Suy niệm Tin Mừng Chúa Nhật thứ Tư Mùa Thường Niên 2024
Vào cuối năm 1960, nhân viên khảo sát của chính quyền địa phương đã mang thiết bị đến trang trại của chúng tôi, gọi điện cho tôi và xin phép đi vào một trong những cánh đồng để đo đạc. Lúc đó tôi đang ở trang trại một mình nên không muốn có ai vào trang trại nên tôi phản đối. Tôi nói với anh ấy “Tôi sẽ không cho phép ai được vào nông trại của tôi”, người khảo sát đã đưa ra một thơ giới thiệu của chính phủ cho phép anh ấy thực hiện cuộc khảo sát và nói với tôi. “Tôi có thẩm quyền vào bất kỳ lĩnh vực nào trên toàn quốc để thực hiện những cuộc khảo sát cần thiết.” Trước sự ủy quyền đó, tôi đã mở cổng và cho phép người khảo sát viên vào trang trại. Nhưng sau đó, tôi lại mở cửa chuồng chó. Con cho Đứcto lớn hung dữ nhất của chúng tôi xông ra. Nhìn thấy con chó hung dữ, người khảo sát đã bỏ lại thiết bị và chạy thoái mạngt. Sau đó tôi hét theo anh ta: “Đưa tờ giấy ra, cho con chó này xem quyền hạn của anh!” người khảo sát không may có thẩm quyền nhưng con chó của chúng tôi có sức mạnh thuyết phục hơn.
Điều tương tự cũng có
thể nói về Tin Mừng mà chúng ta đã nghe hôm nay.
Người dân Capernaum nhận được sự hướng dẫn thiêng liêng trong hội đường của họ vào mỗi ngày Sabát. Vào ngày Sabát đó họ có một người gáo sĩ khác là Chúa Giêsu. Những gì Chúa Giêsu dạy họ ngày hôm đó, cũng như cách Ngài trình bày và thể hiện thông điệp của Ngài, đã khiến họ kinh ngạc.
Tại sao? Đó là vì Ngài
dạy dỗ họ như là có quyền chứ không như các thầy thông giáo (c. 22). Lời dạy
của Chúa Giêsu trái ngược hoàn toàn với lời dạy của các kinh sư. Tóm lại, Chúa
Giêsu giảng dạy một cách có thẩm quyền, còn các kinh sư thì không. Chúa Giêsu
làm những người xung quanh Ngài ngạc nhiên vì ba lý do lớn.
Thứ nhất, lời dạy của Chúa Giêsu xuất phát từ trái tim chứ không chỉ từ cái đầu. Ngài giảng dạy với niềm tin chân thật với nền tảng vững chắc tuyệt đối vào thông điệp của Ngài vì Ngài biết rằng thông điệp của Ngài phù hợp với tâm trí của Thiên Chúa. Như Ngài đã nói trong phúc âm Thánh John khi cố gắng thuyết phục khán giả không tin của Ngài, “Thật sự, tôi nói với các ông, chúng tôi nói về những gì chúng tôi biết và làm chứng cho những gì chúng tôi đã thấy; tuy nhiên các ngươi không nhận được lời chứng của chúng tôi, ”(3:11).
Lời giảng dạy của Ngài
là lời chứng cá nhân về mối quan hệ mật thiết của Ngài với Thiên Chúa cha trên Trời của Ngài. Không giống như các kinh sư, họ có được kiến thức không
phải từ sự tương giao cá nhân với Thiên Chúa mà từ việc nghiên cứu lâu dài và
phức tạp về các chú giải về Lề Luật. Kết quả là, phần lớn sự giảng dạy của họ
là từ cái đầu chứ không phải từ trái tim. Nếu chúng ta tuyên bố mình có đức tin
nơi Đấng Cứu
thế thì điều thiết yếu là
chúng ta phải lắng nghe Ngài. Chúng ta cần mở lòng đón nhận sự khôn ngoan và
thẩm quyền của Ngài.
Điểm mấu chốt là không
coi những lời dạy của Ngài ở cấp độ lý thuyết và ý tưởng. Đúng hơn là chúng ta
phải đặt nó vào trong kinh nghiệm đức tin-đời sống của mình. Vì đức tin không
có hành động thực tế là trống rỗng, thần học không có thực hành chẳng là gì cả;
kiến thức suy yếu trong ứng dụng là vô ích.
