Bài Giảng Lễ Tháng Gia Thất
Mấy năm gần đây tôi về VN thăm gia đình. Một buổi tối, anh tôi đưa tôi
đi thăm mẹ vợ của
anh. Trên đường đến nhà họ, chúng tôi
đi qua một nghĩa trang dành cho thai nhi ở ngoại ô thành phố sầm uất. Từ con
đường chính, chúng tôi có thể nhìn thấy hàng dãy những ngôi mộ nhỏ ở đó. Qua
người dân địa phương, chúng tôi được biết có một nhóm người Công Giáo trong thành phố từng chứng kiến nhiều xác thai nhi bị vứt vào thùng rác của các
bệnh viện nên họ đến nhặt và mang về đây chôn cất. Trên đường về nhà, tôi không thể
ngừng suy nghĩ về việc con người đã đối xử với những thai nhi nhỏ bé như thế!.
Trong xã hội của chúng
ta ngày nay, một số người sử dụng cái chữ tự do cá nhân và dùng nhân phẩm của con người để thúc đẩy ý tưởng là mọi người bìng đẳng nên hoàn toàn tự do làm bất cứ điều gì họ cảm thấy như với cơ thể của
họ. Nhưng, nhân phẩm của con người không có nghĩa là mọi người nên có tự do
không giới hạn. Thay vào đó, nó có nghĩa là mỗi con người có một giá trị vĩnh
cửu, vĩnh hằng, chỉ vì chúng tồn tại. Bởi vì điều này, chúng ta nên cần tổ chức gia đình, xã hội để có cuộc sống cá nhân theo cách biết chào đón tất cả mọi người và chia xẻ cho nhau càng nhiều càng có thể để mỗi người đều có sống cuộc
sống của họ. Và tất nhiên, điều đó có nghĩa là có các luật hiệu quả bảo vệ
người yếu, thúc đẩy công lý và giảm thiểu ô nhiễm đạo đức. Ngày nay, chúng ta đang trong mùa Giáng sinh, Giáo hội đang chuyển sự chú ý của chúng ta sang
Chúa Giêsu, Mẹ Maria và Thánh Giuse, gia đình thánh, đây là thời điểm tốt để nhắc nhở bản thân của chúng ta về phẩm giá con người này đến từ đâu và nó ngụ có ngụ ý gì.
Bài đọc thứ Nhất cho chúng ta câu trả lời. Ông Ábraham và bà Sarah được Thiên Chúa chọn là tổ
tiên của người Israel cổ đại, là dân được Chúa chọn. Hành động của Thiên Chúa trong cuộc sống của họ cho
thấy ba sự hiểu biết chính về phẩm giá của con người.
Cái nhìn sâu sắc đầu
tiên là mọi đứa trẻ là một món quà. Ông Ábraham và bà Sarah không có con. Chỉ sau đó, Chúa
mới thực hiện lời hứa của mình để ban cho họ một đứa con trai khi họ rất già.
Điều này cho chúng ta thấy rằng một đứa trẻ là một món quà từ Thiên Chúa. Mỗi con người đều có một linh
hồn bất diệt được tạo ra trong chính hình ảnh của Thiên Chúa. Linh hồn này khác
với linh hồn của thực vật, côn trùng hoặc các động vật khác. Nó khác vì nó là thiêng liêng và vật chất, có khả năng hiểu biết về bản thân, hoạt động đạo đức và là bạn thân thiết với Thiên Chúa. Điều này là hiển nhiên nếu chúng ta chỉ nhìn vào thế
giới xung quanh chúng ta thì: hoạt động của con người rất khác so với hoạt động của các loài động vật khác.
Vì linh hồn con người là thiêng liêng và bản chất
cá nhân, nó không chỉ là sản phẩm
của các quá trình tự nhiên. Thay vào đó, tại thời điểm thụ thai, Thiên Chúa can
thiệp trực tiếp, giao phó một con người mới vào sự chăm sóc của người mẹ và
người cha. Đó là sự kết hợp giữa quá trình sinh sản tự nhiên và một hành động
siêu nhiên của Thiên Chúa. Hơi thở của chính Chúa tượng trưng cho yếu tố siêu
nhiên này của tâm hồn con người. Và vì vậy, theo một cách r=tự nhiên, mọi đứa trẻ thực sự là một món quà của Thiên Chúa, giống như Isaac là
món quà của Chúa ban cho Ábraham và Sarah. Đây cũng là thông điệp tuyệt vời của Giáng sinh:
Chúa Giêsu đã trở thành một đứa bé để cho chúng ta thấy Chúa coi trọng mọi em
bé mà Ngài đã cho đến Trái đất này bao nhiêu.
Cái nhìn sâu sắc quan
trọng thứ hai là, vì mỗi đứa trẻ đều là một món quà của Thiên Chúa và có linh
hồn thiêng liêng, riêng biệt
và vĩnh cửu, nên mỗi con người đều
có phẩm giá như nhau; họ xứng đáng được đối xử như con người chứ không phải như
đồ vật. Đây là lý do tại sao chế độ nô lệ, cái chết êm dịu hay "cái chết
thương xót" là sai, đây là lý do tại sao sinh sản nhân tạo như Thụ tinh
trong ống nghiệm hoặc nhân bản là sai vì những việc làm này đã coi và cư xử con người như thể là một sản phẩm, giống như những thứ chúng ta mua ở các cửa hàng, thay vì sự độc nhất vô nhị. những món quà từ Thiên Chúa với phẩm giá ngang bằng
với cha mẹ. Đây cũng là lý do tại sao không có gì ngạc nhiên khi các chế độ
chính trị chống Công giáo luôn tham gia một cách có hệ thống vào những hoạt
động này. Họ cổ vũ những hành động xấu xa này vì họ quên rằng mọi con người đều
đến từ Thiên Chúa và sẽ về với Thiên Chúa. Chỉ có Chúa Giêsu Kitô mới làm cho
thế giới thấy rõ rằng mọi con người, dù nhỏ bé hay yếu đuối, đều được Thiên
Chúa yêu thương vô hạn và phải được đối xử ngang nhau như vậy.
