Suy Niệm Tin Mừng thứ Năm
tuần thứ Hai Phục Sinh SG2016
Nếu chúng ta thử nghĩ như trong quá khứ, cha ông của chúng ta là Các thánh Tử Đạo Việt Nam nghe lời dụ dỗ của quan chức và triều đình chấp nhận bỏ đạo, không dậy cho con cháu về Chúa mà nhận vinh quang với cuộc đời hoàn toàn hạnh phúc, thì chắc rằng Đạo Công Giáo và lời Chúa không được phổ biến rộng rãi như hôm nay. Cũng như các tông đồ nếu họ không thực trong lòng, can đảm để phổ biến những câu chuyện về Chúa Giêsu phục sinh và Chúa đã phải chết như thế nào để chúng ta có thể có sự tha thứ tội lỗi của chúng ta và có được sự sống đời đời.
Các Thánh Tử Đạo Việt Nam, các tông đồ không thể che dấu được những nỗi vui mừng vì biết được Chân Lý, sự thật, họ không còn sợ hãi những mối đe dọa bắt nạt của những người có quyền hành, cho dù phải chết. Các Thánh đã làm theo sự lựa chọn của họ: họ vâng lời Thiên Chúa hơn là vâng lời con người. Họ đã không im lặng về những việc làm trái với công lý, mà đã đứng lên bênh vực theo lẽ phải, trong tình yêu của Thiên Chúa. Đây không phải là những gì bí mật, nhưng là sự chia sẻ với tất cả mọi người.
Nhiều điều trong số những giáo huấn của Chúa Giêsu dường như xa lạ với những người nghe Chúa. Họ dường như cảm thấy thế giới của họ đang đảo ngược; giá trị của Ngài thì rất khác xa những giá trị của họ trong thực tại. Thánh Gioan cho chúng ta biết lý do tại sao: Chúa Giêsu đến từ trên cao, trong khi con người đến ngay bên dưới thế này và hai thế giới rất khác nhau. Chúng ta không thể xưng là tín đồ của Chúa Giêsu Kitô nếu như chúng ta vẫn cứ tiếp tục cuộc sống của chúng ta như trước.
Mang DANH Chúa Giêsu có nghĩa là phài học hỏi liên tục để trở thành một con người khác biệt với những người khác. Chúng ta hãy nên suy niệm về Chúa Giêsu và thế giới mà ngài đại diện cho chúng ta trong tư tưởng, lời nói, giá trị và hành động. Chúa Giêsu mời gọi chúng ta là làm công dân của nước Trời, ngay cả khi chúng ta đang sống trên trái đất. Và chúng ta có thể bắt đầu cuộc hành trình này bằng cách cho phép Chúa làm việc trong và qua chúng ta. Lạy Chúa, Xin Chúa biến đổi lòng trí và trái tim của chúng con.
Reflection Thursday 2nd
Week of Easter - 7th April 2016
Perhaps at some time in the past we had some absolutely joyful piece of news but were forbidden to tell anyone. It probably felt as if it were burning within us and that we would explode unless we shared it with someone. The apostles carried in their hearts the story of the risen Jesus and how he had died so that we might have forgiveness of sins and eternal life. How could anyone possibly keep this a secret? The bullying threats of the authorities meant nothing to them. They made their choice: they would obey God rather than human beings. We should not be silent about justice, right and wrong, or the love of God. These should not be secrets, but shared with all.
Many of the teachings of Jesus seemed strange to the people who heard them. They seemed to turn their world upside down — his values were very different from theirs. John tells us why: Jesus came from above, while humans are from below — two very different worlds. We cannot profess to be followers of Jesus but continue our lives as before. Bearing the name of Jesus means learning to be a very different sort of human being. We reflect Jesus and the world he represents in our thoughts, words, values, and deeds. Jesus calls us to be people of heaven even while we live on earth, and we begin this journey by allowing him to work in and through us. Lord, transform my mind and heart.
Thursday of the Second Week of Easter
The Father loves the Son and has given everything over to him. John 3:35
It’s interesting to note that the words of today’s Gospel appear to be from Saint John the Baptist, since they come within the context of his testimony to Jesus. Some commentators, however, suggest that they are words that were actually spoken by Jesus and that the Evangelist inserts them here as a continuation of the testimony of the Baptist, attributing them to Saint John. Regardless of who actually spoke these words, the line quoted above gives us much to reflect upon, in that it gives us insight into the very meaning and practice of true love.
What is love? Is it a feeling? An emotion? A drive or a desire for something or someone? Of course, the secular understanding of love is much different than a divine understanding of love. Oftentimes the secular view of love is more self-centered. To “love” someone or something is to want to possess that person or object. “Love” from a secular view focuses upon the attraction and desire. But true love, from a divine perspective, is very different.
