Suy Niệm Tin Mừng Thứ 7
Tuần thứ 7 Phục Sinh Qua
Tin Mừng hôm nay, chúng ta Thánh Phêrô dường như đã thấy chính mình đang bị rơi vào trong một tình huống khó xử mà chúng ta không thể
chứng minh được một sự
kiện mà chúng ta tin là có thật và đúng. Sau
khi quay lưng lại với Chúa Giêsu, ông đã nhận thấy rằng mình đã có được một cơ hội khác,
có lẽ ông đã nghĩ Chúa đã có sự nghi ngờ về lòng trung thành, và sự thành
thực của ông. Nhưng Chúa Giêsu tin
tưởng hoàn toàn vào thánh Phêrô và Ngài đã yêu cầu ông
tiếp tục sứ mệnh quan trọng mà Đức Giêsu đã uỷ thác Giáo Hội của Chúa cho Thánh
Phêrô, là hãy chăm sóc đàn chiên
của Ngài. Với sự tin
tưởng nơi thánh Phêrô, Chúa Giesu đã bất chấp tất cả những sự thiếu xót, những thất bại trong quá khứ của ông Phêrô
kể cả cái tội phản bội và chối Ngài ba lần. Chúa Giêsu luôn sẵn sàng ban cho chúng ta một cơ hội thứ hai,
nếu chúng ta biết nhìn nhận những tội lỗi và những yếu kém và thiếu xót của
chúng ta. Chúng ta hãy nhìn thẳng
vào trái tim của chúng ta và hãy thử cảm nhận tình yêu của Chúa Giêsu đã được thể hiện trong cuộc sống của chúng ta như thế nào. Chúng ta hãy thử cảm nhận mỗi buổi sáng khi Chúa cho mặt trời mọc lên cho
chúng ta và mỗi cái cầu vồng Ngài cho chúng ta thấy được sau cơn mưa… Hãy chiến đấu và hãy ráng giữ lấy những cảm nhận đó trong tâm khảm của
chúng ta. Hãy Ở lại với Chúa Giêsu và theo Ngài.
REFLECTION
Have we ever been in an awkward situation where we couldn't prove a point we believe is real or right? Perhaps it can be some experience we would like to share with our friends so that can to learn from it, or some theory we failed to explain in class. But we know we are right, even if we realize that we'll lose our credibility to others.
Peter seems to find himself in a similar situation. After turning his back on Jesus, he finds himself being given another chance. Perhaps there may be doubts regarding his loyalty and faithfulness. But Jesus believes in Peter and he asks him to continue this important mission. Jesus entrusts Peter with his church, with looking after his flock in spite of his past failings and transgressions.
Jesus is always willing to give us a second chance. Let us look into our hearts and feel how his love is shown in our lives. Feel each morning as he makes the sun rise for us and each rainbow, he shows us after the rain. Hold on to it. Fight for it. Stay with Jesus and follow him.
It is this disciple who testifies to these things and has written them, and we know that his testimony is true. There are also many other things that Jesus did, but if these were to be described individually, I do not think the whole world would contain the books that would be written. John 21:24–25
As we conclude our Easter season, we are given the conclusion of the Gospel of Saint John to ponder. Recall that John’s Gospel has been a central focus throughout the Easter Season. Therefore, if you have been prayerfully reading the Gospel for Mass each day for the past several weeks, then you have truly immersed yourself in this holy Gospel.
The Gospel of Saint John is much different from the other three Synoptic Gospels. John’s language is mystical and symbolic. John presents the seven miracles as the seven “signs” that reveal Jesus’ divinity. Jesus is identified as I AM, the Son of the Father, the Vine, the Bread of Life, the Light of the World, the Eternal Word, and more. John points to the Crucifixion as Jesus’ hour of glory in which He takes up His throne of the Cross for the salvation of the world. And John’s teaching on the Eucharist is truly profound.