Cái nhìn sâu sắc quan trọng
thứ ba về phẩm giá con người là điều thú vị nhất. Vì mỗi người trong chúng ta
đều được Chúa trực tiếp tạo ra, với sự hợp tác của cha mẹ, nên mỗi người trong
chúng ta đều có một sứ mệnh riêng phải hoàn thành trên thế giới. Khi Ábram và
Sarai nhận được lời hứa của Thiên Chúa là tổ tiên của Dân được Người tuyển
chọn, Thiên Chúa đã thực sự đổi tên họ thành Ábraham và Sara, như một dấu chỉ
sứ mạng Thiên Chúa giao phó cho họ.
Trong Tin Mừng ngày hôm
nay, chúng ta thấy điều tương tự xảy ra. Simeon và Anna đã dành cả đời để phục
vụ Chúa, và bây giờ họ là những người duy nhất nhận ra Chúa Giêsu, và họ bắt
đầu truyền bá tin tốt lành rằng Đấng Cứu Rỗi đã đến; Đây là nhiệm vụ độc đáo
của họ. Chính Chúa Giêsu, người mẫu cho mỗi người chúng ta, có sứ mệnh là cứu chuộc lại loài người đã xa ngã. Mỗi một người trong chúng ta đều có một nhiệm vụ được Chúa ban
cho; Nó đi kèm với việc được tạo ra. Và Thiên Chúa đã ban cho các tài năng và trí thông minh khác nhau để trang bị cho mỗi chúng ta cho nhiệm vụ của mỗi người chúng ta. Nhiệm vụ này thật là độc đáo. Để chúng ta biết và yêu thương Chúa; Tình bạn của chúng ta với Chúa không
phải là chung chung, mà là cá biệt từng
người, bởi vì Chúa làm cho chúng ta một cách cá nhân riêng bbieejt và độc đáo.
Đức Thánh
Cha Paul VI đã viết trong sự tiến bộ của
mình "Trong kế hoạch của Chúa, mọi người chúng ta được sinh ra để tìm kiếm sự tự hoàn thành, vì mỗi cuộc sống của con
người được Chúa gọi là một nhiệm vụ nào đó" (Populorum Progressio, #15)
cho mỗi chúng ta, điều này Hành trình khám phá bắt đầu trong gia đình. Trong
gia đình, chúng ta dần dần tìm hiểu sự thật về con người chúng ta, Thiên Chúa
là ai, chúng ta được gọi là ai, và cách sử dụng những món quà và tài năng của
chúng ta một cách có trách nhiệm. Đây là lý do tại sao Giáo hội luôn bảo vệ gia
đình, giống như Chúa đã thiết kế nó ngay từ đầu của lịch sử. Thiên Chúa cho
chúng ta phẩm giá của chúng ta như con người, nhưng gia đình dạy chúng ta sống
theo phẩm giá đó.
Vì vậy, hôm nay, khi
chúng ta chiêm ngưỡng Thánh Gia Thất, chúng ta hãy tạ ơn Chúa vì món quà lớn
lao là sự sống con người và phẩm giá vô giá mà Ngài đã ban cho nó. Chúng ta hãy
tạ ơn Người vì thiết kế khôn ngoan và đẹp đẽ của gia đình, trong đó cuộc sống
hình thành và phát triển đến mức trưởng thành. Chúng ta hãy cảm ơn Người vì
tình yêu cá nhân của Người dành cho mỗi người chúng ta và hứa rằng chúng ta sẽ
noi gương tình yêu đó trong cách chúng ta sống đời sống gia đình. Và chúng ta
hãy xin Ngài chỉ cho tất cả chúng ta cách sống cuộc đời mình một cách trọn vẹn
và giúp đỡ càng nhiều người khác càng tốt.
Feast of the Holy Family (B) 2020 Every Child Is a Gift from God:
The last couple of years, I went back to VN to visit my dad
and my family. One evening my brother took me out to visit his in-laws. On the way to their house, we passed through a
cemetery for the unborn outside of the busy city of Saigon. From
the main road we could see rows and rows of little graves there. Through local
people, we learned that one group of people in the city had seen many little
aborted babies were dumped in the trash bins in local hospitals, so they came to pick them up and bring here to bury
them. On the way home, I couldn’t stop thinking
about how little humans were being treated.
In our
society today, some people use the term Human dignity to promote the idea that
everyone should be completely free
to do whatever they feel like
with their body. But, Human dignity doesn't mean that everyone should have unlimited freedom. Rather, it means
that every single human being has an eternal, everlasting value, just because they exist. Because of this, we should organize our families, societies, and
individual lives in a way that welcomes
everyone and gives as many as possible
a chance to live their lives to the fullness. And of
course, that means having effective laws that protect the weak, promote justice, and minimize ethical pollution.
Today, in
the middle of the Christmas season, as the Church turns our attention to Jesus,
Mary, and Joseph, the Holy Family, it is a good time to remind ourselves where this human dignity comes from and what it implies. The First Reading gives us the
answer. Abraham and Sarah were picked
by God to be the ancestors of the ancient Israelites, God's Chosen People.
God's action in their life reveals three
key insights into human dignity.
The first key insight is that every child is a gift. Abraham and
Sarah were childless. Only then
did God fulfill his promise to give them a son when they are very old. This shows
us that a child is a gift from
God. Every human
being has an everlasting soul
created in the very image of God.
This soul is different than the
souls of plants, insects, or other animals. It's different because it is spiritual and personal, capable of
self-knowledge, moral activity, and friendship with God. This
is obvious if we just look at the world
around us: human activity is very different than the activity of other animals.
Since the
human soul is spiritual and personal, it is not just the product of natural processes. Rather, at the moment of conception, God intervenes directly, entrusting a
new human person into the care of the mother and father. It's a combination of the natural process of procreation and a supernatural act of God. God's own breath symbolizes this supernatural element of the human
soul. And so, in a real way, every
child truly is a gift of God, just as Isaac was God's gift to Abraham
and Sarah. This is also the great message of Christmas: Jesus became a baby himself in order to show us just
how much God values every baby
that he sends to earth.
The second
key insight is, since
every single child is a gift of
God and has a spiritual, personal, and everlasting soul, every single human
being has equal dignity; they deserve to be treated like people, not like
things. This is why slavery,
euthanasia or
"mercy-death" is wrong, this is why artificial reproduction like In Vitro Fertilization or cloning is
wrong because it treats human beings as if they were products, like things you buy
at the store, instead of unique gifts from God with the same dignity as the parents. This is also why it is no surprise that anti-Catholic political regimes always
systematically engage in these practices. They promoted these evil acts because they have forgotten that every human being comes from God and is going
to God. Only Jesus Christ has made it clear to the
world that every human being, no
matter how small or weak, is loved infinitely by God and ought to be treated as
such.
The third key insight is about human
dignity is the most exciting
one. Since each one of us has been
created directly by God, with the cooperation of our parents, each one of us
has a unique mission to
accomplish in the world. When Abram
and Sarai received God's promise to be the
ancestors of his Chosen People, God actually changed their names to Abraham and Sarah, as a sign of their God-given mission.
In today's
Gospel, we see the same thing
happening. Simeon and Anna have spent their lives serving God, and now
they are the only ones who recognize
Jesus, and they start spreading the
Good News that the Savior has come; this was their unique mission. Jesus
himself, the model for every one
of us, has the mission of redeeming the fallen human race. Every single one of
us has a God-given mission; it
came with being created. And God
has given different sets of talents and gifts to equip each of us for our mission. This mission is our unique way
of knowing and loving God; our
friendship with him is not generic,
but personal, because God made
us personal and unique.
Saint Pope Paul VI wrote in his Populorum
progressio "In God's plan, every man is born to seek
self-fulfillment, for every human life is called to some task by God" (Populorum
progressio, #15) For every
one of us, this journey of discovery
begins in the family. In the family we gradually learn the truth
about who we are, who God is, who we are called to be, and how to use our gifts
and talents responsibly. This is why the Church is always defending the family, just as God
designed it from the very beginning of history. God gives us our dignity as human beings, but the family teaches us to live in accordance with that dignity.
So today, as
we contemplate the Holy Family,
let's thank the Lord for the great gift of human life and the immeasurable
dignity he has bestowed upon it. Let's thank him for the wise and beautiful design of the family, in
which that life takes shape and
grows to maturity. Let's thank him for his personal love for each one of us and
promise that we will imitate that love
in the way we live out our family lives.
And let's ask him to show us all how to live our lives to the fullness and help as many
others as possible do the same.
Suy Niệm Tin Mừng Dec
31-Ngày thứ 7 Tuần Bát Nhật Giáng Sinh (31/12)
Trong khi chúng ta
đang sống với ngày cuối cùng của một năm, chúng ta cần nên nghe lại Tin Mừng
của John nới về sự hiện diện của Chúa Giêsu. Chúa Giêsu chính là Lời của Thiên
Chúa đã mang ánh sáng vào bóng tối của thế giới chúng ta. Chúng ta đã và đang thấy
những bóng tối trong những ngày chúng ta đang sống đây và chúng ta có thể lo sợ
rằng những bóng tối này sẽ càng ngày càng lan rộng lớn to hơn trước. Nhưng Lời
Chúa là "một ánh sáng tỏa sáng trong bóng tối, một ánh sáng mà bóng tối
không thể chế ngự được".
Bài đọc thứ Nhất hôm
nay Thánh Gioan nhắc nhở người Do Thái và chúng ta "những người phản
Chúa Kitô đã xuất hiện." Đây chính là tất cả các hành động của sự tham
lam, lạm quyền, tham nhũng, ghen tương và tất cả những hành động của sự bất công
và bóc lột người khác.
Những hành động này
không những chỉ là mối đe dọa cho xã hội, nhưng chúng còn luôn ở bên chúng ta
và đang làm “ô nhiễm” cuộc sống tâm linh mỗi người chúng ta. Nhưng, nhờ qua
phép rửa mà chúng ta đã được kết hợp với Chúa Kitô, qua Chúa Kitô, chúng ta đã
được ưu đãi bằng ân sủng trong Chúa Thánh Thần. Qua Phép Rửa, chúng ta cũng
như Thánh Gioan Tẩy Giả đã được mời gọi để làm chứng nhân cho Sự Sáng và đem
niềm hy vọng và lòng tự tin đến với những người đang sống trong bóng tối và sự
sợ hãi. Cũng giống như Thánh Gioan đã nói với chúng ta là: tình yêu thật sự sẽ
xua tan tất cả những sự sợ hãi của chúng ta.
Lạy Chúa Cha Toàn
năng, xin giúp chúng con được chia sẻ hoàn toàn cuộc sống của của chúng con
trong Chúa Giêsu, Chúa của chúng con, vì nhờ Ngài, đã đem ơn cứu độ của Ngài
đến cho chúng con.
Reflection Dec 31,
2106 SG
As we come to the end
of another year, we need to hear John's message about Jesus the Word bringing
light into the darkness of our world. We have seen much darkness in recent days
and we fear that there may be even greater darkness ahead. But the Word is “a
light that shines in the dark, a light that darkness cannot overpower”. As the
first reading reminds us “several antichrists have already appeared.” These are
all the agents of greed and corruption, agents of injustice and exploitation.
These are not just
faraway threats. They have always been with us and each one of us is tainted
with them. But, through our baptism and our incorporation into Christ, we have
been endowed with the grace and truth that come to us through Him. We are called,
like John the Baptist, to be witnesses of light bringing hope and confidence
among those who live in fear and darkness. As John tells us elsewhere, true
love casts out all our fear. Father, help us to share fully in the life of
Jesus our Lord, for through Him, comes the salvation that all are searching
for.
Light Dispels Darkness
Seventh Day in the Octave of
Christmas, December 31
What came to be through him was
life, and this life was the light of the human race; the light shines in the
darkness, and the darkness has not overcome it. John 1:3–5
What a great image for meditation: “…the light shines in the
darkness, and the darkness has not overcome it.” This line completes the unique
approach taken by John’s Gospel to introduce Jesus, the Eternal “Word” Who
existed from the beginning and through Whom all things came to be.
Though there is much to meditate on in the first five lines of
John’s Gospel, let’s consider that ending line about light and darkness. Within
the material world, there is much we can learn about our Divine Lord from the
physical phenomenon of light and darkness. If we briefly consider light and
darkness from the perspective of physics, we know that the two are not two
opposing forces fighting with each other. Rather, darkness is simply the
absence of light. Where there is no light, there is darkness. Similarly, heat
and cold are the same way. Cold is nothing other than the absence of heat.
Introduce heat and the cold disappears.
These basic laws of the physical world also teach us about the
spiritual world. Darkness, or evil, is not some powerful force fighting against
God; rather, it’s the absence of God. Satan and his demons do not try to impose
a dark power of evil on us; rather, they seek to extinguish the presence of God
in our lives by getting us to reject God through our choices, thus leaving us
in spiritual darkness.
This is a very significant spiritual truth to understand, because
where there is spiritual Light, the Light of God’s grace, the darkness of evil
is dispelled. This is clearly seen in the line “and the darkness has not
overcome it.” Overcoming the evil one is as easy as inviting the Light of
Christ into our lives and not allowing fear or sin to turn us from the Light.
Reflect, today, upon the very real spiritual battle that takes
place each and every day within your soul. But reflect upon it in the truth of
this Gospel passage. The battle is easily won. Invite Christ the Light, and His
Divine Presence will quickly and easily replace any darkness within.
Lord, Jesus, Y ou are the Light Who dispels all
darkness. You are the Eternal Word Who answers every question in life. I
invite You into my life this day so that Your Divine Presence may fill me,
consume me and lead me down the path toward eternal joys. Jesus, I trust in
You.
Reflection Dec 31,
2021
Opening Prayer: On
this last day of the calendar year, help me, Lord, to drink deeply from your
word. I am blessed to be closing this year with you at my side.
Encountering Christ:
1. In the Beginning:
How beautiful that Mother Church provides these first words of John’s Gospel,
so timeless and deep, to help us reflect on the awesome nature of God as we
close out another calendar year. In the beginning–before any of our days were numbered,
before human beings existed before God separated light from darkness (Genesis
1: 3-4)–Our Lord is. In our world, time passes, we grow old, and everything is
in flux, so we draw consolation from the truth that God never changes. He loved
us just as much before the world was created as he does today, and will for all
eternity. How blessed we are, mere creatures, to be so beloved by the Creator
of all!
2. Divine Filiation:
Lest we settle for being mere creatures, John reminds us that we have “been
given the power to become children of God.” We are required only to accept him,
to believe in his name, and to be born “not by natural generation nor by human
choice nor by a man’s decision but of God.” Our divine filiation merits us
unique spiritual gifts and graces from the moment of our baptism to our final
breath. For our part, we honor our God with love and obedience, desiring with
our whole heart this most intimate relationship. Our inheritance as children of
God is nothing less than Heaven, tastes of which we can savor right here and
now.
3. John—the Greatest:
John the Baptist was called by Jesus the greatest man born of a woman (Matthew
11:11), as the bridge between the Old and New Testaments, the person entrusted
with preparing the way for the coming of the Messiah, and the prophet who was
honored to proclaim Jesus “Lamb of God” at his baptism. John’s mission was
lofty, of eternal significance. To be appointed by God to such a position in
salvation history would be daunting. Yet, in the economy of salvation, each of
us has an important and unrepeatable role to play. We probably don’t dress in
hair shirts or eat locusts, but we are nevertheless called to witness to our
faith in uncomfortable ways. As this year winds down, let’s reflect on the
witness we have given and look ahead, begging God to make his will known in the
new year.
Conversing with
Christ: Lord, I am overwhelmed by your love and concern for me. I feel very
little when I think of the grand scheme of things. I am grateful to be your
creature but even more incredulous that you call me son/daughter. Please bless
me so that I can follow your will and one day join you in Heaven.
Resolution: Lord,
today by your grace I will pray a prayer of self-offering in anticipation of
the new year.
Suy Niệm Tin Mừng Ngày
thứ Sáu trong Tuần Bát Nhạt Giáng Sinh (31/12)
Ba trăm sáu mươi sáu
ngày hay 365 trong một năm, Chúa Giêsu đã luôn hiến dâng chính mình Ngài cho
chúng ta trong Bí Tích Thánh Thể. Lời đã hóa thành nhục thể và Ngài đã tự mình
hiến dâng chính mình lên Thiên Chúa Cha để làm của Lễ Hy Sinh trong sự yêu thương.
Ngài đã sẵn sàng hiến dâng chính Ngài cho chúng ta nếu như chúng ta muốn Ngài.
Đối với chúng ta, là những người con riêng của Ngài, Ngài đã đến.
Trong ngày cuối cùng
của một năm, chúng ta hãy quét dọn tẩy rửa tâm hồn và lấy đi tất cả những rác
rới trong linh hồn đã thải ra trong cả một năm. Chúng ta hãy hoàn tất những
việc làm dang dở của chúng ta. Chúng ta hãy ăn năn và xưng ra tất cả những tội lỗi
của chúng ta để làm hoà với Thiên Chúa. Và chúng ta cũng hãy tha thứ và hòa
giải với tất cả những ai đã phạm lỗi và phản nghịch lại chúng ta. Chúng ta hãy
đáp lại những lời mọi gọi của Thiên Chúa. Chúng ta không nên đợi cho đến năm
tới để xin nhận những ân sủng của năm nay.
Chúng ta không nên để
những hành trang (tham vọng, tội lỗi) trong những năm vừa qua làm khó khăn hơn
cho chúng ta để đáp ứng những thử thách của những năm kế tiếp. Khi Chúa Giêsu
chịu chết trên Thập Giá, Ngài nói: "Mọi sự đã hoàn tất." Chúa Giêsu
đã vinh danh Chúa Cha bằng cách hoàn thành các công việc mà Chúa Cha đã trao
phó cho Ngài làm. Thánh Phaolô cũng đã cầu nguyện: "Nhưng mạng sống tôi,
tôi kể như không đáng nói tới, miễn sao tôi hoàn tất vận nghiệp của tôi, và
công việc phục vụ tôi đã lĩnh nơi Chúa Giêsu, đoan chứng giảng Tin Mừng về ân
sủng của Thiên Chúa.” (Act 20:24).
