Friday, August 23, 2024

Lễ kính thánh Batôlômêô Aug 24

Lễ kính thánh 
 Batôlômêô 
Hôm nay, Giáo Hội tôn vinh một trong Mười Hai vị Tông Đồ mà Chúa Giêsu đã tuyển chọn để thành lập Giáo Hội của Ngài và đi đến tận cùng trái đất để chia sẻ Tin Mừng. Đó là thánh Batôlômêô, như tên của ông trong Phúc âm, rất có thể không phải là tên thật của ông, mà là một mô tả về dòng dõi của ông. Tên của ông trong tiếng Aramaic là bar-Tôlmay, được dịch là “con trai của Tolmai”. Mặc dù có đề cập đến những người khác có tên Tolmai trong Cựu Ước nhưng không có thông tin gì về cha mẹ hoặc lý lịch của ông Bartholomew. Mặc dù không có gì chắc chắn về Batôlômêô, nhưng hầu hết các học giả đều đồng ý rằng ông Batôlômêô được đề cập trong Tin Mừng Nhất Lãm chính là người như ông Na-tha-na-ên trong Tin Mừng Gioan. Do đó, có thể “ông Na-tha-na-ên, con trai của Tolmai” là tên đầy đủ của vị thánh Tông đồ mà chúng ta kính nhớ hôm nay.
Là một trong Nhóm Mười Hai người ông Na-tha-na-ên  hay Batôlômêô đã đồng hành cùng Chúa Giêsu trong suốt cuộc hành trình rao giảng công khai của Chúa Giêsu. Ông đã học nơi Ngài, được Ngài hình thành và ông đã dâng hiến cuộc đời mình cho Ngài. Ông đã chứng kiến Chúa Giêsu bị bắt, trải nghiệm cái chết của Ngài từ xa và sau đó tận mắt chứng kiến Ngài sống lại. Khi Chúa Giêsu lên trời, ông Batôlômêô nằm trong số những người được Chúa Giêsu phán bảo: “Nhưng khi Chúa Thánh Thần ngự xuống trên các con, các con sẽ nhận được sức mạnh và làm chứng cho Thầy tại Giêrusalem, khắp Giuđêa, Samaria và cho đến tận cùng trái đất”. (Công vụ 1:8). Và: “ các con hãy đi thâu nạp môn đồ khắp muôn dân, thanh tẩy chúng nhân danh Cha và Con và Thánh Thần,  Dạy chúng giữ hết mọi điều Ta đã truyền cho các ngươi. Và Ta sẽ ở với các ngươi mọi ngày cho đến tận thế". (Mt. 28:19–20).
Bài học đầu tiên để chúng ta suy ngẫm hôm nay là niềm tin đích thực vào Thiên Chúa. Có lẽ chúng ta cũng giống như ông Na-tha-na-ên , chúng ta rất dễ dàng nghi ngờ về đức tin của chúng ta, vì chúng ta không hiểu hết các các Tin Mừng. Có lẽ nếu ông Philipphê đến và nói với ông Na-tha-na-ên hay Batôlômêô rằng Chúa Giêsu đã sinh ra ở Bethlehem nhưng lớn lên ở Nazareth, thì ông Batôlômêô có thể đã cởi mở hơn ngay lập tức tin vào lời ông Philipphê. Nhưng cuộc gặp gỡ này rất có thể đã diễn ra như nó đã xảy ra, với sự nghi ngờ ban đầu của ông Batôlômêô , bởi vì Chúa Thánh Thần, Đấng đã soi dẫn những đoạn Kinh thánh này, muốn chúng ta học một bài học quan trọng. Bài học chúng ta phải học là chúng ta không được đóng cánh cửa Sự thật chỉ vì điều gì đó không có ý nghĩa rõ ràng đối với chúng ta. Sự nghi ngờ không bao giờ đến từ Chúa. Tin vui trong đoạn Tin Mừng này là, mặc dù ông Batôlômêô  đã lập tức bày tỏ sự nghi ngờ nhất định, nhưng ông vẫn cởi mở với những gì ông Philipphê đã nói. Để trả lời cho sự nghi ngờ này ông Ông Philipphê đã nói điều tốt nhất mà anh ấy có thể nói. “Hãy đến xem.”
