Bài giảng Chúa Nhật thứ 19 Thường Niên Năm C (2016)
Bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu nói với chúng ta rằng “Các con cũng phải chuẩn bị tâm hồn và sẵ sàng, vì tới giờ các con không ngờ, Con Người sẽ đến.” Qua Tin Mừng Chúa Giêsu cũng nói: “Cũng giống như những người đầy tớ đang đợi chủ trở về.” Trong mệnh lệnh này, chúng ta tìm thấy những đức tính cao đẹp của đức tin và lòng kiên nhẫn. (Lc 12,40).
30 năm trước, tôi trốn thoát khỏi chế độ cộng sản với một nhóm ở một làng chài Bình Tuy và đến Manila, Philippines trên một chiếc thuyền đánh cá bằng gỗ dài 30 feet. Sau 8 ngày lang thang trên biển Thái Bình Dương, chúng tôi đến bến cảng Manila, Philippines. Sau tất cả các thủ tục cần thiết từ Cao ủy Liên Hợp quốc về người tị nạn, chúng tôi nghĩ rằng chúng tôi sẽ được đưa đến trại tị nạn. Nhưng tiếc thay, Trại tỵ nạn Manila lúc đó còn sơ khai nên không có chỗ chứa người tỵ nan nên không đủ chỗ trong trại nên chúng tôi phải sống trên thuyền của mình trong khu căn cứ Cảnh sát biển cho tới khi trại có chỗ trống cho chúng tôi. Và ngày nào chúng tôi cũng là sẽ được hứa sẽ được chuyển đến trại vào ngày mai. Mỗi ngày chúng tôi đều hỏi người lính gác là khi nào chúng tôi sẽ được chuyển đến trại. Anh ấy sẽ nói: ngày mai hoặc sớm.
Theo cách tương tự, chúng ta đang chờ đợi ngày mà chúng ta sẽ chia sẻ sự hiểu biết đầy đủ về Thiên Chúa Cha trên trời của chúng ta. Chúng ta chờ đợi ngày mà qua Chúa Giêsu sẽ đến và làm "Đấng Trung Gian" cho Chúng ta với Thiên Chúa (1 Ti-mô-thê 2: 5), chúng ta sẽ đối diện với vinh quang của Thiên Chúa Cha. Trong khi chờ đợi, chúng ta phải kiên trì với đức tin sống động của mình, tin tưởng vào sự sự sống đời đời với Thiên Chúa trong tương lai và những lời hứa của Ngài đãtruyền lại cho chúng ta bằng những Lời Chúa được viết trong Kinh Thánh.
Cùng với tất cả anh chị em của chúng ta trong Chúa Kitô trong Giáo hội Công giáo Thánh thiện, chúng ta phải kiên trì nâng đỡ lẫn nhau "trong khi chúng ta ngóng chờ đợi niềm hy vọng phúc lộc và cuộc hiển linh vinh quang của Thiên Chúa.” (Tít 2:13).
Trong Bài Đọc I, chúng ta đã nghe nói đến đức tin và lòng kiên nhẫn của dân Chúa trong những ngày họ bị giam cầm tại Ai Cập. Trong sự bí mật, dân của Ngài đã dâng của lễ hiến tế và sống theo Luật Chúa. Đức tin và sự kiên trì của họ, qua những ơn phúc và sự nguy hiểm, với hy vọng họ được chia sẻ trong vinh quang của các thánh. Cuối cùng, Thiên Chúa đã giải cứu con cái của Ngài và tiêu diệt kẻ thù của họ như Ngài đã hứa qua các nhà tiên tri trước đây.
