Chúa Giêsu cũng kính nhớ mỗi ngày như là một dấu chứng của thế giới. Thánh Phaolô đã phải  giận dữ vì những người đã sử dụng Thánh Thể cho những mục tiêu cá nhân hay chủ đích ích kỷ và làm giảm đi cái ý nghĩa của Bí tích Thánh Thể này.Việc rửa chân trong Bữa Tiệc Ly không được viết vào kinh thánh để chúng ta có thể coi đó như một nghi lễ  của ngày Thứ Năm Tuần Thánh, nhưng đó là một mô hình cho đời sống Kitô hữu; Với việc phục vụ trong sự khiêm tốn và yêu thương, không phô trương, ích kỷ và thích thống trị người khác. Đó sẽ là kim chỉ nam để chúng ta sống mỗi ngày, không phải là chỉ sống trong Tuần Thánh mà thôi, nhưng mỗi ngày trong cuộc sống của chúng ta. Đó là ý nghĩa của Phép Thánh Thể; đó là đức tin Công Giáo của chúng ta. Chúng ta thường không rửa chân cho nhau, vậy chúng ta có thể làm gì để thể hiện sự kính trọng hay tôn trọng lẫn nhau? Chắc là chúng ta sẽ có cơ hội này mỗi ngày? Bí Tích Thánh Thể hay Bữa Tiệc Ly của Chúa không chỉ là một nghi thức, nhưng đó là một lối sống.
Lạy Chúa, xin cho chúng con được giải thoát khỏi những thái độ tự kỷ và phô trương của chúng con và dạy cho chúng con iết khiêm tốn phục vụ Chúa và tha nhân một cách yêu thương và tạn tình.
 
REFLECTION SG 2018
 The first Passover celebrated the liberation of the children of Israel from slavery and danger. It was a passage from one type of life to another — the new life being one of freedom and the experience of God’s nearness and compassion. Paul talks of the Lord’s Supper in the same way; by gathering together in unity, compassion, equality, and empathy, believers experienced the world to come even while still alive. They also served as a sign to the world. Paul’s anger targeted those who used it for selfish ends, thereby weakening it as a sign.
The foot washing at the Last Supper was not written into the bible so that we could have a Holy Thursday ritual. It is a model of Christian life — humble and loving service, free of ego, self-seeking, and domination.
It is to be lived every day, not just during Holy Week. It is what the Eucharist means; it is what our Christian faith means. We don’t literally wash feet very often — what sort of things can we do to show the same reverence and respect for others? We will be given opportunities every day. The Eucharist or Lord’s Supper is more than a ritual, it is a way of life.  Lord, May I be freed of my egoistic and self-seeking attitudes and serve You lovingly.
 
Holy Thursday, Mass of the Lord’s Supper (Year B)
“This day shall be a memorial feast for you, which all your generations shall celebrate with pilgrimage to the LORD, as a perpetual institution.” Exodus 12:11
The holy Triduum begins. Today we fulfill this Old Testament passage, revealing that the Passover would become “a perpetual institution.” This passage concludes our First Reading instruction from the LORD given to Moses and Aaron on how to prepare for the Israelites’ liberation from Egypt. Plague after plague had been inflicted upon the Egyptians, and none of them resulted in the Israelites being set free. Therefore, the LORD instructed the Israelites to celebrate the first Passover by killing a year-old lamb, sprinkling its blood on their doorposts, and feasting on the flesh in preparation for the journey to the Promised Land. Today, we continue this Passover celebration as we share in the Sacrifice of the Lamb of God, Whose Blood has been shed, Whose flesh we consume, and Who leads us through the desert of life to the new and eternal Promised Land of Heaven.
Just as the first Passover was a prefiguration of the Sacrifice of the Lamb of God, so also the plagues that led up to the Passover present us with much meaning. At first, all the water in Egypt turned to blood. Then frogs, gnats, flies and pestilence covered the land. Boils covered the skin of humans and animals. Hail rained down, locusts covered the land, and finally darkness covered the land for three days. None of these plagues was ultimately successful in convincing Pharaoh to let God’s people go; therefore, the final plague to be inflicted was the death of the firstborn. It was the blood of the paschal lamb, sprinkled on the doorposts of the Israelites’ houses that signaled to the angels to pass over their homes.
The plagues inflicted on Pharaoh and the Egyptians were severe. But because of their obstinacy, God continued until they changed. Recall, also, that even after the Israelites were set free, Pharaoh changed his mind and pursued them into the Red Sea where his army perished.
Though these prefiguring events might not be that pleasant to consider, they must be reflected upon. We must see in them God’s tireless and relentless efforts to set us free from sin. The obstinacy and oppression of Pharaoh are  clear signs of the oppressive evil within our world today, and within our own souls. When we seek to embrace the freedom to which we are called, we will be met with much temptation and oppression from the evil one, as well as from our own fallen human nature. But if we trust in God, as Moses did, then we will be given all we need to begin the journey to freedom. Most specifically, the Flesh and Blood of the Son of Man is our Paschal Lamb. The Eucharist, which was instituted on Holy Thursday, protects us from the final death. Consuming the Body of Christ also strengthens us for our spiritual journeys. Without it, we have no protection from the evil one and lack the strength we need to be faithful on our journey.
Reflect, today, upon God’s incredible commitment to set you free. He came to earth, took on human form, offered His life in sacrifice, and now feeds you with His sacred flesh. Without the Eucharist as your spiritual food and His Sacred Blood covering you, you will not survive. We all need the Eucharist. We need the Bread of Heaven. We need the Body and Blood, Soul and Divinity of the Savior of the World. God went to the greatest length to save you. Accept His Gift that we especially commemorate and participate in today.
My Sacrificial Lamb, You came to earth to set us free from the oppression of the evil one and from the disorders of our fallen human nature. Please feed me today and always with Your Sacred Body and Precious Blood. By the strength of this Food from Heaven, continue to lead me to the Promised Land of Heaven. Jesus, I trust in You.
 
