Luke 11:29-32
Chúng ta thử nghĩ có bao giờ chúng ta đã không tuân theo luật và bảng huớng dẫn đi đường trên xa lộ không? Chắc chắn chúng ta sẽ gây những tai nạn chết người nếu chúng không tuân hành nghiêm chỉnh những bảng huớng dẫn trên xa lộ và tuân theo luật giao thông. Qua bai Phúc âm hôm nay, những người luật sĩ và thượng tế đòi hỏi Chúa Giêsu phải đưa ra cho họ những dấu lạ. Chúa Giêsu đã thẳng thắn cảnh báo nghiêm trọng cho bọn người này để ngăn ngừa thảm họa tinh thần. Vì thế, hôm nay Chúa Giêsu đã cho cho dân Do Thái biết dấu hiệu Của Người là chính bản thân mình giống như là dấu chỉ của Jonah
Jonah cho phép mình được ném xuống biển trong cơn bão tố đang hoàng hành trên biển cả và để cứu sống những người trên thuyền, do đó, Chúa Giêsu hôm nay tự cho phép mình được ném xuống biển để làm dịu những cơn bão tố của tội lỗi thế giới đe dọa cuộc sống của chúng ta. Giống như Giô-na đã dành ba ngày trong bụng cá voi, Chúa Giêsu cũng đã nằm trong mồ ba ngày ( Mt 12:40). Cái dấu hiệu mà Chúa Giêsu cho bọn thượng tế và luật sỉ và mọi thế hệ đó là dấu hiệu của cái chết và phục sinh của Người. Cái chết của Chúa Giêsu, là do Ngài tự do chấp nhận, đó là dấu hiệu của tình yêu lạ thường và cao quý của Thiên Chúa đối với chúng ta: Chúa Giêsu đã ban chính cuộc sống của mình để cứu rỗi tất cả chúng ta. Sống lại từ cõi chết là dấu hiệu của quyền năng thiêng liêng của mình. Đấy là một dấu hiệu có tác động mạnh mẽ nhất và chứa bao thấy có trên thế gian này.
Chúng ta đã bắt đầu đi vào Mùa Chay, Hãy nhìn vào khuôn mặt đau khổ của Chúa Giêsu Kitô, trong tuần Thương khó của Ngài sắp đến, và thử hỏi chúng ta có còm dám nghĩ đến việc yêu Ngài cầu bổ sung bằng chứng của tình yêu của Ngài cho chúng ta xem nữa không?
"Đức Kitô là Ðấng chẳng hề biết tội là gì, thì Thiên Chúa đã biến Người thành hiện thân của tội lỗi vì chúng ta, để làm cho chúng ta nên công chính trong Người."(2Cor 5:21). Thậm chí nhiều hơn: " Ðến như chính Con Một của Ngài, Thiên Chúa cũng chẳng tha, Ngài đã trao nộp chính con mình vì hết thảy tội lỗi chúng ta. Một khi đã ban Người Con đó, lẽ nào Thiên Chúa lại chẳng rộng ban tất cả cho chúng ta? (Rm 8:32). Qua lời thánh Phao Lô Tông đồ ở trên, Chúng ta có còn đòi hỏi thêm nhiều dấu hiệu nữa chăng?