Saturday, June 1, 2024

Suy Niệm Tin Mừng Lễ Mình và Máu Thánh Chuá

Suy Niệm Tin Mừng Lễ Mình và Máu Thánh Chuá
Đang bữa ăn, Đức Giê-su cầm lấy bánh, dâng lời chúc tụng, rồi bẻ ra, trao cho các ông và nói: “Anh em hãy cầm lấy, đây là mình Thầy.” Và Người cầm chén rượu, dâng lời tạ ơn, rồi trao cho các ông, và tất cả đều uống chén này. Người bảo các ông: “Đây là máu Thầy, máu Giao Ước, đổ ra vì muôn người....” . Mk. 14:22–24
Trong thánh lễ, ngay khi linh mục đọc những lời truyền phép, biến bánh rượu thành Mình và Máu, Linh hồn và Thiên tính của Chúa Giêsu Kitô, Chúa chúng ta, ngài quỳ gối, đứng dậy và đọc: “Đây Mầu nhiệm đức tin." “Mầu nhiệm đức tin” là gì? Thông thường, khi chúng tôi nói điều gì đó là bí ẩn, chúng ta muốn nói rằng kết luận được ẩn giấu nhưng có những manh mối nhất định giúp giải đáp bí ẩn. Và một khi bí ẩn được giải quyết, mọi thứ đều rõ ràng thì điều đó nó không còn là bí ẩn nữa hay là mầu nhiệm nữa.
“Mầu nhiệm đức tin” thì khác nhiều. Những lời này được tuyên xưng trong Thánh lễ ngay sau khi truyền phép như một cách lôi kéo các tín hữu vào sự kính trong và tôn vinh về những gì vừa xảy ra. Nhưng mầu nhiệm này chỉ có thể tạo ra sự tôn kính và kinh ngạc nếu thực tế những gì vừa diễn ra được hiểu qua hồng ân đức tin. Đức tin là biết và tin mà không nhận thức được thực tế qua con mắt bằng năm giác quan hoặc bằng suy luận hơp . Nói cách khác, đức tin tạo ra kiến ​​thức thực sự về một thực tại tâm linh mà chỉ có thể biết, hiểu và tin thông qua sự thấu hiểu tâm linh. Vì vậy, nếu chúng ta tham dự Thánh lễ và được ban ơn hiểu biết về đức tin, thì ngay khi việc truyền phép bánh và rượu diễn ra, chúng ta sẽ nói trong thâm tâm: “Lạy Chúa và Thiên Chúa của chúng con!” Chúng ta sẽ biết rằng Đức Chúa Con hiện diện trước mặt chúng ta một cách kín đáo. Mắt chúng ta không nhận thức được, cũng không có giác quan nào tỏ lộ cho chúng ta thực tế vĩ đại trước mắt chúng ta. Chúng ta không thể suy luận một cách hợp lý những gì vừa diễn ra. Thay vào đó, chúng ta biết và tin rằng Con Thiên Chúa, Đấng Cứu Thế, hiện đang hiện diện trước mặt chúng ta trong sự trọn vẹn của Ngài, dưới hình thức bánh và rượu.
Ngoài sự hiện diện thiêng liêng của Chúa và Thiên Chúa toàn thể Mầu Nhiệm Cứu Chuộc của chúng ta cũng được hiện diện. Thánh Giáo hoàng Gioan Phaolô II nói với chúng ta rằng trong thời điểm này có một “sự đồng nhất trong thời gian” liên kết Mầu nhiệm Vượt qua, tức là Cuộc đời, Cái chết và Sự Phục sinh của Chúa Giêsu, trong mọi khoảnh khắc Bí tích Thánh Thể được cử hành và hiện diện qua Thánh Thể. lời thánh hiến. Và sự hiệp nhất giữa mỗi Thánh Lễ và Mầu Nhiệm Vượt Qua “dẫn chúng ta đến sự kinh ngạc và lòng biết ơn sâu xa” (Ecclesia de Bischecia, số 5).
Chúng ta có cảm nhận và trải nghiệm được sự mặc khải huyền bí và biết ơn sâu sắc này mỗi khi chúng ta tham dự Thánh lễ Hy tế không? Chúng ta có nhận ra khi chúng ta tham dự Thánh lễ và khi nghe đọc những lời truyền phép rằng toàn thể Mầu nhiệm cứu chuộc của chúng ta được hiện diện trước mặt chúng ta, ẩn giấu khỏi mắt chúng ta nhưng được linh hồn và tâm trí chúng ta nhìn thấy được bằng đức tin không? Chúng ta có hiểu rằng chính Thiên Chúa là Ngôi Hai trong Thiên Chúa Ba Ngôi Chí Thánh đã ngự xuống với chúng ta để ở với chúng ta vào thời điểm đó trong Bí tích vinh quang này không?
Hôm nay chúng ta hãy suy ngẫm về Mầu nhiệm Đức tin ẩn nhưng có thật. hãy cho phép bản thân chúng ta được cuốn hút vào sự mặc khải và kinh ngạc trước những gì chúng ta có vinh dự được tham dự. Hãy để niềm tin của chúng ta trong Bí tích Thánh Thể được phát triển bằng cách cởi mở đón nhận món quà đức tin sddos âu sắc hơn thông qua sự hiểu biết và niềm tin thiêng liêng. Chúng ta hãy chiêm ngắm Hồng Ân Thánh Thể cao cả này bằng con mắt đức tin và chúng ta sẽ được lôi cuốn vào trong sự mặc khải và tôn kính mà Thiên Chúa muốn ban cho chúng ta.
Lạy Chúa Thánh Thể luôn hiển vinh, chúng con tin rằng Chúa hiện diện trong thế giới của chúng con trong hình bánh và rượu, mỗi khi cử hành Thánh lễ mặc khải và tôn kính mỗi khi chúng con chứng kiến ​​bí tích Thánh thể trong mỗng Thánh lễ mỗi ngày. .
 