Trong Bài Đọc Hai, chúng ta nghe nói về đức tin và sự kiên nhẫn của tổ phụ Áp-ra-ham, vợ ông là bà Sa-ra, ông Y-sác và ông Gia-cốp. (Heb 11: 8-9) Xem lại đức tin của ông Áp-ra-ham, ông đã vâng lời Thiên Chúa và rời bỏ quê hương của mình mà tìm đến Đất Hứa. Ông Áp-ra-ham đã tỏa sáng trong đức tin và sự kiên nhẫn. Ông tin rằng dù hiếm muộn nhưng vợ ông vẫn sẽ được thụ thai cho dù là đã quá tuổi sinh con. Ông tin rằng mặc dù ông đã ở tuổi già, nhưng ông sẽ có con cháu đầy đàn, nhiều như sao trên trời và vô số như cát bên bờ biển. Khi Chúa đòi hỏi hỏi phải hy tế chính con trai duy nhất của mình là Y-sác ông không từ hỏi hay hỏi một câu(Hê-bơ-rơ 11: 11-12), vì ông tin rằng Thiên Chúa có thể khiến ai đó sống lại từ cõi chết. (Hê-bơ-rơ 17-19). Trong mọi sự, ông Áp-ra-ham đều có đức tin nơi Thiên Chúa, ông luôn kiên nhẫn chờ xem lòng tốt của Thiên Chúa sẽ phát triển như thế nào trong cuộc sống của ông. Đức tin và sự kiên nhẫn như vậy là mô hình mà tất cả chúng ta là ki-tô hữu nên cố gắng noi gương.
Trong Bài Tin Mừng, Chúa Giêsu muốn nói với chúng ta hãy chuẩn bị tâm hồn và nên “kiên trì trong đức tin sống động của mình”. Chúng ta không nên tái phạm theo như cái bản chất tội lỗi cũ của chúng ta. Tại sao?.
Bởi vì không ai biết khi nào Chúa là Thiên Chúa sẽ gọi chúng ta xuất hiện trước mặt Ngài, sau khi đã kiên trì với đức tin sống động suốt đời, chúng ta có nên đột ngột tái phạm trong tội lỗi để có thể bị liệt kê trong số những người bị hư mất vĩnh viễn không? Chắc chắn là không rồi! Chúng ta không thể không thắp sáng ngọn đèn của chúng ta. Chúng ta không thể ngủ khi chúng ta nên vần tỉnh táo. Chúng ta không thể để mất sự cứu rỗi của mình khi chúng ta đã phải chịu đựng kiên trì và hy sinh rất nhiều cho đến bây giờ. Chúa Giêsu nói, Nước Thiên Chúa đã được tạo dựng cho chúng ta, để chúng ta có được niềm vui và bình an vĩnh cửu trong sự hiện diện của Thiên Chúa muôn đời. Niềm vui của Chúa và các thiên thần của Ngài là thấy mỗi người trong chúng ta tìm thấy được con đường về Nước Thiên Chúa trên Trời.
Chúa Giê-su nói với chúng ta những ai kiên trì với đức tin sống của mình, họ là người có phúc. Đức tin và sự kiên nhẫn được coi là đức tính thiêng liêng cao cả nhất trong mắt Thiên Chúa, đến nỗi Ngài sẽ ban phần thưởng cho những ai có được những đức tính này, giống như ông Chủ Nhà trong Tin Mừng Chúa Giê-su sẽ ngồi xuống với chúng ta, phục vụ chúng ta và dùng bữa. với chúng ta. Điều này sẽ diễn ra ở đâu và nơi nào đây? Thưa ngay trong Nước Thiên Đàng của Thiên Chúa; Phước cho những tôi tớ nào sẽ được thừa hưởng Nước Thiên Chúa! Những người được hưởng các nhân đức của đức tin và sự kiên nhẫn, họ không sợ hãi. Tại sao? Bởi vì họ kiên trì với những giáo lý đúng đắn, tin tưởng vào Chúa Thánh Thần để hướng dẫn họ trong tất cả những gì tốt lành và thánh thiện. Trong sự vâng phục và phục tùng, họ đã đón nhận ân điển của Thiên Chúa trong Danh Chí Thánh của Chúa Giêsu. Tuần này, chúng ta hãy dành một chút thời gian để xem xét lại đức tin và sự kiên nhẫn của cá nhân mỗi người chúng ta. Chúng ta hãy tự hỏi mình xem chúng ta có được hưởng trọn vẹn những đức tính này không. Nếu chúng ta không được hưởng sự sung mãn của ân sủng Chúa ban, thì chúng ta hãy kiên trì cầu xin Thiên Chúa ban phước lành cho chúng ta bằng những món quà quý giá này để sự thanh tẩy của chúng ta có thể tiến hành theo Kế hoạch thiêng liêng của Ngài. Chúng ta hãy cầu xin Chúa điều này để sự vinh hiển của Ngài được thể hiện qua chúng ta.
