Suy Niệm Tin Mừng Chúa Nhật Thứ 13 Thường Niên nam B
Lạy Chúa, chúng con đang ráng sức phấn đấu với bản thân không chỉ để tin cậy vào Chúa mà còn tin cậy vào cả những người khác trong cuộc sống của con. Xin Chúa giúp chúng con có đủ can đảm để tin tưởng vào lòng tốt của Chúa và của người khác bằng cách đổi mới sự hiện diện của Chúa trong trái tim chúng con.
Qua bài tin mừng chúng ta thất
ông chủ Hội đường Do thái đã năn nỉ Chúa Giêsu “ “Con gái tôi đang
hấp hối, xin Ngài đến đặt tay trên nó để nó được khỏi và được sống”. ông chủ Hội đường Do thái tên Jairus đã khẩn khoan van xin với Chúa ngay từ đáy lòng sâu
thẳm của ông. Đây là đứa con gái nhỏ của ông và ông sẽ làm bất cứ
điều gì có thể để cứu cô con gái của ông. Ông ta tin rằng Chúa Giêsu có khả năng chữa lành cho
cô, vì vậy ông ta quyết định đến gần Chúa Giêsu và nài xin Chúa với lòng
thành kính và sự tin tưởng vào quyền năng cứu rỗi của
Chúa Giêsu.
Mỗi khi thấy mình gặp những khủng hoảng về tinh thần hay những sự khó khó vật chất, chúng ta sẽ hướng về ai? Chúa Giêsu có phải là người
đầu tiên chúng ta muốn cầu nguỵn và tâm sự hay nài xin trong tình huống sinh tử không? Tại sao chúng ta làm thế hay tại sao chúng ta không chạy đến với Chúa?
Hãy
có Niềm tin và “Đừng sợ hãi; Hãy tin tưởng." Thế giới của chúng ta
ngay cả những người gần gũi nhất với chúng ta sẽ thuyết phục với chúng ta rằng chúng ta đang lãng phí thời gian
để tin vào Chúa Giêsu hoặc thực hành đức tin Công giáo của chúng ta. Họ muốn
chúng tôi dựa vào trí thông minh hay kiến thức của
chúng ta hoặc dựa nguồn
tài chính của chúng ta. Ngoài ra, những kẻ ác có thể cố gắng bằng nhiều cách để gieo vào
lòng chúng ta những nỗi sợ hãi và nghi ngờ. Đây là những cám dỗ, nhưng
Chúa Giêsu là người trung thành và chân thật.
Kinh nghiệm sống nào khẳng định cho chúng ta biết rằng Chúa Giêsu có thể đáng được tin cậy với những mối quan tâm và lo lắng lớn nhất của chúng ta? Chúa Giêsu đã từng trải qua những khốn khổ, cám dỗ trong cuộc sống của Ngài. Chúa biết tất cả những đau khổ, những tuyệt vọng và cả những ý nghĩ của chúng ta trong lòng. Chúa Giêsu muốn chúng ta phải biết trân trọng những khốn khó, cám dỗ trong đời này và thường xuyên để chúng ta có thể nhớ lại mỗi khi thấy mình lo lắng hoặc sợ hãi được dễ dàng lắng đọng hơn trong tay Ngài.
Chúa
Giêsu không phủ nhận hay làm giảm
giá trị của con người chúng ta. Khi “Người cầm tay đứa nhỏ…” Chúa trân trọng tất cả những gì Ngài đã tạo
ra trong nhân loại chúng ta, và Ngài biết những nỗi đau khổ mà ông Jairus và vợ ông đã trải qua. Chúa Giêsu nhẹ nhàng đưa tay ra để chạm
vào con gái của ông Jarius khi ngài làm cô bé được sống lại. Chúa Giêsu
không cần phải nắm lấy tay cô để làm nên điều kỳ diệu, nhưng Chúa thích chạm vào cô hơn vì Chúa yêu thương cô bé. Chúa Giêsu cũng thường chạm vào tâm hồn chúng
ta mỗi ngày qua những người mà Ngài đã đưa vào và đặt họ vào trong
cuộc sống của chúng ta. Sự đụng chạm thân mật của người phối ngẫu, sự đeo bám
thiếu thốn của một đứa trẻ, sự âu yếm từ đứa cháu, hoặc tình cảm của đồng nghiệp đó là những cách Chúa Giêsu đã chạm vào chúng ta mỗi ngày. Đôi khi Ngài cũng “chạm vào lòng chúng
ta” trong lời cầu nguyện thầm lặng của chúng ta.
