Wednesday, April 10, 2024

Suy Niệm Tin Mừng thứ Ba tuần thứ Hai Phục Sinh

Suy Niệm Tin Mừng thứ Ba tuần thứ Hai Phục Sinh
Qua sách Tông Đồ Công Vụ, vì chúng ta đã có thể nghĩ câu chuyện có thể đã được phóng đại vì có bao giờ chúng ta có thể thấy được một cộng đồng rất hoàn hảo và hài hòa? Họ cũng những vấn đề của họ như bất cứ nhóm người nào như Thánh Phaolô cũng đã chúng ta biết. Nhưng có một điều chắc chắn là: họ biết cách để chia sẻ, Họ biết làm thế nào để đảm bảo rằng không có ai phải thiếu thốn bất cứ thứ gì. Và họ yêu thương nhau, biết cách  hỗ trợ nhau và sống hoà đồng trong sự hiệp nhất. Sự hỗ trợ lẫn nhau, và chia sẻ với nhau, đó là nguồn sức mạnh lớn lao của họ.
            Thiên Chúa có thể sống ở giữa họ và thực hiện  phép lạ nơi họ, vì họ dành chỗ riêng cho Ngàisẵn sàng đón nhận Ngài vào sống ngay trong trái tim của họ. Sự đoàn kết và chia sẻ của họ chính là sinh lực và sức mạnh. Có lẽ đây là món quà lớn nhất chúng ta có thể chia xẻ cho những người khác và thế giới: Sự thể hiện cuộc sống của chúng ta những gì con người chúng ta thực sự đã sống. Nắm bắt thời cơ của sự việc và nói rằng "tôi đã làm" thay vì "chúng ta đã làm" chính là nguồn gốc của nhiều vấn đề trong thế giới của chúng ta. Cái “TÔI” và tự hào chính là nguyên nhân chính gây chia rẽ và thù hận, cũng là đầu mối của mọi tội lỗi và sự dữ.
            Chúng ta không thể lý luận, mua bán, hoặc thao tác con đường của chúng ta đến với Thiên Chúa. Là một con người bình thường chúng ta chỉ có thể đi xa hơn nữa; chúng ta không thể đi tắt. Để bước đi được xa hơn nữa và đến với Thiên Chúa, chúng ta cần phải được tái sinh thêm một lần thứ hai; Đó sự giác ngộ và tái sinh qua Thánh thần..
 
Reflection
We almost wonder if Luke exaggerated a bit. When have you ever seen a community so perfect and harmonious? They had their problems like any group of human beings ;Paul keeps us well informed. But one thing is for sure: they knew how to share. They knew how to ensure that no one was in need. And they knew how to support and love one another and to agree on the important things that they all held dear. It was this unity, mutual support, and sharing that was the source of their great power.
            God was able to dwell in their midst and work miracles because they made room for Him and invited God into their hearts. There is power and strength that comes from unity and sharing. Perhaps this is the greatest gift we can offer others and the world: showing in our own lives what truly human living is. Grasping at things and saying ‘mine’ instead of ‘ours’ is the source of much of our world’s problems.
            We cannot reason, buy, or manipulate our way to God. As ordinary human beings we can only go so far; we always fall short. To go any further, we need a second birth; enlightenment and rebirth through the spirit.
 