Thứ hai, Lời giảng dạy của Chúa Giêsu tập trung vào tinh thần chứ không phải vào câu chữ của luật. Các kinh sư tìm cách áp dụng quy định của luật pháp vào chữ viết. Chúa Giêsu đi sâu hơn để tìm ra tinh thần, ý định nguyên thủy của lề luật. Chẳng hạn như luật giữ ngày Sabát. Các kinh sư sẽ bận rộn cố gắng xác định chính xác khi nào ngày Sabát bắt đầu và kết thúc cũng như điều gì tạo ra việc nên làm trong Ngày Sabat và điều gì không nên làm. Chúa Giêsu thà tìm kiếm ý của Thiên Chúa, Đấng đã ban Lề Luật cho dân Người như một cách thể hiện sự quan tâm và tình yêu của người cha. Kết luận của Chúa Giêsu là ngày Sabát là ngày chúng ta tránh xa công việc của mình để phục vụ Chúa và làm công việc của Chúa (Gn 5:17).
Cuối cùng, Lời giảng
dạy của Chúa
Giêsu khơi dậy một sự thay
đổi tích cực trong lòng người nghe chứ không chỉ khiến người ta cảm thấy khó
chịu. Ví dụ như người đàn ông sinh ra đã bị mù trong Phúc âm. Các thầy thông giáo tìm cách giải thích tại
sao anh ta bị mù có phải là chính
anh ta đã phạm tội hay cha mẹ anh ta đã phạm tội. Mặt
khác, Chúa Giêsu chỉ quan tâm đến việc chữa khỏi bệnh mù. Vì lý do này, Chúa
Giêsu đã thực hiện việc chữa lành và trừ tà cùng với những lời dạy của Ngài để
cho thấy rằng mối quan tâm hàng đầu của Ngài là thay đổi hoàn cảnh của con
người chứ không chỉ giải thích nó.
Có một câu chuyện kể
về một hoàng tử Ấn Độ là người yêu thích tri thức. Ông đã thu thập hàng nghìn
cuốn sách trong thư viện rộng lớn của mình và tình cờ ông được bổ nhiệm làm
cánh tay phải của nhà vua. Vị trí này đòi hỏi ông
phải hầu như luôn phải đi công tác trong lãnh thổ rộng lớn của vương quốc và các vương quốc lân
cận để đại diện cho vị vua Mỗi khi di chuyển ông mang theo những cuốn sách của mình; thì ông ta cần tới những ba mươi con lạc đà để chở những thùng sách cho ông. Nhận thấy việc chuyên chở tất cả những cuốn sách của ông mỗi lần
đi
dời thì thực là không có thực tế, nên anh ta nói với vị Chưởng ấn của
mình, “hãy đọc tất cả các cuốn sách và sau đó đưa cho tôi cuốn sách duy nhất
quan trọng nhất cho cuộc hành trình của tôi. Sau một thời gian, Chưởng ấn đưa
cho hoàng tử cuốn sách tóm tắt tất cả sự khôn ngoan của thế giới; đó là một
cuốn Kinh thánh. Hoàng tử hỏi: “Cuốn sách này có thẩm quyền gì mà tôi phải mang
theo bên mình?” Chưởng ấn trả lời: “Đó là thẩm quyền của Con Thiên Chúa”. Ít
lâu sau hoàng tử được rửa tội.
Đây là ba lý do chính
khiến người ta ngạc nhiên về Chúa Giêsu. Chúa Giêsu giảng dạy cho dân chúng từ trái tim chứ không phải chỉ từ cái đầu. Ngài tập trung vào tinh thần chứ không phải vào
câu chữ của luật pháp và Ngài truyền cảm hứng cho người nghe một sự thay đổi
tích cực trong lòng.
Tuần này, khi chúng ta suy ngẫm về
sự hiểu biết thiêng liêng và hiểu biết về Lời Chúa, chúng ta hãy nhớ đến ơn gọi
mà mỗi người chúng ta đã nhận được làm con Thiên Chúa qua Bí tích Rửa tội. Chúng ta hãy đáp lại lời kêu gọi đó bằng cách
sống ơn gọi của mình mà không lo lắng, đặt niềm tin, hy vọng và sự trông cậy
vào Chúa Giêsu, Đấng có toàn quyền là Con Một Thiên Chúa.