Lạy Chúa Giêsu,
Đấng chữa lành mọi bệnh tật, chúng con
đến trước mặt Chúa với đức tin và sự trông cậy,
vì biết rằng Chúa luôn tìm kiếm và bam₫n cho chúng con những điều
tốt lành nhất. Xin Chúa hãy mở rộng trái tim của chúng con để đón nhận những lời chúc phúc và đón nhận bất cứ những ơn
chữa lành nào mà Chúa muốn ban cho chúng con. Xin Chúa hãy làm cho tâm hồn con biết cảm xúc sâu sắc hơn để chúng con biết cải hoá luônvà giúp chúng con có thể làm chứng cho Chúa nhiều hơn về những ơn lành mà Chúa đã ban xuống trong
lòng của chúng con. Lạy Chúa, hôm
nay nhờ ân điển của Chúa, chúng con
sẽ giao phó mõi lĩnh vực cần được chữa lành trong cuộc sống của chúng con cho Chúa, để Chúa đụng vào làm xoa díu và biến đổi chúng con nên thánh thiện hơn.
Reflec tion
13th Week in Ordinary Time B
He took the child by the hand and said to her, “Talitha koum,”
which means, “Little girl, I say to you, arise!” The girl, a child of twelve,
arose immediately and walked around. At that they were utterly astounded. He
gave strict orders that no one should know this and said that she should be
given something to eat. Mark 5:41–43
Jairus was the leader of the synagogue in Capernaum. In that position, he would have been pressured to be in opposition to Jesus. But his daughter was ill, and his daughter was more important to him than the opinions of the other religious leaders of the time. So he humbly came to Jesus by himself, fell at Jesus’ feet and pleaded with Him to heal his daughter.
Jairus makes two acts of faith in Jesus. The first was his request that Jesus heal his infirmed daughter. But the second took even more faith. On the journey with Jesus to see his daughter, he received the sorrowful news that his daughter had died. Jesus’ response to this was to turn to Jairus and say, “Do not be afraid; just have faith.” Clearly, Jairus responded to this command of love with faith and trusted that Jesus could even raise his daughter from the dead.
As you ponder the faith of Jairus, consider this interior tension he must have been experiencing. He was tempted by the political and peer pressure of the scribes and Pharisees who opposed Jesus. He was tempted to despair while his daughter’s illness became increasingly worse. And when he heard she had died, he would have been tempted even more to despair when faced with the apparent fact that Jesus was too late. But he didn’t give in to these temptations. He remained in hope and trust.
When Jesus arrived at Jairus’ home, He saw many people who were “weeping and wailing loudly.” When Jesus questioned their acts of despair, He said to them, “The child is not dead but asleep.” But upon hearing this, they ridiculed Him. Clearly, the other people present did not have the hope and the faith that Jairus had. Therefore, it is also helpful to prayerfully meditate upon the contrast of Jairus and the others present.
The story concludes with Jesus raising the girl from the dead. He then told those present to keep this miracle quiet. Jesus did not heal her to gain fame. He did not heal her to prove to the people who were despairing and without faith that they were wrong. Instead, He primarily healed her on account of the faith manifested by the girl’s father.
Finally, Jesus’ divine love shining through His humanity is clearly seen when He says that “she should be given something to eat.” Jesus did not stand there expecting praise from those present. Rather, His loving compassion shone through as He expressed His concern that this little girl must have been hungry. His love led Him to address this minor detail.
Reflect, today, upon how you would have acted were you Jairus. What would you have done in the face of spiritual and moral opposition? Would you have turned to our Lord in trust and confidence? And when all human hope seemed lost, would you have maintained your trust in our Lord? Pray that the faith and hope of Jairus will inspire you, and commit yourself to follow his holy example.