Solemnity of the Most Holy Body and Blood of Christ (Year B)
While they were eating, he took bread, said the blessing, broke it, gave it to them, and said, “Take it; this is my body.” Then he took a cup, gave thanks, and gave it to them, and they all drank from it. He said to them, “This is my blood of the covenant, which will be shed for many.” Mark 14:22–24 (Year B Gospel)
At the holy Mass, as soon as the priest pronounces the words of the consecration, transforming the bread and wine into the Body and Blood, Soul and Divinity of Jesus Christ our Lord, he genuflects, rises, and then says, “The mystery of faith.” What is “the mystery of faith?” Oftentimes, when we say that something is a mystery, we mean that the conclusion is hidden but that there are certain clues to help solve the mystery. And once the mystery is solved, everything is clear and it is no longer a mystery.
“The mystery of faith” is much different. Those words are spoken at Mass immediately after the consecration as a way of drawing the faithful into a holy awe and amazement of what just took place. But this mystery can only produce wonder and awe if the reality of what just took place is understood through the gift of faith. Faith is knowing and believing without perceiving the reality before us with our five senses or through logical deduction. In other words, faith produces true knowledge of a spiritual reality that can only be known, understood and believed through spiritual insight. Therefore, if we attend the Mass and have been gifted with the knowledge of faith, then as soon as the consecration of the bread and wine takes place, we will cry out interiorly, “My Lord and my God!” We will know that God the Son is present before us in a veiled way. Our eyes do not perceive, nor do any of our senses reveal to us the great reality before us. We cannot rationally deduce what just took place. Instead, we come to know and believe that the Son of God, the Savior of the World, is now present before us in His fullness, under the veil of mere bread and wine.
In addition to the divine presence of our Lord and our God, the entire Mystery of our Redemption is made present. Saint Pope John Paul II tells us that in this moment there is a “oneness in time” that links the Paschal Mystery, that is, the Life, Death and Resurrection of Jesus, to every moment that the Eucharist is celebrated and made present through the words of consecration. And that unity between each Mass and the Paschal Mystery “leads us to profound amazement and gratitude” (Ecclesia de Eucharistia, #5). Do you sense and experience this profound amazement and gratitude each time you attend the Holy Sacrifice of the Mass? Do you realize as you attend the Mass and as the words of consecration are spoken that the entire Mystery of your redemption is made present before you, hidden from your eyes but visible to your soul by faith? Do you understand that it is God the Second Person of the Most Holy Trinity Who descends to us to dwell with us in that moment of time in this glorious Sacrament?
Reflect, today, upon the hidden but real Mystery of Faith. Allow yourself to be drawn into a wonder and awe at what you are privileged to attend. Let your faith in the Most Holy Eucharist grow by being open to a deepening of this gift of faith through spiritual insight and belief. Behold this great Gift of the Eucharist with the eyes of faith and you will be drawn into the wonder and awe that God wants to bestow upon you.
My ever-glorious Eucharistic Lord, I do believe that You are here, made present in our world under the form of bread and wine, every time the Holy Mass is celebrated. Fill me with a deeper faith in this Holy Gift, dear Lord, so that I may be drawn into wonder and awe every time I witness this holy Consecration. Jesus, I trust in You.
 