Tuesday of the Second Week of Easter 2024
There was a Pharisee named Nicodemus[CN1] [CN2] , a ruler of the Jews. He came to Jesus at night and said to him, “Rabbi, we know that you are a teacher who has come from God, for no one can do these signs that you are doing unless God is with him.” John 3:1–2
Nicodemus, a Pharisee and a ruler of the Jews, is mentioned three times in the Gospel of John. The passage above comes from the first time he’s mentioned. The second time is when he reminds the Sanhedrin that Jesus should be heard by them before they condemn Him, and the third time is when Nicodemus assists with Jesus’ burial after His death. John’s Gospel is very symbolic. He especially uses the images of light and dark. For example, when Judas went out to betray Jesus, John’s Gospel notes that “it was night.” In the passage above, John’s Gospel notes that Nicodemus came to Jesus “at night.”
Saint Augustine, in commenting upon this passage, says that Nicodemus came to Jesus “at night” because Nicodemus was not yet fully born again and, therefore, was not yet living fully in the light of faith. But the fact that Nicodemus does come to Jesus and questions Him at length shows that he had a spark of faith and that he wanted to deepen that faith. He clearly hoped that Jesus was the Messiah and professed that Jesus was “a teacher who has come from God.”
From early times, prior to the formalization of canonization practices, Nicodemus has been given the title of “saint” within the Catholic Church as well as in the Orthodox Church. He is especially venerated because he stood up against the other religious leaders at the time to defend Jesus and show support for Him. This took courage. He was ridiculed and risked being shunned by the others. But Nicodemus knew there was something special about Jesus, and he persevered in following that inspiration.
In many ways, Nicodemus is a great example for us today in our modern world. More and more, in most secular world cultures, being a follower of Jesus is looked down upon. This is especially true if you choose to live your faith openly and believe all that the Gospels teach. Many Christians find that living their faith openly, especially within the workplace, school environments, and other civic circles, is challenging. And like Nicodemus, many find it easier to come to Jesus “at night,” meaning, in a hidden way. And though Nicodemus started this way, he eventually spoke openly in defense of Jesus in the presence of his fellow Pharisees who, according to some traditions, persecuted him and drove him into exile.
Reflect, today, upon Saint Nicodemus. He allowed the spark of faith within him to grow as He listened to Jesus, struggled with the pressure from his peers, but ultimately openly professed his faith in Christ. And though this hurt his worldly position of honor within the Sanhedrin and among the earthly rulers, it earned Nicodemus an eternal honor in Heaven. Reflect upon the courage he must have had to go against the pressure of his peers by allowing the faith he found in Christ to grow and fill his life with the light of Truth. Seek to imitate this good man and allow yourself to be inspired by his courage so that you, too, will receive the same eternal glory he now enjoys in Heaven.
Lord of light and truth, You reveal Yourself to those who come to You with faith. Help me to follow the example of Nicodemus so that all confusion and darkness will be dispelled by the light of Your truth. Give me courage, dear Lord, to follow You and to set my heart on all that You reveal. Jesus, I trust in You.
 