Chúa hoàn tất những gì
Ngài đã bắt đầu cho chúng ta. Chúng ta hãy để Ngài kết thúc năm nay với sự bình
an của Ngài đang ngự trị trong trái tim của chúng ta.
"Lạy Thiên Chúa
Toàn Năng, là Cha của sự sáng, Ngôi Lời vĩnh cửu của Chúa đã nhảy xuống từ Trời
trong sự im lặng của màn đêm. Xin Chúa hãy mở rộng tâm hồn và trái tim của
chúng con, để chúng con có thể nhận ra được cuộc sống của Ngài và mở mắt của chúng
con cho thấy rõi sự sáng chói của bình minh, để cuộc sống của chúng con được
tràn đầy vinh quang và hòa bình của Chúa. "
REFLECTION
Three hundred and
sixty-six days this year, Jesus offered himself to us in the Eucharist. The
Word became flesh and he made himself lovingly available in case we wanted him.
To us, who are "His own, He came."
On this last day of
the year, let us take out all the garbage of all the years. Let us finish any
unfinished business. Let us repent and confess all our sins. Let us forgive all
who have sinned against us. Let us be reconciled with those who have something
against us. Let us answer every calling from God. Let us not wait till next
year to accept the graces of this year.
We don't want the
baggage of past years to make it more difficult for us to meet the challenges
of next year. When Jesus died, He said: "It is finished." Jesus gave
glory to the Father by finishing the work the Father gave him to do. Paul prayed:
"I put no value on my life if only I can finish my race and complete the
service to which I have been assigned by the Lord Jesus." The Lord
finishes what He starts. Let Him finish up the year today with His peace
reigning in our hearts.
December 31st.
Opening Prayer: Holy
Spirit, open my eyes to recognize the light that Jesus brings with his
incarnation. Prepare my heart to contemplate the central mystery of my faith
with greater love and gratitude today.
Encountering Christ:
1. The Greatest
Mystery: St. John started his Gospel account by drawing us into the meaning of
the mystery of the Incarnation. Let us pause and contemplate with awe and
adoration. Who is this Jesus, this baby who was just born in Bethlehem? He is
the light that existed from the beginning, the Word God spoke as he said, “Let
there be light” (Genesis 1:3). He is the coeternal life that gives life to
everything that exists. He is the fullness of glory, and does not depend on any
creature. And after sin came into the world, his eternal love and mercy did not
want humanity to dwell in darkness. In the greatest act of love ever told, he
took on human nature and “made his dwelling among us” (John 1:14). He came to
give us the gift of being God’s sons and daughters, the gift of grace. He came
to reveal the Father. What an amazing mystery of love.
2. The Gift of a
Father: The Gospel passage mentions that God gave those who accepted Jesus as
the light “the power to become children of God” (John 1:12). Jesus came to
reveal that God wants us to be his adopted sons and daughters, born not only
from natural generation, but by God’s choice. We receive this gift at our
baptism, and we strengthen it through the sacraments and a life of prayer. How
many times do we walk through life as orphans, allowing the lies of the enemy
to make us believe that we are alone, that there is no one to guide us, that
everything is up to us? As we contemplate the love of God in the incarnation,
let us stop and remember God’s presence as a Father and turn to him with the
confidence of the children of God, as Jesus taught us.
3. Accepting the Gift:
As he was describing the gift of the Word of God made man out of love for us,
St. John the Evangelist also mentioned that “the world did not know him” and
“his own people did not accept him” (John 1:11). We know that God created us
free, and we are free to accept his gift or to reject it. There are many times
in our lives when we reject the gift Jesus has come to give us, and we opt to
put other things before God. We believe in those moments that happiness will
come from material things: money, power, fame, worldly pleasures, or comfort.
We doubt that we can trust God with our happiness, and we try to secure it
ourselves. Can we decide today to accept the gift of peace that surpassses all
understanding which Jesus came to bring us through his incarnation this
Christmas?
Conversing with
Christ: Lord Jesus, thank you for revealing the Father to us. Thank you for the
gift of grace and peace you brought through your incarnation. Thank you for
becoming a man like us to show us the way. I want to accept your gifts in my
life.
Resolution: Lord,
today by your grace I want to strengthen my spiritual life by making a good
examination of conscience and preparing myself to go to confession during this
Christmas season.
Suy Niệm Tin Mừng Ngày 30/12 Tuần
Bát Nhật Giáng Sinh
Chúng ta có hy vọng gì? Niềm hy vọng
với Thiên Chúa trong trái tim của chúng ta là sự ham muốn Nước Trời và sự sống
đời đời là hạnh phúc của chúng ta. Niềm htrong bài Tin Mừng hôm nay, Bà là nổi
tiếng về lòng đạo đức, bà là một người phụ nữ có niềm hy vọng to lớn là đặt kỳ
vọng tất cả vào Thiên Chúa và Ngài sẽ thực hiện tất cả những lời hứa của Ngài.
Với ơn Thánh Thần, bà đã sống hàng ngày trong đền thánh Chúa, bà cầu nguyện
ngày đêm và nói tiên tri cho những người khác biết về lời hứa của Thiên Chúa là
Ngài sẽ đem đến cho nhân loại một đấng cứu chuộc. Bà là một mô hình của sự tin
kính cho tất cả chúng ta, khi chúng ta lớn lên và thăng tiến theo độ tuổi.
Tuổi tác và sự thất vọng trong cuộc
sống có thể làm cho chúng ta dễ dàng hoài nghi và thất vọng nếu như chúng ta
không có niềm hy vọng của chúng ta được đặt đúng chỗ và có niềm tin, hy vọng
một cách đúng đắn. Niềm Hy vọng của bà Anna trong Thiên Chúa và những lời hứa
của Ngài lớn lên với tuổi già của bà! Bà không bao giờ nản chí và ngừng thờ
phượng Thiên Chúa trong đức tin và sự cầu nguyện trong niềm hy vọng. Hy vọng và
niềm tin vào những lời hứa của Thiên Chúa thúc đẩy sự nhiệt tình, sự bất khuất
của bà và sự nhiệt tình trong lời cầu nguyện và phục vụ dân Chúa. Làm thế nào
để chúng ta có thể được sống và trưởng thành trong niềm hy vọng? Bằng cách đặt
niềm tin của chúng ta vào những lời hứa của Chúa Giêsu Kitô và không nhờ vào
sức riêng của mình, nhưng dựa trên những ân sủng và sự giúp đỡ của Chúa Thánh
Thần. Chúng ta có đặt hy vọng và sự nhiệt tình của chúng ta nơi Thiên Chúa khi
chúng ta lớn lên và trưởng thành theo tuổi tác của của ta?