My compassionate Lord, You responded to the faith of this loving father, Jairus, with mercy and compassion. You encouraged Him to trust and were attentive to every detail. Please give me a similar faith so that I will never despair in life but always keep my hope in You. Jesus, I trust in You.
Reflec tion 13th Week in Ordinary Time B 2024
Opening Prayer: Heavenly Father, you have power over
sickness and death. You created me to enjoy eternal life with you. Heal me in
the depths of my soul so that I may love you with all my heart, mind, and
strength. Increase my faith so that I may entrust myself more fully to your
loving care.
Encountering the Word
of God
1. Authority Over
Sickness and Death: Last Sunday, we
heard how Jesus demonstrated his divine authority and power over nature by
calming the storm and the sea (Mark 4:35-41). The next story in Mark’s Gospel
continues the theme of Jesus’ divine authority and shows that he has power over
demons (5:1-20). Today’s Gospel adds two more demonstrations of Jesus’ divine
authority: He has authority over disease (Mark 5:25-34) and over death (Mark
5:21-24; 35-43). The two stories are connected by the number 12: The woman
suffered a hemorrhage for 12 years and the little girl was only 12 when she
died. As well, in both stories, the women are called “daughters.” Both stories
manifest faith in Jesus: Jesus tells the woman that her faith has saved her and
Jesus invites Jairus to put away fear and have faith. Gifts are generously
bestowed in both stories: the woman received the gifts of faith, peace,
healing, and salvation; the girl received the gift of restoration to life. Read
together all four stories – the calming of the sea, the exorcism, curing the
woman, restoring the girl to life – invite us to believe in Jesus’ divinity.
Who is it that can calm the winds and sea? Who is it that can cast out demons?
Who is it that can heal? Who is it that can raise us from the dead? Who is it
that can overcome our fear and instill peace in our hearts? Jesus, the Son of
God, can!
2. Life After Death: The Book of Wisdom contains the clearest teaching in the Old Testament on life after death. Our First Reading is Wisdom’s reflection on the opening chapters of Genesis. God, Wisdom teaches, did not create death. The Lord created being itself and declared that it is good. To some beings, God gave life. And to some living beings, to human beings created in God’s image and likeness, God gave the spiritual powers of intelligence and will. God formed us to be imperishable. The righteous, Wisdom declares, are God’s portion and will enjoy eternal life; the wicked, who belong to the devil, will experience eternal death. If our death, then, was not created by God, where does it come from? Wisdom responds that death entered the world “through the devil’s envy.” “Envy is a sinful sadness over the good fortune of others. The devil was envious of the greatness of God and of the good life given to humanity. Here for the first time in the Bible, the serpent in Genesis is explicitly identified as the devil (Greek diabolos). This brief verse reveals Wisdom’s interpretation of salvation history as the struggle of righteous wisdom seekers to obtain their immortal destiny and to avoid the death spiral of the ungodly” (Giszczak, Wisdom of Solomon, 49).
3. Jesus Became Poor
so that We Might Become Rich: Paul’s Second Letter to the Corinthians contains a
heartfelt appeal for money to help the Christians suffering in Jerusalem.
“Several factors brought about dire poverty in the Jerusalem church – among
them: drought and famine; heavy taxation, imposed both by Rome and by Jewish
authorities; and the constant addition of Jewish converts, some of whom may
have been shunned socially and economically, and thereby impoverished, because
they chose to be baptized” (Stegman,Second Corinthians, 190). Before
asking them to resume their participation in the collection for Jerusalem, Paul
offers the example of how the Macedonians have been generous (2 Corinthians
8:1-7) and the supreme example of Jesus Christ’s “gracious act.” Although he
was rich – enjoying divine life – the Son of God, Jesus Christ, became poor in
assuming our human nature and in offering himself for us on the Cross. By his
poverty, Jesus has attained for us the possibility of becoming rich and sharing
in the divine nature and eternal life through grace. Paul praises the
Corinthians for excelling in faith and knowledge, reminds them of his love for
them, and asks that they excel in giving graciously. Paul wants them to
contribute proportionally. They shouldn’t contribute so much to the poor in
Jerusalem that they impoverish themselves in Corinth. Paul advocates for the
principle of equality and refers to the story of the manna in the desert: “No
matter how much or how little each person gathered, there was sufficient daily
manna for all. But some of the Israelites attempted to hoard this food rather
than trust in their daily allowance. Those who hoarded, however, found that their
extra food rotted (Exodus 16:19-20)” (Stegman, Second Corinthians,
200). By recalling the Exodus story, Paul is teaching the Corinthians and us to
trust in God our Father, to give generously, and to seek the just and equitable
distribution of material goods.