The Solemnity of the Most Holy Body and Blood of Christ Corpus Christi
Opening Prayer: Lord God, I thank you today for the gift of the Eucharist. It is the memorial of your Son’s Passion, Death, and Resurrection. It is the foretaste of the heavenly banquet and food for eternal life. May I always welcome this gift!
Encountering the Word of God
1. The Role of Animal Blood in the Old Covenant: In the First Reading, taken from Exodus 24, we learn about the ceremony by which Moses ratified the Old Covenant between the Lord God and the people of Israel. A covenant creates a kinship or familial bond, with conditions and obligations, between two unrelated parties. For example, when a man and woman get married, they enter into a covenant, become one family, and promise to be faithful to one another until death. When we read about the divine covenants in the Bible, we see how human beings become members of God’s family. Covenants were established and renewed through swearing oaths and performing rituals and ceremonies. The words and actions that ratified and renewed covenants reflect the kinship bond being created and the divine sanctions enforcing that bond. The blood rituals in the ratification of a covenant – shedding the animal’s blood and sprinkling it – symbolize both the covenant bond as well as the covenant sanctions. In Exodus 24, the blood first indicates kinship. That is why Moses sprinkles half of the blood on the altar of God and half of the blood on the people. This symbolizes that the Lord God and the people of Israel are now one family. Second, the blood symbolizes the curse that will be triggered if one of the parties is unfaithful to the covenant. Both parties are saying to one another: “May my blood be shed if I violate the covenant.” At the foot of Mt. Sinai, the people of Israel accepted the words and ordinances of the Lord: The Lord will be their God and they will be his people. If we continue reading the story of Exodus, we see that the sacrificial blood ritual was followed by a shared familial meal (Exodus 24:10-11).
2. The Role of Jesus’ Blood in the New Covenant: Many of Jesus’ words and actions at the Last Supper evoke the covenant ratification ceremony of Sinai from Exodus 24 (for the four points that follow see Pitre, Jesus and the Last Supper, 94-95). First, Jesus identifies the cup with “my blood of the covenant.” This parallels Moses’ reference to “the blood of the covenant” (Exodus 24:8). Second, Jesus’ image of his blood being “poured out” in sacrifice (Mark 14:24) is similar to the imagery in Exodus, in which the blood of the peace offerings was thrown against or poured out on the altar (Exodus 24:6). “Both are images of a sacrificial libation of blood, by which the covenant relationship is established and sealed” (Pitre, Jesus and the Last Supper, 94). Just as the ancient priests would pour out the blood of a sacrificial animal, Jesus is the priest and sacrifice whose blood is poured out. Third, Jesus celebrates the Last Supper with the Twelve, who represent the twelve tribes of Israel (Mark 14:17). This recalls that Moses offered the blood of the covenant with the twelve tribes of Israel who are present and symbolically represented by the twelve pillars around the altar (Exodus 24:4). Fourth, Jesus speaks about his blood and the covenant in the context of a meal. In like manner, Moses’ offering of the blood of the covenant culminates in a heavenly banquet, in which he and the elders of Israel ascend Mt. Sinai into the presence of God and somehow eat and drink (Exodus 24:11). While the old covenant of Mt. Sinai was sealed by Moses through the offering of the blood of animals, the New Covenant of Mt. Zion is sealed by Jesus through the offering of his own blood. Jesus recapitulates the covenant actions of Moses but reconfigures them around his own suffering and death.
3. The Effect of Jesus’ Blood: In the Second Reading, from the Letter to the Hebrews, we learn that Jesus’s blood is far superior to that of animals. The blood of animals cannot remove sin (Hebrews 10:4), but Jesus’ blood can remove our sin and purify our hearts. When Israel broke the commandments of the Old Covenant by worshipping the Golden Calf, they triggered the curse of death. They deserved death. Moses interceded for them and God did not wipe them out, but the covenant curse remained. “What then saves us from the curse of death for violating that covenant? Christ’s death does. He died on our behalf, in our place. But it is deeper than that. Through baptism, we actually participate in Christ’s death. In a real if mysterious way, baptism is a death that we undergo (Rom 6:3-11)” (Bergsma, The Word of the Lord: Year B, 502). The New Covenant offers us something the Old Covenant could not. While the Old Covenant promised the land of Canaan to Israel, we are invited, in the New Covenant, to enter into the true promised land – eternal life with God in heaven. The Eucharist we partake of here on earth is a foretaste of that eternal banquet.
Conversing with Christ: Lord Jesus, you shed your blood to save and redeem me. You poured out your blood on the Cross to wash away my sins. You are the pleasing and acceptable sacrifice. Help me today to unite my sacrifice to yours and offer it to the Father out of love.
Living the Word of God: Can I set aside time today to contemplate Jesus’ Passion? How am I called this week to give myself as Christ did? What do those around me need from me this week?
 
