Thursday, September 27, 2018

Suy Niệm Tin Mừng thứ Sáu Tuần thứ 25 Thường Niên


Suy Niệm Tin Mừng thứ Sáu Tuần thứ 25 Thường Niên

            Qua bài Tin Mừng hôm nay, chúng ta thử hỏi, nếu Chúa Giêsu cũng hỏi chúng cùng một câu hỏi “còn các con, các bảo Thầy là ai? ”, có lẽ chúng ta sẽ trả lời: “Thầy là Đức Chúa Trời, Đức Chúa Con, là Ngôi Lời nhập thể làm người, Đấng Tạo Hóa và Đấng Cứu Thế của chúng con, Con một của Chúa Cha, là Chúa Đức Kitô, và Thiên Chúa thật cũng là người thật . Không giống như các tông đồ trong thời của Chúa, bổn phận chính của chúng ta bây giờ là phải rao truyền tất cả những điều ấy tới tất cả mọi người để họ cùng nhận biết Chúa. Các tông đồ đã không chắc chắn Chúa Giêsu là ai. Họ biết được Ngài là ai, là Đấng nào sau khi chứng kiến ​​cái chết và sự phục sinh của Người. Tất cả các tông đồ, trừ Thánh Gioan đã chết một cái chết vì đạo như Chúa Giêsu.
            Bây giờ chúng ta thực sự đã biết Chúa Giêsu là ai. Cuộc sống, cái chết và sự sống lại của Ngài đã chứng minh cho chúng ta. Chúng ta được chúc phúc vì Thiên Chúa đã ban cho chúng ta những ân sủng để chúng ta biết điều này. Chúng ta cẩn phải nhận ra tầm quan trọng về những kiến ​​thức này cho chúng ta; sự sống đời đời của chúng ta đều phụ thuộc vào những kiến thức đấy.
        Chúng ta phải biết rằng "từ nguyên thuỷ (khởi đầu) đã có Ngôi Lời,  Ngôi Lời ở trong Thiên Chúa, và Ngôi Lời là Thiên Chúa;. Ngài đã ở cùng Thiên Chúa. Và qua Ngài mà tất cả mọi sự đã được thực hiện và Mọi sự đã nhờ Ngài mà thành sự và không Ngài thì không gì đã thành sự." (Ga 1: 1-3)
        Dự định ban đầu của Thiên Chúa là ban sự sống đời đời cho con người chúng ta ,  nhưng vì sự bất tuân và niềm tự hào của con người, của tổ phụ con người cúng ta là Adong và Eva mà cúng ta đã đánh mất cái quyền lợi đấy. Vì vậy,  để cứu rỗi cho chúng ta, Ngôi Lời đã trở nên Con Người phàm tục như chúng ta và Ngài đã sống giữa chúng ta, để chuộc lại cho chúng ta sự sống đời đời mà đã bị mất.
        Chúng ta biết rằng Chúa Kitô đã chịu đau khổ và chịu chết trên thập giá cho chúng ta để chúng ta đạt được ơn cứu chuộc này. Chúng ta phải rao truyền tất cả những gì mà chúng ta đã biết được cho tất cả mọi người để họ sẽ không bị từ chối cuộc sống vĩnh cửu mà Đức Chúa Giêsu Kitô đã cứu chuộc cho chúng ta.

Reflection:
     Today's Catholics, if asked the same question by Jesus, would probably answer:  "God, God the Son, Our Creator, Our Lord and Savior, Our Redeemer, the Word Made Flesh, the Only Begotten Son of the Father, the son of Mary, the Christ, true God and true Man" - for all these, he truly is.  Unlike the apostles of his time, our strict instruction now is to tell this to everyone.
     The apostles were not sure who Jesus was. They learned who he was only much later, after witnessing his death and resurrection, and they proclaimed who Jesus was to all the nations so that they would be saved, even at the cost of their own lives. All the apostles, except St. John, died a martyr's death. Now we know who Jesus really is.  His life, death and resurrection proved this to us. We are blessed because God gave us the grace to know this. We must realize how important this knowledge is to us; our eternal life depends on it. We know that " in the beginning was the Word, and the Word was with God, and the Word was God; he was in the beginning with God. All things were made through him and without him nothing came to be." (Jn 1:1-3)  God originally intended eternal life to our first parents, but because of disobedience and pride, they lost it. So for our salvation, the Word became flesh and dwelt among us, in order to redeem for us the eternal life which was lost.  We know that he suffered and died on the cross for us in order to achieve this redemption. We must tell what we know to everyone so that they would not reject this eternal life redeemed for us by Jesus Christ.