The line quoted above tells us two things: First, we are told that “The Father loves the Son…” But then we are given a definition of that love. We are told that love in this case results in the Father giving “everything over” to the Son. When we consider the word “everything” in this passage, it is clear that this can only refer to the Father giving Himself to the Son in totality. Within the life of the Father, everything means His very essence, His being, His personhood, His whole divine self. The Father does not say, “I want;” rather, the Father says, “I give.” And the Son receives all that the Father is.
Though this is deep and mystical language, it becomes very practical for our lives when we understand that divine love is not about wanting, taking, desiring, feeling, etc. Divine love is about giving. It’s about the giving of oneself to another. And it’s not just about giving some of yourself away, it’s about giving “everything” away.
If the Father gave everything to the Son, does that mean that the Father has nothing left? Certainly not. The beautiful nature of divine love is that it is never ending. The more one gives themself away, the more they have. Thus, the gift of the life of the Father to the Son is infinite and eternal. The Father never ceases to give, and the Son never ceases to receive. And the more the Father gives Himself to the Son, the more the Father becomes the essence of love itself.
The same is true in our lives. It’s easy to fall into the trap of thinking that love should only go so far. But if we are to strive to imitate and participate in the love the Father has for the Son, then we must also understand that love is about giving, not receiving, and that the giving must be a gift of everything, holding nothing back. We must give ourselves away to others without counting the cost and without exception.
Reflect, today, upon your view of love. Look at it from a practical perspective as you think about the people whom you are especially called to love with a divine love. Do you understand your duty to give yourself to them completely? Do you realize that giving yourself away will not result in the loss of your life but in the fulfillment of it? Ponder the divine love that the Father has for the Son and make the radical and holy choice today to strive to imitate and participate in that same love.
My loving Lord, the Father has given all to You, and You, in turn, have given all to the Father. The love You share is infinite and eternal, overflowing into the lives of all Your creatures. Draw me into that divine love, dear Lord, and help me to imitate and share in Your love by fully giving my life to others. Jesus, I trust in You.
Thursday of 2nd Week of Easter 2024
Opening Prayer: Lord God, as I meditate on the
life of your Son, I see how he was mistreated and misunderstood. He was
innocent, yet put to death. This is the paradox of the Christian life: by dying
to myself I will gain eternal life. Help me to live that truth and conform my
life to that of your Son.
Encountering the Word of God
John’s Reflection on Jesus: The passage from the Gospel of John is a reflection on Jesus as the one who comes from heaven to bear witness to heavenly things. Jesus is the eternal Son of God who communicates the Word of God to us and invites us to believe in him. There are two contrasts in today’s Gospel. The first is a contrast between those from earth who speak of earthly things and the one who is from heaven and speaks to us of heavenly things and communicates to us the words of God. Jesus referred to earthly things and heavenly things earlier in his discussion with Nicodemus and noted how Nicodemus struggled to believe the earthly things Jesus spoke about. In that conversation, Jesus used the earthly reality of natural birth to point to the heavenly reality of spiritual rebirth. He also used the historical episode of Moses lifting up the bronze serpent in the desert to point to the heavenly reality and mystery of his crucifixion, resurrection, and ascension. The second contrast is a contrast between those who believe and heed the words of the Son of God and those who do not believe and disobey his words. The Gospel of John tells us that Jesus is not stingy with the gift of the Spirit. Rather, Jesus has ascended to heaven in or
Peter and John on Trial: We see the effect of the
outpouring of the Spirit in the First Reading. Jesus ascended into heaven and
poured out the Holy Spirit on his Apostles and disciples. The Spirit empowered
them to preach and speak of heavenly things. One of the goals of the Acts of
the Apostles is to show how the followers of Jesus imitate his life, doing the
works Jesus did and suffering persecution as Jesus did. This conformity to the
life and passion of Jesus argues in favor of the authenticity of their
teaching. The First Reading shows how, like Jesus, the Apostles are put on
trial before the Sanhedrin. They are innocent, like Jesus, and yet are flogged
(Acts 5:40) just as Jesus was scourged. “Jesus’ command to preach the gospel
(Acts 1:8) overrules the Sanhedrin’s command to keep quiet about it”
(Kurz, Acts of the Apostles, p. 103).
Covenant Curses and Blessings: In his Sermon on the Mount,
Jesus pronounces a blessing on those who are persecuted for the sake of
righteousness and Jesus’ name (Matthew 5:10-12). This is quite a paradox: How
is being persecuted a blessing? In the Old Covenant (Deuteronomy 28), earthly
blessings – like abundant harvests, wealth, many descendants, peace, and
prosperity – were promised to those who were obedient to God. On the flip side,
disobedience would trigger the curses – infertility, famine, poverty, war, and
exile. In the New Covenant, Jesus pronounces a blessing are the poor, the
hungry, those who weep, and those who are persecuted (Luke 6:20-23) and
announces woe to the rich, those who are full, those who laugh, and those who
are spoken well of (Luke 6:24-26). In the New Covenant, then, the way we build
up heavenly treasure is through suffering poverty, hunger, and persecution.