Tuesday of the Second Week of Easter 2024
Opening Prayer: Lord God, I have been spiritually reborn through the waters of Baptism as your adopted child. I have been regenerated and recreated in the image of your Son, Jesus Christ. I desire to be a faithful child who seeks to please you in all that I do. 
Encountering the Word of God
Spiritual Rebirth: In his conversation with Nicodemus, Jesus refers to several important symbols: the symbol of water, the need for rebirth, the mysterious Spirit of God, and the Old Testament story of Moses lifting up the bronze serpent in the desert (Numbers 21:4-9). By evoking these symbols, Jesus reveals to Nicodemus how to enter into the Kingdom of God. The Old Covenant people were incorporated into the family of Abraham through the rite of circumcision. The New Covenant people are incorporated into the family of God through the rite of Baptism. Baptism is the gateway to the kingdom and to eternal life. The people of the Old Covenant were saved from the deadly bite of the seraph serpents by looking with faith at the bronze serpent Moses mounted on a pole. The people of the New Covenant are saved from the deadly bite of Satan, the ancient serpent, by turning with faith to the Crucified and Risen Jesus.
The Lifting Up of the Son of Man: Jesus reveals to Nicodemus that he will be lifted up. This can refer to any of the three times Jesus was lifted up. He was lifted up on the Cross when he was crucified. He was lifted up from the dead on the day of his Resurrection. And he was lifted up to heaven on the day of his Ascension. Jesus connects his being lifted up to the bestowal of eternal life on those who believe. As believers, we share in Christ’s death and resurrection through our Baptism. This is because our baptism is both a dying with Christ and a rising with him to glory. We lose our old life of sin and receive the gift of grace, the beginning of eternal life. Through Baptism, we become members of the Church, the Body of Christ.
Barnabas: The First Reading gives us an example of the communal life of the early Church. Barnabas sold a piece of property and gave the money to the Church. His name means “son of encouragement” and he will accompany us throughout our reading of the Acts of the Apostles this Easter. He vouched for Saul before the community of Jerusalem (Acts 9:27) and spent a year with Paul in Tarsus, where he was known as a prophet and a teacher (Acts 13:1). He accompanied Paul on his first missionary journey to Cyprus (his native land) and parts of modern-day Turkey. He participated in the Council of Jerusalem (Acts 15) which decided that the Gentiles who became Christians did not need to observe many elements of the burdensome Old Law. Salvation comes from faith in Jesus and living according to the New Law of Christ. Barnabas, who was not one of the original twelve apostles, joined the Apostles in their mission of bearing witness to the Resurrection of the Lord Jesus. Today’s reading shows us that Barnabas followed the counsel of Jesus to the young man: “Go, sell what you own and give the money to the poor; then, come, follow me” (Mark 10:21). Because of the generosity of the members of the early Church, there was no needy person among them.
Conversing with Christ: Lord Jesus, I contemplate today the revelation of your passion and resurrection to Nicodemus and the revelation of the mystery of Baptism. You have revealed heavenly things and I welcome them in faith. I believe you are the Son of Man, lifted up, so that I may enjoy eternal life with you.
Living the Word of God: When was the last time I appreciated the great sacrament of Baptism? Do I celebrate the day of my spiritual rebirth? Do I celebrate the day my children and spouse were reborn? How should I celebrate? How can I thank God today for this marvelous gift of divine life?
 
Tuesday of the Second Week of Easter 2021
Opening Prayer: Holy Spirit, be with me as I reflect on the Scriptures today. Warm my heart with your presence and fill my soul with grace.
Encountering Christ:
Face to Face: Nicodemus had the grace to talk about spiritual truths with the living God, Jesus Christ. He knew Christ was someone special, and we can assume Nicodemus was seeking truth when he met with Christ. Why else would he have risked his reputation? But he was very confused by Jesus’s answers. Did he go away sad? Frustrated by his lack of understanding? We know that his encounter with Jesus was so compelling that Nicodemus eventually came out of the shadows to help with Christ’s burial (John 19:39-42). What would you say to Jesus if you had the opportunity to talk with him alone, face to face? 
Mission and Responsibility: Jesus seemed disappointed that Nicodemus, a teacher of Israel, could not grasp the concept of being born again. Furthermore, Jesus expressed his frustration that “you people do not accept our testimony.” Like Nicodemus, modern-day teachers, preachers, priests, and laypeople–all of us–have unique missions and responsibilities. Jesus has a right to demand of us an accounting for all we’ve been given. After all, he gave us our individual missions and all the grace and talent we need to succeed in them. Sometimes people will reject our testimony, as they did Jesus. Sometimes we will bear crosses, as did Jesus. Jesus invites us to rest in him (his yoke is light) so that we can fulfill our responsibility to know, love, and serve God and be with him forever in the next (Baltimore Catechism).
Lifted Up: Even though Nicodemus repeatedly asked “why” and failed to grasp the truths Jesus was imparting, Jesus blessed him—Jesus predicted his crucifixion and shared with Nicodemus the totality of his Father’s mission: “so that all may have eternal life.” Nicodemus knew well from the Old Testament that anyone who gazed on Moses’s serpent lived (Numbers 21:9) and perhaps he finally understood what Jesus had been saying all along. Might he have trembled at the dawning realization that God was truly speaking to him? Was this the moment of conversion for this Pharisee?
Conversing with Christ: Lord, in our relationship, I have been confused, dense, doubting, and discouraged. But there have also been beautiful “Ah Ha!” moments where you blessed me with new insight or loving peace. I am grateful that you love me for who I am, not for what I do. I acknowledge my mission, and with the help of your grace, I will continue to try to achieve it little by little every day.
Resolution: Lord, today by your grace I will reflect back on the “Ah Ha!” moments you have blessed me with to rekindle my faith. 
 
