Sunday, May 12, 2024

Suy Niệm Tin Mừng Chúa Nhật Chúa Lên Trời.


Suy Niệm Tin Mừng Chúa Nhật Chúa Lên Trời.
Trong khi chúng con tôn kính mầu nhiệm lên trời này của Chúa. Chúng con suy ngẫm về cuộc sống thiêng liêng và nhân bản của Chúa, chúng con cầu xin lòng thương xót Chúa tuôn đổ trên chúng con và toàn thế giới. Xin Chúa giải thoát chúng con khỏi mọi tội lỗi, và xin Chúa mở những cánh cửa lòng thương xót của Chúa để tất cả mọi người một ngày nào đó, cả linh hồn lẫn thể xác, sẽ được chia sẻ vinh quang trong Tầm nhìn Hạnh phúc của Chúa.
Lễ Chúa Lên Trời hôm nay đã đánh dấu sự hoàn thành sứ mệnh trần thế của Chúa Giêsu. Trước tiên, Chúa Giêsu kết hợp bản tính thần linh của Ngài với bản chất con người của Ngài qua việc Nhập Thể vào lúc Truyền Tin. Thánh Thomas Aquinas dạy rằng từ lúc đó trở đi, Chúa Giêsu, Con Thiên Chúa, đã trải nghiệm ba loại kiến thức. Đầu tiên, là Đức Chúa Trời, Ngài có kiến thức tuyệt vời, tức là kiến thức trực tiếp về bản chất của Ngài, bản chất của Đức Chúa Cha và bản chất của Chúa Thánh Thần. Thứ hai, Ngài có sự hoàn hảo về kiến thức được truyền thụ, đó là sự ban tặng mọi lẽ thật được ban cho các thiên thần trên Thiên đàng, đặc biệt là những lẽ thật cần thiết để hoàn thành sứ mệnh thiêng liêng của Ngài. Thứ ba, Ngài bắt đầu tiếp thu kiến thức đã học, hay kiến thức kinh nghiệm. Đây là dạng kiến thức đạt được thông qua bản chất con người của Ngài từ các giác quan và lý trí con người của Ngài.
            Khi Chúa Giêsu hoàn thành sứ mệnh của Ngài trong cuộc đời, kiến thức học được của Ngài tiếp tục phát triển cho đến khi nó được hoàn thiện trong hình hài con người. Nó không bao giờ bất toàn theo nghĩa tội lỗi, nhưng chỉ theo nghĩa tăng trưởng qua kinh nghiệm và tình yêu con người. Ngài đã trải nghiệm mọi sự, cho phép sự hoàn hảo của kiến thức tuyệt vời và được truyền vào của Ngài hướng dẫn những trải nghiệm con người của Ngài và đưa những trải nghiệm và kiến thức đó của con người đến mức hoàn hảo.
Việc Ngài đón nhận lấy Thập Giá một cách tự do đã biểu lộ sự hoàn hảo của tình yêu Thiên Chúa nơi thân xác con người, và Sự Phục Sinh của Ngài đã mang lại sự hiệp nhất hoàn hảo giữa tình yêu con người và tình yêu Thiên Chúa đến một trạng thái phục sinh mới và được biến đổi cuộc sống của con người. Nhưng thế không phải là tất cả. Hôm nay chúng ta kính nhớ sự kiện Chúa Giêsu đã mang bản chất con người hoàn hảo của Ngài vào trong cái nhìn Hạnh Phúc, giúp cho chính nhân loại noi theo. Đức Trinh Nữ Maria là người đầu tiên làm như vậy vì tình trạng vô tội và sự trong trắng của bà.
Giai đoạn cuối cùng của ơn cứu độ nhân loại sẽ diễn ra khi Chúa Giêsu trở lại để phán xét kẻ sống và kẻ chết. Khi đó, mọi thân xác con người sẽ sống lại, sẽ chịu cuộc thanh tẩy và biến đổi cuối cùng, sẽ chia sẻ trạng thái mới và phục sinh, trong đó tất cả mọi người Công Giáo sẽ có thể đứng lên cả hồn lẫn xác trước Chúa Ba Ngôi Chí Thánh và cảm nghiệm được sự viên mãn. của Tầm Nhìn Hạnh Phúc mãi mãi. Những gì Chúa Giêsu đã hoàn thành trong hình dạng con người của Ngài là những gì chúng ta mong đợi với niềm hy vọng vào ngày tận thế.
Mặc dù mọi khía cạnh của cuộc đời Chúa Kitô đều bị bao phủ bởi những mầu nhiệm mà chỉ các tín hữu mới hiểu được trọn vẹn khi họ đứng trước mặt Ngài và chiêm ngưỡng cái nhìn Hạnh Phúc, hôm nay chúng ta đặc biệt suy ngẫm về mầu nhiệm đẹp đẽ và sâu sắc này trong đức tin của chúng ta. Khi chúng ta cử hành Lễ Thăng Thiên, chúng ta hãy cố gắng suy niệm trong tinh thần cầu nguyện về sự hợp nhất hoàn hảo giữa bản tính nhân loại và thần linh của Chúa Giêsu. Chúng ta hãy suy ngẫm thêm về sự thật rằng vì Con Thiên Chúa vừa là Thiên Chúa vừa là con người, và Ngài coi Chúa Cha và Chúa Thánh Thần vừa là Thiên Chúa vừa là con người, nên Ngài mời gọi mỗi người chúng ta bắt đầu chia sẻ tầm nhìn vinh quang đó. Chỉ sau khi chúng ta hoàn toàn chết trong và với Ngài, chúng ta cũng sống lại cuộc sống mới trong và với Ngài, chúng ta mới có thể nhận biết Ngài một cách rõ ràng và chia sẻ sự sống phục sinh và Lên Trời vinh hiển của Ngài. Cho đến khi thời điểm đó đến, điều quan trọng là phải suy ngẫm về điều không thể hiểu được. Chúng ta phải biết rằng chúng ta không biết, tin vào những gì vượt quá niềm tin, hy vọng vào những gì nhiều hơn là những gì chúng ta có thể hiểu. Thiên Chúa là một điều huyền bí; Sự Lên Trời của Chúa là một mầu nhiệm – nhưng chúng là những mầu nhiệm phải được thấu hiểu bằng lời cầu nguyện. Chúng ta hãy cầu nguyện hôm nay khi chúng ta mừng kính ngày kỷ niệm đỉnh cao thánh thiện của cuộc đời và sứ mạng trần thế của Chúa Kitô.
Bình thường chúng ta nghĩ rằng, khi Chúa Giêsu Lên Trời, Ngài vào thiên đàng, và Ngài bỏ chúng ta lại ở dưới thế này. Thật sự thì Chúa Giêsu đã rời bỏ thế giới này, nhưng điều đó không có nghĩa là Ngài bỏ rơi chúng ta.  Hôm nay chúng ta mừng kính lễ Chúa lên Trời, và mỗi năm chúng ta nên lợi dụng cớ hội này để suy gẫm vả phản ánh về mối quan hệ của Chúa Giêsu với chúng ta, về sự hiện diện lâu dài của Ngài ỡ giữa chúng ta và ở trong chúng ta.
            Khi Chúa Giêsu đã sống lại từ cõi chết, Ngài đã hiện ra với các môn đệ và những người đã tin tưởng và yêu mến Ngài như những người phụ nữ thân tín của Ngài. Mục đích Chúa hiện ra sau khi sống lại trong 40 ngày là để giúp cho các môn để và những người theo Ngài được hiểu rõ là qua cái chết, và sự sống lại Chúa Giêsu, Ngài đã sống lại trong cách sống mới nhưng Ngài vẫn luông ấp ủ mối quan hệ của Ngài với chúng ta, mặc dù bây giờ đã được thể hiện theo một cách mới.
Việc Chúa về Trời cũng là một trong những phần mà Chúa đã hiện ra, đây là lần cuối cùng và cũng là lúc mà Ngài thiết lập mối quan hệ không phải chỉ với những người đã gặp gỡ Ngài trong cuộc sống trần thế của Ngài, nhưng là với tất cả những người trong mọi lứa tuổi, những người sẽ đến và tin vào Ngài và trong Giáo Hội.
            Chúa Giêsu đã sinh ra để làm “Thiên Chúa ở cùng chúng ta” (Immanuel), Ngài sẽ là đấng Immanuel, Thiên Chúa ở cùng chúng ta mãi mãi.
            Lạy Chúa Giêsu, Xin ở cùng với chúng tôi trong tất cả và mãi mãi, Xin Chúa mang chúng con đến với niềm vui trong cuộc sống đời đời với Ngài trong sự hiện diện của Chúa Cha muôn đời.
 
Reflection: 
The Solemnity of the Ascension of the Lord commemorates the fortieth day after the Resurrection when Jesus ascended body and soul into Heaven and took His seat at the right hand of His Father. Traditionally, the location of the Ascension is believed to be less than a mile east of the Old City of Jerusalem, and that spot is marked by the Chapel of the Ascension, which is said to contain a miraculous imprint of the footprints of Christ before He ascended. The event of the Ascension is found in the Gospels and Acts (Mark 16:19–20Luke 24:50–53Acts 1:6–12). It is also alluded to in various other passages (John 6:62Ephesians 4:7–101 Timothy 3:161 Peter 3:21–22).
Only Jesus and His Blessed Mother have entered into the glories of Heaven, body and soul. Jesus’ Ascension implies that He did so by His own authority and power. The Blessed Virgin Mary’s Assumption implies that she entered Heaven, body and soul, by God’s power, and not her own.
The Ascension marks the completion of Jesus’ earthly mission. He first united His divine nature with human nature through the Incarnation at the moment of the Annunciation. Saint Thomas Aquinas teaches that from that moment on, Jesus, the Son of God, experienced three types of knowledge. First, being God, He had beatific knowledge, that is, a direct knowledge of His essence, the Father’s essence, and the Holy Spirit’s essence. Second, He had the perfection of infused knowledge, that is, a bestowal of all truths given to the angels in Heaven, especially those truths necessary for the completion of His divine mission. Third, He began to acquire learned knowledge, or experiential knowledge. This was the form of knowledge attained through His human nature from the senses and His human reason.
As Jesus fulfilled His mission through life, His learned knowledge continued to grow until it was perfected in human form. It was never imperfect in the sense of sin, but only in the sense of growth through human experience and human love. He experienced all things, allowed the perfection of His beatific and infused knowledge to guide His human experiences and brought those human experiences and knowledge to perfection. His free embrace of the Cross manifested the perfection of divine love in human form, and His Resurrection brought that perfect unity of human and divine love to a new and transformed resurrected state of human existence. But that was not all. Today we commemorate the fact that Jesus took His perfected human nature into the Beatific Vision, enabling humanity itself to follow. The Blessed Virgin Mary was the first to do so given her sinless state.
The final stage of the salvation of humanity will take place when Jesus returns to judge the living and the dead. At that time, every human body will rise, will endure the final purification and transformation, and will share in the new and resurrected state in which the faithful will be able to stand, body and soul, before the Most Holy Trinity and experience the fullness of the Beatific Vision forever. What Jesus has already accomplished in His human form is what we look forward to in hope at the end of time.
The Feast of the Ascension was celebrated annually from as early as apostolic times. Saint John Chrysostom, Saint Gregory of Nyssa, and Saint Augustine all attest to this fact. When the Council of Nicaea set the date for the celebration of the Resurrection in 325, it chose to keep Easter on the first Sunday after the first full moon occurring on or after the vernal equinox in spring. This decision also set the day for the Ascension being forty days after Easter, on a Thursday. Today, many ecclesiastical provinces transfer the Thursday celebration to the following Sunday to provide for a wider celebration.
Though every aspect of Christ’s life is shrouded in mysteries which will only be fully understood by the faithful when they stand before Him and behold the Beatific Vision, today we especially ponder this beautiful and profound mystery of our faith. As we celebrate the Ascension, try to prayerfully meditate upon the perfect unity of Jesus’ human and divine natures. Ponder further the truth that because the Son of God is both God and man, and He beholds His Father and the Holy Spirit as both God and man, He invites each of us to begin to share in that glorious vision. Only after we fully die in and with Him and rise to new life in and with Him will we be able to know Him clearly and share in His glorious resurrected and ascended life. Until that moment comes, it’s important to ponder that which is incomprehensible. We must know that we do not know, believe what is beyond belief, hope in that which is more than we can understand. God is a mystery; the Ascension is a mystery—but they are mysteries that must be penetrated by prayer. Do so today as we commemorate this holy culmination of the earthly life and mission of Christ.
Prayer: My Ascended Lord, forty days after You rose from the dead You ascended to the right hand of the Father in Heaven, taking up Your throne from which You pour forth both judgment and mercy. As we honor this great mystery of Your divine and human life, I beg for mercy upon me and upon the whole world. Free us from all sin, and open the floodgates of Your mercy so that all people will share one day, body and soul, in the glory of Your Beatific Vision. Jesus, I trust in You.
 
Ascension of Our Lord (Year B)
Jesus said to his disciples: “Go into the whole world and proclaim the gospel to every creature. Whoever believes and is baptized will be saved; whoever does not believe will be condemned.” Mark 16:15–16
We celebrate today one more step in the completion of the mission of the Son of God. Humanity had sinned at the beginning of time and fallen from Original Innocence. God immediately began to prepare the world for the gift of eternal redemption by establishing a covenant with Noah, Abraham and Moses. He raised up various prophets and kings to further prepare His people for what was to come. And then, when the time was right, God entered our world through the Blessed Virgin Mary. Jesus, the Son of God, eventually entered into His public ministry, teaching, performing miracles, gathering the faithful to Himself, dying, rising and then appearing to His disciples in preparation for the Ascension. The Ascension completes the mission of the Son of God. Today we honor that definitive moment when God the Son, in His transformed and resurrected Human nature, ascends by His own power to the Father, bringing with Himself our humanity so that all humanity may ascend with Him.
As we celebrate the Ascension of Jesus, we must first see all that led up to that moment and seek to unite ourselves with all of those preceding events. We must listen to the words of the patriarchs and prophets of the Old Testament. We must especially listen to the teachings of Jesus in the New Testament and embrace His words without hesitation. And we must unite ourselves with His own death, dying to sin, so that we may also share in His Resurrection. Today, we must further see the invitation we are all given to ascend with Jesus to the Father. We must understand that where Jesus has gone, we are invited to follow if we only believe, embrace and live all that took place leading up to this glorious moment.
The Ascension was the end of Jesus’ life on Earth but also the beginning of our sharing in the life of Heaven. As Jesus ascended, He commissioned His disciples to go forth and “preach the gospel to every creature.” They were to preach to all about the saving plan of God that began at the time of Adam and Eve and was completed with the Ascension.
Reflect, today, upon your calling to not only share in this glorious moment of Jesus’ Ascension but also your calling to go forth and to do all you can to draw others into this new life. Reflect upon Jesus, Who also speaks to you today to invite you to bring others to that mountain. By teaching friends, family and all with whom God has entrusted to you to share the Gospel, you fulfill Christ’s mission to “go into the whole world” to gather the scattered people into the one fold of Christ so as to ascend with Him one day into eternity.
My ascended Lord, all things throughout history were but a preparation for the moment when You drew fallen humanity into Heaven to be with Your Father forever. Help me to always heed Your holy words, so that I, too, will share in Your Ascension. Use me, dear Lord, to also go forth and to draw many others to You so that the Kingdom will be filled with all those whom You have called. Jesus, I trust in You.
 
Suy Niệm Tin Mừng Lễ Chúa Thăng Thiên
Sự việc Chúa Lên Trời (Thăng Thiên) của Chúa Giêsu Kitô được đánh dấu đoạn cuối cùng bản tính con người thật Chúa Giêsu để Ngài trở với Thiên Chúa trên trời với bản tính thật của Ngài là Thiên Chúa. Chúa Giêsu Ki-tô, Người Đấng đứng đầu Hội thánh, đi trước chúng ta vào vương quốc vinh hiển của Thiên Chúa Cha để chúng ta, những chi thể trong thân thể của Ngài, được sống trong hy vọng một ngày nào đó được ở với Ngài mãi mãi trên Thiên Đàng (Giáo lý Hội thánh Công giáo 665 và 666) Theo thư gởi thứ nhất gởi cho giáo đoàn Côrintô Thánh Phalô có nói: Quả thế, hiện giờ ta thấy, như ở trong gương cách mường tượng. Bấy giờ thì tận mắt, diện đối diện. (1 Cô-rinh-tô 13:12). Mỗi khi chúng ta lãnh nhận Bí tích Thánh Thể, chúng ta nhận được “hương vị của thiên đàng”, nhờ ân sủng của Thiên Chúa, chúng ta có thể đào sâu đức tin và tiên liệu sự thánh thiện của chúng ta về cõi vĩnh hằng.
Đức Thánh Cha Phanxicô nói rằng “bước vào vinh quang của Thiên Chúa đòi hỏi sự trung thành hàng ngày với ý muốn của ngài, ngay cả khi điều đó đòi hỏi sự hy sinh và đôi khi đòi hỏi chúng ta phải thay đổi kế hoạch của mình”. Người ta biết rằng Việc Chúa Giêsu lên trời đã xảy ra trên Núi Ô-liu, nơi ngài đã cầu nguyện với Chúa Cha trước cuộc Khổ nạn. Chính tình yêu thương của Chúa Giêsu Kitô đối với Thiên Chúa Cha của ngài đã giúp ngài chịu đựng được những đau khổ và cái chết nhục nhã trên Thập giá, và sau đó Ngài sống lại và trở về với Chúa Cha trên trời. Qua mối quan hệ với Thiên Chúa Cha, chúng ta cũng nhận được những ân sủng để chúng ta biết luôn trung thành với ý muốn của Thiên Chúa, và và hy vọng của chúng ta là một ngày nào đó chúng ta sẽ gặt hái được những lợi ích thiêng liêng vào được sống đời đời với Ngài. Như Chúa Giêsu đã thưa với Chúa Cha "Lạy Cha! nếu Cha muốn, xin đừng cho theo ý của con, mà là ý của Cha được thành sự! ” (Lu-ca 22:42).
