Bài giảng Chúa Nhật XX Mùa Thường
Niên Năm B
Tôi nhớ khi còn nhỏ, mỗi lần chúng tôi không thích ăn những thức ăn trên bàn, cha mẹ tôi luôn nhắc chúng tôi một câu chuyện về nạn đói ở Bắc Việt Nam trong cuộc xâm lược của Nhật Bản năm 1944 – 45.
Trong cuộc xâm lược này, người Nhật đã buộc tất cả những người nông dân phải nhổ bỏ những gì họ trồng trên đồng ruộng và thay vào đó là trồng cây đay, loại cây có thể cung cấp sợi để họ có thể đan lưới bảo vệ họ khỏi bom và đạn pháo. Họ thu gom tất cả ngũ cốc từ chợ cho ngựa của họ, vì vậy không có ngũ cốc hoặc gạo bán cho người dân. Vì vậy, trong thời gian này, nhiều người đã chết vì đói. Và nhiều người lang thang vào rừng để tìm lá hoặc rễ cây mà họ có thể ăn để thỏa mãn cơn đói.
Đây là kinh nghiệm của riêng chúng ta, chúng ta cần thức ăn tự nhiên để duy trì bản chất con người của chúng ta; nếu không ăn, chúng ta sẽ chết.
Nhờ phép rửa tội, tất cả chúng ta đều là chi thể trong Thân thể Chúa Kitô. [Êphêsô 5:30] chúng ta cũng là con cái của chính Thiên Chúa, những người được chia sẻ sự sống thần linh của Người. Để duy trì sự sống siêu nhiên đó, chúng ta cần thức ăn siêu nhiên. Chính Chúa Giêsu Kitô là thức ăn đó. Cũng như trẻ em nhận được sự sống và sự tồn tại từ máu thịt của người mẹ ngay từ lúc vừa thụ thai, chúng ta cũng nhận được sự sống và sự tồn tại của Kitô hữu từ máu thịt của Chúa Kitô trong Bí tích Thánh Thể. Hôm nay, chúng ta thấy chiều kích của Chúa Giêsu là Bánh Sự Sống: Cách đáng chú ý nhất mà Chúa Giêsu đã thực hiện lời hứa của mình.
Trong bài giảng Ngày Giới trẻ Thế giới tại Cologne, Đức vào ngày 21 tháng 8 năm 2005, Đức Giáo hoàng Benedict 16 đã sử dụng từ "phân hạch" khi giải thích về Bí tích Thánh Thể cho những người trẻ.
Ngài đã hỏi: Làm thế nào bánh có thể trở thành Thân thể Chúa Giêsu được trao ban cho chúng ta?
Làm thế nào rượu có thể trở thành Máu của Người đổ ra vì tội lỗi của chúng ta?
Đức Giáo hoàng Benedict trả lời: "Để sử dụng một hình ảnh mà chúng ta biết rõ ngày nay, điều này giống như gây ra sự phân hạch hạt nhân trong chính trái tim của sự tồn tại."
Trong môn khoa học ở trường trung học, chúng ta đã học về sự phân hạch. Nó liên quan đến việc giải phóng năng lượng bên trong vật chất. Khi chuẩn bị bài giảng này, tôi đã tìm hiểu trên internet, tôi biết rằng một kilôgam Uranium có thể tạo ra năng lượng tương đương với 1500 tấn than, tương đương với 3 triệu lần năng lượng mà một kilôgam than tạo ra. Những gì trông giống như một tảng đá nhỏ có sức mạnh to lớn bên trong.
Cũng giống như vậy, Đức Giáo hoàng Benedict đã nói, cái chết của Chúa Giêsu "bên ngoài chỉ đơn giản là bạo lực tàn bạo; sự đóng đinh; bên trong nó trở thành một hành động của tình yêu tự hiến hoàn toàn."
Chúa Giêsu đổi mới sự tự hiến đó trong Bí tích Thánh Thể. Khi linh mục nâng bánh thánh lên và nói, đây là Mình Ta bị nộp vì các con; và chén thánh, đây là Máu Ta đổ ra vì các con; Chúa Giêsu lôi kéo chúng ta vào sự tự hiến của Người.
Qua thập giá của Người, Người đưa chúng ta đến với Chúa Cha trong Chúa Thánh Thần. Chúng ta có thể tự nghĩ: Nhưng chúng ta là tội nhân; chúng ta bị phân tâm khủng khiếp. Các tông đồ cũng vậy trong Bữa Tiệc Ly. Chúa Giêsu đưa chúng ta đến với Chúa Cha cùng với tội lỗi của chúng ta. Những tội lỗi đó làm chúng ta đau khổ, nhưng chúng ta biết rằng Chúa Giêsu vẫn muốn đưa chúng ta đến với Chúa Cha. Sự tha thứ, sự chấp nhận mà chúng ta trải nghiệm trong Bí tích Thánh Thể có thể tái tạo chúng ta. Bí tích Thánh Thể là bí tích tha thứ vĩ đại. Chúng ta có thể tự hạ thấp mình, thậm chí có thể cảm thấy vô giá trị và khốn khổ, nhưng Chúa không nhìn nhận theo cách đó. Hãy nghĩ về điều này: Nếu Chúa đặt nhiều tiềm năng như vậy vào một tảng đá, thì Ngài sẽ đặt bao nhiêu tiềm năng vào chúng ta?