Earthly blessings – like wealth and material abundance – can be dangerous and
turn our hearts away from God (Matthew 6:24). In the New Covenant, we need to
have a healthy detachment from earthly blessings. In his defense before the
Sanhedrin, Peter refers to Deuteronomy 21 and the curse of “hanging on a tree”
(Acts 5:30). Jesus takes upon himself the covenant curse of death (Genesis
2:17) that we triggered by our sin. God raised Jesus and exalted him. Jesus is
our leader and savior and, through his suffering, attained the forgiveness of
our sins. Jesus is the obedient one who has transformed the curses of the Old
Covenant into the path that leads to the blessing of eternal life in the New.
Throughout their ministry, the Apostles would all experience persecution in
various ways. But they were also confident that they were following in the
footsteps of their leader and savior and were on the path to life.
Conversing with Christ: Lord Jesus, you brought the Old
Covenant to fulfillment in the New through your obedient suffering out of love.
You have the power to transform me and conform my life to yours. Teach me to be
an obedient child who heeds the Word of God.
Living the Word of God: Do I have an unhealthy
attachment to earthly wealth and blessings? If so, how can I work on
detachment? Do I rejoice when I experience trials and tribulations for the sake
of righteousness? Do I see how I can unite my sufferings to those of Jesus? Am
I courageous in my proclamation of the Gospel?
Thursday of 2nd Week of Easter
Opening Prayer: Lord, thank you for these several days of reflection on the themes you revealed first to Nicodemus. May I draw grace and inspiration from my time of prayer today.
Encountering Christ:
Earthly Things: Divisive politics, discord over COVID-19 remedies, Zoom meeting overload, and social isolation: These earthly things have led to an unprecedented crisis in Americans’ mental health, according to an annual Gallup poll. Imagine how differently we would look upon our circumstances if, as a country, we accepted and lived by the testimony of “the one who comes from heaven.” Living life with an eternal perspective, remembering that we are merely sojourners meant for a different homeland, would alleviate much of the sadness we experience when we dwell on earthly things. Lifting our eyes to “the one who comes from above” each day in prayer helps us maintain an eternal perspective, no matter how chaotic “earthly things'' become.
No Rationing: Jesus tells us that he speaks the word of God and does
not ration the gift of the Spirit he receives from his Father. Therefore, we
can be confident when we pray with the Scriptures that the Spirit is present,
giving us the grace we need for the day. Even if our prayer feels dry and
sterile, or we’re distracted the whole time, we know that, since Jesus does not
ration the gifts of the Spirit, we can count on his grace-filled presence to
“enkindle in us the fire of his love” (Come Holy Spirit prayer).
Disobedience Equals Death: Our Lord’s wrath is not a personality trait of his. He is
unchanging, pure love. Rather, his wrath is an extension of his perfect
justice. God’s wrath may be better understood with this metaphor: “God is
totally opposed to all evil, and sends his lightning bolts to oppose it (so to
speak), yet we cling by our sins to the lightning rod of evil, and then
complain that he is a God of wrath!” (Father Seraphim Michalenko, Seraphim,
Pillars of Fire in My Soul: The Spirituality of St. Faustina, MIC, Marian
Press, 2003). God’s ultimate wrath is the consequence of our
disobedience—unending eternal punishment for sinners in hell. Fortunately,
Sister Faustina tells us that we are in a period of unparalleled mercy. “All
grace flows from mercy, and the last hour abounds with mercy for us. Let no one
doubt concerning the goodness of God; even if a person’s sins were as dark as
night, God’s mercy is stronger than our misery. One thing alone is necessary;
that the sinner set ajar the door of his heart, be it ever so little, to let in
a ray of God’s merciful grace, and then God will do the rest” (Diary 1507).
Conversing with Christ: Lord, you remind us in the Scriptures that you are
trustworthy, loving, just, and merciful. May I and those I so dearly love be
the beneficiaries of your awesome mercy! I claim the promise you made to Sister
Faustina: “The prayer most pleasing to me is prayer for the conversion of
sinners. Know, my daughter, that this prayer is always heard and answered”
(Diary 1397).
Resolution: Lord,
today by your grace I will make a sacrifice (or two) for myself and the souls I
know who are in need of your mercy.