The 4th Sunday of Ordinary Time (Year B)
Deut 18:15-20; 1Cor 7:32-35; Mk 1:21-28
In the late 60’s, the local government surveyor brought his equipment to our farm, called on me and asked permission to go into one of the fields and take readings. I was at the farm by myself at that time, so I did not want anyone in our farm and I objected. I told him “I will not give you permission to go into my fields,” the surveyor produced an official government document which authorized him to do the survey and told me. “I have the authority, to enter any field in the entire country to take necessary readings.”
Faced with such authority, I opened the gate and allowed the surveyor to enter the field. I then went to the far end of the field and opened another gate, through which one of our fiercest German shepherds came charging. Seeing the raging dog, the surveyor dropped his equipment and ran for his life. Then I shouted after him: “Show the paper, show him your authority!” the unfortunate surveyor had the authority but our dog had the more convincing power.
The same can be said
about the gospel we heard today. The people of Capernaum received sacred instruction in their
synagogue every Sabbath. One Sabbath they had a different teacher, Jesus. What
Jesus taught them that day, as well as the way he presented and demonstrated
His message, simply astonished them.
Why? It is
because he taught them as one having authority and not as the scribes (v.
22). Jesus’ teaching contrasted sharply with that of the scribes. In one
word, Jesus taught with authority, the scribes did not. Jesus astonished the
people around Him for three big reasons.
First, the teaching of Jesus is from the heart and not just from the head. He teaches with absolute conviction in His message because He knows that His message is in accordance with the mind of God.
As He says in the gospel of St. John when trying to convince His unbelieving audience, “Very truly, I tell you, we speak of what we know and testify to what we have seen; yet you do not receive our testimony,” (3:11). His preaching is a personal testimony of His intimate relationship with God His Father. Unlike the scribes, they got their knowledge not from their personal communion with God but from their long and intricate study of commentaries on the Law.
As a result, most of
their teaching is from the head and not from the heart. If we claim to have
faith in Christ, it is essential that we must listen to Him. We need to open ourselves to His wisdom and
authority. The bottom line is not to take His teachings on the level of theories and ideas. Rather we must situate it
into our faith-life experience. For
faith, void of practical action is empty, theology without praxis is nothing; knowledge waning in
application is useless.
Second, it focuses on
the spirit and not on the letter of the law. The scribes seek to apply the
prescription of the law to the letter. Jesus goes deeper to find out the
spirit, the original intent of the law. For instance, the law of Sabbath observance.
The scribes would busy themselves trying to determine precisely when the
Sabbath begins and ends and what constitutes work and what doesn’t. Jesus would rather seek the mind of God who
gave the Law to His people as an expression of His fatherly care and love. His conclusion is that, the Sabbath is a day we keep away from
our work in order to serve God and do God’s works (John 5:17).
Lastly, it inspires a
positive change of heart in the hearers and not just to make the people feel
bad. For instance, the man born blind. The scribes seek to explain why he is
blind whether it was he who sinned or his parents. Jesus, on the other hand, is
only interested in curing the blindness. For this reason, Jesus performed healings and
exorcisms together with His teachings to show that his primary concern is to
change the human situation and not just to explain it.
There was a story about an Indian prince who was a lover of knowledge. He had collected thousands of books in his large library. It happened that he was appointed the right hand of the king. This position demanded that he traveled almost always in the kingdom’s vast territory and neighboring kingdoms to represent the king. He brought along with Him his books; thirty camels were needed to carry them. Realizing the impracticality of loading all the books, he said to his chancellor, “read all the books and then gives to me the only one book that is most important for my journey. After sometime, the chancellor gave to the prince the book that summarized all the wisdom of the world; it was a Bible. The prince asked, “What authority does this book have for it to be the only one that I should carry with me?” The chancellor replied, “It is the authority of the Son of God.” Shortly afterwards the prince was baptized.
These are the three
big reasons why people got astonished with Jesus. He teaches from the heart and
not just from the head. He focuses on the spirit and not on the letter of the
law and He inspires a positive change of heart in the hearers. As we reflect this week upon
this spiritual knowledge and understanding of the Word of God, let us remember
the calling that each one of us has received as children of God through the
Sacrament of Baptism.
Let us
answer that calling by living our vocations without anxieties, placing our
faith, hope and trust in Jesus who has all authority as the only begotten Son
of God.