Điều gì trong cuộc sống của chúng ta liên quan đến cuộc sống hay liên quan đến nhiều chân lý trong đức tin của chúng ta đã khiến cho chúng ta phải băn khoanh và bối rối? Nếu có điều gì mà chúng ta đang gặp khó khăn theo cách này, thì chúng ta hãy lắng nghe và làm theo những lời của ông Philipphê là: “Hãy đến mà xem”. 
Khi ông Phi-líp đưa ông Batôlômêô đến với Chúa Giêsu, ông Batôlômêô nhanh chóng tuyên xưng đức tin trọn vẹn nơi Chúa Giê-su là “Lạy Thầy, Thầy là Con Thiên Chúa, là Vua dân Y-sơ-ra-ên”. Chúa Giêsu đã nói rất ít để thuyết phục ông Batôlômêô về những lẽ thật này. Chúa Giêsu chỉ nói với ông Na-tha-na-ên rằng Ngài đã nhìn thấy ông ngồi dưới gốc cây vả và Ngài biết ông Batôlômêô là một người không hề dối trá. Không gian dối có nghĩa là chúng ta không phải là người hai mặt; đúng hơn, chúng ta phải giống như ông Nathanên, chúng ta phải là một người trung thực và thẳng thắn. Việc ông Na-tha-na-ên đã nhận ra sự vĩ đại của Chúa Giêsu ông ta chỉ có thể đến với Chúa là nhờ ân sủng tác động trong tâm hồn của ông. Ông đến gặp Chúa Giêsu và tin vào Chúa là nhờ hồng ân đức tin nội tâm của ông.
Bài học của ông Na-tha-na-ên  hay Bartholomew dạy cho chúng ta rằng nếu chúng ta biết trình bày những bối rối lo âu của mình với Chúa trong đức tin và với sự cởi mở, thì tất cả sẽ được sáng tỏ. Chúng ta sẽ loại bỏ được những cám dỗ nghi ngờ, và chúng ta sẽ có thể có được niềm tin vượt xa lý trí của con người.
Hôm nay, chúng ta hãy suy ngẫm về tính chân thật và cởi mở của tâm hồn nơi ông Na-tha-na-ên. Chúng ta hãy dâng lên Chúa tất cả những thắc mắc trong lòng hay những câu hỏi nào mà chúng ta mong muốn rằng chúng ta sẽ nhận được những gì chúng ta cần. Niềm tin thường không đến từ những lập luận thuyết phục hay những lý luận suy diễn chi tiết. Niềm Tin thường đến qua sự cởi mở trong sáng và đơn giản đối với Tiếng Chúa phán trong tâm hồn của chúng ta. Nhưng khi hồng ân đức tin được ban tặng, thì hồng ân đức tin này mang theo một sự chắc chắn thánh thiện không thể nghi ngờ.
 
Feast of Saint Bartholomew, Apostle, August 24
Today, the Church honors one of the Twelve Apostles whom Jesus handpicked to form His Church and to go forth to the ends of the earth to share the Good News. Bartholomew, as he is named in the Gospels, is most likely not his actual name, but a description of his lineage. His name in Aramaic is bar-Tôlmay, which is translated as “son of Tolmai.” While there are mentions of others named Tolmai in the Old Testament, nothing is known about Bartholomew’s father or background. Though nothing is certain about “Bartholomew,” most scholars agree that the Bartholomew mentioned in the Synoptic Gospels is the same person as Na-tha-na-ên  in John’s Gospel. Hence, it might be that “Nathanael, the son of Tolmai,” is the full name of today’s saint.