2,2-pound (khooarn 1 Kg) Uranium có thể cung cấp ánh sáng và hơi ấm cho cả một thành phố. Hãy xem xét những gì Chúa có thể làm với chúng ta. Chúa Giê-su nói với chúng ta ngày nay rằng chúng ta phải ăn thịt và uống máu của Ngài để có được sự sống đời đời. Điều đó chỉ có ý nghĩa khi chúng ta nghĩ về điều đó. Chúng ta là những thực thể hợp thành: vật chất và tinh thần. Chúa Giêsu là Thiên Chúa từ Thiên Chúa đã bước vào thực tại vật chất của chúng ta. Ngài không mang lấy thân xác con người, rồi vứt bỏ nó. Không, Ngài đã sống lại từ cõi chết. Ngài ban cho chúng ta thân xác của Ngài để chúng ta có thể có được sự sống đời đời.
Đôi khi chúng ta có thể trở nên hời hợt khi rước lễ, coi đó là điều hiển nhiên. Chắc chắn chúng ta có thể coi việc rước lễ như bánh và rượu đơn giản. Chúng ta cần nhìn sâu hơn. Như Đức Giáo hoàng Benedict 16 đã nói, Bí tích Thánh Thể giống như việc gây ra sự phân hạch hạt nhân ngay trong chính trái tim của sự sống. Chúa Giêsu không chỉ hiến mình làm lương thực cho linh hồn chúng ta trong Bí tích Thánh Thể, để nuôi dưỡng và bổ sung mọi nhân đức mà chúng ta cần để chống lại sự cám dỗ và tiếp tục cuộc chiến vĩ đại vì Vương quốc, mà Người còn ở lại với chúng ta,
Chúa Giêsu Kitô, chính Thiên Chúa, hoạt động thông qua các bí tích khác, nhưng chính Chúa hiện diện hoàn toàn trong Bí tích Thánh Thể này. Khi chúng ta tiếp tục cử hành Bí tích Thánh Thể này, chúng ta hãy cảm tạ Chúa vì đã không bỏ rơi chúng ta, và khi chúng ta đón nhận bánh hằng sống trong Bí tích Thánh Thể hôm nay, chúng ta hãy hứa rằng chúng ta sẽ không bao giờ bỏ rơi Chúa..
Tôi nhớ khi còn nhỏ, mỗi lần chúng tôi không thích ăn những thức ăn trên bàn, cha mẹ tôi luôn nhắc chúng tôi một câu chuyện về nạn đói ở Bắc Việt Nam trong cuộc xâm lược của Nhật Bản năm 1944 – 45.
Trong cuộc xâm lược này, người Nhật đã buộc tất cả những người nông dân phải nhổ bỏ những gì họ trồng trên đồng ruộng và thay vào đó là trồng cây đay, loại cây có thể cung cấp sợi để họ có thể đan lưới bảo vệ họ khỏi bom và đạn pháo. Họ thu gom tất cả ngũ cốc từ chợ cho ngựa của họ, vì vậy không có ngũ cốc hoặc gạo bán cho người dân. Vì vậy, trong thời gian này, nhiều người đã chết vì đói. Và nhiều người lang thang vào rừng để tìm lá hoặc rễ cây mà họ có thể ăn để thỏa mãn cơn đói.
Đây là kinh nghiệm của riêng chúng ta, chúng ta cần thức ăn tự nhiên để duy trì bản chất con người của chúng ta; nếu không ăn, chúng ta sẽ chết.
Nhờ phép rửa tội, tất cả chúng ta đều là chi thể trong Thân thể Chúa Kitô. [Êphêsô 5:30] chúng ta cũng là con cái của chính Thiên Chúa, những người được chia sẻ sự sống thần linh của Người. Để duy trì sự sống siêu nhiên đó, chúng ta cần thức ăn siêu nhiên. Chính Chúa Giêsu Kitô là thức ăn đó. Cũng như trẻ em nhận được sự sống và sự tồn tại từ máu thịt của người mẹ ngay từ lúc vừa thụ thai, chúng ta cũng nhận được sự sống và sự tồn tại của Kitô hữu từ máu thịt của Chúa Kitô trong Bí tích Thánh Thể. Hôm nay, chúng ta thấy chiều kích của Chúa Giêsu là Bánh Sự Sống: Cách đáng chú ý nhất mà Chúa Giêsu đã thực hiện lời hứa của mình.
Trong bài giảng Ngày Giới trẻ Thế giới tại Cologne, Đức vào ngày 21 tháng 8 năm 2005, Đức Giáo hoàng Benedict 16 đã sử dụng từ "phân hạch" khi giải thích về Bí tích Thánh Thể cho những người trẻ.
Ngài đã hỏi: Làm thế nào bánh có thể trở thành Thân thể Chúa Giêsu được trao ban cho chúng ta?