19 Sunday of Ordinary Time (8/6/2016)
The virtues of faith and patience.
Today, Gospel, Jesus tells us that “You also must be prepared, for at an hour you do not expect, the Son of Man will come.” Sound likes the Boy Scout, isn’t it? The Scout motto is “Be Prepared”.
Jesus also said: “Be like those who are waiting for their master to return." In this command, we find the beautiful virtues of faith and patience. (Lk. 12:40)
30 years ago, I escaped the communist regime with a group of men in a fishing village and came to Manila, Philippines in a 30 feet long wooden fishing boat. After 8 days wandered in the Pacific Ocean, we came to Manila, Philippines harbor. After all necessary procedure from the United Nation High Commissioner for refugee, we thought we would be transported to the refugee camp. But unfortunately, there was no room available in the camp; while we are waiting, we had to remain in our boat until in the Coastguard base. And every day we were promised to be transferred to the camp tomorrow. Every day we asked the guard when we will be transferred to the camp. He would say: tomorrow or soon.
In a similar way, we are waiting for the day when we will share in the fullness of the knowledge of our Father in Heaven. We wait for the day when, through Jesus as our "Mediator," (1 Tim. 2:5) we will come face to face with the glory of our Heavenly Father. In the meantime, we must persevere in our living faith, trusting in the future fulfillment of the promises handed down to us by the written Words of God that are found in the Holy Scriptures. Alongside all our brothers and sisters in Christ in the Holy Catholic Church, we must steadfastly support one another "while we wait for the blessed hope." (Tit. 2:13)
In the First Reading, we heard of the faith and patience of God's people during their days of captivity in Egypt. In secret, His people offered sacrifices and lived according to the Divine Law. Their faith and perseverance, through both, blessings and dangers, were in the hope of sharing in the glory of the saints. (Wis. 18:9) Finally, God delivered His children and destroyed their enemies as He had promised through the former prophets.
In the Second Reading, we heard of the faith and patience of Abraham, his wife Sarah, Isaac and Jacob. (Heb. 11:8-9) Reviewing the faith of Abraham, he obeyed God and left his homeland for the Promised Land. Abraham shined in faith and patience. He believed that though barren, his wife would conceive, even when she was too old. He believed that although he was in his old age, descendants would be born of him, these numbering as many as the stars of heaven and as the innumerable grains of sand by the seashore. When asked to sacrifice his son Isaac (Heb. 11:11-12), he believed that God could raise someone from the dead. (Heb. 17-19). In all things, Abraham had faith in God, patiently waiting to see how the goodness of God would develop. Such faith and patience is the model that all Christians should strive to imitate.
In the Gospel Reading, Jesus wants to tell us to be prepared in the sense of, "persevering in our living faith." We should not relapse into the old sinful nature. Why?
Because no one knows when the Lord God shall call us to appear before Him, after having persevered in our living faith throughout our lives, should we suddenly relapse so we can be counted among those who are lost forever? Certainly not! We cannot afford not to have our lamps lit. We cannot afford to be sleeping when we should be alert. We cannot afford to lose our salvation when we have endured so much until now. Jesus said, the Kingdom of God has been created for us, for our eternal joy and peace in the continuous presence of God. The joy of the Lord and His angels is to see each and every one of us finding our way home to the spiritual Kingdom.
Jesus tells us those who persevere in their living faith, they are blessed. Faith and patience are regarded as spiritual virtues that are so great in the eyes of God that as a reward to those who possess these qualities, just like the Master of the house in the Gospel, Jesus will sit down with us, serve us and eat with us. Where will this take place? In the Kingdom of God; Blessed are the servants who will inherit the Kingdom of God! Those who enjoy the virtues of faith and patience, they have no fear. Why?
Because they persevered in sound doctrines, trusting in the Holy Spirit to guide them in all what is good and holy. In obedience and submission, they welcomed the grace of God in the Most Holy Name of Jesus. This week, let us take a few moments to review our personal faith and patience. Let us ask ourselves if we enjoy the fullness of these virtues. If we fall short of enjoying their fullness, let us ask God to bless us with these precious gifts so our purification may proceed according to His Divine Plan. Let us ask this to God so His glory may be manifested through us.
No comments:
Post a Comment