As one of the Twelve, Nathanael accompanied Jesus throughout his public ministry. He learned from Him, was formed by Him, and gave his life to Him. He witnessed Jesus’ arrest, experienced His death from a distance, and then saw Him resurrected with his own eyes. When Jesus ascended to Heaven, Nathanael was among those whom Jesus told, “But you will receive power when the Holy Spirit comes upon you, and you will be my witnesses in Jerusalem, throughout Judea and Samaria, and to the ends of the earth” (Acts 1:8). And, “Go, therefore, and make disciples of all nations, baptizing them in the name of the Father, and of the Son, and of the Holy Spirit, teaching them to observe all that I have commanded you. And behold, I am with you always, until the end of the age” (Matthew 28:19–20).
The first lesson to ponder today is that, just like Nathanael, we can easily doubt matters of faith because we do not fully understand. Perhaps if Philip had come and said that Jesus was born in Bethlehem but raised in Nazareth, then Nathanael may have been more immediately open. But this encounter most likely unfolded as it did, with Nathanael’s initial doubt, because the Holy Spirit, Who inspired these Scriptures, wanted us to learn an important lesson. The lesson we must learn is that we must not close the door on the Truth just because something doesn’t immediately make sense to us. Doubts are never from God. The good news in this Gospel passage is that, even though Nathanael did immediately express a certain doubt, he remained open to what Philip was saying. Philip, in answer to this doubt, said the best thing he could have said. He said, “Come and see.”
What is it in your life that seems confusing to you in regard to your life or in regard to the many truths of our faith? If there is something that you struggle with in this way, then listen to the words of Philip and allow them to be spoken to you: “Come and see.”
Once Philip brought Nathanael to Jesus, Nathanael quickly professed his full faith in Jesus as the “Son of God” and the “King of Israel.” Jesus said very little to Nathanael to convince him of these truths. Jesus simply told Nathanael that he had seen him sitting under the fig tree and that He knew that Nathanael was a man without guile. To be without guile means that you are not two-faced; rather, you are a very honest and straightforward person. Nathanael’s immediate realization of the greatness of Jesus could have only come by the gift of grace working in his soul. He came to see Jesus and believed through the interior gift of faith.
The lesson of Nathanael tells us that if we bring our confusion to our Lord in faith and openness, all will be made clear. We will have our temptations to doubt removed, and we will be able to have faith that goes far beyond human reason alone.
Reflect, today, upon the genuineness and openness of the heart of Nathanael. Bring to our Lord any and every question you have with the expectation that you will receive what you need. Faith does not usually come through convincing arguments or detailed deductive reasoning. It normally comes through a pure and simple openness to the Voice of God speaking within our soul. But when the gift of faith is given, it brings with it a holy certainty that cannot be doubted.
My loving Lord, You invite all of us to come to You, to see You and to have faith in You. You truly are the Son of God and the King of all. Please open my mind to all that You wish to say to me so that I may shed my doubts and come to a transforming faith in all things. Jesus, I trust in You.
 
Feast of Saint Bartholomew, Apostle, August 24
Philip found Nathanael and told him, “We have found the one about whom Moses wrote in the law, and also the prophets, Jesus son of Joseph, from Nazareth.” But Nathanael said to him, “Can anything good come from Nazareth?” Philip said to him, “Come and see.” John 1:45–46
Nathanael, who also goes by the name Bartholomew, reacted strongly to the news from his friend Philip that they had found the promised Messiah. Why did Nathanael react this way? Most likely because it was common knowledge among the Jews that the promised Messiah would come from Bethlehem, not from Nazareth. So Nathanael immediately raises this doubt because of Jesus’ supposed origin. Of course, Jesus actually was born in Bethlehem and only later moved to Nazareth, but Nathanael did not immediately realize this.