Suy Niệm Tin Mừng thứ Năm tuần thứ Hai Phục Sinh
Những người quyền thế ở thế gian thường dùng sự sợ đe doạ người khác để bảo vệ quyền lực của họ và kiểm soát người khác. Các cơ quan chức năng người Do Thái đã đe dọa thánh Phêrô và các tông đồ với những hình phạt tàn khốc nếu như họ vẫn tiếp tục làm chứng cho Chúa Giêsu kitô Phục Sinh. Nhưng Thánh Phêrô vẫn can trường đứng lên tiếp tục làm chứng cho Chúa Kitô , và các tông đồ đã không còn sợ hãi những đe của những người Do Thái; Chúa Thánh Thần đã nâng đỡ và che chở họ! Phản ứng của họ là thà chết mà vâng lời Thiên Chúa còn hơn nghe con người, đấy chính là lời khuyên mà chúng ta nên theo ngày hôm nay.
Một trong những lý do mà chúng ta thấy rằng rất khó khăn cho chúng ta để hiểu được những điều trên trời và chúng ta không biết Thiên Chúa một cách thân tình, cá nhân như chúng ta phải biết. Thánh Gioan miêu tả Chúa Giêsu như là một trong những người đã đến từ bên trên để dạy chúng ta cách mà Thiên Chúa đối xử với con người chúng ta và dạy cho chúng ta về một Thiên Chúa luôn yêu thương, mà chúng ta đã không bao giờ thực sự được biết đến. Không chỉ vậy, Chúa Giêsu còn ban sự sống đời đời cho những ai sẵn sàng tin vào Ngài; Thật vậy, chúng ta hãy mặc lấy tâm tình với Chúa trong tâm hồn, và Ngài sẽ ban Thánh Thần của Ngài xuống cho chúng ta một cách "không giới hạn" Thật là một lời hứa mà tất cả chúng ta chỉ cần thực sự tin tưởng và đến cầu xin nơi Ngài. Chúa Giêsu đã hứa với chúng ta rất nhiều, và nhiều hơn những gì mà chúng ta có thể tưởng tượng, nhưng long tin của chúng ta còn qua yếu kém!
Trong mùa Phục Sinh này, chúng ta hãy giữ lời hứa của Chúa Giêsu trong tâm hồn và trái tim của chúng ta và xin Chúa hướng dẫn, dạy bảo cho chúng ta biết thêm và hiểu được những điều trên Trời mà Ngài đã mang đến cho chúng ta. Nhưng trên hết, chúng ta hãy xin Chúa ban cho chúng ta một phần rất lớn Thánh Thần mà Chúa đã hứa ban cho chúng ta.
Reflection:
Those in worldly authority often use fear to protect their power and to control others. The authorities threatened Peter and the apostles with dire punishments if they continued their witness to the Risen Jesus. But they had lost their fear — the Spirit had taken care of that! Their response was that it was far better to obey God than humans — advice we should follow today.
One of the reasons we find that so difficult is that we do not understand heavenly things and we do not know God as personally as we ought. John portrays Jesus as the one who has come from above to teach us the ways of God and to reveal to us a God we have never really known. Not only that, Jesus gives eternal life to those who are willing to believe in him — that is, put on his mind and heart — and he gives the Spirit ‘without measure.’ This is quite a promise — one that we really need to believe and to ask for. Jesus has promised us so much — more than we can imagine — and we have settled for so little!
In this Easter season, let us take the promises of Jesus to heart and ask to be taught the heavenly things that he has brought for us. But above all, let us ask for a huge portion of that Spirit that the Lord offers.
Suy Niệm Tin Mừng
Thứ Năm tuần thứ Hai Mùa Phục sinh.
Trong bài đọc Thứ Nhất, các tông đồ đã nói với Tòa Công luận là
họ phải rao giảng Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô vì Ngài là Đấng Cứu Thế bởi vì Chúa
Thánh Thần đã bảo họ làm như vậy. Các thành viên của Tòa Công luận rất búc xúc
và tức giận đến mức họ đe doạ muốn giết các Tông Đồ và cấm họ nêu tên Chúa
Giêsu và rao Giảng về Chúa Giêsu Kittô, Nhưng các Tông Đồ không hề sợ hải một
mực tuyên bố là "sự vâng lời Thiên Chúa là tối thượng, đến trước sự vâng
phục con người".
