Twenty-ninth Sunday in Ordinary Time (A
Suy Niêm Chúa nhật 29 Thường Niên Năm A. Khánh nhật Truyền giáo
Hôm nay là Chủ nhật Khánh nhật Truyền giáo, là ngày dành riêng cho những người Công giáo trên toàn thế giới cảm nhận về hoạt động truyền giáo của Giáo hội qua lời cầu nguyện và hy sinh.
Lễ Khánh nhật Truyền giáo cử hành vào Chúa nhật trước Chủa nhật cuối cùng của tháng 10, đó là thời điểm mà Giáo hội không những chỉ cầu nguyện mà còn hỗ trợ những người truyền giáo trên toàn cầu. Trong bài tông huấn Redemptories Missio Thánh Giáo hoàng Gioan Phaolô II đã viết: (RM 81). Ngày Khánh nhật Truyền Giáo là “một ngày quan trọng đời sống của Giáo Hội vì nó dạy chúng ta cách dâng hiến: như của lễ dâng lên Thiên Chúa, trong việc cử hành Thánh Thể và cho tất cả các sứ mạng trên thế giới”.
Vào dịp Lễ Chúa Thánh hiện xuống, Đức Thánh Cha Phanxicô đã công bố thông điệp hàng năm của ngài cho Chủ nhật Truyền giáo Thế giới năm 2020. Chủ đề được lấy từ sách Ê-sai: “Này tôi đây, xin người sai tôi” (6: 8), trong đó ngài nói về “lời mời của Thiên Chúa mời gọi chúng ta hãy bước ra khỏi chính mình vì tình yêu thương đối với Thiên Chúa và người xung quanh qua việc phục vụ và cầu nguyện cho nhau ”.
Đức Thánh Cha Phanxicô giải thích rằng chính Giáo hội “tiếp tục sứ mệnh của Chúa Giêsu cách đặc biệt trong lịch sử”. Do đó, tất cả những người đã được rửa tội đều được sai đi nhân danh Giáo hội và qua chứng tá Tin Mừng của chúng ta, Thiên Chúa tiếp tục “bày tỏ tình yêu của Ngài”.
Sứ mệnh và quyền năng biến đổi của Tin Mừng Chúa Kitô là Đường, Sự thật và Sự sống. Chúa Giêsu Kitô là Đường. Ngài mời gọi chúng ta theo ngài với sự tự tin và can đảm. Khi bước theo Chúa Giêsu là Con đường của mình, chúng ta cảm nghiệm được Sự thật và đón nhận Sự sống của Ngài, ví đó là sự hiệp thông viên mãn với Thiên Chúa Cha trong quyền năng của Chúa Thánh Thần.
Qua sứ mạng của Giáo hội, chính Chúa Giêsu Kitô tiếp tục truyền giáo và hành động; do đó sứ mệnh của Giáo hội là làm cho lịch sử Thế giới trở thành thời gian thuận lợi cho sự cứu rỗi. Đức Thánh Cha Phanxicô nói rõ rằng cho chúng ta biết là Tiền quyên góp được trong ngày Chúa Nhật này sẽ dùng cho việc hỗ trợ “các công việc truyền giáo đang được thực hiện nhân danh ngài qua các Hiệp hội Truyền giáo của Giáo hoàng, nhằm đáp ứng nhu cầu vật chất và tinh thần của các dân tộc và Giáo hội trên toàn thế giới, vì sự cứu rỗi của tất cả mọi người ”.
Nhà truyền giáo vĩ đại nhất mọi thời đại là thánh Phao-lô, người đã phải chịu nhiều khó khăn trong hành trình truyền giáo. Trong lá thư gửi cho dân thành Têsalônica, thánh Phaolô viết “Vì Tin Mừng của chúng tôi không đến với anh em trong lời nói đơn lẻ, nhưng bằng quyền năng và trong Chúa Thánh Thần và với nhiều niềm tin.”. Sẽ không có ai tin vào Phúc âm nếu các nhà truyền giáo không phải bị đau khổ vì Lời họ rao giảng, và mