Chúa
Nhật Thứ 5 Mùa Phục Sinh năm B
Hôm nay Chúa Giêsu giải thích cho các môn đệ rằng Người là cây nho, chúng ta là cành, và Cha Người là người chăm sóc, người làm vườn, người trồng vườn nho. Các cành phải ở trong một cây nho. Và điều này nhắc nhở tôi rằng cách đây vài tuần, trước Thánh lễ lúc 11 giờ sáng Chúa nhật, tôi đã cố đỡ một chiếc cốc sứ vỡ rơi từ tủ phía trên bồn rửa và tôi đã bị đứt một vết cắt dài ở ngón tay cái. Máu chảy khắp nơi trong phòng thánh.
Cha Donahue và cô Teresa,
người lo phòng thánh bảo
tôi hãy dừng mọi việc và đến
phòng cấp cứu khẩn
cấp. Tất cả họ đều lo lắng cho tôi, họ sợ
tôi sẽ bị mất ngón tay cái. Nhưng tôi từ chối làm vậy vì trước tiên tôi nghĩ,
mình phải cầm máu trước khi đưa ra quyết định.
Nhưng Thánh lễ sắp bắt
đầu, và tôi không thể cầm máu bằng vài cái băng cá nhân, nên tôi quấn ngón tay cái của mình bằng khăn
giấy và băng keo rồi đi ra cùng với Cha Donahue tham dự thánh lễ như thường lệ
vào sáng ngày hôm đó. Bây giờ,
tôi chỉ tự hỏi, liệu ngón tay cái có bị mất không, nếu không thể cứu được và
phải cắt bỏ khỏi tay tôi. Vậy thì tôi có thể làm gì với bàn tay phải nếu không có ngón cái? Tôi
sẽ không thể cầm bất cứ thứ gì hay trao Mình Thánh Chúa bằng tay phải nữa.
Qua bài
Tin Mừng hôm nay, chúng ta được mời gọi ở lại trong Chúa Giêsu Kitô như cành
nho, giống như ngón tay cái phải của tôi ở trong bàn tay để bàn tay có thể hoạt động bình thường
và hữu ích. Là những cành được sống trong cây nho thật, chúng ta
được kỳ vọng sẽ sinh ra những trái tốt lành và tích cực trong Đức Ki-tô. Chúng ta làm điều này
bằng cách nhận ra rằng Chúa đang hành động trong mọi người và bằng cách cố gắng
tuân giữ các mệnh lệnh của Ngài và làm những gì đẹp lòng Chúa. Tất cả chúng ta
đều biết rằng đời sống Kitô hữu nghe có vẻ dễ dàng nhưng lại là một thách thức
đối với tất cả chúng ta.
Trong bài đọc thứ nhất,
một điều đáng chú ý chúng ta thấy về Thánh Phaolô là sau cuộc hoán cải ngoạn
mục, cuộc đời ngài đã thay đổi hoàn toàn. Ngay lập tức, ông được biến đổi từ Saolo,
kẻ bắt bớ trở thành
Phao-lô, người rao giảng tin mừng. Ông không lãng phí thời gian để kết quả
trong Đức Ki-tô. Điều
này là do sự biến cải và trỏ lại của ông
ấy là đúng đắn và chân thật. Kết quả của việc ông thực sự hoán cải và tin vào
Chúa Giêsu Kitô là một mùa gặt lớn các linh hồn tiếp tục cho đến ngày nay. Ông
sinh trái tốt vì ông là “nhánh nho được
bén rễ sâu và đâm sâu” trong Chúa Giêsu
Kitô, cây nho thật. Thánh Phaolô đã sinh hoa trái dồi dào và lâu dài qua các
công việc và việc bác ái của ngài.
Trong Bài
đọc thứ hai, Thánh Gioan nhắc nhở chúng ta rằng: “…tình yêu của chúng ta không
chỉ là lời nói hay lời nói suông, mà là một điều gì đó thực sự và tích cực. Chỉ
nhờ điều này chúng ta mới có thể chắc chắn rằng chúng ta là con cái của sự
thật…” Thánh Gioan Tông đồ dường như nhắc nhở chúng ta về câu nói: “Hành động
mạnh hơn lời nói”. Lời Chúa biến đổi chúng ta vì nó thực tế và linh hoạt. Vì
vậy, chúng ta không thể yêu mến Thiên Chúa hay tuân giữ các giới răn của Người
nếu không có những việc làm bác ái và thương xót cụ thể. Ngoài ra, chúng ta
không thể ở lại trong Chúa Kitô mà không sinh hoa trái như dấu hiệu của sự kết
hợp với Ngài.
Thánh Gioan nhắc nhở chúng ta rằng: Ai tuân giữ các điều răn của Người là sống trong Thiên Chúa và Thiên Chúa sống trong người ấy”. Điều này đơn giản có nghĩa là trước tiên, cách duy nhất chúng ta có thể sinh hoa quả tốt và là những kết quả như vậy là thực hiện nghiêm túc điều răn của Chúa. Thứ hai, điều chứng tỏ chúng ta thực sự ở trong Đức Ki-tô là khả năng tuân giữ các điều răn của Ngài. Đó cũng là cách thể hiện cụ thể tình yêu của chúng ta dành cho Người và cho người khác.
Bài Tin Mừng hôm nay là lời kêu gọi củng cố mối quan hệ của chúng ta với Chúa Giêsu Kitô để tiếp tục sống trong Ngài. Loại mối quan hệ nên tồn tại giữa chúng ta và Chúa Giêsu Kitô được minh họa bằng cách sử dụng những gì là tự nhiên đối với chúng ta. Đó là mối quan hệ giữa cây nho và cành của nó. Không một cành nào có thể tự mình sống hoặc sinh hoa trái, trừ khi nó được sống chặt vào cây.
Tương tự như vậy, trong đời sống thiêng liêng và hành trình làm Kitô hữu, chúng ta không thể không gắn bó chặt chẽ với Chúa Kitô cây nho, Đấng mà chúng ta đã chịu phép rửa. Chúng ta được tạo dựng và được kêu gọi ở lại trong Chúa Kitô vì một mục đích, và mục đích này là sinh hoa trái lâu bền trong Người. Vì vậy, thay vì một cuộc sống thụ động, ở trong Chúa Kitô có nghĩa là sống một cuộc sống tích cực và đích thực, đặc trưng bởi lòng bác ái, hòa bình, thánh thiện, tôn kính và yêu thương thuần khiết đối với Thiên Chúa và những người xung quanh. Nói cách khác, có thể sinh hoa trái tốt lành trong Chúa Kitô bằng một đời sống tốt lành và nhân đức.
Ngày nay, Giáo hội cho chúng ta cơ hội suy ngẫm về sự tiến bộ tâm linh của mình. Mối quan hệ của chúng ta với Chúa Kitô, cây nho thật như thế nào? Chúng ta có còn sống trong Ngài không? Chúng ta có sinh được hoa trái tốt nào trong Đức Ki-tô không? Kết quả trong Đức Ki-tô có nghĩa là tăng trưởng về mặt tâm linh và ảnh hưởng tích cực đến người khác.
Chúng ta không thể ở
trong Đức Ki-tô nhiều năm mà vẫn bị uể
oải về mặt tâm linh hoặc bị lùn đi. Không, không phải có sự tiến bộ trong sự kết hợp của chúng ta với Ngài.
Sự tiến bộ này phải được thể hiện ở chỗ chúng ta tin tưởng vào Người, ở sự hiểu
biết rõ ràng hơn về Người, và ở tình yêu của chúng ta dành cho Người và cho
người khác.
Cuối cùng, giống như
Thánh Phaolô, chúng ta tin vào danh Chúa Giêsu Kitô, Thiên Chúa sống trong
chúng ta và chúng ta sống trong Người. Chúng ta trở thành cành của cây nho đích
thực, là Chúa Giêsu Kitô. Khi đó
chúng ta có thể tự tin vào thánh vịnh đáp ca hôm nay: “Lạy Chúa, Chúa là lời ca
ngợi của con giữa muôn người”.
Alleluia!.
5th Sunday of Easter, Year B:
Today Jesus explains to his disciples
that he is the vine, and we are the branches, and his Father is the caretaker,
the gardener, the dresser of the vineyard. The branches must remain in a vine. And
this reminds me that a few weeks
ago, before the 11 AM Sunday Mass, I tried to catch a broken ceramic cup
dropping from the cabinet above the sink and I had a long cut on my thumb. The
blood was dripping everywhere in the sacristy.
Fr. Donahue and Teresa the sacristan told me to stop everything and go to the urgent care. They were all nervous about the accident they afraid that I would lose my thumb. But I refused to do so because I thought first, I must stop the bleeding before I can make the decision.
But Mass was about to start, and I couldn’t stop the bleeding with a band aid, so, I wrapped my thumb with paper towels and masking tape and come out with Fr. Donahue for Mass as normal on that day. Now, I just wonder, If the thumb was bad, and it can’t be saved and had to be removed from my hand. Then, what can I do with my right hand without a thumb? I won’t be able to hold anything or give out Holy communion with my right hand anymore.
Through today’s Gospel, we are invited to remain in Jesus Christ as branches in a vine, like my thumb must remain in my hand in order for my hand to function properly and usefully. As branches crafted on the true vine, we are expected to bear positive and good fruits in Christ. We do this by recognizing that God is at work in everyone and by striving to keep His commands and to do what is pleasing to God. We all know that Christian life always sounds easy and yet is a challenge for us all.
In the first reading, one
remarkable thing we see about Paul is that after his dramatic conversion his
life changed completely. Immediately, he was transformed from Saul the
persecutor, to Paul the preacher of the good news. He wasted no time in bearing
fruit in Christ. This is because, his conversion was true and genuine. The
consequence of his true conversion and belief in Jesus Christ was a great
harvest of souls which continues till today. He bore good fruits because he was
a “deeply crafted and rooted branch” in Jesus Christ, the
true vine. Saint Paul bore abundant and lasting fruit through his works and
charitable deeds.
In the Second reading, Saint John reminds us that: “…our love is not to be just word or mere talk, but something real and active. Only through this can we be certain that we are the children of truth…” Saint John the Apostle seems to remind us of the saying that: “Action speaks louder than words.” The word of God transforms us because it is real and active. So, we cannot love God or keep his commandments without concrete works of charity and mercy. Also, we cannot remain in Christ without bearing fruits as a mark of our union with him.
Saint John reminds us that: Whoever keeps his commandments lives in God and God lives in him.” This simply means first, that the only way we can bear such fruit is by taking God’s commandment seriously. Second, what proves that we are really in Christ is our ability to keep his commandments. It is also our concrete expression of love for him and for others. Today’s gospel is a call to strengthen our relationship with Jesus Christ in order to continue to live in Him. The type of relationship that should exist between us and Jesus Christ is illustrated using what is natural to us. That is, the relationship between a vine and it branches. No branch can have life or bear fruit on its own, unless it is firmly attached to a tree.
Likewise, in our spiritual life and journey as Christians, we cannot do without being firmly attached to Christ the vine, in whose name we were baptized. We are created, and called to remain in Christ for a purpose, and this purpose is, to bear durable fruits in him. So, instead of a passive life, to be in Christ means to live an active and positive life characterized by charity, peace, holiness, pure reverence and love for God, and for our neighbors. In other words, it is possible to bear good fruits in Christ through a good and virtuous life.
Today, the church provides us the opportunity to reflect on our spiritual progress. How is our relationship with Christ, the true vine? Are we still living in him? Have I borne any good fruit in Christ? Bearing fruit in Christ means growing spiritually and affecting others positively.
We cannot be in Christ for years and still suffer from spiritual lethargy or dwarfism. No, there must be progress in our union with Him. This progress must be expressed in our trust in him, in our better knowledge of him, and in our love for him and for others.
Finally, when like Paul, we believe in the name of Jesus Christ, God lives in us, and we live in him. We become branches of the true vine, Jesus Christ. Then we can confidently sing the responsory psalm today: “Lord, you are my praise in the great assembly.” Alleluia!
5th Sunday
of Easter Year B
Jesus said to his disciples: “I am the true vine, and my Father is the vine grower. He takes away every branch in me that does not bear fruit, and every one that does he prunes so that it bears more fruit. You are already pruned because of the word that I spoke to you.” John 15:1–3
Pruning a vine is an important part of helping it to grow and produce not only more fruit but the best fruit. If left unpruned, a grape vine will eventually produce less fruit and poorer quality fruit. Good pruning helps to direct the nourishment of the vine to the new buds that are most fruitful.
Jesus’ teaching above uses the imagery of pruning a vine to help us understand that faith must lead to charity. First, Jesus says that He is the “true vine.” He is the only source of the nourishment we need for the new life of grace. He is the only way to Heaven and salvation. Knowing our Lord and being attached to Him firmly is faith. Second, our Lord says that He takes away every branch that does not bear fruit. This indicates that faith without the good fruit of charity is dead and is like a branch on a vine that produces nothing. Third, when Jesus finds a branch that bears good fruit, he doesn’t leave it alone. Instead, He prunes it with loving attention so that “it bears more fruit.”
To apply these teachings to your own life, begin by looking at your faith as if it were a branch firmly attached to a vine. Do you believe all that God has spoken through His holy Word? It is useful to regularly examine your conscience in regard to your faith. Since faith is the first step in the spiritual life, it must remain firmly grounded in the Truth God has revealed. This means we must regularly study the Word of God as it is revealed through the Scriptures and the catechetical teachings of the Church, and assent to those teachings with all our mind.
Next, after affirming your faith in all that God has spoken through the Scriptures and the Church, try to examine your charity. Do you see concrete acts of love in your life that result from your faith? In other words, we can “love” many things in a purely emotional sort of way. But charity is based on faith, not on how we feel. Charity is the fruit of faith. What acts of charity can you point to in your life? What have you sensed God calling you to do in a selfless and sacrificial way? Have you done it?
Finally, when you discover the ways that charity is alive within you, know that God will focus His pruning there. Pruning can be painful. It will require sacrifice, patience in the face of trial, overcoming selfishness, and doing things you don’t feel like doing. In fact, sometimes God even makes charitable acts seem unpleasant as a way of pruning your motivations and making them more pure, based more on faith than on emotion. But this is good.
Reflect, today, upon this holy imagery from Jesus. It’s a lesson from nature that reveals the supernatural life of grace at work. Don’t be deterred by the pruning God wants to do. Embrace suffering with love, respond to injustice with forgiveness, offer mercy when you don’t feel like it, and seek to serve selflessly those who seem undeserving. Doing so will prune you so that God will be able to build up His Kingdom in glorious ways through you.
Jesus, most glorious Vine, You and You alone are the source of all nourishment in life. From You all good things come. Help me to have a firm faith in You and all that You have revealed, so that this faith will bud forth and bring about an abundance of good fruit for the glorious building up of Your Kingdom. Jesus, I trust in You.
5th Sunday
of Easter Year B
Opening Prayer: Lord
God, you invite me to share in your heavenly glory. You have willed that I be
united to your Son and bear fruit for your Kingdom. Never let me be parted from
you and your love. But if I fail, call me to repentance and restore me to
divine sonship in your Son.
Encountering the Word of God
1. Jesus the True Vine: Although Jesus does not speak in parables in the Gospel of John, he does use powerful and profound images to convey deep spiritual truths. Today’s image is that of a vine. The Father is the vine grower who cares for and prunes the vine, which is Christ. We are the branches and can only bear fruit if we are united to the vine. On the one hand, the image speaks to us about the reality of grace and how we need to cooperate with grace. We cannot bear any fruit or do any meritorious good works if we are not united to Christ and have the grace of the Holy Spirit coursing through our body and soul. On the other hand, the reality of being united to Christ the Vine means sharing in his suffering. This is symbolized by pruning. God will cut away our stubbornness and hardheartedness. Suffering, trials, and tribulations will purify our love and enable us to bear good fruit for the kingdom of God. Christian discipleship is not an easy comfortable life, but it is a glorious life that passes through loving sacrifice and redemptive suffering.
2. Saul in Jerusalem: The
First Reading tells us that the Apostles and disciples in Jerusalem were
hesitant to welcome the new convert, Saul, into their community. Saul was the
one who consented to the stoning of the deacon, Stephen, and had been rounding
up and persecuting the followers of Jesus. Perhaps they thought that Saul was
just faking his conversion and this was a plot to infiltrate their group and
round them up to be killed. This is why Barnabas took charge and was
instrumental in introducing Saul to the Apostles. Barnabas told them about
Saul’s experience with the risen Jesus on the way to Damascus and how he boldly
proclaimed Jesus as the Messiah in the synagogues of Damascus. Saul wanted to
spend some time with the Apostles in Jerusalem. The Letter to the Galatians
tells us he spent around two weeks with Peter and James (Galatians 1:18). But
Saul wasn’t able to stay in Jerusalem for very long. Just as he was forced to
flee Damascus because people wanted to kill him, so also in Jerusalem his
debate with the Greek-speakers (the Hellenists) incited people to plot to kill
him. Saul went from being the persecutor to the persecuted very quickly. The
Christians in Jerusalem saved Saul by taking him to the seaport of Caesarea and
putting him on a ship to his hometown of Tarsus in southern Asia Minor. Saul
would remain there until Barnabas found him and brought him to minister to the
Christian community in Antioch. Saul and Barnabas would stay in Antioch for an
entire year, teaching and preaching the Gospel of God and proclaiming Jesus as
the long-awaited Messiah and fulfillment of the Scriptures.
3. The Power of God’s Love: In
the Second Reading, the First of John reaffirms that our love needs to become
action. Once again, this speaks about the power of divine grace and charity. On
our own, we can do little or nothing. But with God and his Son, Jesus Christ,
we can bear fruit that lasts. God’s love gives us filial confidence and
emboldens us to be witnesses to all that God has done for humanity. When we
heed God’s commandments and act as children of God, we please God the Father.
Faith and love are inseparable in the Christian life. “We abide in God through
faith and love; God abides in us through the Holy Spirit, who graciously
imparts divine power and life to us. When we keep the commandments from the
heart by the power of God, we strengthen our relationship with God; we ‘remain’
in his grace and in a life-giving relationship with him. Faithful obedience
cultivates our fellowship with the Trinity” (Anderson and Keating, James,
First, Second, and Third John, p. 198).
Conversing with Christ: Lord Jesus, you
are the true Vine. There is no other. I can only bear fruit united to you. Help
me to see how fruitless my efforts are on my own and how abundant and effective
they are when I work with you and listen to your Holy Spirit.
Living the Word of God: When I think of
the Christian life, what immediately comes to mind? Do I see it as union with
Christ and fruitful discipleship? What kinds of fruit am I bearing united to
Christ and empowered with his grace? Is the Father, the Vinedresser, pleased with
this fruit?
Hôm nay Chúa Giêsu giải thích cho các môn đệ rằng Người là cây nho, chúng ta là cành, và Cha Người là người chăm sóc, người làm vườn, người trồng vườn nho. Các cành phải ở trong một cây nho. Và điều này nhắc nhở tôi rằng cách đây vài tuần, trước Thánh lễ lúc 11 giờ sáng Chúa nhật, tôi đã cố đỡ một chiếc cốc sứ vỡ rơi từ tủ phía trên bồn rửa và tôi đã bị đứt một vết cắt dài ở ngón tay cái. Máu chảy khắp nơi trong phòng thánh.
Thánh Gioan nhắc nhở chúng ta rằng: Ai tuân giữ các điều răn của Người là sống trong Thiên Chúa và Thiên Chúa sống trong người ấy”. Điều này đơn giản có nghĩa là trước tiên, cách duy nhất chúng ta có thể sinh hoa quả tốt và là những kết quả như vậy là thực hiện nghiêm túc điều răn của Chúa. Thứ hai, điều chứng tỏ chúng ta thực sự ở trong Đức Ki-tô là khả năng tuân giữ các điều răn của Ngài. Đó cũng là cách thể hiện cụ thể tình yêu của chúng ta dành cho Người và cho người khác.
Bài Tin Mừng hôm nay là lời kêu gọi củng cố mối quan hệ của chúng ta với Chúa Giêsu Kitô để tiếp tục sống trong Ngài. Loại mối quan hệ nên tồn tại giữa chúng ta và Chúa Giêsu Kitô được minh họa bằng cách sử dụng những gì là tự nhiên đối với chúng ta. Đó là mối quan hệ giữa cây nho và cành của nó. Không một cành nào có thể tự mình sống hoặc sinh hoa trái, trừ khi nó được sống chặt vào cây.
Tương tự như vậy, trong đời sống thiêng liêng và hành trình làm Kitô hữu, chúng ta không thể không gắn bó chặt chẽ với Chúa Kitô cây nho, Đấng mà chúng ta đã chịu phép rửa. Chúng ta được tạo dựng và được kêu gọi ở lại trong Chúa Kitô vì một mục đích, và mục đích này là sinh hoa trái lâu bền trong Người. Vì vậy, thay vì một cuộc sống thụ động, ở trong Chúa Kitô có nghĩa là sống một cuộc sống tích cực và đích thực, đặc trưng bởi lòng bác ái, hòa bình, thánh thiện, tôn kính và yêu thương thuần khiết đối với Thiên Chúa và những người xung quanh. Nói cách khác, có thể sinh hoa trái tốt lành trong Chúa Kitô bằng một đời sống tốt lành và nhân đức.
Ngày nay, Giáo hội cho chúng ta cơ hội suy ngẫm về sự tiến bộ tâm linh của mình. Mối quan hệ của chúng ta với Chúa Kitô, cây nho thật như thế nào? Chúng ta có còn sống trong Ngài không? Chúng ta có sinh được hoa trái tốt nào trong Đức Ki-tô không? Kết quả trong Đức Ki-tô có nghĩa là tăng trưởng về mặt tâm linh và ảnh hưởng tích cực đến người khác.
Fr. Donahue and Teresa the sacristan told me to stop everything and go to the urgent care. They were all nervous about the accident they afraid that I would lose my thumb. But I refused to do so because I thought first, I must stop the bleeding before I can make the decision.
But Mass was about to start, and I couldn’t stop the bleeding with a band aid, so, I wrapped my thumb with paper towels and masking tape and come out with Fr. Donahue for Mass as normal on that day. Now, I just wonder, If the thumb was bad, and it can’t be saved and had to be removed from my hand. Then, what can I do with my right hand without a thumb? I won’t be able to hold anything or give out Holy communion with my right hand anymore.
Through today’s Gospel, we are invited to remain in Jesus Christ as branches in a vine, like my thumb must remain in my hand in order for my hand to function properly and usefully. As branches crafted on the true vine, we are expected to bear positive and good fruits in Christ. We do this by recognizing that God is at work in everyone and by striving to keep His commands and to do what is pleasing to God. We all know that Christian life always sounds easy and yet is a challenge for us all.
In the Second reading, Saint John reminds us that: “…our love is not to be just word or mere talk, but something real and active. Only through this can we be certain that we are the children of truth…” Saint John the Apostle seems to remind us of the saying that: “Action speaks louder than words.” The word of God transforms us because it is real and active. So, we cannot love God or keep his commandments without concrete works of charity and mercy. Also, we cannot remain in Christ without bearing fruits as a mark of our union with him.
Saint John reminds us that: Whoever keeps his commandments lives in God and God lives in him.” This simply means first, that the only way we can bear such fruit is by taking God’s commandment seriously. Second, what proves that we are really in Christ is our ability to keep his commandments. It is also our concrete expression of love for him and for others. Today’s gospel is a call to strengthen our relationship with Jesus Christ in order to continue to live in Him. The type of relationship that should exist between us and Jesus Christ is illustrated using what is natural to us. That is, the relationship between a vine and it branches. No branch can have life or bear fruit on its own, unless it is firmly attached to a tree.
Likewise, in our spiritual life and journey as Christians, we cannot do without being firmly attached to Christ the vine, in whose name we were baptized. We are created, and called to remain in Christ for a purpose, and this purpose is, to bear durable fruits in him. So, instead of a passive life, to be in Christ means to live an active and positive life characterized by charity, peace, holiness, pure reverence and love for God, and for our neighbors. In other words, it is possible to bear good fruits in Christ through a good and virtuous life.
Today, the church provides us the opportunity to reflect on our spiritual progress. How is our relationship with Christ, the true vine? Are we still living in him? Have I borne any good fruit in Christ? Bearing fruit in Christ means growing spiritually and affecting others positively.
We cannot be in Christ for years and still suffer from spiritual lethargy or dwarfism. No, there must be progress in our union with Him. This progress must be expressed in our trust in him, in our better knowledge of him, and in our love for him and for others.
Finally, when like Paul, we believe in the name of Jesus Christ, God lives in us, and we live in him. We become branches of the true vine, Jesus Christ. Then we can confidently sing the responsory psalm today: “Lord, you are my praise in the great assembly.” Alleluia!
Jesus said to his disciples: “I am the true vine, and my Father is the vine grower. He takes away every branch in me that does not bear fruit, and every one that does he prunes so that it bears more fruit. You are already pruned because of the word that I spoke to you.” John 15:1–3
Pruning a vine is an important part of helping it to grow and produce not only more fruit but the best fruit. If left unpruned, a grape vine will eventually produce less fruit and poorer quality fruit. Good pruning helps to direct the nourishment of the vine to the new buds that are most fruitful.
Jesus’ teaching above uses the imagery of pruning a vine to help us understand that faith must lead to charity. First, Jesus says that He is the “true vine.” He is the only source of the nourishment we need for the new life of grace. He is the only way to Heaven and salvation. Knowing our Lord and being attached to Him firmly is faith. Second, our Lord says that He takes away every branch that does not bear fruit. This indicates that faith without the good fruit of charity is dead and is like a branch on a vine that produces nothing. Third, when Jesus finds a branch that bears good fruit, he doesn’t leave it alone. Instead, He prunes it with loving attention so that “it bears more fruit.”
To apply these teachings to your own life, begin by looking at your faith as if it were a branch firmly attached to a vine. Do you believe all that God has spoken through His holy Word? It is useful to regularly examine your conscience in regard to your faith. Since faith is the first step in the spiritual life, it must remain firmly grounded in the Truth God has revealed. This means we must regularly study the Word of God as it is revealed through the Scriptures and the catechetical teachings of the Church, and assent to those teachings with all our mind.
Next, after affirming your faith in all that God has spoken through the Scriptures and the Church, try to examine your charity. Do you see concrete acts of love in your life that result from your faith? In other words, we can “love” many things in a purely emotional sort of way. But charity is based on faith, not on how we feel. Charity is the fruit of faith. What acts of charity can you point to in your life? What have you sensed God calling you to do in a selfless and sacrificial way? Have you done it?
Finally, when you discover the ways that charity is alive within you, know that God will focus His pruning there. Pruning can be painful. It will require sacrifice, patience in the face of trial, overcoming selfishness, and doing things you don’t feel like doing. In fact, sometimes God even makes charitable acts seem unpleasant as a way of pruning your motivations and making them more pure, based more on faith than on emotion. But this is good.
Reflect, today, upon this holy imagery from Jesus. It’s a lesson from nature that reveals the supernatural life of grace at work. Don’t be deterred by the pruning God wants to do. Embrace suffering with love, respond to injustice with forgiveness, offer mercy when you don’t feel like it, and seek to serve selflessly those who seem undeserving. Doing so will prune you so that God will be able to build up His Kingdom in glorious ways through you.
Jesus, most glorious Vine, You and You alone are the source of all nourishment in life. From You all good things come. Help me to have a firm faith in You and all that You have revealed, so that this faith will bud forth and bring about an abundance of good fruit for the glorious building up of Your Kingdom. Jesus, I trust in You.
Encountering the Word of God
1. Jesus the True Vine: Although Jesus does not speak in parables in the Gospel of John, he does use powerful and profound images to convey deep spiritual truths. Today’s image is that of a vine. The Father is the vine grower who cares for and prunes the vine, which is Christ. We are the branches and can only bear fruit if we are united to the vine. On the one hand, the image speaks to us about the reality of grace and how we need to cooperate with grace. We cannot bear any fruit or do any meritorious good works if we are not united to Christ and have the grace of the Holy Spirit coursing through our body and soul. On the other hand, the reality of being united to Christ the Vine means sharing in his suffering. This is symbolized by pruning. God will cut away our stubbornness and hardheartedness. Suffering, trials, and tribulations will purify our love and enable us to bear good fruit for the kingdom of God. Christian discipleship is not an easy comfortable life, but it is a glorious life that passes through loving sacrifice and redemptive suffering.
No comments:
Post a Comment