* * * * *
Fourth Sunday of Year B
In their synagogue was a man with an unclean spirit; he cried out, “What have you to do with us, Jesus of Nazareth? Have you come to destroy us? I know who you are—the Holy One of God!” Jesus rebuked him and said, “Quiet! Come out of him!” The unclean spirit convulsed him and with a loud cry came out of him. Mark 1:23–26
It’s interesting to note that this unclean spirit immediately knows Who Jesus is. This is because each of two opposites emphasizes the other very clearly. For example, the color black is most clearly seen when it is placed in front of something white. Or something hot is most noticeable after experiencing something very cold. And a loud noise is most jarring when someone is sitting in silence. And so it is with Jesus and evil. Jesus, the Holy One of God, is most clearly seen when He comes in contact with an unclean spirit.
This fact gives us some wonderful insights into our journey toward the heights of holiness. Oftentimes, when one experiences a profound and transforming conversion, it is because they were first living a life of sin. When one who is living in sin encounters the saving grace of God, it is quite noticeable. And that is good.
But there is also another spiritual insight we can take from this. To further the analogy, it is also true that when the color black is put next to something dark blue, or something hot is touched after holding something quite warm, there is less notice taken. So it is with the spiritual life. When we are striving to obtain true holiness of life, and when we are already living the many virtues to which we are called, the next step closer to God might not be nearly as noticeable. Instead, growth in perfection for one who is already striving for perfection will be very subtle. And that is also good.
This is important to understand because sometimes, when a person has gone through a powerful conversion earlier in life, they want to return to the experience they had when they initially converted. But that should not be our goal. Instead, we should continually strive to experience these more subtle changes that take us from a life of holiness to one of even greater holiness. In this case, if you do not sense a powerful contrast of spiritual experiences within you, that may be simply because there are no serious sins you are trying to overcome. Thus, the ideal for every Christian is to eventually experience less contrasting spiritual experiences and more that are gentle and subtle as our Lord continues to gently perfect you in many ways.
Reflect, today, upon your own spiritual journey toward holiness. If you do see serious sin in your life, know that God wants to profoundly free you and draw you through a major conversion. If you do not see serious sin in your life and if you already strive daily to become holy, then rejoice if your spiritual consolations and communications from God are much more subtle and, at times, undetectable. Keep working at perfection and rejoice that you are on the correct path.
Lord of all holiness, please continue to draw me into the life of perfection. Help me to grow in every virtue and to continually be aware of every gift of grace I am given. Please help me, especially, to be attentive to every small and subtle grace and to respond to those graces with a truly open and grateful heart. Jesus, I trust in You!
Fourth
Sunday of Year B 2024
Opening Prayer: Lord, today I hear the ancient promise
you made that one day you world raise up a prophet like Moses. Moses faithfully
led the people of Israel out of Egypt and through the desert. Jesus is the
prophet who is far greater than Moses. He is your Son who leads me from the
slavery of sin to the newness of life in the Spirit.
Encountering the Word of God
1. Deuteronomy and the Promise of a Prophet like Moses: The Book of Deuteronomy is Moses’ last will and testament. It begins with the history of the dealings between God and his people and stresses how God has been a faithful Father while Israel has been a rebellious child. It outlines the commandments Israel is to follow and lists blessings for fidelity and curses for infidelity. Moses promises that one day God will raise up from the people a prophet like himself. The Book of Deuteronomy ends by saying that the promise of a prophet like Moses has not yet been fulfilled (Deuteronomy 34:10). This means that conquering and taking possession of the Promised Land did not bring about the salvation of the people of Israel. When Deuteronomy was composed, Israel was still waiting for real liberation. A new and greater exodus was needed and this would be led by a new Moses. As a prophet, Moses worked mighty deeds but, more importantly, spoke with God face to face as a friend (Exodus 33:11). A prophet is one who shows us the face of God and in doing so shows us the path we need to take. The promise of a prophet like Moses is ultimately fulfilled by Jesus who reveals to us the face of God and shows us the path that leads to the Promised Land of heaven.