Khi các Tông Đồ đã đầy dẫy ơn Chúa Thánh Linh, tâm hồn họ sẽ bừng cháy lên với tình yêu của Thiên Chúa và nói về sự cứu rỗi và tha thứ tội lỗi qua Chúa Giêsu. Chúa Jêsus đã đến thế gian, Ngài sống, chịu đau khổ, chết và sống lại vì sự cứu rỗi của chúng ta. Chúng ta được mời gọi để được cứu rỗi và sau đó là đem người khác đến với tình yêu của Thiên Chúa. Điều quan trọng nhất là phải làm trong cuộc sống của chúng ta là giúp những linh hồn thoát khỏi địa ngục và sự nguyền rủa tối đen của ma quỷ và đưa họ về quê thật trên trời
Các tông đồ biết rõ điều này vì họ đã chứng kiến được những điều kỳ diệu khi Chúa Giêsu ở với họ. Họ đã nghe những bài giảng về thiên đường như Bài giảng trên núi, những lời tiên tri nói về Nước Trời trong Bữa Tiệc Ly, vân vân. Họ đã thấy được Chúa Giêsu là Con Thiên Chúa đã phải chết như thế nào. Rồi họ cũng đã thấy Đức Kitô Phục sinh thế nào trong 40 ngày sau khi Chúa Phục Sinh. Vì vậy, họ biết rằng lời rao giảng của họ rất quan trọng đến nỗi họ đã can đam liều mình để tuyên bố là chính Chúa Giêsu là Chúa và Đấng Cứu Thế của thế giới, và cho mọi người trên mặt đất này. Với Ơn Chúa Thánh Linh, họ đi khắp nơi chứng kiến những gì họ đã thấy và đã nghe nói về Chúa Giêsu. Chúng ta hãy tự hỏi chúng ta có cảm thấy bị bắt buộc phải rao giảng Tin Mừng của Chúa Giêsu với người khác?
Reflection 2014:
In the first reading, the apostles told
the Sanhedrin that they had to preach Jesus as the Messiah because the Holy
Spirit was telling them to do so. The members of the Sanhedrin were so angry
that they wanted to kill them. But "obedience to God comes before
obedience to men," the apostles said.
A person filled with the Holy Spirit is on fire with love for God and speaks of salvation and forgiveness of sins in Jesus alone. Jesus came to our world, lived, suffered, died and rose for our salvation. We are called to be saved and then to save others. The most important thing to do in our lives is to save men from hell and damnation and to bring them to heaven.
The apostles knew this because they have seen heavenly things when Jesus was with them. They have heard heavenly discourses from Jesus like the Sermon on the Mount, the parables of the kingdom, the discourse during the Last Supper, etc. They have seen how Jesus as Son of God had died a horrible death. Then they saw the Risen Christ for 40 days after his Resurrection.
So they knew that their preaching was so important that they risked physical harm and proclaimed Jesus as Lord and Saviour of the world, and of every individual here on earth. Filled with the Holy Spirit, they went everywhere witnessing to what they had seen and heard about Jesus. Do you feel compelled to speak about Jesus to others?
Reflection 2016
In the first reading from the Acts of the Apostles Peter and the apostles tell the leaders who had given them orders to stop preaching about Jesus that they could not but preach about the Lord Jesus: "Better for us to obey God rather than any human authority." Before he ascended back to his heavenly Father, Jesus instructed them to preach the Good News, "Go out to the whole world and proclaim the Good News to all creation." (Mk16:15) No one can stop them from sharing the Good News with others, Jew or Gentile, male or female.
In the Gospel reading John whose role was to prepare for the coming of the Lord as Messiah informs his listeners that the One to come represents God and will speak for God. Indeed when Jesus came, he not only spoke for God his Father. He entrusted himself completely to the Father and the Father's will: at his agony in the garden, "Father, if it is your will, remove this cup from me; still not my will but yours be done." (Lk 22: 42) And his dying prayer, "Father, into your hands I commend my spirit." (Lk 23: 46)
Following Jesus, are we able to live out what we pray in the Our Father, "Thy will be done on earth, as it is in heaven"?
Nếu chúng ta thử nghĩ như trong quá khứ, cha ông của chúng ta là Các thánh Tử Đạo Việt Nam nghe lời dụ dỗ của quan chức và triều đình chấp nhận bỏ đạo, không dậy cho con cháu về Chúa mà nhận vinh quang với cuộc đời hoàn toàn hạnh phúc, thì chắc rằng Đạo Công Giáo và lời Chúa không được phổ biến rộng rãi như hôm nay. Cũng như các tông đồ nếu họ không thực trong lòng, can đảm để phổ biến những câu chuyện về Chúa Giêsu phục sinh và Chúa đã phải chết như thế nào để chúng ta có thể có sự tha thứ tội lỗi của chúng ta và có được sự sống đời đời.
Các Thánh Tử Đạo Việt Nam, các tông đồ không thể che dấu được những nỗi vui mừng vì biết được Chân Lý, sự thật, họ không còn sợ hãi những mối đe dọa bắt nạt của những người có quyền hành, cho dù phải chết. Các Thánh đã làm theo sự lựa chọn của họ: họ vâng lời Thiên Chúa hơn là vâng lời con người. Họ đã không im lặng về những việc làm trái với công lý, mà đã đứng lên bênh vực theo lẽ phải, trong tình yêu của Thiên Chúa. Đây không phải là những gì bí mật, nhưng là sự chia sẻ với tất cả mọi người.