Thursday of Holy Week 2024
Opening Prayer: Lord God, you have done marvelous things for us. As a good Father, you led us, your children, little by little into the mystery of redemptive sacrifice. The yearly sacrifice of the Passover Lamb was a symbol that pointed to the sacrifice of your only-begotten Son. Help me, on this Holy Thursday, to appreciate the depth of your love for me and all humanity.
Encountering the Word of God 
1. The Old Passover of the Lord in Egypt: The First Reading narrates the institution of the Passover sacrifice and meal. It became an annual memorial of Israel’s deliverance and exodus from Egypt. The meal consisted of roasted lamb, unleavened bread, and bitter herbs. The Passover was just about the sacrifice of the lamb, it also included eating the flesh of the Passover lamb. The blood of the Passover lamb was also powerful and was an efficacious sign that protected the people of Israel from death. In Egypt, the Israelites celebrated the Passover as a domestic sacrifice, with the head of the household sacrificing the lamb and acting as a priest. Eventually, in the promised land, the Passover became a temple sacrifice and included a pilgrimage to Jerusalem. However, when the Temple was destroyed in A.D. 70, the Passover began to be celebrated as a non-sacrificial banquet that could be celebrated anywhere. In Jesus’ day, the Passover included a feast of wine and the singing of hymns of praise (see Brant Pitre, Jesus and the Last Supper, 374-385). 
2. The New Passover of Jesus in Jerusalem: On the night before he died, Jesus transformed the Passover, which was the memorial of the first Exodus from Egypt, into the memorial of the New Exodus from sin. On that night, Jesus identifies the unleavened bread as his Body. His Body is given and sacrificed on our behalf to deliver us. We are commanded to eat his Body as a memorial. On that night, Jesus identifies the wine as his Blood. His blood is poured out in sacrifice on our behalf to forgive our sins. We are commanded to drink his Blood as a memorial. By speaking about eating his flesh, Jesus identifies himself as the new Passover Lamb, who is sacrificed for our sins. Jesus also links the shedding of his blood to the establishment of the New Covenant. His blood washes away our sins, cleanses our souls, and protects us from eternal death. Just as the first Passover set in motion the Old Exodus from the slavery of Egypt and led to the establishment of the Old Covenant on Mt. Sinai, the New Passover sets in motion the New Exodus from the slavery of sin and establishes the New Covenant.
3. Being a Servant to Others: In the Gospel of John, Jesus, on the night before he died, gave us the ultimate example of humble service. What is more, the humble act of washing his disciples’ feet symbolically anticipates his death on the Cross. Jesus cleanses, transforms, and renews us in such a way that his actions of self-giving, service, and charity become ours. Jesus’ actions unleash the dynamic of new life in us. This is what empowers us to live the new commandment of love. Jesus does not just give us an example to follow; his actions and self-giving actually empower us with the life-giving grace and virtue we need to do meritorious works of charity that lead us to eternal life.
Conversing with Christ: Lord Jesus, you are the Lamb of God who takes away the sins of the world. You ask me to follow your example of self-giving and charity. Empower me with your grace and Holy Spirit to do good works of charity and serve my brothers and sisters generously.
Living the Word of God: Offer thanksgiving in prayer for the redemptive sacrifice of Jesus, the Lamb of God, and the gift of the Eucharist.
 