The first lesson to ponder today is that, just like Nathanael, we can easily doubt matters of faith because we do not fully understand. Perhaps if Philip had come and said that Jesus was born in Bethlehem but raised in Nazareth, then Nathanael may have been more immediately open. But this encounter most likely unfolded as it did, with Nathanael’s initial doubt, because the Holy Spirit, Who inspired these Scriptures, wanted us to learn an important lesson. The lesson we must learn is that we must not close the door on the Truth just because something doesn’t immediately make sense to us. Doubts are never from God. The good news in this Gospel passage is that, even though Nathanael did immediately express a certain doubt, he remained open to what Philip was saying. Philip, in answer to this doubt, said the best thing he could have said. He said, “Come and see.”
What is it in your life that seems confusing to you in regard to your life or in regard to the many truths of our faith? If there is something that you struggle with in this way, then listen to the words of Philip and allow them to be spoken to you: “Come and see.”
Once Philip brought Nathanael to Jesus, Nathanael quickly professed his full faith in Jesus as the “Son of God” and the “King of Israel.” Jesus said very little to Nathanael to convince him of these truths. Jesus simply told Nathanael that he had seen him sitting under the fig tree and that He knew that Nathanael was a man without guile. To be without guile means that you are not two-faced; rather, you are a very honest and straightforward person. Nathanael’s immediate realization of the greatness of Jesus could have only come by the gift of grace working in his soul. He came to see Jesus and believed through the interior gift of faith.
The lesson of Nathanael tells us that if we bring our confusion to our Lord in faith and openness, all will be made clear. We will have our temptations to doubt removed, and we will be able to have faith that goes far beyond human reason alone.
Reflect, today, upon the genuineness and openness of the heart of Nathanael. Bring to our Lord any and every question you have with the expectation that you will receive what you need. Faith does not usually come through convincing arguments or detailed deductive reasoning. It normally comes through a pure and simple openness to the Voice of God speaking within our soul. But when the gift of faith is given, it brings with it a holy certainty that cannot be doubted.
My loving Lord, You invite all of us to come to You, to see You and to have faith in You. You truly are the Son of God and the King of all. Please open my mind to all that You wish to say to me so that I may shed my doubts and come to a transforming faith in all things. Jesus, I trust in You.
 
Feast of Saint Batholomew Aug 24
Opening Prayer: Lord God, you have called me by name. You have known me from all eternity. You knew who my parents would be, and where I would grow up. You have cared for me all these years. Continue to guide me and lead me to enjoy eternal life with you and my loved ones.
Encountering the Word of God
1. The Names of the First Five Apostles: The Gospels do a good job of giving us the names of Jesus’ apostles. We often get four identifying markers: their name, their “nickname,” the name of their father, and the name of their hometown. The first of the Apostles, Simon, was the son of John (or Jonah), was from Capernaum, and was given the name “Peter” (Kephas, which means “rock”). The name “Simon” means “listen” or “hearing.” Jewish men in the first century A.D. were named Simon not only because the name was one of the twelve sons of Jacob, but also because Simon was also one of the Maccabees, who led a revolt against their Greek (Seleucid) authorities and reconsecrated the defiled Temple. Simon’s surname “Bar-Jonah” (Son of Jonah) is likely symbolic or was a contraction of “Bar-Johanan” (Son of John). The symbolic meaning refers to the parallels between Jonah, sent to preach to the capital city of Nineveh, and Simon Peter, sent to preach to the capital city of Rome. Simon’s brother was Andrew. Andrew was a Greek name that means “manly” or “virile.” The third and fourth apostles were James and John. They were the sons of Zebedee and were from the town of Bethsaida. They were given the nickname “Boergeneas” which means “sons of thunder.” James is a Greek version of the Hebrew name “Jacob,” which means “grabs the heel.” John, on the other hand, means in Hebrew, “YWHW is gracious” or “graced by YHWH.” The fifth Apostle was a tax collector. His Hebrew name was Levi, which means “united” or “joined.” As a tax collector, he had a Greek name, “Matthew.” This was a transliteration from the Hebrew, which meant “gift of YHWH.” Levi (Matthew) lived in Capernaum and his father’s name was “Alphaeus.” 