Nhiều điều trong số những giáo huấn của Chúa Giêsu dường như xa lạ với những người nghe Chúa. Họ dường như cảm thấy thế giới của họ đang đảo ngược; giá trị của Ngài thì rất khác xa những giá trị của họ trong thực tại. Thánh Gioan cho chúng ta biết lý do tại sao: Chúa Giêsu đến từ trên cao, trong khi con người đến ngay bên dưới thế này và hai thế giới rất khác nhau. Chúng ta không thể xưng là tín đồ của Chúa Giêsu Kitô nếu như chúng ta vẫn cứ tiếp tục cuộc sống của chúng ta như trước.
Mang DANH Chúa Giêsu có nghĩa là phài học hỏi liên tục để trở thành một con người khác biệt với những người khác. Chúng ta hãy nên suy niệm về Chúa Giêsu và thế giới mà ngài đại diện cho chúng ta trong tư tưởng, lời nói, giá trị và hành động. Chúa Giêsu mời gọi chúng ta là làm công dân của nước Trời, ngay cả khi chúng ta đang sống trên trái đất. Và chúng ta có thể bắt đầu cuộc hành trình này bằng cách cho phép Chúa làm việc trong và qua chúng ta. Lạy Chúa, Xin Chúa biến đổi lòng trí và trái tim của chúng con.
Perhaps at some time in the past we had some absolutely joyful piece of news but were forbidden to tell anyone. It probably felt as if it were burning within us and that we would explode unless we shared it with someone. The apostles carried in their hearts the story of the risen Jesus and how he had died so that we might have forgiveness of sins and eternal life. How could anyone possibly keep this a secret? The bullying threats of the authorities meant nothing to them. They made their choice: they would obey God rather than human beings. We should not be silent about justice, right and wrong, or the love of God. These should not be secrets, but shared with all.
Many of the teachings of Jesus seemed strange to the people who heard them. They seemed to turn their world upside down — his values were very different from theirs. John tells us why: Jesus came from above, while humans are from below — two very different worlds. We cannot profess to be followers of Jesus but continue our lives as before. Bearing the name of Jesus means learning to be a very different sort of human being. We reflect Jesus and the world he represents in our thoughts, words, values, and deeds. Jesus calls us to be people of heaven even while we live on earth, and we begin this journey by allowing him to work in and through us. Lord, transform my mind and heart.
The Father loves the Son and has given everything over to him. John 3:35
It’s interesting to note that the words of today’s Gospel appear to be from Saint John the Baptist, since they come within the context of his testimony to Jesus. Some commentators, however, suggest that they are words that were actually spoken by Jesus and that the Evangelist inserts them here as a continuation of the testimony of the Baptist, attributing them to Saint John. Regardless of who actually spoke these words, the line quoted above gives us much to reflect upon, in that it gives us insight into the very meaning and practice of true love.
What is love? Is it a feeling? An emotion? A drive or a desire for something or someone? Of course, the secular understanding of love is much different than a divine understanding of love. Oftentimes the secular view of love is more self-centered. To “love” someone or something is to want to possess that person or object. “Love” from a secular view focuses upon the attraction and desire. But true love, from a divine perspective, is very different.
The line quoted above tells us two things: First, we are told that “The Father loves the Son…” But then we are given a definition of that love. We are told that love in this case results in the Father giving “everything over” to the Son. When we consider the word “everything” in this passage, it is clear that this can only refer to the Father giving Himself to the Son in totality. Within the life of the Father, everything means His very essence, His being, His personhood, His whole divine self. The Father does not say, “I want;” rather, the Father says, “I give.” And the Son receives all that the Father is.
Though this is deep and mystical language, it becomes very practical for our lives when we understand that divine love is not about wanting, taking, desiring, feeling, etc. Divine love is about giving. It’s about the giving of oneself to another. And it’s not just about giving some of yourself away, it’s about giving “everything” away.
If the Father gave everything to the Son, does that mean that the Father has nothing left? Certainly not. The beautiful nature of divine love is that it is never ending. The more one gives themself away, the more they have. Thus, the gift of the life of the Father to the Son is infinite and eternal. The Father never ceases to give, and the Son never ceases to receive. And the more the Father gives Himself to the Son, the more the Father becomes the essence of love itself.
The same is true in our lives. It’s easy to fall into the trap of thinking that love should only go so far. But if we are to strive to imitate and participate in the love the Father has for the Son, then we must also understand that love is about giving, not receiving, and that the giving must be a gift of everything, holding nothing back. We must give ourselves away to others without counting the cost and without exception.