Conversing with
Christ: Lord Jesus, I
thank you for becoming poor so that I might become rich, not with the material
wealth of this passing world, but with the spiritual wealth of heavenly life.
Help me to know and alleviate the sufferings of those around me. May I become
poorer in spirit each day and receive more abundantly the Kingdom of Heaven.
Reflec tion
13th Week in Ordinary Time B
Opening Prayer: Lord,
I struggle to trust not only you but others in my life. Help me to have the
courage to trust in your goodness and that of others by renewing your presence
in my heart.
Encountering Christ:
Jesus First: “Please, come lay your hands on her so that she may get well and live.” Jairus was speaking to Our Lord from the depths of his heart. This was his little daughter and he would do whatever he could to save her. He believed that Jesus was capable of healing her, so he made the decision to approach Jesus and manifest his confidence in Jesus’s power to save. When we find ourselves in crisis, to whom do we turn? Is Jesus the first person we speak with in a life-or-death situation? Why or why not?
Have Faith: “Do
not be afraid; just have faith.” So often, the world–even those closest to
us–will try to tell us we are wasting our time believing in Jesus or practicing
our Catholic faith. They would prefer that we rely on our own intelligence or
our financial resources. In addition, the evil one can try in multiple ways to
sow fear and doubt in our hearts. These are temptations, but Jesus is faithful
and true. What life experiences affirm for us that Jesus can be trusted with
our greatest concerns and worries? When has he “come through”? Jesus wants us
to treasure these memories and revisit them often so we can recall them when we
find ourselves worried or afraid and more easily rest in him.
Hand in Hand: “He
took the child by the hand…” Jesus doesn’t deny or reduce the value of our
humanity. The Lord cherishes all that he created in our humanity, and he knows
the pain Jairus and his wife experienced. Jesus gently reached out to touch
Jarius’s daughter as he brought her back to life. He didn’t have to take her
hand to work the miracle, but he preferred to touch her because he loved her.
Jesus touches us daily through those he puts in our lives. The intimate touch
of a spouse, the needy clinging of a child, the cuddle from a grandchild, or
the affection of a colleague—these are ways that Jesus touches us every day. He
also sometimes “touches us” in silent prayer.
Conversing with Christ: Jesus, healer of all ills, I come before you in
faith and trust, knowing that you look for my greatest good. Open my heart to
receive whatever blessings and healings you desire to give me. Touch me deeply
so that by my ongoing conversion I may bear greater witness to the touch of the
Master’s hand.
Resolution: Lord,
today by your grace I will entrust an area of my life that needs healing to
your transformative touch.
Suy Niệm Tin Mừng Chúa Nhật Thứ 13 Thường
Niên Năm B
Trong bài đọc
thứ nhất, chúng ta được nhặc nhở là Thiên Chúa không vui mừng trong sự
hủy diệt sự sống. Thiên Chúa là tình yêu. Chúa đã tác tạo ra mọi thứ trong
vũ trụ vì lợi ích cho con người chúng ta. Điều này cũng đã được Thánh
Phaolô nói rõ với cộng đoàn Côrintô rất rõ ràng khi ông yêu cầu họ hãy dâng
hiến rộng rãi cho Giáo Hội Giêrusalem, ccojng đoàn đã phản đối việc chấp nhận
người ngoại vì họ đã là kẻ thù, nhưng Thánh Phaolô nói, "Phải, nhưng
chúng ta phải từ tâm và quảng đại với họ." Chúng ta biết sự rộng
lượng của Chúa Giêsu. Ngài làm cho chính mình nghèo khó hơn để làm cho chúng
ta được giàu có hơn qua Cha của Ngài. Một người hoàn toàn biết quảng đại là
cách Chúa Giêsu mời gọi chúng ta phải sống trong Tin Mừng hôm nay.
