Monday, November 27, 2017

Suy Niệm Tin Mừng Thứ Ba Tuần 34 Thường Niên. Luca 21:4-11.



Suy Niệm Tin Mừng Luca 21:4-11. Thứ Ba Tuần 34 Thường Niên.
            Làm con người, tất cả chúng ta phải đối diện với cái chết như chẳng hạn: chúng ta có thể bị chết trong các trận động đất, trong các nạn đói kém, hay chết vì bệnh dịch, hay bị giết trong các cuộc nổi loạn hay chiến tranh, một số người trong chúng ta tự phủ nhận sự hiện diện của cái chết, hay không dám nghĩ tới cái chết. Một số người khác trong chúng ta tự ẩn trốn đằng sau các tôn giáo và lng tin của họ, những cũng có một số người khác rơi vào trình trạng tuyệt vọng. Còn chúng ta, là những Kitô hữu, tuy nhiên không có gì phải sợ hãi với cái chết. Vì cái chết sẽ phải xảy ra trước hết, và sẽ lấy đi tất cả mọi thứ nơi chúng ta, các thứ vật chất tạm bợ, và không thực tế của thế gian này, do đó, những gì còn lại trong chúng ta là sự sống trong Chúa Giêsu Kitô.
            Nếu tin vào nơi Chúa Kitô, thì vấn đề khi nào chúng ta sẽ phải chết không còn quan trọng đối với chúng ta nữa. Điều quan trọng đối với chúng ta là làm sao để chúng ta được hiện diện với Chúa Giêsu Kitô và Ngài hiện diện với chúng ta trong chính cuộc sống của chúng ta. Tất cả mọi thứ xung quanh chúng ta sẽ biến đổi, qua đi, hay bị huỷ hoại, nhưng chúng ta vẫn sẽ đứng vững trong sự sống. Tuy nhiên, sự thách thức đối với chúng ta là luôn luôn chắc chắn thực sự là Chúa Kitô mà chúng ta cho phép để cùng đồng hành với chúng ta trong mọi nơi, mọi lúc và mọi hoàn cảnh, mà không phải là những tà thần hay những hình ảnh sai lạc của chúng ta về Thiên Chúa.
            Lạy Chúa Giê-su, xin đừng để chúng con phải sợ hãi về những cái chết đang bao bủa xung quanh chúng con: như đau bệnh, những mối quan hệ tính yêu đầy tan vỡ, những mất mát hay cái chết của những người thân yêu, hay những giấc mơ không thể thành đạt. Xin Chúa hãy giúp cho chúng con nhận ra rằng Chinh Chúa đang hiện diện trong chúng conchúng con đang ở trong Chúa, thì cái chết sẽ không bao giờ còn là nỗi lo sợ của chúng con nữa.
.
Tue 26th Nov 2013 - 34th Week in Ordinary Time
When faced with death — powerful earthquakes, famines, plagues, wars, insurrection — some deny its presence; others hide behind their religions; still others fall into despair. For us Christians, however, there is nothing to be afraid in death. Death has to happen first, taking away from us everything that is temporary and worldly and unreal, so that what remains in us is only life: Jesus. It doesn't matter to us when and where death will happen. What matters to us is that we are with Jesus Christ, our life. Everything around us will fall, but we will still be standing with life. However, the challenge for us Christians is to be always sure that it is really the Lord that we allow to accompany us all along, and not false gods or our false images of God.         Lord Jesus, let us not be terrified by the different faces of death all around us: terminal illnesses, broken relationships, loss of loved ones, unrealizable dreams. Let me realize that as long as you are in me and I am in You, death will never have its sting.