John states that the reason he wrote his Gospel was so “that you may come to believe that Jesus is the Messiah, the Son of God, and that through this belief you may have life in his name” (John 20:31). John clearly loved our Lord and understood Him, not only by personal experiences while Jesus was alive on earth but also through a profound level of prayer in his later years. And this depth of understanding and mystical knowledge is communicated in such a way that the reader is easily drawn into John’s prayerful understanding.
As John concludes His testimony about Jesus, he states something worth pondering. He states that Jesus did so many things that were not recorded by him or others, that if they were all written down, the whole world would not contain the books that would be written. First of all, everything that was written down could be the source of prayerful study for a lifetime. John’s Gospel alone could never be exhausted of its meaning. But then consider this final line of John’s Gospel and try to take it as a literal statement for a moment. If that statement were literally true, that the whole world could not contain the books that would record all that Jesus did, then this fact should leave us with a holy awe. In fact, the reason this must be true is because what Jesus did within each and every mind and heart He touched is truly indescribable. Volumes upon volumes could not thoroughly describe it. His divine action of saving souls, rescuing people from sin and death, and pointing them to eternal life is more than our feeble minds can fully comprehend.
Reflect, today, upon the holy Gospel of Saint John. As we do conclude this Easter Season and our reading of John’s Gospel, allow yourself to sit in awe of the infinite activity of our divine Lord in the lives of those who have turned to Him. Consider every movement of grace in their lives that has been accomplished with such care and love by our Lord. Reflect upon the fact that for eternity you will be contemplating the Eternal Word made Flesh, the Messiah, the Great I AM, the Son of the Father and every other name given to Him Who is our God and King. Saint John loved our Lord and understood Him deeply because he spent his life prayerfully pondering all that Jesus did. Continue to commit yourself to this holy pondering so that you will be drawn more deeply into this contemplation with holy awe.
Jesus, Messiah, You are truly beyond comprehension in Your beauty, glory and holiness. You are God from God and Light from Light. You are the Great I AM, and all the books in the world could not properly describe the depth of Your greatness. Fill my mind and heart with the gift of deep spiritual insight so that I, like Saint John the Evangelist, will be continually drawn into a holy awe of You. Jesus, I trust in You.
Opening Prayer: Lord, thank you for Peter. He teaches us so much about how you work with human nature. Help me to be open and honest in my prayer today.
How Would You Be Known?: John described himself as the one “whom Jesus loved.” To our ears, it sounds like John was making a bold proclamation, calling attention to himself as the Lord’s favorite. Yet, each of us could say the same about ourselves. We are all individually, personally loved by Jesus.We are all free to place our heads on Jesus’ chest, metaphorically. If we understood the depth of the love Jesus has for us, we would not hesitate to describe ourselves as “the one whom Jesus loves.”
Encountering Christ:
What about Him: “Peter turned and saw the disciple” and he compared himself to John. He asked Jesus, “Lord, what about him?” Why are we always concerned about what the other person receives, and whether or not we receive what we think we deserve from God? Peter and John were friends, and their friendship was built on their relationship with Christ. Peter took his eyes off Jesus and looked at John, “the disciple whom Jesus loved” (John 20:2). Peter might not have been jealous of John’s relationship with Christ, but he wanted to know what John’s path of discipleship would be. Sometimes a person becomes so familiar to us, we think we know who they are, and we judge them. Peter “saw” the disciple, and he thought he knew him. As Mother Mary Francis, PCC, says in But I Have Called You Friends, friendship begins with respect, which comes from the Latin roots “to look again” (14), but often we fail to truly see them for who they are. “The trouble is that we think we know people, and we really don’t know them at all. So we must look again and again and then again and gradually we shall get to know these people…we shall never completely understand another person. This is part of the wonder of Christ” (15-16).
