Suy Niệm Tin Mừng Thứ Năm Tuần thứ 6 Thường Niên (Mark 8:27-33)

Qua bài Tin Mừng hôm nay, trong câu truyện trên đường đi về miền Xêsarệ Philíphê, Một cách thẳng thắn và ân tình, Chúa đã hỏi các môn đệ của Ngài: " Nhưng còn anh em, anh em bảo thầy là ai?" Ngài đã không hỏi họ một điều gì khác hơn mà cũng cùng một câu hỏi rất đơn giản như trên, có nghĩa không hơn không kém, không có sự thiên vì. Ý của Ngài muốn hỏi họ là để dò xem thử lòng tin của họ. Qua ba năm dài họ đã theo Chúa và dành rất nhiều thời gian với Ngài, họ phải biết Ngài là ai. Không ngần ngại, với sự đảm bảo và chắc chắn. Ông Phêrô đã lập tức trả lời một cách rắn chắc: “Thầy là Đấng Kitô, con Thiên Chúa. "
Còn riêng chúng ta, chúng ta bảo Chúa Giêsu là ai? Chúa Giêsu cũng có quyền đòi hỏi chúng ta phải thú nhận rõ ràng về đức tin của chúng ta bằng lời nói và việc làm của chúng ta trong một thế giới mà sự nhầm lẫn, sự thiếu hiểu biết,nhiều sai lầm, và tội lỗi quá nhiều, dường như xảy ra thường ngày như cơm bữa. Chúng ta đã được liên kết chặt chẽ với Chúa Giêsu trong Phép Rửa Tội và sự liên kết này sẽ được phát triển, lớn lên và mạnh mẽ ngày này qua ngày khác.
Qua bí tích Rửa Tội này, chúng ta thực sự đã được kết hợp mật thiết với Chúa Kitô một cách sâu đập hơn, vì Qua Bí Tích Rửa Tội, chúng ta được nhận lãnh Thánh Thần của Ngài và đã được nâng lên trong thiên chức làm con cái của Thiên Chúa. Đó là một sự hiệp thông sâu sắc hơn nhiều trong cuộc sống so với sự hiệp thông tồn tại giữa hai con người. Sự gần gũi và hiệp thông với Chúa Giêsu Kitô, chúng ta phải có được những niềm vui tràn đầy. Vì chính chúng ta đã được trở thành một phần trong mầu nhiệm nhập thể sống động của Chúa Giêsu Kitô: vì thế chúng ta cùng được chia sẻ tất cả mọi thứ trong nhựng việc mà Chúa Kitô đã làm.
"Lạy Chúa, Chúng con sống, nhưng không phải là chúng con sống, nhưng là Chúa Kitô đang sống trong chúng con” (Rom 10:9-10). Lạy Chúa, Xin Chúa làm cho đức tin của chúng con được trở nên mạnh mẽ hơn và giúp chúng con biết sống trong chiến thắng của thập giá Chúa Kitô bằng cách từ bỏ mọi tội lỗi và hy sinh chấp nhận sống theo thánh ý của Chúa.
Thursday 6th Sunday in Ordinary Time
Jesus was walking with His disciples towards the inhabited districts of Caesarea Philippi. On the way, He put a question to those who were accompanying Him. “Who do people say that I am?” In all simplicity the Apostles tell Him what people have been saying about Him. Some say He is John the Baptist; others say Elijah1, and others again one of the prophets. There were differing opinions about Jesus.
In a frank and affectionate way He then asks His disciples: “But you, who do you say that I am?” He does not ask them for a more or less favorable opinion. He asks them for the firmness of faith. After they have spent so much time with Him, they must know who He is, unhesitatingly, with certainty. Peter immediately replies “You are the Christ.”
Jesus has the right to ask also of us a clear confession of faith with words and deeds, in a world in which confusion, ignorance and error seem to be the normal thing. We are closely united to Jesus by Baptism and this bond grows stronger day by day. In this sacrament a deep, intimate union with Christ was established. In it we received His Spirit and were raised to the dignity of the children of God. It is a communion of life much deeper than could possibly exist between any two human beings. This closeness to Jesus Christ should fill us with joy. We are a living part of the mystical Body of Christ Jesus: we share in everything that Christ does. “Lord, it is no longer I who live, but Christ who lives in me.”
Thursday of the Sixth Week in Ordinary Time
Jesus and his disciples set out for the villages of Caesarea Philippi. Along the way he asked his disciples, “Who do people say that I am?” Mark 8:27
In answer to this question, the disciples informed Jesus that some thought He was “John the Baptist, others Elijah, still others one of the prophets.” But then Jesus asked the disciples who they thought He was. It was Peter who responded by saying, “You are the Christ.”
