Sunday, February 4, 2024

Suy Niệm Chúa Nhật thứ 5 Thường Niên Năm B


Suy Niệm
Chúa Nhật thứ 5 Thường Niên Năm B
Bài Tin Mừng hôm chúng ta được nghe chuyện Chúa Giêsu đang ở nhà ông Simon Phêrô, người mẹ vợ vừa được Chúa chữa lành. “Cả thành tập trung trước cửa” khi trời tối người ta mang đầy bệnh nhân đến xin Chúa giúp đỡ và Chúa chữa lành cho họ. Đây là lần đầu tiên Chúa Giêsu đến Capernaum sau khi bắt đầu sứ vụ công khai của Ngài, và mọi người đã lũ lượt kéo đến với Ngài. Sáng ngày hôm sau, Chúa Giêsu dậy trước bình minh và đi một mình để cầu nguyện. Chẳng bao lâu sau, một số môn đệ đã tìm thấy Ngài và nói với Ngài rằng, một lần nữa, cả thị trấn đang tìm kiếm Ngài.
            Sự phấn khích thật tuyệt vời. Rất nhiều người đã ngạc nhiên. Và sự ngạc nhiên của họ đối với Chúa Giêsu không chỉ đơn thuần là một hình thức tò mò. Đó là một sự ngạc nhiên được thúc đẩy bởi đức tin, đó là lý do tại sao Chúa Giêsu có thể thực hiện nhiều phép lạ ở đó. Dân chúng nhanh chóng nhận ra rằng Chúa Giêsu chính là Đấng mà các đấng tiên tri thời xưa đã nói đến. Ngài là Đấng Mêsia, và người ta đã dành trọn sự chú ý cho Ngài.
Đây là một hình ảnh tốt đẹp để chúng ta suy ngẫm. Khi chúng ta nghĩ đến đám đông và lòng khao khát kiên trì của họ là được ở gần Chúa, chúng ta hãy xem xét những ước muốn của chính chúng ta liên quan đến Chúa. Chúng ta có thường xuyên thấy mình khao khát tìm thấy Chúa, ở với Ngài, lắng nghe Ngài và nhận được ân sủng và lòng thương xót của Ngài không? Hay chúng ta có bị cám dỗ coi Chúa Giêsu và việc thực hành đức tin của chúng ta là nhàm chán và không thú vị không? Một trong những tác hại đáng tiếc của công nghệ hiện đại là chúng ta dễ bị mê hoặc và bị hấp dẫn bởi nhiều thứ hời hợt. Có lẽ đó là video ngắn mới nhất trên ứng dụng di động hoặc tập mới nhất của loạt phim truyền hình yêu thích hoặc bài đăng mới của một người bạn hay người chúng ta thích trên mạng xã hội. Ngày nay có rất nhiều điều đang tranh giành thời giờ hay sự chú ý của chúng ta, khiến chúng ta tò mò và thậm chí làm chúng ta ngạc nhiên. Chúa Giêsu có phải là một hiện tượng trong những điều đó trong cuộc đời chúng ta không?
            Trong thế giới hiện đại không ngừng kích thích tâm tư hay cuộc sống của chúng ta, chúng ta cần hiểu sự khác biệt giữa việc ngạc nhiên trước xu hướng khích thích sự ham muốn mới nhất thời sự ngạc nhiên trước ân sủng và hành động thiêng liêng của thiên Chúa. Khi chúng ta đối mặt với quyền năng của Thiên Chúa trong cuộc sống của mình, chúng ta sẽ ngạc nhiên theo cách khiến chúng ta cảm thấy thỏa mãn và thỏa mãn ở mức độ sâu sắc nhất. Đó sẽ là một sự kiện khá ngạc nhiên thiêng liêng, vốn là một hồng ân của Chúa Thánh Thần. Và sự hài lòng mà chúng ta nhận được từ hình thức kinh ngạc này đang biến đổi, sâu sắc và bền vững. Nhưng khi chúng ta chuyển sang những “điều ngạc nhiên” ít cảm giác hơn và phổ biến hơn trong thế giới ngày nay, chúng ta sẽ thấy rằng chúng chỉ tồn tại trong chốc lát, và chúng ta nhanh chóng cảm thấy khô khan và muốn nhiều hơn nữa.
            Hôm nay, hãy suy ngẫm về những người trong Tin Mừng hôm nay, những người đã bị Chúa Giêsu mê hoặc đến nỗi họ không ngừng tìm kiếm Ngài. Hãy xem sự phấn khích, niềm hy vọng và niềm vui đích thực của họ khi khám phá ra Đấng Thiên Sai. Khi nghĩ về họ, hãy cân nhắc xem chúng ta có chia sẻ niềm phấn khởi của họ về Chúa Giêsu hay không. Nếu thiếu sự phấn khích đó, hãy tái cam kết việc tìm kiếm Chúa của chúng ta. Và nơi nào chúng ta thấy sự phấn khích đó hiện diện, hãy vui mừng và tôn vinh Chúa.
Lạy Chúa vinh hiển nhất, tình yêu và lòng thương xót của Chúa thật đáng kinh ngạc. Xin giúp con liên tục nhìn thấy điều này trong cuộc sống và liên tục bị mê hoặc bởi sự hiện diện của Chúa trong cuộc đời của chúng con. Xin cho chúng con luôn chạy đến với Chúa, dành cho Chúa sự quan tâm và tình yêu trọn vẹn của chúng con. Chúa ơi, con tin vào Ngài.
 