2. The Names of the Next Seven Apostles: The Apostle we celebrate today was named “Nathanael,” which means “God has given.” His father was “Talmai.” That is why he was also called “Bar-tholomew,” or “son of Talmai.” He was from Cana in Galilee. Jesus didn’t give him a nickname but did point out that unlike the original Jacob (Israel), Nathanael was an Israelite without guile or duplicity. The seventh apostle was named Simon and was nicknamed the “Zealot” or “zealous” (religious). His other epithet “the Canaanite,” was either from the same root as “Zealot” or was a reference to his hometown of Cana. It is possible that Simon was one of Jesus’ relatives and was the son of Cleopas, the brother of St. Joseph. The eighth apostle was named Philip. This was a Greek name meaning “friend” or “lover” of horses. Like Simon Peter and Andrew, Philip was from the town of Bethsaida and this explains the openness of his family to a Greek rather than Hebrew name. We do not know the name of his father. The ninth Apostle was likely another cousin of Jesus named James (Jacob). He was the Son of Alphaeus (also known as Cleopas). He was nicknamed “the brother of the Lord” and “the just.” The tenth Apostle was Thomas, which in Aramaic and Hebrew meant “twin.” His nickname or Greek name was “Didymus,” which meant “twin.” The last two apostles were named Judah, which means “praise.” Judas was a common name in the first century since men were often named after the heroes of the Maccabean revolt. Jude Thaddeus was likely the son of a man named James (Jacob). His second name, Thaddai, means “heart” or “courageous.” He is distinct from Judas Iscariot, a name which means “the man from Kerioth” or “the traitor.” Judas’s father’s name was Simon. Judas Iscariot was replaced by Matthias, whose name was the same as Matthew and meant “gift of YHWH.” 
3. The Revelation of the Foundation of the New Jerusalem: The First Reading is taken from the Book of Revelation and gives us a symbolic explanation of the New Jerusalem. John’s description of the New Jerusalem, the Bride of the Lamb, draws a contrast with the vision of the old Jerusalem, symbolically called “Babylon.” John is asking his readers: Which Jerusalem will you choose? In the New Jerusalem, the twelve gates have the names of the tribes of Israel: “Israel may be described as a gate, since through God’s promises to them, the whole world enters into His covenant family. The foundations for the walls of the city have the names of the twelve apostles on them, signifying that the Church is built on them. This of course is an image borrowed from Jesus Himself, who made Peter the foundation rock upon which the Church is built (cf. Mt. 16:18). Likewise, Paul explains that the Church is ‘built upon the foundation of the apostles and prophets’ (Eph. 2:20)” (Barber, Coming Soon, 263). The Church does not replace Israel. Rather, there is both continuity and newness. The original vocation of Israel to be a light to all the nations is fulfilled through the ministry of the Apostles and through the missionary work of the Church throughout the centuries.
Conversing with Christ: Lord Jesus, you are my Savior and the Savior of the whole world. You know me better than I know myself. You know my faults and my strengths, my vices, and my virtues, the times I have been generous and the times I have been selfish. Grant me true self-knowledge so that I may better conform my life to yours.
 
Suy Niệm Tin Mừng Jn. 1:45-51, Lể Mừng Thánh Bathôlômêô Tông đồ. 