Suy Niệm Tin Mừng thứ Ba tuần thứ Hai Phục Sinh
Đọc qua các Tin Mừng, chúng ta gần như tự hỏi hình như Thánh Luca đã phóng đại một chút trong sách Tông Đồ Công Vụ, vì chúng ta đã bao giờ thấy được một cộng đồng rất hoàn hảo và hài hòa như chúng ta thấy trong Tông Đồ Công Vụ? Họ cũng những vấn đề của họ như bất cứ nhóm người nào như Thánh Phaolô  cũng đã chúng ta biết. Nhưng có một điều chắc chắn là: họ biết cách để chia sẻ, Họ biết làm thế nào để đảm bảo rằng không có ai phải thiếu thốn bất cứ thứ gì. Và họ biết cách để hỗ trợ và yêu thương nhau, Họ hoà đồng về những điều quan trọng mà tất cả đều thân thương, Đó là sự hiệp nhất, sự hỗ trợ lẫn nhau, và chia sẻ với nhau, đó là nguồn sức mạnh lớn lao của họ.
            Thiên Chúa đã có thể sống ở giữa họ và thực hiện  phép lạ nơi họ, vì họ dành chỗ riêng cho Ngàisẵn ssàng đón nhận Chúa vào sống ngay vtrong trái tim của họ. Sự đoàn kết và chia sẻ của họ lả sinh lục và sức mạnh. Có lẽ đây là món quà lớn nhất chúng ta có thể chia xẻ cho những người khác và thế giới: Sự thể hiện cuộc sống của chúng ta những gì con người chúng ta thực sự đã sống.
            Nắm bắt thời cơ của sự việc và nói rằng "tôi đã làm" thay vì "chúng ta đã làm" chính là nguồn gốc của nhiều vấn đề trong thế giới của chúng ta. Cái “TÔI” và tự hào chính là nguyên nhân chính gây chia rẽ và thù hận, cũng là mối đầu của mọi tội lỗi và sự dữ.
            Chúng ta không thể lý luận, mua bán, hoặc thao tác con đường của chúng ta đến với Thiên Chúa. Là một con người bình thường chúng ta chỉ có thể đi xa hơn nữa; chúng ta không thể đi tắt. Để bước đi được xa hơn nữa đến với Thiên Chúa, chúng ta cần phải được tái sinh thêm một lần thứ hai; Đó sự giác ngộ và tái sinh qua Thánh thần.
 
Reflection
We almost wonder if Luke exaggerated a bit. When have you ever seen a community so perfect and harmonious? They had their problems like any group of human beings; Paul keeps us well informed. But one thing is for sure: they knew how to share. They knew how to ensure that no one was in need. And they knew how to support and love one another and to agree on the important things that they all held dear. It was this unity, mutual support, and sharing that was the source of their great power.
            God was able to dwell in their midst and work miracles because they made room for Him and invited God into their hearts. There is power and strength that comes from unity and sharing. Perhaps this is the greatest gift we can offer others and the world: showing in our own lives what truly human living is. Grasping at things and saying ‘mine’ instead of ‘ours’ is the source of much of our world’s problems.
            We cannot reason, buy, or manipulate our way to God. As ordinary human beings we can only go so far; we always fall short. To go any further, we need a second birth; enlightenment and rebirth through the spirit.
 