Một viên chức rất quan trọng, người cai quản giáo đường Do Thái, đến gần Chúa Giêsu để được giúp đỡ khi đứa con gái nhỏ của ông sắp chết. Tình yêu của Chúa Giêsu sẵn sàng với lòng từ bi, quảng đại với tình yêu Chúa đã đi cùng với viên chức đến nhà mình. Chúa Giêsu muốn chắc chắn rằng viên chức này không nghĩ rằng sự chữa lành của con gái ông là điều gì đó huyền diệu, nhưng đúng hơn là tình yêu của Thiên Chúa đến với đến cô bé qua Chúa Giêsu. Ngài đã tiếp diện với cô ấy và với gia đình như một người bạn.
Chúa Giêsu cũng hiếm khi làm phép lạ từ xa; Ngài chữa khỏi mọi người khi họ có mặt để nói đến sự gần gũi giữa Chúa và con người chúng ta. Ngài muốn gần gũi với mọi người, để biết họ và để cho họ biết Ngài, gần với Ngài hơn. Họ mở lòng họ với nhau, và Chúa Giêsu cho thấy chính mình theo cách rất con người và thực tế này như một người bạn luôn rộng lượng trong tình yêu, trong sự từ bi, và lòng quảng đại.
Thật khó để đặt hai chân lý này lại với nhau. Chúa Giêsu là Con Đức Chúa Trời, nhưng Ngài cũng là anh em chúng ta. Một khi chúng ta bắt đầu thấu hiêu được sự bí ẩn này; biết Chúa Giêsu là Con Thiên Chúa, là Đấng đã tạo nên trời và đất, và là người bạn thân nhất của chúng ta; cuộc sống của chúng ta sẽ thay đổi. Chúngta sẽ bắt đầu nhận ra rằng trong thời gian khốn cùng, đau khổ, chúng ta có thể quay về với Chúa Giêsu và Ngài sẽ ở lại trong chúng ta. Chúng ta sẽ được ơn Chúa để đặt niềm tin của chúng ta nơi Ngài và chúng ta cũng có thể biết sẵn sàng tiếp cận với những người khác như một người bạn, biết cởi mở chính mình và chia sẻ những gì chúng ta có với người chung quanh.
REFLECTION Sunday 13th Ordinary Time B
The
first reading reminds us that God does not rejoice in the destruction of the
living. God is love. He created everything in the universe for our good. That
is also made very clear in what Paul says to the church at Corinth when he asks
them to give generously – to the church of Jerusalem, the church that had been
so opposed to accepting the Gentiles. They had been enemies, and Paul says,
"Yes, but you must be generous to them." We know the generosity of
Jesus. He made himself poor to make us rich through his Father. A totally
generous friend is how Jesus is in today's Gospel.
A very important official, the leader of the synagogue, approaches Jesus for help as his little daughter is dying. Jesus' heart goes out to him with compassion, generosity, and love, and he accompanies the official to his house. Jesus wanted to be sure that this official did not think the healing of his daughter was something magical, but rather the love of God reaching out to the little girl through Jesus. He was reaching out to her and to the family as a friend.
Jesus also seldom worked miracles from a distance; he cured people while in their presence to ensure the connection. He wanted to interact with people, to know them and to let them know him. They opened their hearts to each other, and Jesus shows himself in this very human and real way as a friend who reaches out in love, kindness, compassion, and generosity.
It is difficult to put these two truths together. Jesus is the Son of God but he is also our brother and friend. Once we begin to enter into this mystery – knowing Jesus as Son of God, as the one who made the heavens and the earth, and as our closest friend – our lives will change. We will begin to realize that in the moment of need and pain, we can turn to Jesus and he will be there for us. We will be inspired to follow him and in turn we will reach out to others as a friend, opening ourselves and sharing what we have.
Lạy Chúa, chúng con đang ráng sức phấn đấu với bản thân không chỉ để tin cậy vào Chúa mà còn tin cậy vào cả những người khác trong cuộc sống của con. Xin Chúa giúp chúng con có đủ can đảm để tin tưởng vào lòng tốt của Chúa và của người khác bằng cách đổi mới sự hiện diện của Chúa trong trái tim chúng con.