            Đức Thánh Cha Phanxicô còn nói thêm, “Sự lên trời của Chúa Giêsu không phải chỉ ra sự vắng mặt của Chúa Giêsu, nhưng còn có ý nói với chúng ta rằng ngài đang sống ở giữa chúng ta theo một cách mới. Ngài giờ đây đang hiện diện trong mọi không gian và thời gian, Ngài đang gần gũi với mỗi người chúng ta. Trong cuộc sống của chúng ta, chúng ta không bao giờ đơn độc: chúng ta có Chúa Thánh thần phù hộ, Chúa Thánh Thần đang chờ đợi chúng ta, người bảo vệ chúng ta. "Trước khi chết trên thập tự giá, Chúa Giê-su đã hứa rằng Ngài sẽ sai Chúa Thánh Linh đến với dân ngài để đồng hành với họ. Chính nhờ Chúa Thánh Linh dịu dàng này mà chúng ta cảm nhận được sự hiện diện của Thiên Chúa và nhận được sự an ủi, bảo hộ và sự khôn ngoan để chuẩn bị cho số phận đời đời của chúng ta.
 Lạy Chúa, hôm nay nhờ ân sủng của Chúa ban, chúng con sẽ dâng lời cầu nguyện cho những người bạn thân và những người thân trong gia đình của chúng con đang gặp phải những bất hạnh và tuyệt vọng.
Lạy Chúa Giêsu, cảm ơn Chúa đã luôn ở bên chúng con. Nếu không có quyền năng của Chúa Thánh Linh trong cuộc đời chúng con, chúng con không thể làm gì được. Khi chúng con vẫn còn ở đây trên trái đất, xin chúa hãy giúp chúng con biết làm theo ý muốn Chúa thay vì làm theo ý muốn riêng của chúng con. Xin Chúa hãy giúp con biết chịu đựng gian khổ với tình yêu dành cho Chúa. Xin cho chúng con biết để ý nghĩ hướng về thiên đường với Tình yêu thương giúp đỡ và sự an ủi của Chúa.
 
Reflection:
Christ's Ascension marks the definitive entrance of Jesus's humanity into God's heavenly domain. Jesus Christ, the head of the Church, precedes us into the Father's glorious kingdom so that we, the members of his body, may live in the hope of one day being with him forever (Catechism of the Catholic Church 665 and 666). For now we see in a mirror dimly, but then face to face (1 Corinthians 13:12). Every time we receive the Eucharist, we receive a “taste of heaven,” which by God’s grace can deepen our faith and our holy anticipation of eternity. 
 Pope Francis said that “entering the glory of God demands daily fidelity to his will, even when it demands sacrifice and sometimes requires us to change our plans.” It is known that Jesus’s ascension happened on the Mount of Olives where he had prayed to the Father before the Passion. It was Our Lord’s love of his Father that enabled him to endure suffering and death, and then return to the place of encounter to be raised into heaven. Through our relationship with the Father, we also receive the grace to be faithful to God’s will, and may we one day reap the benefits—eternity with him. With Jesus, we say, “Not my will but yours be done” (Luke 22:42).
Pope Francis adds,“The Ascension does not point to Jesus’s absence, but tells us that he is alive in our midst in a new way. He is now...present in every space and time, close to each one of us. In our life we are never alone: we have this Advocate who awaits us, who defends us.” Before Jesus died on the cross, he promised that he would send the Holy Spirit to be with his people to accompany them. It is through this gentle Spirit that we perceive the presence of God and receive comfort, consolation, and wisdom to prepare us for our eternal destiny.
Dear Jesus, thank you for always being with me. Without the power of your Spirit in my life, I can do nothing. While I am still here on earth, help me to conform my will to your Father’s will. Help me endure hardships with love for you. Let the thought of heaven with you console my heart deeply.
Lord, today by your grace I will offer up a prayer for a friend or family member who has been feeling hopeless.
 

No comments:

Post a Comment