As we ponder this exchange between Jesus and the disciples, try to hear our Lord ask you the same question. “But who do you say that I am?” Though you most likely will find this easy to answer on an intellectual level, don’t answer it too quickly. Think about it. Deep within your soul, what do you believe about Jesus?
Though Peter’s answer is the correct answer, it’s important to ponder what that actually means. This is especially evident by the fact that as soon as Jesus began to explain His mission as the Christ, Peter could not accept it. Jesus explained to Peter and the other disciples that, as the Christ, he would “suffer greatly and be rejected by the elders, the chief priests, and the scribes, and be killed, and rise after three days.” In other words, Jesus wanted the disciples to understand the essence of His mission. His mission was one in which He would become the sacrificial Lamb of God and die for our sins. But this was too much for the disciples to immediately understand, accept and embrace with gratitude.
Do you understand, accept and embrace this primary mission of Jesus? Do you understand that because of the sins you have personally committed, you need a Savior? Do you understand that the consequences of your sins are death? Eternal death? And do you further understand that it is only by Jesus’ death that all sin and death are destroyed?
Sometimes we can fall into the fallacy of thinking that Jesus is only an inspirational figure Who teaches us how we should live. And though that is true, Jesus is so much more. He is the one and only way to Heaven. Without His death and resurrection, we cannot attain Heaven. He is the one and only Savior. The Lamb Who was slain for our sins. The one and only source of eternal redemption. The exclusive bridge between Heaven and humanity. And though you might understand this intellectually to a certain extent, your faith in this fact must enter deeply into your soul so that you can believe it and embrace His gift of eternal salvation within the deepest core of your being. This takes a radical understanding, acceptance and embrace if we are to truly receive the gift of Jesus’ life.
Reflect, today, upon how you would answer this question from our Lord. “Who do YOU say that I am?” If you are to answer this correctly, then it requires that you continually deepen your understanding, acceptance and full embrace of the saving mission of our Lord. Though this is a lifelong process, we must never stop entering more deeply into this divine mystery and gift so that we will become completely transformed by the life, death and resurrection of He Who is the Christ of God.
Saving Lord, please open my mind and heart to You more deeply this day and every day of my life. May I continually go deeper in my faith and understanding of You and Your divine mission of salvation. As I do, please transform me more and more so that I will be more fully disposed to receive all that You came to bestow upon me. Jesus, I trust in You.
Thursday 6th Sunday in Ordinary Time 2025
Opening Prayer: Lord God, you have directed the course of history and prepared it for the coming of your Son and the establishment of the Church, built on the confession of faith of Peter. Continue to guide and govern all things and especially my life with your loving providence.
Encountering the Word of God
1. Get Behind Me, Satan! At first glance, the words of Jesus to Peter can seem harsh. Peter’s first reaction to Jesus’ prediction – that Jesus is going to Jerusalem and will be killed by the religious authorities – is understandable. Jesus rebukes Peter and reminds him that he, not Peter, is the king and Messiah. Peter is his prime minister. The word, “satan,” means adversary. By calling Peter, “Satan,” Jesus was telling Peter not to put himself in the place of Satan by opposing him. “Next, he told Peter that he was a ‘hinderance’ to him and that he was ‘not on the side of God, but of men.’ In other words, he was saying that Peter had a worldly perspective about the coming kingdom. To be fair, all of the disciples had a worldly view of the Messiah’s reign, as did all of Israel” (Gray, Peter: Keys to Following Jesus, 79).
2. Peter’s Metanoia: The words “get behind” me recall the words that Peter heard at the beginning of Jesus’ ministry. Instead of getting in front of Jesus and blocking him as an adversary, Peter needs to follow behind Jesus as a disciple and servant. When we look at Peter’s preaching after the resurrection of Jesus, we see that he took to heart Jesus’ words and changed: Jesus, Peter proclaimed, had to suffer and die in accordance with the prophets. “Jesus was rough on Peter because he needed Peter to go through a metanoia, a transformation in his thinking about what it meant for Jesus to be the king and Messiah of the kingdom, i.e., to shift from a human, political perspective to God’s perspective” (Gray, Peter: Keys to Following Jesus, 79).
3. Reestablishing the Covenant of Creation: In the First Reading, the story of the flood and its recession is a story of re-creation. Just as God blessed Adam and Eve and commanded them to be fruitful and multiply, so now God blesses Noah and his children and commands them to “be fruitful and multiply, and fill the earth” (Genesis 9:1). Just as God created man and woman in his image and likeness, God reiterates here the dignity of humanity, reminding Noah and his family that “God made man in his own image” (Genesis 9:6). Just as God established the Sabbath rest as the sign of the covenant of creation, God establishes the rainbow as the sign of the renewal of the covenant of creation. Noah was “a kind of new Adam to restart human history with his own family. Noah, of course, built the famous ark in which he, his family, and many animals were preserved. The ark, a kind of floating garden, came to rest after the flood on Mt. Ararat, a kind of New Eden. After the flood was over, God reestablished the covenant of Adam with Noah. Noah offered a sacrifice as a sign of his gratitude to God, and God sent a rainbow as a sign of his love for Noah. Noah and his family were now in a family relationship with God” (Bergsma, New Testament Basics for Catholics, 3-4).