Reflect, today, upon your view of love. Look at it from a practical perspective as you think about the people whom you are especially called to love with a divine love. Do you understand your duty to give yourself to them completely? Do you realize that giving yourself away will not result in the loss of your life but in the fulfillment of it? Ponder the divine love that the Father has for the Son and make the radical and holy choice today to strive to imitate and participate in that same love.
My loving Lord, the Father has given all to You, and You, in turn, have given all to the Father. The love You share is infinite and eternal, overflowing into the lives of all Your creatures. Draw me into that divine love, dear Lord, and help me to imitate and share in Your love by fully giving my life to others. Jesus, I trust in You.
John’s Reflection on Jesus: The passage from the Gospel of John is a reflection on Jesus as the one who comes from heaven to bear witness to heavenly things. Jesus is the eternal Son of God who communicates the Word of God to us and invites us to believe in him. There are two contrasts in today’s Gospel. The first is a contrast between those from earth who speak of earthly things and the one who is from heaven and speaks to us of heavenly things and communicates to us the words of God. Jesus referred to earthly things and heavenly things earlier in his discussion with Nicodemus and noted how Nicodemus struggled to believe the earthly things Jesus spoke about. In that conversation, Jesus used the earthly reality of natural birth to point to the heavenly reality of spiritual rebirth. He also used the historical episode of Moses lifting up the bronze serpent in the desert to point to the heavenly reality and mystery of his crucifixion, resurrection, and ascension. The second contrast is a contrast between those who believe and heed the words of the Son of God and those who do not believe and disobey his words. The Gospel of John tells us that Jesus is not stingy with the gift of the Spirit. Rather, Jesus has ascended to heaven in or
Opening Prayer: Lord, thank you for these several days of reflection on the themes you revealed first to Nicodemus. May I draw grace and inspiration from my time of prayer today.
Earthly Things: Divisive politics, discord over COVID-19 remedies, Zoom meeting overload, and social isolation: These earthly things have led to an unprecedented crisis in Americans’ mental health, according to an annual Gallup poll. Imagine how differently we would look upon our circumstances if, as a country, we accepted and lived by the testimony of “the one who comes from heaven.” Living life with an eternal perspective, remembering that we are merely sojourners meant for a different homeland, would alleviate much of the sadness we experience when we dwell on earthly things. Lifting our eyes to “the one who comes from above” each day in prayer helps us maintain an eternal perspective, no matter how chaotic “earthly things'' become.
Những người quyền thế ở thế gian thường dùng sự sợ đe doạ người khác để bảo vệ quyền lực của họ và kiểm soát người khác. Các cơ quan chức năng người Do Thái đã đe dọa thánh Phêrô và các tông đồ với những hình phạt tàn khốc nếu như họ vẫn tiếp tục làm chứng cho Chúa Giêsu kitô Phục Sinh. Nhưng Thánh Phêrô vẫn can trường đứng lên tiếp tục làm chứng cho Chúa Kitô , và các tông đồ đã không còn sợ hãi những đe của những người Do Thái; Chúa Thánh Thần đã nâng đỡ và che chở họ! Phản ứng của họ là thà chết mà vâng lời Thiên Chúa còn hơn nghe con người, đấy chính là lời khuyên mà chúng ta nên theo ngày hôm nay.
Một trong những lý do mà chúng ta thấy rằng rất khó khăn cho chúng ta để hiểu được những điều trên trời và chúng ta không biết Thiên Chúa một cách thân tình, cá nhân như chúng ta phải biết. Thánh Gioan miêu tả Chúa Giêsu như là một trong những người đã đến từ bên trên để dạy chúng ta cách mà Thiên Chúa đối xử với con người chúng ta và dạy cho chúng ta về một Thiên Chúa luôn yêu thương, mà chúng ta đã không bao giờ thực sự được biết đến. Không chỉ vậy, Chúa Giêsu còn ban sự sống đời đời cho những ai sẵn sàng tin vào Ngài; Thật vậy, chúng ta hãy mặc lấy tâm tình với Chúa trong tâm hồn, và Ngài sẽ ban Thánh Thần của Ngài xuống cho chúng ta một cách "không giới hạn" Thật là một lời hứa mà tất cả chúng ta chỉ cần thực sự tin tưởng và đến cầu xin nơi Ngài. Chúa Giêsu đã hứa với chúng ta rất nhiều, và nhiều hơn những gì mà chúng ta có thể tưởng tượng, nhưng long tin của chúng ta còn qua yếu kém!
Trong mùa Phục Sinh này, chúng ta hãy giữ lời hứa của Chúa Giêsu trong tâm hồn và trái tim của chúng ta và xin Chúa hướng dẫn, dạy bảo cho chúng ta biết thêm và hiểu được những điều trên Trời mà Ngài đã mang đến cho chúng ta. Nhưng trên hết, chúng ta hãy xin Chúa ban cho chúng ta một phần rất lớn Thánh Thần mà Chúa đã hứa ban cho chúng ta.