2. Jesus’ Teaching Authority: The people in the synagogue of Capernaum were astonished at Jesus’ teaching. While the scribes were good at debating detailed opinions about the Law of Moses and quoting older rabbinic teachings, Jesus did something completely new. He taught with his own personal authority as the Prophet like Moses and as the Son of God. In his teaching, Jesus continually referred to the heart and essence of divine law. The first commandment is to love God and the second is to love our neighbor. We are called to love as God loves. This means that our love should be patient, kind, merciful, generous, and sacrificial.
3. Jesus’ Mighty Deeds Reveal Who He Is: In the Gospel of Mark, Jesus reveals who he is and what his destiny is through his actions and words. His mighty deeds reveal that he possesses divine power and authority. He has power over disease, death, demons, and nature. Who can walk on the sea? Who can calm the wind? Who can instantaneously heal the sick and give sight to the blind? Who can silence demons and cast them out? Who can raise the dead? Only God has the power to do these things. When we hear the question in the Gospel: “What is this?,” we are invited to make an act of faith that Jesus is the Son of God sent by the Father to conquer sin and death, to heal and restore us, and to teach and guide us along the path to eternal life.
Conversing with Christ: I sing joyfully to you, Lord Jesus. You are the rock of my salvation. I come into your presence with thanksgiving and joyfully sing psalms to you. I bow down in worship and kneel before you. You created me and shepherd me. Soften my heart to listen to your words today. May your Word find good soil that bears fruit for eternal life.
Resolution: St. Paul wishes that the Corinthians be free of anxieties. He speaks openly of the anxieties of married life and concern for the things of the world. We hear an echo of the voice of Jesus who says to Martha: “Martha, Martha, you are worried about many things. But only one thing is necessary.” Jesus asks Martha to look at Mary, who is listening to the Lord. This is the better part. Today, let us listen at the feet of Jesus so that as we go about our day in the world we are not anxious about the things of this world, but are concerned with the things of the Lord, with love, mercy, charity, peace, and justice.
Vào cuối năm 1960, nhân viên khảo sát của chính quyền địa phương đã mang thiết bị đến trang trại của chúng tôi, gọi điện cho tôi và xin phép đi vào một trong những cánh đồng để đo đạc. Lúc đó tôi đang ở trang trại một mình nên không muốn có ai vào trang trại nên tôi phản đối. Tôi nói với anh ấy “Tôi sẽ không cho phép ai được vào nông trại của tôi”, người khảo sát đã đưa ra một thơ giới thiệu của chính phủ cho phép anh ấy thực hiện cuộc khảo sát và nói với tôi. “Tôi có thẩm quyền vào bất kỳ lĩnh vực nào trên toàn quốc để thực hiện những cuộc khảo sát cần thiết.” Trước sự ủy quyền đó, tôi đã mở cổng và cho phép người khảo sát viên vào trang trại. Nhưng sau đó, tôi lại mở cửa chuồng chó. Con cho Đứcto lớn hung dữ nhất của chúng tôi xông ra. Nhìn thấy con chó hung dữ, người khảo sát đã bỏ lại thiết bị và chạy thoái mạngt. Sau đó tôi hét theo anh ta: “Đưa tờ giấy ra, cho con chó này xem quyền hạn của anh!” người khảo sát không may có thẩm quyền nhưng con chó của chúng tôi có sức mạnh thuyết phục hơn.
Người dân Capernaum nhận được sự hướng dẫn thiêng liêng trong hội đường của họ vào mỗi ngày Sabát. Vào ngày Sabát đó họ có một người gáo sĩ khác là Chúa Giêsu. Những gì Chúa Giêsu dạy họ ngày hôm đó, cũng như cách Ngài trình bày và thể hiện thông điệp của Ngài, đã khiến họ kinh ngạc.
Thứ nhất, lời dạy của Chúa Giêsu xuất phát từ trái tim chứ không chỉ từ cái đầu. Ngài giảng dạy với niềm tin chân thật với nền tảng vững chắc tuyệt đối vào thông điệp của Ngài vì Ngài biết rằng thông điệp của Ngài phù hợp với tâm trí của Thiên Chúa. Như Ngài đã nói trong phúc âm Thánh John khi cố gắng thuyết phục khán giả không tin của Ngài, “Thật sự, tôi nói với các ông, chúng tôi nói về những gì chúng tôi biết và làm chứng cho những gì chúng tôi đã thấy; tuy nhiên các ngươi không nhận được lời chứng của chúng tôi, ”(3:11).