Fifth Sunday in Ordinary Time
When it was evening, after sunset, they brought to him all who were ill or possessed by demons. The whole town was gathered at the door. He cured many who were sick with various diseases, and he drove out many demons, not permitting them to speak because they knew him. Mark 1:32–34 
Jesus was in the home of Simon Peter whose mother-in-law He had just cured. “The whole town gathered at the door” when evening came. This was Jesus’ first time being in Capernaum after beginning His public ministry, and already people were flocking to Him in droves. The next morning, Jesus got up before dawn and went away alone to pray. Soon, some of the disciples found Him and told Him that, once again, the whole town was looking for Him.
The excitement was great. So many were amazed. And their amazement at Jesus was not simply a form of curiosity. It was an amazement fueled by faith, which is why Jesus was able to perform so many miracles there. The people quickly realized that Jesus was the One of Whom the prophets of old had spoken. He was the Messiah, and the people gave Him their full attention.
This is a good image for us to ponder. As you think of the crowds and their unwavering desire to be near our Lord, consider your own desires pertaining to God. Do you regularly find yourself consumed with a desire to find our Lord, to be with Him, to listen to Him and to receive His grace and mercy? Or are you tempted to see Jesus and the practice of your faith as boring and uninteresting? One of the unfortunate effects of modern technology is that we easily become fascinated by and intrigued with many superficial things. Perhaps it’s the latest short video on a mobile app, or the latest episode of a favorite television series, or a new post by a friend on social media. There are many things today that compete for our attention, intrigue us and even amaze us. Is Jesus one of those things in your life?
In our modern world of constant stimulation and entertainment, we need to understand the difference between being amazed at the latest pop trend and being amazed by the grace and divine actions of our Lord. When we come face-to-face with the power of God in our lives, we will be amazed in a way that fulfills and satisfies us on the deepest level. It will be a spiritual amazement, which is a gift of the Holy Spirit. And the satisfaction we receive from this form of amazement is transforming, deep and sustaining. But when we turn to lesser and more sensory “amazements” common within our world today, we will find that they last only for a moment, and we are quickly left dry and wanting for more.
Reflect, today, upon the people in today’s Gospel who were so enthralled by Jesus that they continually sought Him out. Consider their excitement, their hope and their genuine joy at their discovery of the Messiah. As you think about them, consider whether you share in their excitement about Jesus. If that excitement is lacking, recommit yourself to seeking out our Lord. And where you see that excitement present, rejoice and give glory to God.
Most glorious Lord, Your love and mercy are truly amazing. Please help me to continually see this in my life and to continually become enthralled by Your presence in my life. May I run to You always, giving You my full attention and love. Jesus, I trust in You.
 
5th Sunday in Ordinary Time Year B
Opening Prayer: Lord God, the path of my life is mysterious. From all eternity, you knew how it would and will unfold. I renew my trust in you today that you will continue to guide me and care for me. Lead me along the right path. Sustain me when I struggle.
 Encountering the Word of God
 1. Job’s Response to Eliphaz about Suffering: The First Reading is part of Job’s response to his friend Eliphaz. Eliphaz tried to explain that sin was the cause of Job’s sufferings, that Job should not claim that he is innocent, and that Job should humble himself and repent (Job 4:1-5:27). Job replies to Eliphaz that his conscience is clear and truly wants to know what sin he has committed (Job 6:24). Job reflects on the drudgery of life and how brief it is (Job 7:1-7). He ends his first response to Eliphaz with a prayer of lament that reveals his deep suffering has begun to warp his view of God’s goodness (Job 7:7-21). Job mistakenly thinks that God only wants to punish wrongdoing and is withholding forgiveness of his sins. The story of Job is a powerful invitation to ponder the mystery of evil and suffering and teaches us that God is not the cause of evil, that God restrains the forces of evil, that God mysteriously permits the innocent and righteous to suffer, and that God directs all things through his providence. Like Job, we are encouraged to be humble before the mystery of suffering. Although God is not the cause of evil or suffering, God sometimes permits us to suffer as a divine discipline for our sins. At other times, God permits us to suffer to test us, to increase our virtue, and to purify our love.
 2. Jesus’ Mission to Alleviate Suffering: The Gospel of Mark narrates a day in the life of Jesus in Capernaum on the Sabbath. After teaching in the synagogue and casting out an unclean spirit, Jesus goes to the house of Simon and Andrew and heals Simon’s mother-in-law. When the Sabbath ended that evening, the people of Capernaum brought their sick to be healed and the possessed to be freed. On Sunday morning, Jesus rose before dawn to pray before continuing his mission of preaching, healing, and driving out demons in Galilee. Unlike the lament of Job about his life, the earthly life of Jesus does not give the impression of drudgery, months of misery, or restlessness during the night. The life of Jesus is one of service, teaching, healing, and mercy. He goes from village to village bringing the healing power of God and the divine mercy. He is establishing the reign of God in Galilee and bringing the reign of the devil to an end. 
 3. Preaching the Gospel: Paul tells the Corinthians that he has been given a mission from God and is obligated to preach the Gospel. For Paul, the Gospel is the power of God (Romans 1:16). The Gospel is proclaimed in words, reveals the righteousness and fidelity of God, is administered through the Sacraments of the Church, and is received as grace. It is the Good News of salvation through faith in Jesus Christ. Healed and empowered by grace, we can live the law of charity to the full.
 Conversing with Christ: Lord Jesus, you give me the supreme example of innocent suffering. You were eager to drink the chalice of suffering and prayed that your Father’s will be accomplished. You were sent to save the world. You are my loving Savior! I humbly ask that you help me to persevere in your love until the end.
 Resolution: What is my attitude towards suffering? Do I know how to lament properly in prayer? Or do I end up blaming God or complaining about my situation? How can I better imitate Jesus when I suffer or when I see others suffer?

No comments:

Post a Comment