Conversing with Christ: Lord Jesus, you are the King of glory, who will return at the end of time to definitively establish the new heavens and the new earth. I pray that I may accomplish your Father’s holy will and work to extend your Kingdom in the world.
"Lạy Chúa, Chúng con đang sống, nhưng không phải là chúng con sống, nhưng là Chúa Kitô đang sống trong chúng con” (Rom 10:9-10). Xin Chúa hãy làm cho đức tin của chúng con được trở nên mạnh mẽ hơn và giúp chúng con biết sống trong chiến thắng của thập giá Chúa Kitô bằng cách từ bỏ mọi tội lỗi và hy sinh chấp nhận sống theo thánh ý của Chúa. Amen
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, giờ đây chúng con đặt mình trước mặt Chúa, vì Chúa là Thiên Chúa của chúng con, là Đấng Cứu thế và là Đấng Cứu Chuộc của chúng con, Chúa là bạn thân kính của chúng con. Trong thời gian này chúng con cùng nhau, đến với Chúa để cầu xin Chúa giúp chúng con biết chối bỏ mọi sự của thế gian để đầu hàng Chúa. Xin Chúa Giúp chúng con không mong muốn gì hơn là được sống trong tình yêu thương trong Chúa.
Hôm nay, trong câu truyện trên đường đi về miền Xêsarệ Philíphê, Một cách thẳng thắn và ân tình, Chúa đã hỏi các môn đệ của Ngài: " Nhưng Còn các con, các con bảo Thầy là ai?" Ngài đã không hỏi họ một điều gì khác hơn mà cũng cùng một câu hỏi rất đơn giản như trên, có nghĩa không hơn không kém, không có sự thiên vì. Ý của Ngài muốn hỏi họ là để dò xem thử lòng tin của họ. Qua ba năm dài họ đã theo Chúa và dành rất nhiều thời gian với Ngài, họ phải biết Ngài là ai. Không ngần ngại, với sự đảm bảo và chắc chắn. Ông Phêrô đã lập tức trả lời một cách rắn chắc: “Thầy là Đấng Kitô, con Thiên Chúa. "
Khi xuống thế gian và Nhập thể làm người, Chúa Giêsu chính là Thiên Chúa, nhưng Ngài cũng là con người như chúng ta. Theo Sách Giáo lý Công Giáo:” việc Nhập Thể của Con Thiên Chúa không có nghĩa là Chúa Giê-su Ki-tô một phần là Thiên Chúa, một phần là người; cũng không có nghĩa Người là kết quả của một sự pha trộn lẫn lộn giữa hai bản tính thần linh và nhân loại. Người đã thật sự làm người, mà vẫn thật sự là Thiên Chúa. Chúa Giê-su Ki-tô là Thiên Chúa thật và là người thật. Hội Thánh đã phải bảo vệ và làm sáng tỏ chân lý đức tin này suốt những thế kỷ đầu tiên, trước các lạc thuyết đã làm sai lạc chân lý đó. GLCG 464).
Trong câu hỏi nhấn mạnh của Chúa Giêsu," còn các con, các con bảo Thầy là ai? "
Chiều nay trong giờ chầu thánh thể nay Chúa Giêsu đang thách thức mỗi người chúng ta hãy suy ngẫm về sự hiểu biết của chúng ta về Ngài. Và trả lời cho câu hỏi của Ngài: “Còn các con, các con bảo Thầy là ai?”, đối với cá nhân riêng mỗi người chúng ta thì Chúa Giêsu là ai và trong thực tế Ngài là ai. Chúng ta có thể tự hỏi mình, "Điều đó có nghĩa gì đối với Chúng ta khi Chúa Giêsu chính là Thiên Chúa?"
Riêng mỗi người chúng ta, chúng ta bảo Chúa Giêsu là ai? Chúa Giêsu cũng có quyền đòi hỏi chúng ta phải thú nhận rõ ràng về đức tin của chúng ta bằng lời nói và việc làm của chúng ta trong một thế giới mà sự nhầm lẫn, sự thiếu hiểu biết, nhiều sai lầm, và tội lỗi quá nhiều dường như xảy ra thường ngày như cơm bữa. Chúng ta đã được liên kết chặt chẽ với Chúa Giêsu trong Phép Rửa Tội và sự liên kết này sẽ được phát triển, lớn lên và mạnh mẽ ngày này qua ngày khác.