Thứ hai, Lời giảng dạy của Chúa Giêsu tập trung vào tinh thần chứ không phải vào câu chữ của luật. Các kinh sư tìm cách áp dụng quy định của luật pháp vào chữ viết. Chúa Giêsu đi sâu hơn để tìm ra tinh thần, ý định nguyên thủy của lề luật. Chẳng hạn như luật giữ ngày Sabát. Các kinh sư sẽ bận rộn cố gắng xác định chính xác khi nào ngày Sabát bắt đầu và kết thúc cũng như điều gì tạo ra việc nên làm trong Ngày Sabat và điều gì không nên làm. Chúa Giêsu thà tìm kiếm ý của Thiên Chúa, Đấng đã ban Lề Luật cho dân Người như một cách thể hiện sự quan tâm và tình yêu của người cha. Kết luận của Chúa Giêsu là ngày Sabát là ngày chúng ta tránh xa công việc của mình để phục vụ Chúa và làm công việc của Chúa (Gn 5:17).
Deut 18:15-20; 1Cor 7:32-35; Mk 1:21-28
In the late 60’s, the local government surveyor brought his equipment to our farm, called on me and asked permission to go into one of the fields and take readings. I was at the farm by myself at that time, so I did not want anyone in our farm and I objected. I told him “I will not give you permission to go into my fields,” the surveyor produced an official government document which authorized him to do the survey and told me. “I have the authority, to enter any field in the entire country to take necessary readings.”
Faced with such authority, I opened the gate and allowed the surveyor to enter the field. I then went to the far end of the field and opened another gate, through which one of our fiercest German shepherds came charging. Seeing the raging dog, the surveyor dropped his equipment and ran for his life. Then I shouted after him: “Show the paper, show him your authority!” the unfortunate surveyor had the authority but our dog had the more convincing power.
First, the teaching of Jesus is from the heart and not just from the head. He teaches with absolute conviction in His message because He knows that His message is in accordance with the mind of God.
As He says in the gospel of St. John when trying to convince His unbelieving audience, “Very truly, I tell you, we speak of what we know and testify to what we have seen; yet you do not receive our testimony,” (3:11). His preaching is a personal testimony of His intimate relationship with God His Father. Unlike the scribes, they got their knowledge not from their personal communion with God but from their long and intricate study of commentaries on the Law.
There was a story about an Indian prince who was a lover of knowledge. He had collected thousands of books in his large library. It happened that he was appointed the right hand of the king. This position demanded that he traveled almost always in the kingdom’s vast territory and neighboring kingdoms to represent the king. He brought along with Him his books; thirty camels were needed to carry them. Realizing the impracticality of loading all the books, he said to his chancellor, “read all the books and then gives to me the only one book that is most important for my journey. After sometime, the chancellor gave to the prince the book that summarized all the wisdom of the world; it was a Bible. The prince asked, “What authority does this book have for it to be the only one that I should carry with me?” The chancellor replied, “It is the authority of the Son of God.” Shortly afterwards the prince was baptized.
* * * * *
Fourth Sunday of Year B
In their synagogue was a man with an unclean spirit; he cried out, “What have you to do with us, Jesus of Nazareth? Have you come to destroy us? I know who you are—the Holy One of God!” Jesus rebuked him and said, “Quiet! Come out of him!” The unclean spirit convulsed him and with a loud cry came out of him. Mark 1:23–26
It’s interesting to note that this unclean spirit immediately knows Who Jesus is. This is because each of two opposites emphasizes the other very clearly. For example, the color black is most clearly seen when it is placed in front of something white. Or something hot is most noticeable after experiencing something very cold. And a loud noise is most jarring when someone is sitting in silence. And so it is with Jesus and evil. Jesus, the Holy One of God, is most clearly seen when He comes in contact with an unclean spirit.
This fact gives us some wonderful insights into our journey toward the heights of holiness. Oftentimes, when one experiences a profound and transforming conversion, it is because they were first living a life of sin. When one who is living in sin encounters the saving grace of God, it is quite noticeable. And that is good.
But there is also another spiritual insight we can take from this. To further the analogy, it is also true that when the color black is put next to something dark blue, or something hot is touched after holding something quite warm, there is less notice taken. So it is with the spiritual life. When we are striving to obtain true holiness of life, and when we are already living the many virtues to which we are called, the next step closer to God might not be nearly as noticeable. Instead, growth in perfection for one who is already striving for perfection will be very subtle. And that is also good.