Wednesday, September 26, 2018

Suy Niệm Tin Mừng Thứ Năm Tuần Tuần 25 Thường Niên


Suy Niệm Tin Mừng Thứ Năm Tuần Tuần 25 Thường Niên

Bình thường, cuộc sống của chúng ta cũng giống như vua Hêrôđê nghĩa là chúng ta có "một cuộc sống rất bình thường" của người Công giáo. Có nghĩa là chúng ta tự để mình rơi vào trong một cái thói quen. Chúng ta đi nhà thờ, làm công việc hay nghĩa vụ của mình theo như “một cái máy” vì luật buộc như việc xưng tội một năm một lần, đi “xem lễ”, rước lễ, và rồi về nhà, thế là xong,  cuộc sống xay vòng ngày qua ngày giống như thế. Bằng cách nào đó, đôi khi người Kitô giáo chúng ta có vẻ hầu như  cảm nhận thấy rằng, cuộc sống đạo của chúng ta đạo chẳng có gì lấy làm hào hứng và vui thích cho lắm.

Tất nhiên, chúng ta ai cũng muốn thấy Chúa Giêsu, nhưng chúng ta chẳng nỡ bỏ công sức ra để tìm kiếm Chúa. Chúng ta không nhìn thấy và không nhận ra sự cần thiết của sự từ bỏ hay thoát khỏi cái vỏ không trống rỗng để tìm kiếm những sung túc, sự sung sướng và sự thoải mái của chúng ta, để đáp ứng lại cái sự mời gọi của Chúa Giêsu, đặc biệt là những nơi Ngài hiện diện trong những vùng ngoại ô, làng quê héo lánh, hay ở nơi những người đang sống bên lề xã hội, những người nghèo khổ và bị ruồng bỏ. Nhưng chúng ta cũng đã nhận được sự cảnh báo là trong ngày Phán Xét,  khi chúng ta được đưa ra trước quan toà Chúa Giêsu, chúng ta cũng đừng ngạc nhiên,  nếu Chúa nói với chúng ta là: "Ta không biết ngươi là ai".
Lạy Chúa, xin giúp chúng con biết dùng thời gian của Chúa ban cho chúng con một cách khôn ngoan, để chúng con  luôn thực sự và thành tâm đi tìm kiếm Chúa giữa lòng người và dòng đời mà chúng con đang sống, biết nhận ra Chúa trong người anh em nghèo khó, tật nguyền đang sốnh ngay nên cạnh chúng con.

Reflection
The Gospel reading yesterday described how Jesus sends his closest disciples on mission. This expansion of Jesus’ mission draws the attention of Herod Antiphas, the tetrarch of Galilee. Herod is curious about Jesus because he had heard about Jesus and the miracles Jesus was performing. As a result, Herod desires to see Jesus. Not because he really believed in Jesus' message but because he merely wanted to satisfy his curiosity. So, Herod remains in his palace waiting for the day when he can see Jesus. It never occurs to him to go out and look for Jesus. In the meantime, life goes on as usual.  Often, we can become “life as usual” Catholics. We fall into a routine. We go to church, fulfill our religious obligations, receive Communion, and go home. Nothing changes, just as expressed by the writer in the first reading. Nothing really exciting happens to our faith and in our relationship with God. Somehow it seems as though there’s nothing joyful about being a Christian.  
Of course, we would like to see Jesus but we do not look for him. We do not see the need to go forth from our comfort zone, outside our homes or parish, to meet Jesus, especially where he is present in the peripheries, in the marginalised, the poor and outcasts. But be warned. In the end when we do meet Jesus, do not be surprised if he says, “I do not know you”.  Lord, help me to seek You always.