Wednesday 2nd Week of Easter
Suy Niệm Tin Mừng thứ Tư tuần thứ Hai Phục Sinh
Trong bài Tin Mừng hôm nay chứa đựng một câu Kinh Thánh rất phổ biến: đó là "Thiên Chúa yêu thương thế gian đến nỗi Ngài đã ban Con Một của Ngài, để ai tin vào Con của Ngài thì không bị mất, nhưng sẽ được sống đời đời. Đối với Thiên Chúa, Ngài sai Con của Ngài đến với thế gian không phải để lên án thế gian, nhưng qua Chúa Con mà cả nhân loại được cứu rỗi ".
            Câu Kinh Thánh này cho chúng ta thấy được tầm quan trọng mà chúng ta phải xác tín rằng: trong Kitô giáo thì chính tình yêu của Thiên Chúa là nguyên lý căn bản và  năng động cho sự cứu rỗi thế giới. Việc này cho thấy rằng Thiên Chúa trong bản tính con người là Chúa Giêsu, mà chúng ta tin rằng Ngài cũng là một với Thiên Chúa. Bằnh với một tình yêu vô biên và tuyệt vời Thiên Chúa đã ban tặng cho thế giới chúng ta Người Con độc nhất của Ngài. Qua Chúa Giêsu, chúng ta biết rằng "thế giới", có nghĩa là, toàn thể tạo vật, và đặc biệt là nhân loại con người là đối tượng của tình yêu cứu độ của Thiên Chúa. Vì vậy, Thánh Gioan đã nói: "Bề rộng của tình yêu Thiên Chúa là thế giới của loài người trong đó Chúa Kitô đã chết, và độ sâu của tình yêu Thiên Chúa là món quà quý giá nhất của Ngài đó chính là Con yêu dấu của Ngài."
            Điều này nhắc nhở chúng ta Thiên Chúa đã muốn chia sẻ "sự sống đời đời" của Ngài với chúng ta biết bao nhiêu. Là người Kitô hữu, chúng ta được mời gọi để tham dự  vào sự hiệp thông trong sự sống lại với Chúa Giêsu, và đến để chia sẻ sự cứu rỗi này trong đức tin. Với một Đức tin như thế, chúng ta cần phải có những hành động liên tục hướng tới Chúa Giêsu, và tận hiến chính mình cho Chúa  Kitô trong việc chấp nhận Chúa là Thiên Chúa như Ngài đã tỏ lộ chính Ngài cho chúng ta, vâng chính Ngài là Con yêu dấu mọi đàng, biểu tượng cao nhất của tình yêu Thiên Chúa.
 Lạy Chúa, chúng con cảm tạ ơn ChúaChúa đã tỏ lộ tình yêu của Thiên Chúa cho chúng ta biết.
 
Reflection SG 2016
The Gospel reading today contains one of the most popularly quoted verses in the Bible: “God loved the world so much that he gave his only Son, so that everyone who believes in him may not be lost but may have eternal life. For God sent his Son into the world not to condemn the world, but so that through him the world might be saved.”
            These verses show how important is the conviction that in Christianity it is God’s love which is the dynamic principle for the salvation of the world. It shows that the God whom Jesus revealed, and whom we believe, is a God who is motivated by a love so great that He has gifted the world with His own Son. Through Jesus, we learn that the “world”, that is, the whole of creation, and in particular its human inhabitants, who are the object of God’s saving love. Therefore, as one writer puts it, “The breadth of God’s love is the world of mankind for whom Christ died, and the depth of God’s love is His most precious gift, His only beloved Son.”
            It reminds us how much God wants to share His own “eternal life” with us. As Christians, we are called to enter into a life-giving communion with Jesus, and come to share in this saving “life” through faith. Such faith calls for a constant movement towards Jesus and, the giving of ourselves to him and in accepting him as he has revealed himself, that is, the only beloved Son, the supreme expression of God’s love.    Lord, thank You for revealing God’s love to us.


No comments:

Post a Comment