Suy Niệm các bài đọc thứ Hai Tuần 34 TN



Suy Niệm các bài đọc thứ Hai Tuần 34 TN   (Dan. 1:1-6,8-20; Lk. 21:1-4)
Qua các bài đọc hôm nay, và gương các Thánh Tử Đạo, chúng thấy rằng chỉ nên đầu hàng với tình yêu của Thiên Chúa là đủ rồi!   sự phong phú của các giải pháp cho nhiều nhu cầu của chúng ta, đôi khi chúng ta có xu hướng đánh giá của chúng tôi cũng mối quan hệ của chúng tôi hoặc của sự hiệp thông với Thiên Chúa bằng số lượng của sự vật bên ngoài, chúng tôi có thể làm hoặc cung cấp để đạt được an khang hay hiệp thông với Thiên Chúa. Kết quả là, tầm quan trọng của tự do nội tâm còn lại ra ngoài.
Từ bài đọc hôm nay, chúng ta biết rằng nó không phải là bao nhiêu chúng ta dâng lên Thiên Chúa hoặc tiêu thụ sẽ làm cho chúng ta tốt hơn hoặc mang chúng ta đến gần Thiên Chúa. Thông với Thiên Chúa phụ thuộc vào bao nhiêu tình yêu chúng tôi mang lại và làm thế nào chúng ta hết lòng đầu hàng chính mình với anh ta. Ngay cả trong các vấn đề của nhu cầu vật chất trí tuệ, chúng ta không cần những gì tốt nhất thế giới này đã cung cấp để có được sức khỏe tốt hoặc lớn lên trong sự khôn ngoan. Chúng tôi chỉ cần tình yêu của mình chăm sóc dịu dàng. Trong Babylon cung điện của vua,
Daniel đồng hành của mình là một ví dụ tốt về một sự đầu hàng hoàn toàn cho tình yêu của Thiên Chúa. Ngay cả vua thấy họ khỏe mạnh hơn và khôn ngoan hơn so với những người đã đam mê trong sự phong phú của cung điện. Chúng ta cần phải như Daniel và các bạn - miễn phí từ file đính kèm quá mức.
            Chúa Giêsu Kitô, ban cho chúng ta, chúng ta cầu nguyện, ân sủng của tự do nội tâm để chúng tôi có thể yêu hết lòng, hãy làm theo phục vụ nhân dân của bạn

Monday 34th Ordinary (Dan. 1:1-6,8-20; Lk. 21:1-4)
Only surrender to God's love is enough! Because of the abundance of solutions to many of our needs, sometimes we tend to evaluate our wellbeing or our relationship of communion with God by the quantity of the external things we can do or offer in order to achieve wellbeing or communion with God. As a consequence, the importance of inner freedom is left out.
            From today’s readings, we learn that it is not how much we offer to God or consume that will make us better or bring us closer to God. Communion with God depends on how much love we bring and how wholeheartedly we surrender ourselves to him. Even in matters of physical and intellectual needs, we do not need the best of what this world has to offer in order to gain good health or grow in wisdom. We only need his love and tender care. In the Babylonian King’s palace,
            Daniel and his companions are a good example of a complete surrender to God's love. Even the King finds them healthier and wiser than those who had indulged in the abundance of the palace. We need to be like Daniel and companions — free from inordinate attachments.
            Lord Jesus Christ, grant us, we pray, the grace of inner freedom so that we may wholeheartedly love, follow and serve Your people.