"Lạy Chúa Giêsu, Xin đừng để
chúng con bao giờ ngừng hy vọng nơi Chúa và ngừng tin tưởng vào những lời hứa
của Chúa. Xin đốt lên ngọn lửa tình yêu và làm hâm nóng nhiệt huyết của chúng
con cho Nước Chúa và gia tăng tình yêu của Chúng con dành cho việc cầu nguyện,
để chúng con có thể không bao giờ ngừng chúc tụng, khen ngợi và thờ phượng
Chúa.
Meditation:"All who were looking for the redemption of Jerusalem?"
What do you hope for? The hope which
God places in our heart is the desire for the kingdom of heaven and eternal
life as our happiness. Hope grows with prayer and perseverance. Anna was
pre-eminently a woman of great hope and expectation that God would fulfill all
his promises. Filled with the Holy Spirit, she was found daily in the house of
the Lord, attending to the Lord in prayer and speaking prophetically to others
about the Lord's promise to send a redeemer. She is a model of godliness to all
believers as we advance in age.
Advancing age and the
disappointments of life can easily make us cynical and hopeless if we do not
have our hope placed rightly. Anna's hope in God and his promises grew with
age! She never ceased to worship God in faith and to pray with hope. Her hope and
faith in God's promises fueled her indomitable zeal and fervor in prayer and
service of God's people.
How do we grow in hope? By placing
our trust in the promises of Jesus Christ and relying not on our own strength,
but on the grace and help of the Holy Spirit. Does your hope and fervor for God
grow with age?
"Lord Jesus, may I never cease
to hope in you and to trust in your promises. Inflame my zeal for your kingdom
and increase my love for prayer that I may never cease to give you praise and
worship".
A people who have walked in
darkness, have seen a great light. Anna, like Simeon, was also part of that
people shrouded in darkness; but her faith in the faithfulness of God, prepared
Anna for her encounter with her salvation in the person of the child Jesus.
Disciplined by prayer and vigil, on seeing Jesus she immediately began to give
thanks to God, who was faithful to his covenant and sent the messiah to those
“looking for the redemption of Jerusalem.”
Anna was at peace on seeing the
child Jesus, on seeing her “Christmas.” How peaceful are we after experiencing
our “Christmas” yet again? Christmas is about the birth of a child, so we live
and walk in hope, hopeful of the future. Christmas is about the birth of a
child who is at once eternal and new, divine and human. Christmas is about the
quest for truth and for goodness; the quest to quiet one's inner fears; the
quest to find the secret for living authentic human lives. Look to the Christ
child, growing strong, increasing in wisdom, and the grace of God was upon him.
This child holds the answers to your deepest desires and needs.
Christmas is a season for one’s
personal hopes to be reborn and re-energized as we commemorate again and
afresh, the coming of the Messiah, Jesus the Christ.
“Let the heavens be glad and the
earth rejoice.”
A Unique and Sacred Calling
Sixth Day in the Octave of
Christmas, December 30
There was a prophetess,
Anna…She never left the temple, but worshiped night and day with fasting and
prayer. And coming forward at that very time, she gave thanks to God and
spoke about the child to all who were awaiting the redemption of
Jerusalem. Luke 2:36–38
We all have a unique and sacred calling given to us from God. Each
one of us is called to fulfill that calling with generosity and wholehearted
commitment. As the famous prayer of Saint John Henry Newman puts it:
God has created me to do Him
some definite service. He has committed some work to me which He has not
committed to another. I have my mission. I may never know it in this life, but
I shall be told it in the next. I am a link in a chain, a bond of connection
between persons…
Anna, the prophetess, was given a very unique, one-of-a-kind
mission. When she was young, she was married for seven years. Then after losing
her husband, she remained a widow until she was eighty-four. During those
decades of her life, the Scripture reveals that “She never left the temple, but
worshiped night and day with fasting and prayer.” What an incredible calling
from God!
Anna’s unique calling was to be a prophetess. She fulfilled this
calling by allowing her whole life to be a symbol of the Christian vocation.
Her life was spent in prayer, fasting and, most especially, in anticipation.
God called her to wait, year after year, decade after decade, for the one and
definitive moment of her life: her encounter with the Christ Child in the
Temple.
Anna’s prophetic life tells us that we each must live our lives in
such a way that our ultimate goal is to continually prepare for the moment when
we meet our divine Lord in the Temple of Heaven. Unlike Anna, most are not
called to literal fasting and prayer every day all day within the church
buildings. But like Anna, we must all foster an interior life of ongoing prayer
and penance, and we must direct all of our actions in life to the praise and
glory of God and the salvation of our souls. Though the way this universal
vocation is lived out will be unique to each and every person, Anna’s life is
nonetheless a symbolic prophecy of every vocation.
Reflect, today, upon how well you imitate this holy woman in your
own life. Do you foster an interior life of prayer and penance and daily seek
to devote yourself to the glory of God and the salvation of your soul? Evaluate
your life this day in light of the wonderful prophetic life of Anna that we are
given to ponder.
Lord, I thank You for the powerful witness of the prophetess Anna.
May her lifelong devotion to You, a life of continual prayer and sacrifice, be
a model and inspiration for me and for all who follow You. I pray that You
daily reveal to me the unique way in which I am called to live out my vocation
to total dedication to You. Jesus, I trust in You.
Sixth Day in the Octave of
Christmas, December 30
Opening Prayer: Lord as the calendar year winds down, I continue to try
to live in the Christmas spirit. Open my heart to your words today so that I
draw the graces you have planned for me from our time together.