Suy Niệm Thứ Năm Tuần Thánh (John 13:1-15, Xuất Hành 12:1-8, 11-14)
Sự khiêm nhường tối thượng của Chúa Giêsu
Liệu tình yêu của chúng ta có bị nao núng khi chúng ta gặp phải những thất vọng cay đắng và đau thương nơi những người khác? Như những sự sỉ nhục mà Chúa Giêsu sẽ phải nhận, Ngài dậy cho các môn đệ một bài học về sự khiêm tốn bằng cách đã hạ mình một cách thật khiêm tốn để chứng tỏ tình yêu của Ngài đã dành cho họ.
            Chúa Giêsu đã hạ mình để làm một việc rất tầm thường một công việc dành cho những người tôi tớ thấp hèn là rửa bàn chân hôi thối và bẩn thỉu của những người môn đệ của mình. Trong khi cúi mình để phục vụ các môn đệ, Chúa Giêsu biết rằng có một trong số họ sẽ phản bội Ngài và bị tất cả các môn đồ này sẽ lánh xa, trốn chạy khi Ngài gặp hoạn nạn. Với sự hiểu biết như thế, đáng lẽ ra Chúa đã phải cay đắng và thù ghét họ phải phải. Nhưng Chúa Giêsu đã đáp ứng nỗi đau thương của sự phản bội và sự bất trung đó bằng sự khiêm tốn nhất với một tình yêu cao cà và tuyệt vời.
            Chúa Giêsu yêu thương các môn đệ của Ngài cho đến cùng, ngay cả khi họ bỏ rơi Ngài để chạy thoát thân. Chúa thương yêu mỗi người chúng ta một cách vô điều kiện. Tình yêu của Ngài có sức mạnh để giải phóng chúng ta để phục vụ cho người khác với lòng từ bi và sự khiêm tốn như Chúa Kitô. Liệu tình yêu của Đấng Cứu thế cai trị được tâm hồn và trái tim, trong sự suy nghĩ, ý định và hành động của chúng ta?
Saint Augustine đã viết: "Ngài có sức mạnh trong sự hy sinh mạng sống của mình, chúng ta thì ngược lại không thể chọn cuộc sống lâu dài của chúng ta, và chúng ta có thể chết ngay cả khi chúng ta không muốn hay chưa muốn chết. Còn Ngài, với cái chết, Ngài đã phá huỷ sự chết bằng chính cái chết của Ngài. Và chúng ta đã được giải thoát khỏi cái chết của chúng ta qua cái chết của Ngài. Thân xác của Ngài đã không có sự huỷ hoại, Thân xác của chúng ta sẽ thấy sự huỷ hoại và sau hết sẽ được mặc lấy Chúa Kitô trong sự bất tử vào ngày Tận Thế. Ngài không cần sự giúp đỡ của chúng ta để cứu chúng ta; nhưng không có Ngài, chúng ta không thể làm được gì. Ngài ban chính Ngài cho chúng ta, như những nhánh nho sống được là nhờ vào thân cây nho; Chúng ta cũng thế, không có Ngài, chúng ta không thể có được sự sống.
            Sau hết, như Chúa Kitô đã mang đến cho chúng ta sự tha thứ. Trong cách này, Ngài đã cho chúng ta không phải là một ví dụ để bắt chước, nhưng là một lý do để vui mừng. Vì cớ đó, mà chúng ta hãy phải yêu thương nhau như Chúa Kitô đã yêu thương chúng ta và phó mạng sống của mình cho chúng ta. "
"Lạy Chúa Giêsu, tình yêu của Chúa chinh phục tất cả và không bao giờ bị lỗi. Xin giúp chúng con biết yêu thương người khác một cách tự do, với trái tim đầy lòng nhân ái, từ bi, và sự tốt lành. Trong trường hợp nếu chúng con có bị tổn thương, Xin cho chúng con có thể gieo rãc hòa bình mà không phải là sự xung đột."
 
Meditation: Jesus' supreme humility
Does your love waver when you encounter bitter disappointments and injury from others? As Jesus' hour of humiliation draws near he reveals to his disciples the supreme humility which shaped the love he had for them. He stoops to perform a menial task reserved for servants - the washing of smelly, dirty feet. In stooping to serve his disciples Jesus knew he would be betrayed by one of them and that the rest would abandon him through disloyalty. Such knowledge could have easily led to bitterness or hatred. Jesus met the injury of betrayal and disloyalty with the greatest humility and supreme love.
Jesus loved his disciples to the very end, even when they failed him and forsook him. The Lord loves each of us unconditionally. His love has power to set us free to serve others with Christ-like compassion and humility. Does the love of Christ rule in your heart, thoughts, intentions and actions?
Saint Augustine of Hippo in his sermon for this day, wrote:
"He had the power of laying down his life; we by contrast cannot choose the length of our lives, and we die even if it is against our will. He, by dying, destroyed death in himself; we are freed from death only in his death. His body did not see corruption; our body will see corruption and only then be clothed through him in incorruption at the end of the world. He needed no help from us in saving us; without him we can do nothing. He gave himself to us as the vine to the branches; apart from him we cannot have life.
Finally, even if brothers die for brothers, yet no martyr by shedding his blood brings forgiveness for the sins of his brothers, as Christ brought forgiveness to us. In this he gave us, not an example to imitate but a reason for rejoicing. Inasmuch, then, as they shed their blood for their brothers, the martyrs provided "the same kind of meal" as they had received at the Lord's table. Let us then love one another as Christ also loved us and gave himself up for us."
"Lord Jesus, your love conquers all and never fails. Help me to love others freely, with heart-felt compassion, kindness and goodness. Where there is injury, may I sow peace rather than strife?"
 

No comments:

Post a Comment