Làm thế nào rượu có thể trở thành Máu của Người đổ ra vì tội lỗi của chúng ta?
Đức Giáo hoàng Benedict trả lời: "Để sử dụng một hình ảnh mà chúng ta biết rõ ngày nay, điều này giống như gây ra sự phân hạch hạt nhân trong chính trái tim của sự tồn tại."
Trong môn khoa học ở trường trung học, chúng ta đã học về sự phân hạch. Nó liên quan đến việc giải phóng năng lượng bên trong vật chất. Khi chuẩn bị bài giảng này, tôi đã tìm hiểu trên internet, tôi biết rằng một kilôgam Uranium có thể tạo ra năng lượng tương đương với 1500 tấn than, tương đương với 3 triệu lần năng lượng mà một kilôgam than tạo ra. Những gì trông giống như một tảng đá nhỏ có sức mạnh to lớn bên trong.
Cũng giống như vậy, Đức Giáo hoàng Benedict đã nói, cái chết của Chúa Giêsu "bên ngoài chỉ đơn giản là bạo lực tàn bạo; sự đóng đinh; bên trong nó trở thành một hành động của tình yêu tự hiến hoàn toàn."
Chúa Giêsu đổi mới sự tự hiến đó trong Bí tích Thánh Thể. Khi linh mục nâng bánh thánh lên và nói, đây là Mình Ta bị nộp vì các con; và chén thánh, đây là Máu Ta đổ ra vì các con; Chúa Giêsu lôi kéo chúng ta vào sự tự hiến của Người.
Qua thập giá của Người, Người đưa chúng ta đến với Chúa Cha trong Chúa Thánh Thần. Chúng ta có thể tự nghĩ: Nhưng chúng ta là tội nhân; chúng ta bị phân tâm khủng khiếp. Các tông đồ cũng vậy trong Bữa Tiệc Ly. Chúa Giêsu đưa chúng ta đến với Chúa Cha cùng với tội lỗi của chúng ta. Những tội lỗi đó làm chúng ta đau khổ, nhưng chúng ta biết rằng Chúa Giêsu vẫn muốn đưa chúng ta đến với Chúa Cha. Sự tha thứ, sự chấp nhận mà chúng ta trải nghiệm trong Bí tích Thánh Thể có thể tái tạo chúng ta. Bí tích Thánh Thể là bí tích tha thứ vĩ đại. Chúng ta có thể tự hạ thấp mình, thậm chí có thể cảm thấy vô giá trị và khốn khổ, nhưng Chúa không nhìn nhận theo cách đó. Hãy nghĩ về điều này: Nếu Chúa đặt nhiều tiềm năng như vậy vào một tảng đá, thì Ngài sẽ đặt bao nhiêu tiềm năng vào chúng ta?
2,2-pound (khooarn 1 Kg) Uranium có thể cung cấp ánh sáng và hơi ấm cho cả một thành phố. Hãy xem xét những gì Chúa có thể làm với chúng ta. Chúa Giê-su nói với chúng ta ngày nay rằng chúng ta phải ăn thịt và uống máu của Ngài để có được sự sống đời đời. Điều đó chỉ có ý nghĩa khi chúng ta nghĩ về điều đó. Chúng ta là những thực thể hợp thành: vật chất và tinh thần. Chúa Giêsu là Thiên Chúa từ Thiên Chúa đã bước vào thực tại vật chất của chúng ta. Ngài không mang lấy thân xác con người, rồi vứt bỏ nó. Không, Ngài đã sống lại từ cõi chết. Ngài ban cho chúng ta thân xác của Ngài để chúng ta có thể có được sự sống đời đời.
Đôi khi chúng ta có thể trở nên hời hợt khi rước lễ, coi đó là điều hiển nhiên. Chắc chắn chúng ta có thể coi việc rước lễ như bánh và rượu đơn giản. Chúng ta cần nhìn sâu hơn. Như Đức Giáo hoàng Benedict 16 đã nói, Bí tích Thánh Thể giống như việc gây ra sự phân hạch hạt nhân ngay trong chính trái tim của sự sống. Chúa Giêsu không chỉ hiến mình làm lương thực cho linh hồn chúng ta trong Bí tích Thánh Thể, để nuôi dưỡng và bổ sung mọi nhân đức mà chúng ta cần để chống lại sự cám dỗ và tiếp tục cuộc chiến vĩ đại vì Vương quốc, mà Người còn ở lại với chúng ta,
Chúa Giêsu Kitô, chính Thiên Chúa, hoạt động thông qua các bí tích khác, nhưng chính Chúa hiện diện hoàn toàn trong Bí tích Thánh Thể này. Khi chúng ta tiếp tục cử hành Bí tích Thánh Thể này, chúng ta hãy cảm tạ Chúa vì đã không bỏ rơi chúng ta, và khi chúng ta đón nhận bánh hằng sống trong Bí tích Thánh Thể hôm nay, chúng ta hãy hứa rằng chúng ta sẽ không bao giờ bỏ rơi Chúa..
No comments:
Post a Comment