This is important to understand because sometimes, when a person has gone through a powerful conversion earlier in life, they want to return to the experience they had when they initially converted. But that should not be our goal. Instead, we should continually strive to experience these more subtle changes that take us from a life of holiness to one of even greater holiness. In this case, if you do not sense a powerful contrast of spiritual experiences within you, that may be simply because there are no serious sins you are trying to overcome. Thus, the ideal for every Christian is to eventually experience less contrasting spiritual experiences and more that are gentle and subtle as our Lord continues to gently perfect you in many ways.
Reflect, today, upon your own spiritual journey toward holiness. If you do see serious sin in your life, know that God wants to profoundly free you and draw you through a major conversion. If you do not see serious sin in your life and if you already strive daily to become holy, then rejoice if your spiritual consolations and communications from God are much more subtle and, at times, undetectable. Keep working at perfection and rejoice that you are on the correct path.
Lord of all holiness, please continue to draw me into the life of perfection. Help me to grow in every virtue and to continually be aware of every gift of grace I am given. Please help me, especially, to be attentive to every small and subtle grace and to respond to those graces with a truly open and grateful heart. Jesus, I trust in You!
1. Deuteronomy and the Promise of a Prophet like Moses: The Book of Deuteronomy is Moses’ last will and testament. It begins with the history of the dealings between God and his people and stresses how God has been a faithful Father while Israel has been a rebellious child. It outlines the commandments Israel is to follow and lists blessings for fidelity and curses for infidelity. Moses promises that one day God will raise up from the people a prophet like himself. The Book of Deuteronomy ends by saying that the promise of a prophet like Moses has not yet been fulfilled (Deuteronomy 34:10). This means that conquering and taking possession of the Promised Land did not bring about the salvation of the people of Israel. When Deuteronomy was composed, Israel was still waiting for real liberation. A new and greater exodus was needed and this would be led by a new Moses. As a prophet, Moses worked mighty deeds but, more importantly, spoke with God face to face as a friend (Exodus 33:11). A prophet is one who shows us the face of God and in doing so shows us the path we need to take. The promise of a prophet like Moses is ultimately fulfilled by Jesus who reveals to us the face of God and shows us the path that leads to the Promised Land of heaven.
2. Jesus’ Teaching Authority: The people in the synagogue of Capernaum were astonished at Jesus’ teaching. While the scribes were good at debating detailed opinions about the Law of Moses and quoting older rabbinic teachings, Jesus did something completely new. He taught with his own personal authority as the Prophet like Moses and as the Son of God. In his teaching, Jesus continually referred to the heart and essence of divine law. The first commandment is to love God and the second is to love our neighbor. We are called to love as God loves. This means that our love should be patient, kind, merciful, generous, and sacrificial.
3. Jesus’ Mighty Deeds Reveal Who He Is: In the Gospel of Mark, Jesus reveals who he is and what his destiny is through his actions and words. His mighty deeds reveal that he possesses divine power and authority. He has power over disease, death, demons, and nature. Who can walk on the sea? Who can calm the wind? Who can instantaneously heal the sick and give sight to the blind? Who can silence demons and cast them out? Who can raise the dead? Only God has the power to do these things. When we hear the question in the Gospel: “What is this?,” we are invited to make an act of faith that Jesus is the Son of God sent by the Father to conquer sin and death, to heal and restore us, and to teach and guide us along the path to eternal life.
Conversing with Christ: I sing joyfully to you, Lord Jesus. You are the rock of my salvation. I come into your presence with thanksgiving and joyfully sing psalms to you. I bow down in worship and kneel before you. You created me and shepherd me. Soften my heart to listen to your words today. May your Word find good soil that bears fruit for eternal life.
Resolution: St. Paul wishes that the Corinthians be free of anxieties. He speaks openly of the anxieties of married life and concern for the things of the world. We hear an echo of the voice of Jesus who says to Martha: “Martha, Martha, you are worried about many things. But only one thing is necessary.” Jesus asks Martha to look at Mary, who is listening to the Lord. This is the better part. Today, let us listen at the feet of Jesus so that as we go about our day in the world we are not anxious about the things of this world, but are concerned with the things of the Lord, with love, mercy, charity, peace, and justice.
No comments:
Post a Comment