Suy Niệm Tin Mừng Lễ Mình và Máu Thánh Chuá
Phong tục Việt Nam chúng ta khi có những dịp mừng kỷ niệm vui mừng hay những sự kiện quan trọng trong cuộc sống, chúng ta thường mời những người thân quen và bạn bè đến dự tiệc vui. Ăn uống với nhau là một trong nhữnh sinh hoạt sống động quan trọng của con người.
            Trong bài đọc thứ nhất, ông Môi-sen đã đóng ấn giao ước giữa dân Israel với Yavê Thiên Chúa bằng những cùa lễ hiến dâng hy sinh : "Tất cả những điều mà Ðức Yavê đã phán chúng ta phải vâng lời phục tùng."
 Trong bài đọc thứ hai, chúng ta được nhắc nhở rằng sự hy sinh bằng giá máu của Chúa Kitô trên thập giá mang lại ơn cứu chuộc và sự cứu rỗi cho tất cả mọi người.
            Trong bữa ăn tối mừng ngày lễ vượt qua ‘Passover’ hàng năm, người Do Thái đã ăn mừng ngày họ được  giải thoát khỏi cảnh nô lệ, tôi đòi nơi xứ Ai Cập. Trong bữa tiệc mừng Lễ Vượt qua cuối cùng với các môn đệ  thân thiết của mình,  Chúa Giêsu đã ban hành bí tích Thánh Thể khi Ngài nói với các môn đệ: "Hãy lấy cầm lấy mà ăn, vì này là mình Ta." Sau đó Ngài lại nói: "Đây là máu của ta, Máu Giao ước đã được đổ ra cho nhiều người. Các con hãy làm việc này để nhớ đến ta"  
Mỗi lần chúng ta tham dự Thánh Thể, chúng ta nhận được Mình và Máu Chúa Kitô. Ngài đã để lại chính NGÀI cho chúng ta trong Thánh Thể như là một bí tích của sự hiệp nhất giữa chính Ngài và tất cả chúng ta và tất cả những ai đã tin vào ngài, và đó là dấu chỉ  của sự hiệp nhất giữa tất cả những ai đã tin và theo Ngài.
            Trong bài bài giảng về bánh hằng sống, Chúa Jêsus đã Phán, “Ta là bánh sống từ trời xuống, ai ăn bánh này sẽ được sống đời đời. Và bánh Ta sẽ ban, ấy là thịt mình Ta vì sự sống thế gian". (Ga 6:51).Ngài cũng đã nhắc lại, " Quả thật quả thật, Ta bảo các ngươi: nếu các ngươi không ăn thịt Con Người và uống máu Ngài, các ngươi không có sự sống nơi mình các ngươi. Ai ăn thịt và uống máu Ta thì có sự sống đời đời. và Ta sẽ cho nó sống lại trong ngày sau hết. " (Ga 6: 53- 54)
            Chúng ta hãy cảm tạ ơn Chúa Jêsus Kitô vì món quà vô giá của là Ngài ban cho chúng ta chính Ngài qua phép Thánh Thể, và sự hiện diện liên tục của Ngài ở giữa chúng ta như là của ăn lương thực cho cho sự sống đời đời cùa chúng ta.
 