Those in worldly authority often use fear to protect their power and to control others. The authorities threatened Peter and the apostles with dire punishments if they continued their witness to the Risen Jesus. But they had lost their fear — the Spirit had taken care of that! Their response was that it was far better to obey God than humans — advice we should follow today.
One of the reasons we find that so difficult is that we do not understand heavenly things and we do not know God as personally as we ought. John portrays Jesus as the one who has come from above to teach us the ways of God and to reveal to us a God we have never really known. Not only that, Jesus gives eternal life to those who are willing to believe in him — that is, put on his mind and heart — and he gives the Spirit ‘without measure.’ This is quite a promise — one that we really need to believe and to ask for. Jesus has promised us so much — more than we can imagine — and we have settled for so little!
In this Easter season, let us take the promises of Jesus to heart and ask to be taught the heavenly things that he has brought for us. But above all, let us ask for a huge portion of that Spirit that the Lord offers.
Khi các Tông Đồ đã đầy dẫy ơn Chúa Thánh Linh, tâm hồn họ sẽ bừng cháy lên với tình yêu của Thiên Chúa và nói về sự cứu rỗi và tha thứ tội lỗi qua Chúa Giêsu. Chúa Jêsus đã đến thế gian, Ngài sống, chịu đau khổ, chết và sống lại vì sự cứu rỗi của chúng ta. Chúng ta được mời gọi để được cứu rỗi và sau đó là đem người khác đến với tình yêu của Thiên Chúa. Điều quan trọng nhất là phải làm trong cuộc sống của chúng ta là giúp những linh hồn thoát khỏi địa ngục và sự nguyền rủa tối đen của ma quỷ và đưa họ về quê thật trên trời
Các tông đồ biết rõ điều này vì họ đã chứng kiến được những điều kỳ diệu khi Chúa Giêsu ở với họ. Họ đã nghe những bài giảng về thiên đường như Bài giảng trên núi, những lời tiên tri nói về Nước Trời trong Bữa Tiệc Ly, vân vân. Họ đã thấy được Chúa Giêsu là Con Thiên Chúa đã phải chết như thế nào. Rồi họ cũng đã thấy Đức Kitô Phục sinh thế nào trong 40 ngày sau khi Chúa Phục Sinh. Vì vậy, họ biết rằng lời rao giảng của họ rất quan trọng đến nỗi họ đã can đam liều mình để tuyên bố là chính Chúa Giêsu là Chúa và Đấng Cứu Thế của thế giới, và cho mọi người trên mặt đất này. Với Ơn Chúa Thánh Linh, họ đi khắp nơi chứng kiến những gì họ đã thấy và đã nghe nói về Chúa Giêsu. Chúng ta hãy tự hỏi chúng ta có cảm thấy bị bắt buộc phải rao giảng Tin Mừng của Chúa Giêsu với người khác?
A person filled with the Holy Spirit is on fire with love for God and speaks of salvation and forgiveness of sins in Jesus alone. Jesus came to our world, lived, suffered, died and rose for our salvation. We are called to be saved and then to save others. The most important thing to do in our lives is to save men from hell and damnation and to bring them to heaven.
The apostles knew this because they have seen heavenly things when Jesus was with them. They have heard heavenly discourses from Jesus like the Sermon on the Mount, the parables of the kingdom, the discourse during the Last Supper, etc. They have seen how Jesus as Son of God had died a horrible death. Then they saw the Risen Christ for 40 days after his Resurrection.
So they knew that their preaching was so important that they risked physical harm and proclaimed Jesus as Lord and Saviour of the world, and of every individual here on earth. Filled with the Holy Spirit, they went everywhere witnessing to what they had seen and heard about Jesus. Do you feel compelled to speak about Jesus to others?
In the first reading from the Acts of the Apostles Peter and the apostles tell the leaders who had given them orders to stop preaching about Jesus that they could not but preach about the Lord Jesus: "Better for us to obey God rather than any human authority." Before he ascended back to his heavenly Father, Jesus instructed them to preach the Good News, "Go out to the whole world and proclaim the Good News to all creation." (Mk16:15) No one can stop them from sharing the Good News with others, Jew or Gentile, male or female.
In the Gospel reading John whose role was to prepare for the coming of the Lord as Messiah informs his listeners that the One to come represents God and will speak for God. Indeed when Jesus came, he not only spoke for God his Father. He entrusted himself completely to the Father and the Father's will: at his agony in the garden, "Father, if it is your will, remove this cup from me; still not my will but yours be done." (Lk 22: 42) And his dying prayer, "Father, into your hands I commend my spirit." (Lk 23: 46)
Following Jesus, are we able to live out what we pray in the Our Father, "Thy will be done on earth, as it is in heaven"?
No comments:
Post a Comment