Suy Niệm Chúa Nhật 34 Thường Niên - Lễ Kính Chúa Kitô Vua



Suy Niệm Chúa Nhật 34 Thường Niên - Lễ Kính Chúa Kitô Vua

Ngày chủ nhật hôm nay là Chúa Nhật cuối cùng của năm phụng vụ, Giáo Hội cử hành trọng thể Lễ kính Chúa Giêsu Kitô Vua Vũ Trụ. Trong dịp này, Giáo Hội xác định niềm tin của chúng ta trong sự chiến thắng và vinh quang của Chúa Kitô, Chúa chúng ta, Người ngồi trên ngai quyền lực ở bên phải Đức Chúa Cha.’
Trong bài đọc thứ nhất tiên triI saiah đã tiên đoán là Thiên Chúa sẽ đặt vương quyền và sự lãnh đạo của Đức Kitô trong vai người chăn chiên hiền lành trông nom. săn sóc đàn chiên của mình. Người chăn chiên nhân hậu biết bảo vệ đàn chiên của mình và luôn sẵn lòng tìm kiếm những con chiên bị mất và những con chiên bị lạc bày; người chăn chiên nhân lành luôn luôn gắn bó với những con chiên bị thương và đau yếu. Những hình ảnh và vai trò của người chăn chiên nhân lành được duy trì trong Giáo Hội: đó là hình ảnh các giám mục là mục tử của giáo phận của ngài, của đàn chiên của mình. Cây gậy Crozier) của giám mục là hình ảnh cây gậy của người chăn chiên nhắc nhở các Giám mục về vai trò của mình như là người chăn chiên là phải bảo vệ và yêu thương đàn chiên của mình. Người chăn chiên tốt lành có một mục tiêu là làm tăng con số trong đàn chiên của mình. Không giống như những người chăn chiên làm thuê, các người chủ chăn (Giám mục) sàng hy sinh mạng sống mình để bảo vệ đàn chiên của mình. Linh mục ở trong các giáo xứ là những người phụ tá, hỗ trợ và cộng tác với các giám mục đễ trông coi bầy chiên của Chúa Kitô. Các Tu Sĩ nam và Nữ, và tất cảc giáo dân trợ giúp các giám mục và linh mục của mình, mỗi người theo những cách độc đáo riêng của mỗi người.
Trong bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu cho chúng ta thấy hình ảnh Chúa Kitô như vị Vua uy quyền, là Thẩm phán tối cao của tất cả nhân loại, Ngài tách biệt những con chiên ra khỏi đàn dê ra hai nhóm riêng biệt cũng như tách chia đám người tốt và những người xấu : và Ngài sẽ phán xét con người dựa trên những giới răn yêu thương Ngài mà đã ban cho các môn đệ của Ngài trước khi Ngài về Trời. Sau khi rửa chân cho các môn đệ của Ngài, Ngài đã nói: " Các con có hiểu những gì thầy đã làm cho các con?. Các con gọi ta là Thầy và là Chúa, và các con đã đúng, cho nên Thầy là Chúa và Thầy của các con, mà thầy đã rửa chân cho các con, thì các con cũng phải rửa chân cho nhau. Thầy vừa ban cho các con một điều răn mới đó là hãy yêu thương nhau. " Và do đó, bản án cuối cùng Con người sẽ nói với những người bên phải của Ngài: "Nào những kẻ Cha Ta chúc phúc, hãy đến thừa hưởng Vương Quốc dọn sẵn cho các ngươi ngay từ thuở tạo thiên lập địa Vì xưa Ta đói, các ngươi đã cho ăn; Ta khát, các ngươi đã cho uống; Ta là khách lạ, các ngươi đã tiếp rước; (36) Ta trần truồng, các ngươi đã cho mặc; Ta đau yếu, các ngươi đã thăm nom; Ta ngồi tù, các ngươi đã đến thăm".(Mt 25-35-37)
Thánh Lễ hôm nay nhắc nhở chúng ta về Ngày Phán xét chung của thế giới. Tuy nhiên, việc phán xét này không phải là một sự lên án quá ác nghiệt, Nhưng là như một lời mời gọi của Chúa Kitô để cùng chia sẻ với Ngài trong vinh quang Nước Chúa. Nếu là một vị vua thế tục có thể sử dụng những mối đe dọa hay gây những áp lực và đặt những điều kiện khó khăn để duy trì hòa bình. Nhưng đố với Thiên Chúa, Ngài chỉ cần chúng ta biết thương yêu nhàu đó là điều cần nhất trong xã hội của chúng ta, và chúng ta làm được như vậy, chúng ta sẽ chia sẻ với Chúa Kitô trong vinh quang của Nước Trời.