REFLECTION June 3, 2018 – SUNDAY, THE BODY AND BLOOD OF CHRIST
 We celebrate important occasions and   events in life by inviting relatives and friends to a meal. Eating together is an important human activity.
 In the first reading Moses seals the covenant between Yahweh and Israel with sacrificial offerings: "All that Yahweh said we shall do and obey."
 In the second reading we are reminded how the bloody sacrifice of Christ on the cross brought redemption and salvation to all.
 At the annual celebration of the Paschal meal, the Jewish people celebrated their liberation from their Egyptian captivity. Jesus uses this occasion, his Last Supper with his close disciples, to institute the sacrament of the Eucharist: "Take this, it is my body." "This is my blood, the blood of the Covenant, which is to be poured out for many."
 Every time we join a Eucharistic celebration we receive the body and blood of Christ. He left us himself in the Eucharist as a sacrament of unity between himself and all his believers and followers and as a sign of unity among all who believe and follow him.
 At his discourse on the bread of life, Jesus had said, "I am the living bread which has come down from heaven: whoever eats of this bread will live forever. The bread I shall give is my flesh and I will give it for the life of the world." (Jn 6:51).
 When many questioned him, he reiterated, "Truly, I say to you, if you do not eat the flesh of the Son of Man and drink his blood, you have no life in you. The one who eats my flesh and drinks my blood will live with eternal life and I will raise him up on the last day." (Jn 6: 53- 54)
 We thank the Lord Jesus for the priceless gift of himself in the Eucharist, his continuing real presence in our midst as our food and drink for eternal life.
 
The Solemnity of the Most Holy Body and Blood of Christ
Opening Prayer: My precious Jesus, thank you for the gift of your Body and Blood in the Eucharist. On this feast of Corpus Christi, I offer you praise and gratitude for this immense source of grace in my life.
Encountering Christ:
Christ’s Hospitality: Jesus arranged everything for the Passover feast. The upper room was “furnished and ready.” The table was set for a feast of remembrance: the Passover that would become the first Eucharistic banquet. Not only did Jesus prepare the setting, but he also provided the meal as well. For his Body is true food and His Blood is true drink (John 6:55). Like the ram caught in the brambles on Mount Moriah, God himself provided the lamb for the sacrifice (cf. Genesis 22:13). Christ himself became our Paschal victim, the “Lamb of God who takes away the sins of the world” (John 1:29). In what ways has Christ offered you his hospitality? When has he arranged situations and provided for you? What things could you detach from and allow him to take care of for you?
Food for Disciples: The Eucharist is food for the disciples. All those gathered in the upper room were Christ’s followers. In Jesus’s hands, the Passover bread became the very flesh of Our Lord. He blessed, broke, and gave His Body to his disciples to spiritually nourish and sustain them for the trial of his suffering and death to come. As Jesus’s disciples today, we receive the very same food that the first disciples received that day. It prepares us for the trials in our own lives in the same way it prepared the apostles to endure the Passion. Christ gives us the same nourishment that he gave to St. Peter, St. James, St. John, and the rest of the apostles because we have the same mission: to proclaim the Gospel and be His ambassadors to the culture around us (2 Corinthians 5:20). We can ask ourselves if our vocations and ministries are truly nourished by our reception and adoration of the Eucharist.
Christ in Us: St. Augustine taught of the Eucharist, “Behold the mystery of your salvation laid out for you; behold what you are, become what you receive.” When we eat regular food, it is transformed and becomes part of us. But in a mysterious way, when we consume Jesus’s Body in the Eucharist, it does not become our flesh; in fact, we are transformed into him. We become like Jesus, not the other way around. Pope Benedict XVI said, “The Body and Blood of Christ are given to us so that we ourselves will be transformed in our turn. We are to become the Body of Christ, his own Flesh and Blood.” Christ comes to dwell within us when we worthily receive the Eucharist. We become living tabernacles of his Presence. Like Mary carrying Christ in her womb to love and serve Elizabeth (cf. Luke 1:39), we can carry his Presence to love and serve the people around us.
Conversing with Christ: Jesus, how marvelous it is that you give me your Body in the ultimate act of self-giving love. Thank you for feeding and nourishing me in such an intimate yet powerful way. I thank you for how you have healed me in the past through the gift of your Body and Blood. I know that you give me this precious gift so that I will share your love with others and not keep your graces only for myself. Please imbue me with your loving, merciful Presence and give me the fortitude to carry it out to serve others out of love for you. 
Resolution: Lord, today by your grace I will spend time contemplating you in the Eucharist and how my service as a disciple is connected to your nourishing gift.

No comments:

Post a Comment