Suy Niệm Chúa Nhật thứ 32 Thường Niên Năm B
Suy Niệm Chúa Nhật thứ 32 Thường Niên Năm B
Khi ca ngợi bà góa nghèo khó, Chúa Giê-su nói về “của cải thặng dư” và “sự nghèo khó”. Sự tương phản này tiếp tục ảnh hưởng đến thế giới và trên đất nước Việt nam của chúng ta. Ở VietNam chắc chúng ta biết, một số quan lớn hay cán bộ nhà nước và các đại gia đã tích lũy được không ít của cải đáng kể, thậm chí là dư thừa trong khi những người khác nhất là những người vùng quê phải sống trong cảnh túng thiếu, nghèo khổ, không nhà không có việc làm..
Qua mùa lụt lũ miền Trung vừa qua, chúng ta đã thấy rõ sự tương phản này. Qua hình ảnh trên Internet, Youtube chúng ta thấy rõ những hình ảnh những anh chị em thiện nguyện đã đến thăm uỷ lạo phát quà cho một số gia đình vùng xa vùng sâu, cũng như những gia đình tạm trú làm ăn tại thành phố. Những gia đình năm mười người sống trong một túp lều rách nát dưới những gầm cầu không điện nước tiện nghi. Trong mùa bão lụt vừa qua chúng ta thấy các hộ dân phải ly cách cách, không có gạo ăn.... tất cả là nhờ vào lòng từ thiện của bà con khắp nơí... .
Nhiều người trong đoàn thiện nguyện đã có sự nhận xét sau: chúng tôi nhận xét về việc những gia đình thiếu thốn mà chúng tôi đã ủy lạo và phát quà có vẻ như họ có hạnh phúc hơn những những người như chúng tôi. Vì chúng tôi tuy có quá nhiều thứ nhưng có những lúc chúng tôi thấy cũng có rất nhiều vấn đề, nhiều việc phức tạp để lo lắng, bất mãn và khó chịu. Trong xã hội của chúng ta, chúng ta có thặng dư của cải nhưng chúng ta lại thiếu hụt hạnh phúc. Có cách nào có thể giúp chúng ta thoát khỏi được cái tình thế tiến thoái lưỡng nan này không?
Thưa quý ông bà anh chị em là có! Như qua Các Tin Mừng, chúng ta thấy Chúa Giê-su đã trình bày một kế hoạch gồm hai bước. Trước tiên, chúng ta hãy nhớ rằng đối với người môn đệ của Chúa thì chắc chắc là không có cái gọi là của cải dư thừa. Tất cả những gì chúng ta có là đều đến từ Chúa và thuộc về Thiên Chúa. Cái chữ "của tôi" không có trong ngữ vựng của chúng ta. Tất cả chúng ta được sinh ra trong thế giới trần trụi, không áo quần và khi chúng ra đi từ bỏ thế gian này thì chúng ta cũng sẽ ra đi theo cùng một cách là hai bàn tay trắng. Chúng ta cần phải luôn nhắc nhở bản thân chúng ta về sự thật đơn giản đó như trong sách Yob, ông Gióp đã nói, "Chúa cho và thì Chúa cũng lấy đi. Hãy Chúc tụng Chúa đi!"
Một khi chúng ta đã thừa nhận quyền tối thượng của Thiên Chúa, chúng ta phải sẵn sàng cho bước thứ hai: Nếu mọi thứ thuộc về Thiên Chúa thì chúng ta đơn giản chỉ là một quản trị viên, người quản lý của Thiên Chúa. Để làm được điều đó, tchúng ta phải suy nghĩ. Không bốc đồng, nhưng chu đáo. Trước khi có thể, chúng ta cần phải cầu nguyện để xin chúa Thánh Thần soi sáng và sau đó, lập một kế hoạch và thực hiện theo thánh ý Thiên Chúa muốn.
Trong các sách Phúc âm, chúng ta thấy rằng không ai nghèo đến mức không có gì để cho. Chúa Giê-su không nói với bà góa rằng: "Bà goá này thật dại dột khi bỏ đồng tiền cuối cùng của mình vào thùng tiền quyên góp trong đền thờ vì bà cần nó hơn là đền thờ. Không! Chúa Giêsu đã khen ngợi bà quá ấy. "Trước sự nghèo khó của bà ấy," Chúa Giêsu nói, "bà ấy đã đóng góp tất cả những gì bà có..."
Chúng ta biết đấy, những người Công giáo chúng ta đã không để ý đến sự kiện Chúa Giê-su kêu gọi mọi môn đệ như chúng ta làm quản lý. Ở Châu Mỹ Latinh, khi những người Mormons và những người theo Tin Lành họ dạy và buộc các tín hữu của họ phải đóng góp tối thiểu phần mười trên số lương của họ và để dành những hoa trái đầu mùa này cho Thiên Chúa.
Và chúng ta có biết gì không? Đóng góp 10 phần trăm hay hoa quả đầu mùa cho Thiên Chúa là đề mang lại phúc lành của Thiên Chúa. Khi một người dâng hoa quả đầu tiên cho Thiên Chúa, thì người đó bắt đầu được thịnh vượng theo những cách không ngờ. Chúng ta có thể đã nhìn thấy nó rất nhiều lần và nhiều lần trong cuộc sống của chúng ta. Không ai có thể qua mặt được Thiên Chúa về sự quảng đại và rộng lượng của chúng ta.
Chắc chắn rằng chúng ta đang sống trong một thế giới của cải dư thừa cùng với sự nghèo khổ, có kẻ đói ăn nhiều khủng khiếp. Chúa Giêsu không đưa ra một giải pháp chính trị mà là một giải pháp sâu xa hơn nhiều. Nhận biết rằng tất cả những gì chúng ta có và đang có đều đến từ Thiên Chúa. Chúng ta là những người quản lý tài sản của Chúa. Vì lý do đó, Chúa Giêsu khen bà góa nghèo. Hãy giống như bà quá nghèo khó trong đền thờ, như Ngài đã nói, bà quá ấy đã đóng góp tất cả những gì bà ấy có.
No comments:
Post a Comment