Encountering Christ:
1. Preserving
Prayer: Anna spent years as a
widow and, although we’re not given a specific time frame, we can assume she
spent years and years in the temple, “praying and fasting.” What an interesting
juxtaposition Anna’s perseverance is to our own culture’s current expectation
of instant gratification. She teaches us an important lesson about persevering
in prayer. How many of us would willingly wait patiently for fifty or sixty
years for an answer to our prayer and fasting? God always answers our prayers
in his time. “Let perseverance be perfect, so that you may be perfect and
complete, lacking in nothing” (James 1:4).
2. The Act of
Praying: Anna teaches us a
second lesson by the way she chose to spend her time as a widow. Although women
had fewer options in her day than we do now, Anna could have sought to remarry,
or she could have given up and lived a life of vice, but she stayed close to
the Lord, never leaving the temple. And she occupied herself with prayer and
fasting—for years. Most of us are not called to pray and fast with such
singular focus, but we are called to dedicate ourselves to putting Christ first
in our lives. “A commitment to disciplined structures of regularity in our
spiritual practices–set times for prayer, daily Mass if possible, the reading
of Scripture, the recitation of the Rosary–is an essential need. The choice to
maintain disciplined habits of prayer in the pursuit of God is a necessary
condition for a serious relationship with God” (Contemplative Enigmas, p. 225.)
3. Galilee’s
Hidden Treasure: Angels
heralded him, shepherds visited him, magi traveled great distances to bring him
gifts, Simeon and Anna proclaimed his kingship. Then this highly acclaimed
child slipped into obscurity for the next thirty years, invisible to everyone
except his holy mother and father. Yet, he grew in wisdom and strength living
out these ordinary days according to the Father’s will. He sanctified family
life, work, socializing—everything he did. Our lives are, for the most part,
very ordinary, but because Our Lord sanctified “the ordinary” we know that our
own holiness is possible. “Understand this well: there is something holy,
something divine hidden in the most ordinary situations, and it is up to each
one of you to discover it” (Josemaria Escriva).
Conversing with
Christ: Lord it can be
difficult to believe that the things I do every day–living my very ordinary
life–is all you ask of me. Sometimes I feel like I need to do grand things to
gain your attention or to convince you to answer my prayers. Of course, I can do
nothing without you, and I know that you always hear me. Grant me the grace to
live the little details of life well, knowing that is your will for me.
Resolution: Lord, today by your grace I will pay close
attention to the details of my day and look for a way to please you in
everything.
December 30, 2021
Opening Prayer: Lord as the calendar
year winds down, I continue to try to live in the Christmas spirit. Open my
heart to your words today so that I draw the graces you have planned for me
from our time together.
Encountering Christ:
1. Preserving Prayer: Anna spent
years as a widow and, although we’re not given a specific time frame, we can
assume she spent years and years in the temple, “praying and fasting.” What an
interesting juxtaposition Anna’s perseverance is to our own culture’s current
expectation of instant gratification. She teaches us an important lesson about
persevering in prayer. How many of us would willingly wait patiently for fifty
or sixty years for an answer to our prayer and fasting? God always answers our
prayers in his time. “Let perseverance be perfect, so that you may be perfect
and complete, lacking in nothing” (James 1:4).
2. The Act of Praying: Anna teaches
us a second lesson by the way she chose to spend her time as a widow. Although
women had fewer options in her day than we do now, Anna could have sought to
remarry, or she could have given up and lived a life of vice, but she stayed
close to the Lord, never leaving the temple. And she occupied herself with
prayer and fasting—for years. Most of us are not called to pray and fast with
such singular focus, but we are called to dedicate ourselves to putting Christ
first in our lives. “A commitment to disciplined structures of regularity in
our spiritual practices–set times for prayer, daily Mass if possible, the
reading of Scripture, the recitation of the Rosary–is an essential need. The
choice to maintain disciplined habits of prayer in the pursuit of God is a
necessary condition for a serious relationship with God” (Contemplative
Enigmas, p. 225.)
3. Galilee’s Hidden Treasure: Angels
heralded him, shepherds visited him, magi traveled great distances to bring him
gifts, Simeon and Anna proclaimed his kingship. Then this highly acclaimed
child slipped into obscurity for the next thirty years, invisible to everyone
except his holy mother and father. Yet, he grew in wisdom and strength living
out these ordinary days according to the Father’s will. He sanctified family
life, work, socializing—everything he did. Our lives are, for the most part,
very ordinary, but because Our Lord sanctified “the ordinary” we know that our
own holiness is possible. “Understand this well: there is something holy,
something divine hidden in the most ordinary situations, and it is up to each
one of you to discover it” (Josemaria Escriva).
Conversing with Christ: Lord it can
be difficult to believe that the things I do every day–living my very ordinary
life–is all you ask of me. Sometimes I feel like I need to do grand things to
gain your attention or to convince you to answer my prayers. Of course, I can
do nothing without you, and I know that you always hear me. Grant me the grace
to live the little details of life well, knowing that is your will for me.
Resolution: Lord, today by your
grace I will pay close attention to the details of my day and look for a way to
please you in everything.
December 30, Sixth Day in the Octave
of Christmas
Opening Prayer: Lord, I believe in
your presence. I believe I can encounter you during this time of prayer. I
believe in your promises. Increase my faith.
Encountering Christ:
1. What the Lord Had Promised:
Simeon, like other Israelites, lived with the hope of the fulfillment of God’s
promises to his people. He was “awaiting the consolation of Israel” (Luke
2:25), the Messiah that would come and save humanity from sin and death.
Scripture is full of God’s promises. “I will be with you always” (Matthew
28:20). “I have loved you with an everlasting love” (Jeremiah 31:3). “I will
come back” (John 14:3). “You will have a treasure in heaven” (Luke 18:22). “You
will inherit the Earth” (Matthew 5:5). “Where I am you will also be” (John
14:3). What has God promised you? Which promises most speak to you during this
Christmas season?