Kinh nghiệm sống nào khẳng định cho chúng ta biết rằng Chúa Giêsu có thể đáng được tin cậy với những mối quan tâm và lo lắng lớn nhất của chúng ta? Chúa Giêsu đã từng trải qua những khốn khổ, cám dỗ trong cuộc sống của Ngài. Chúa biết tất cả những đau khổ, những tuyệt vọng và cả những ý nghĩ của chúng ta trong lòng. Chúa Giêsu muốn chúng ta phải biết trân trọng những khốn khó, cám dỗ trong đời này và thường xuyên để chúng ta có thể nhớ lại mỗi khi thấy mình lo lắng hoặc sợ hãi được dễ dàng lắng đọng hơn trong tay Ngài.
Jairus was the leader of the synagogue in Capernaum. In that position, he would have been pressured to be in opposition to Jesus. But his daughter was ill, and his daughter was more important to him than the opinions of the other religious leaders of the time. So he humbly came to Jesus by himself, fell at Jesus’ feet and pleaded with Him to heal his daughter.
Jairus makes two acts of faith in Jesus. The first was his request that Jesus heal his infirmed daughter. But the second took even more faith. On the journey with Jesus to see his daughter, he received the sorrowful news that his daughter had died. Jesus’ response to this was to turn to Jairus and say, “Do not be afraid; just have faith.” Clearly, Jairus responded to this command of love with faith and trusted that Jesus could even raise his daughter from the dead.
As you ponder the faith of Jairus, consider this interior tension he must have been experiencing. He was tempted by the political and peer pressure of the scribes and Pharisees who opposed Jesus. He was tempted to despair while his daughter’s illness became increasingly worse. And when he heard she had died, he would have been tempted even more to despair when faced with the apparent fact that Jesus was too late. But he didn’t give in to these temptations. He remained in hope and trust.
When Jesus arrived at Jairus’ home, He saw many people who were “weeping and wailing loudly.” When Jesus questioned their acts of despair, He said to them, “The child is not dead but asleep.” But upon hearing this, they ridiculed Him. Clearly, the other people present did not have the hope and the faith that Jairus had. Therefore, it is also helpful to prayerfully meditate upon the contrast of Jairus and the others present.
The story concludes with Jesus raising the girl from the dead. He then told those present to keep this miracle quiet. Jesus did not heal her to gain fame. He did not heal her to prove to the people who were despairing and without faith that they were wrong. Instead, He primarily healed her on account of the faith manifested by the girl’s father.
Finally, Jesus’ divine love shining through His humanity is clearly seen when He says that “she should be given something to eat.” Jesus did not stand there expecting praise from those present. Rather, His loving compassion shone through as He expressed His concern that this little girl must have been hungry. His love led Him to address this minor detail.
Reflect, today, upon how you would have acted were you Jairus. What would you have done in the face of spiritual and moral opposition? Would you have turned to our Lord in trust and confidence? And when all human hope seemed lost, would you have maintained your trust in our Lord? Pray that the faith and hope of Jairus will inspire you, and commit yourself to follow his holy example.
My compassionate Lord, You responded to the faith of this loving father, Jairus, with mercy and compassion. You encouraged Him to trust and were attentive to every detail. Please give me a similar faith so that I will never despair in life but always keep my hope in You. Jesus, I trust in You.
2. Life After Death: The Book of Wisdom contains the clearest teaching in the Old Testament on life after death. Our First Reading is Wisdom’s reflection on the opening chapters of Genesis. God, Wisdom teaches, did not create death. The Lord created being itself and declared that it is good. To some beings, God gave life. And to some living beings, to human beings created in God’s image and likeness, God gave the spiritual powers of intelligence and will. God formed us to be imperishable. The righteous, Wisdom declares, are God’s portion and will enjoy eternal life; the wicked, who belong to the devil, will experience eternal death. If our death, then, was not created by God, where does it come from? Wisdom responds that death entered the world “through the devil’s envy.” “Envy is a sinful sadness over the good fortune of others. The devil was envious of the greatness of God and of the good life given to humanity. Here for the first time in the Bible, the serpent in Genesis is explicitly identified as the devil (Greek diabolos). This brief verse reveals Wisdom’s interpretation of salvation history as the struggle of righteous wisdom seekers to obtain their immortal destiny and to avoid the death spiral of the ungodly” (Giszczak, Wisdom of Solomon, 49).