Thứ Bẩy sau tuần thứ 7 Phục Sinh
Trong bài đọc thứ nhất, chúng ta được nghe việc Thánh Phaolô đến Rome trong xích sắt và gông cùm. Trong thời gian ở đó, Thánh Phaolô đã tìm cách để gặp gỡ những người La Mã gốc Do Thái để giải thích trường hợp của mình với họ. Ngay cả trong hoàn cảnh khó khăn, Phaolô đã nắm lấy cơ hội để rao giảng Tin Mừng của Chúa Giêsu Kitô cho người Do Thái ở đó. Trong đoạn kết của Tin mừng theo Thánh Gioan hôm nay cho chúng ta thấy ông Phêrô nóng lòng muốn biết số phận của người mộn đệ Chúa yêu, Nhưng Chúa Giêsu nói với Phêrô là đừng quan tâm việc đó, vì việc đó chẳng có liên quan gì tới Phêrô cả, Việc của Phêrô là “hãy theo Chúa”. Phêrô và Phaolô cà hai đều là những Tông đồ cao cả của Chúa Kitô, Nhưng hãy coi sự khác biệt giữa hai người:
- Phaolô gặp Chúa Kitô trên đường đến Damascus để bắt đạo. Ông đã hứa hoàn toàn theo Chúa Kitô. Tất cả cuộc sống của ông đã mong muốn và dành cho việc rao giảng về Chúa Giêsu kitô và sự cứu rỗi của Ngài.
- Mặt khác, còn Phêrô lúc nào cũng lúng túng và loạng choạng trong những ngày theo làm môn đệ của Chúa. Có những lúc chúng ta nghĩ rằng Phêrô làm được việc, nói đúng ý Chúa thì ngay lúc ấy ông lại nói sai hoặc làm điều làm mất lòng Chúa. Tuy nhiên, theo thời gian, nhờ ân sủng Chúa ban, Phêrô đã lớn lên và trưởng thành trong đức tin và trở thành vị lãnh đạo thực sự của Giáo Hội ban đầu theo như ý của Chúa.
Là môn đệ của Chúa Kitô, chúng ta sẽ không bao giờ và không thế nào có thể giống nhau hoàn toàn,.Mỗi người chúng ta đều có cái độc đáo riệng, có mỗi cá tính và sự suỹ nghĩ riêng, khác nhau. Vì thế Đức Kitô mời gọi chúng ta theo Chúa vì cái bản chất riêng, hay năng khiếu riêng của mỗi người. .Như vậy, chúng ta không có sự so sánh giữa mình với những người khác hoặc các sứ vụ và thiên chức của họ. Chúa Giêsu mời gọi chúng ta theo Ngài, theo kế hoạch riêng mà Ngài dành cho chúng ta. Chúng ta phải dành nhiều thời giờ cầu nguyện để xin ơn Chúa thánh thần soi sáng để biết thánh ý Chúa cho cuộc sống của chúng ta hơn là chúng ta phải quá bận tâm để so sánh hay phân bì về những gì người khác đang làm hoặc không làm cho Chúa
Just before the beginning of today's Gospel, Jesus says to Peter, "Follow me." Peter starts walking behind Jesus. His mind should be focused on "follow me," on discipleship, but it's wandering. Jesus had just confirmed Peter's appointment as chief shepherd of his flock and had hinted Peter would die a martyr. So as he's walking behind Jesus, Peter looks back at John and asks Jesus, "What about John? What's going to happen to him?" Jesus is a bit short-tempered with Peter, "That's none of your business, Peter, your business is to follow me."
Peter has fallen into a very common human failing: not looking at oneself to find worth and value, but looking to another person as a point of comparison against which to measure one's own worth. It didn't matter that Peter and John were to die different types of death. That one was to die a violent death and the other was to live a long life and come to his end in peace, did not make the two apostles rivals in honor or prestige nor did it make the one greater or less than the other. If each of them followed the path Jesus assigned to him, both would be his servants, his disciples.
This is the source of our glory: not being greater than other men or women, but being in the service of the Lord in whatever capacity he has allotted to each of us. Let's ask ourselves today: Do we find our glory in the service of Christ, or do we insist that our worth can be determined only by how we measure up against the success of others in Christ's service
No comments:
Post a Comment