2. Faith through Waiting: In this
passage, we see the moment when Simeon encountered Jesus, when he saw the
promise that he had awaited fulfilled. But how many days and nights had he
shown up at the temple, waiting with no sign. When we read stories too quickly
we can forget the struggle that occurred before the happy ending. We might be
in a time of expectation, in a waiting period, tempted to darkness and doubt.
In these moments, we battle against hopelessness, against the lies that suggest
we’ve been abandoned or deceived. This is the perfect opportunity to exercise
our faith, to stand strong in the certain knowledge that the Lord is always
faithful, and that his timing is perfect.
3. My Eyes Have Seen Your Salvation:
There was nothing out of the ordinary that morning in Jerusalem when a young
father and mother brought their newborn to be presented in the Temple. Every
family did so. But the Gospel tells us that Simeon was able to recognize Jesus
as the Messiah, the light for the nations.What a life of prayer and silence
Simeon must have had! In order to see God’s promises fulfilled in our lives we
need special eyes of faith. We need to be in touch with the Holy Spirit. We
need to notice his subtle movements in our heart. Praying every day enables us
to notice God’s hand at work in our day. Our Lord is constantly showering
graces upon us, and prayer helps us be ever more attentive to his endless
blessings in our life.
Conversing with Christ: Holy Spirit,
I want to hear you. I want the disposition of my heart to be such that I notice
your presence in my life every day. Help me to appreciate your faithfulness
throughout my day, and if I must wait for an answered prayer, help me to wait
with confidence.
Resolution: Lord, today by your
grace I will reflect on all those times you have shown your presence in my life
and I will thank you for your fidelity. I will renew my hope in your promises.
Dember 30- Suy Niệm bài
đọc Ngày thứ 6 trong mùa Bát Nhật Giáng Sinh.
Linh hồn có ba kẻ thù: xác thịt, thế
gian và Satan. Theo Thánh Gioan trong bài đọc thứ nhất xác định là xác thịt
là thân thể thiêng liêng, khi chúng ta bị chi phối bởi những sự ham muốn
trần thế như: khao khát dục vọng, chúng ta trở thành nô lệ cho tình dục, cho
sự ăn uống, rượu chè, ma túy và thậm chí còn cả bạo lực. Thế giới có rất
nhiều thứ để cám dỗ và dẫn dụ chúng ta như tiền của, quyền lực, uy tín,
vinh dự, và lời khen ngợi ... Những điều này sẽ đem lại cho chúng ta một
cuộc sống hạnh phúc giả tạo dựa trên những lời dụ dỗ này. Sự nhận dạng của
chúng ta sẽ được xuất phát từ những gì nơi chúng ta có và không phải là do
bản tính con cái của Thiên Chúa nữa.
Thánh Gioan khuyên bảo chúng ta
không nên yêu thương cái thế giới vật chất mau qua hay hư mất bởi vì. “thế
gian đang qua đi và đam mê của nó; còn kẻ làm theo ý Thiên Chúa thì lưu tồn vạn
đại.” 1 Jn 2:17. Cái chết thì không thể tránh khỏi, tất cả chúng ta sẽ ra đi
rời bỏ thế giới này một cách trần truồng. Vì vậy, chúng ta phải có sự phân
biệt đúng đắn về những gì là thiện hay là ác vì chúng ta rất dễ dàng rơi
vào sự lừa dối của quỷ dữ Satan. Vì Satan luôn luôn cố gắng đưa đẩy chúng
ta đến với những thú vui xác thịt và cám dỗ chúng ta với những sự hấp
dẫn của trần thế. Và khi chúng ta bị lún sâu trong sự cám dỗ của chúng,
chúng sẽ lấy đi niềm hy vọng nơi chúng ta và đưa dẫn chúng ta đến những nỗi
buồn rầu và tuyệt vọng.
Khi cuộc sống không còn có ý nghĩa,
con người rất dễ tìm đến sự tự huỷ diệt thân xác chính mình. Để
chống lại sự cám dỗ của ma quỷ, chúng ta phải mặc áo giáp của Thiên Chúa;
sự thật sẽ là cái dây đai của chúng ta, là sự an toàn của áo giáp, sự háo
hức để truyền bá phúc âm như là giày dép, và chiếc mũ bảo hiểm của chúng ta
là sự cứu rỗi của Thiên Chúa và Lời của Chúa là thanh gươm sắc của chúng ta.
Tại sao chúng ta lại phải cần đến
những vũ khí này? Bởi vì một năm mới đang đến. Chúng ta sẽ kết thúc một năm
với pháo hoa và sự đam mê. Để rồi, khi tất cả những điều vui và hoan lạc
đã kết thúc, chúng ta phải trở lại với thực tế, với những công việc hàng
ngày, những món nợ cần phải trả, những khoàn chi cho gia đình... Chúng
ta sẽ cần phải có những món vũ khí tinh thần đó để chiến đấu với kẻ thù
của linh hồn chúng ta.
Reflection on Dember 30 1st
Reading
The soul has three enemies – the
flesh, the world and Satan. St. John, in the first reading defines flesh as the
sensual body, when we are governed by unrestrained desires, passions or sensual
appetites, we become slaves to sex, food, drinks, drugs and even violence. The
world has a lot to offer us like money, prestige, honor, adulation, etc. It
presents to us a life of happiness based on these seductions. Our identity then
comes from what we possess and not anymore from being children of God. St. John
tells us not to love this passing world or anything in it because they are all
coming to an end. "But the one who does the will of God remains
forever." Death is inevitable, we will all depart from this world naked.
So we must have proper discernment of what is good and evil for us or we can
easily fall into the deception of Satan who is also called the "angel of
light," the father of deceit. He always tries to lead us to love fleshly
pleasures and succumb to the allurements of the world. And when we are swallowed
up by these, he takes away hope and leads us to sadness and despair. When life
has no meaning, suicide becomes a possibility. To be able to resist we must put
on God's armor – truth as our belt, integrity for a breastplate, the eagerness
to spread the gospel as our footwear, our helmet is the salvation of God and
the Word of God is our sword. Why do we need these weapons? Because a new year
is coming. We will end the year with fireworks and revelry. Then when all the
fun is over, we must go back to reality – work, studies, bills to pay, a family
to support, etc. We will need spiritual weapons to fight the enemies of the
soul.