Jesus First: “Please, come lay your hands on her so that she may get well and live.” Jairus was speaking to Our Lord from the depths of his heart. This was his little daughter and he would do whatever he could to save her. He believed that Jesus was capable of healing her, so he made the decision to approach Jesus and manifest his confidence in Jesus’s power to save. When we find ourselves in crisis, to whom do we turn? Is Jesus the first person we speak with in a life-or-death situation? Why or why not?
Một viên chức rất quan trọng, người cai quản giáo đường Do Thái, đến gần Chúa Giêsu để được giúp đỡ khi đứa con gái nhỏ của ông sắp chết. Tình yêu của Chúa Giêsu sẵn sàng với lòng từ bi, quảng đại với tình yêu Chúa đã đi cùng với viên chức đến nhà mình. Chúa Giêsu muốn chắc chắn rằng viên chức này không nghĩ rằng sự chữa lành của con gái ông là điều gì đó huyền diệu, nhưng đúng hơn là tình yêu của Thiên Chúa đến với đến cô bé qua Chúa Giêsu. Ngài đã tiếp diện với cô ấy và với gia đình như một người bạn.
Chúa Giêsu cũng hiếm khi làm phép lạ từ xa; Ngài chữa khỏi mọi người khi họ có mặt để nói đến sự gần gũi giữa Chúa và con người chúng ta. Ngài muốn gần gũi với mọi người, để biết họ và để cho họ biết Ngài, gần với Ngài hơn. Họ mở lòng họ với nhau, và Chúa Giêsu cho thấy chính mình theo cách rất con người và thực tế này như một người bạn luôn rộng lượng trong tình yêu, trong sự từ bi, và lòng quảng đại.
Thật khó để đặt hai chân lý này lại với nhau. Chúa Giêsu là Con Đức Chúa Trời, nhưng Ngài cũng là anh em chúng ta. Một khi chúng ta bắt đầu thấu hiêu được sự bí ẩn này; biết Chúa Giêsu là Con Thiên Chúa, là Đấng đã tạo nên trời và đất, và là người bạn thân nhất của chúng ta; cuộc sống của chúng ta sẽ thay đổi. Chúngta sẽ bắt đầu nhận ra rằng trong thời gian khốn cùng, đau khổ, chúng ta có thể quay về với Chúa Giêsu và Ngài sẽ ở lại trong chúng ta. Chúng ta sẽ được ơn Chúa để đặt niềm tin của chúng ta nơi Ngài và chúng ta cũng có thể biết sẵn sàng tiếp cận với những người khác như một người bạn, biết cởi mở chính mình và chia sẻ những gì chúng ta có với người chung quanh.
A very important official, the leader of the synagogue, approaches Jesus for help as his little daughter is dying. Jesus' heart goes out to him with compassion, generosity, and love, and he accompanies the official to his house. Jesus wanted to be sure that this official did not think the healing of his daughter was something magical, but rather the love of God reaching out to the little girl through Jesus. He was reaching out to her and to the family as a friend.
Jesus also seldom worked miracles from a distance; he cured people while in their presence to ensure the connection. He wanted to interact with people, to know them and to let them know him. They opened their hearts to each other, and Jesus shows himself in this very human and real way as a friend who reaches out in love, kindness, compassion, and generosity.
It is difficult to put these two truths together. Jesus is the Son of God but he is also our brother and friend. Once we begin to enter into this mystery – knowing Jesus as Son of God, as the one who made the heavens and the earth, and as our closest friend – our lives will change. We will begin to realize that in the moment of need and pain, we can turn to Jesus and he will be there for us. We will be inspired to follow him and in turn we will reach out to others as a friend, opening ourselves and sharing what we have.
No comments:
Post a Comment