Vì qua bí tích Rửa Tội này, chúng ta thực sự đã được kết hợp mật thiết với Chúa Kitô một cách sâu đập hơn, vì qua Bí Tích Rửa Tội, chúng ta được nhận lãnh Thánh Thần của Ngài và đã được nâng lên trong thiên chức làm con cái của Thiên Chúa. Đó là một sự hiệp thông sâu sắc hơn nhiều trong cuộc sống so với sự hiệp thông tồn tại giữa hai con người. Sự gần gũi và hiệp thông với Chúa Giêsu Kitô, chúng ta phải có được những niềm vui tràn đầy. Vì chính chúng ta đã được trở thành một phần trong mầu nhiệm nhập thể sống động của Chúa Giêsu Kitô: vì thế chúng ta cùng được chia sẻ tất cả mọi thứ trong những việc mà Chúa Kitô đã làm.
Qua bài Tin Mừng hôm nay. Chúng thử hỏi: Tại sao Chúa Giêsu không muốn các môn đệ chia sẻ những gì họ hiểu về ngài với những người khác? Tại sao Chúa Giêsu lại cảnh báo họ không được nói cho ai biết về Ngài? Trước khi các môn đệ sẵn sàng ra đi loan báo và chia sẻ Tin mừng, Chúa Giêsu muốn họ
Như chúng ta thấy, ông Phêrô đã kéo Chúa Giêsu sang một bên và tỏ ý phàn nàn và không đồng ý với Chúa sau khi Chúa Giêsu giải thích cho các ông biết là những điều gì sắp xảy đến cho Ngài. Ông Phêrô có thối lui ý tưởng của mình khi nghĩ đến người mà ông yêu thương nhất phải đón chịu những đau khổ này không?
Có phải ông Phêrô từ chối sứ mệnh của chính mình, và ông còn có ý tưởng khác về việc Đấng Kitô không? Có phải Ông Phê rô muốn có một sự bảo đảm là mình sẽ không có một tương lai phải đón nhận nhưng đau khổ như vậy không?
Trong cuộc sống của chính mình, chúng ta có thể giật mình khi nghe nói đến thập giá Chúa Kitô là một phần trong cuộc sống bình thường của nguòi Kitô giáo. Chúng ta có thể quay lưng trở lại với Thiên Chúa khi nhìn thấy những người mình yêu thương phải chịu đau khổ hoặc khi bản thân chúng ta cũng phải trải qua những sự khốn khó và đau khổ. Theo một nghĩa nào đó, chúng ta có thể đã quở trách Thiên Chúa trong một cơn giận dữ khi mọi thứ không diễn ra theo như cách chúng ta nghĩ. Phản ứng của chúng ta khi phải đối diện với những thử thách và đau khổ trong cuộc sống của chúng ta là chúng ta nên có sự tin tưởng và phó thác vào Thiên Chúa.
Trong thư gửi cho giáo đoàn Roma, Thánh Phao lô có viết” Ta biết rằng: Với những ai yêu mến Thiên Chúa, thì Người đồng công cộng tác biến mọi sự nên lành, tức là những ai đã được Người kêu gọi theo ý định của Người” (Rô-ma 8:28). Chúng ta có thể hình thành tâm hồn và ý chí để đón nhận tất cả những gì Thiên Chúa cho phép qua sự quan phòng của Thiên Chúa. Thánh Phao-lô cũng nói thêm “Anh em Ðừng rập theo đời này, trái lại hãy canh tân lương trí, mà biến hình đổi dạng, làm sao anh em thẩm định được ý Thiên Chúa là gì, thật là tốt lành, thú vị, trọn hảo.” (Rô-ma 12: 2).
Để nhìn cuộc sống của chúng ta như caii nhìn của Chúa Kitô đã nhìn, để mong muốn những gì Chúa muốn cho chúng ta, đòi hỏi chúng ta phải đổi mới tâm hồn của chúng ta. Chúng ta cần phải có những đặc điểm cho phép chúng ta nắm lấy ý muốn của Thiên Chúa và loại bỏ tất cả những sự trở ngại ngăn cản chúng ta đón nhận ân sủng của Thiên Chúa đang hoạt động trong cuộc sống của chúng ta qua lời cầu nguyện và trong các bí tích. Chúng ta càng yêu càng nhiều, càng cam kết sâu sắc, thì chúng ta càng chuẩn bị tốt hơn để Thiên Chúa hoạt động trong tâm hồn, Trong lòng của chúng ta qua những ân điển của Ngài. Như Sách Giáo lý Công Gáo đã nói, “Các bí tích sinh hoa kết quả nơi những ai lãnh nhận chúng với những thiên chức bắt buộc” (1131).