Thông thường chúng ta hãy có những quan niệm sai lầm về người khác, những người quen biết và những người ở trong xă hội thường ngày của chúng ta. Vì chúng ta đã quen với các tiện nghi của xã hội với những cơ sở hạ tầng hiện đại, chúng ta có xu hướng đánh giá thấp những người khác đến từ vùng quê. Những người chỉ biết lam lũ làm ăn, chăn nuôi, làm ruộng làm rẫy quanh năm, suốt tháng không có những cơ hội lên phố để làm quen với những khu đô thị va sự phát triển ở thành phố. Ông Nathanael có thể có những sai lầm khi ông Philip nói với ông ta rằng ông đã gặp Chúa Giêsu người xứ Nazareth. Điều nầy cũng giống như nói với chúng ta là có một người khôn ngoan, vĩ đại này đến từ một vùng đất xa xôi, quê mùa của đất nước. Bình thường chúng ta đã nghĩ rằng cái nền văn hóa nơi vùng quê mùa ấy thì có gì đặc biệt đáng để chúng ta để ý đến? con người ở đây có ai có học thức và thông mình hơn người đầu mà cần phải biết để làm quên cho mệt xác! Nhưng Chúa Giêsu, đã khiêm tốn nhận Nathanel ngay từ lúc đầu, Cũng như thế, Chúa Giêsu đã khiêm tốn nhìn nhận chúng ta với niềm tự hào trong đôi mắt của Ngài. Ngài không hề mang những thành kiến hay những quan niệm vô căn cứ về những người đã muốn gặp Ngài. Thay vào đó, Chúa Giêsu tã nhìn thấy sự thật trong trái tim của chúng ta. Ngài biết rằng cái tốt đang tồn tại trong tâm hồn của chúng ta. Đó là lý đó tại sao Ngài đã tự hào kêu lên rằng: “này đây đích thật một người Israel, trong mình không có gian dối" Điều này có lẽ có nghĩa là Ngài đã thực sự thấy chúng ta tốt hơn là chính chúng ta thấy nơi mình. Ngay cả nhưng khi chúng ta có thể có những ấn tượng sai lầm về Chúa Giêsu, điều rất đáng kinh ngạc là làm thế nào mà Ngài đã biết chúng ta, và biết những điều thực sự về chúng ta. Chúa Giêsu Kitô đã nhận biết được sự tốt lành của Thiên Chúa trong tâm linh của chúng ta. Chúng ta hãy luôn luôn biết cởi mở với những phần chủ động của Thiên Chúa nơi chúng ta và mở rộng tâm hơn với lời mời gọi của của Ngài theo cách mà thánh Philiphe đã đáp lại lời mời gọi của Chúa Jêsus. Và, cũng như thánh Philiphe, chúng ta hãy ân cần chia sẻ kinh nghiệm và kiến thức của chúng ta về Thiên Chúa với những người khác.
  Reflection Saint Bartholomew Apostle Aug 24
 We know very little about St. Bartholomew, other than that he is probably the same Apostle that saint John the Evangelist calls Nathaniel.If Bartholomew and Nathaniel are indeed one and the same person, we have one other bit of certain knowledge about him. He was a man of integrity, a man to whom Jesus paid an extraordinary compliment. Jesus called him "a man without guile," a man incapable of deceit.  It is common for us to have misconceptions about people outside our usual acquaintances and social circles. Since we're accustomed to city conveniences and modern infrastructures, there is that tendency to underestimate those who come from the province. Those raised in a farm can be quite unfamiliar with urban zones due to their rural upbringing. Nathanael probably had these biases when Philip told him that they should meet Jesus who came from Nazareth. That is like telling us that this wise man arrived from some backward part of the country.  Normal for us to assume that backwater county culture may not be that impressive. But Jesus, even with his humble beginnings, looks on us with pride in his eyesWouldn't it be a wonderful thing if Jesus were to call us without guile, men and women of integrity.
He does not carry biases or baseless notions about those who want to meet him. Instead, he sees into the truth of our hearts. He knows that good exists within us. That is why he proudly exclaimed that Nathanael is a true Israelite. He is a good man; he stays true to who he really is; there is nothing false in him.
Like Nathanael, we can become a bit shocked by how we come across to our Lord. This probably means that he really sees us better than we see ourselves. Even if we might have the wrong impression about Jesus, what is surprising is how he knows us, the real us. Jesus Christ recognizes the goodness of God in our spirit. That is where the real us resides.
Let us always be open to the God's initiatives and invitation to us, the way Philip responded to Jesus' invitation. And, like Philip, let us be anxious to share our experience and knowledge of God with other and ask other to come see Jesu with us.

No comments:

Post a Comment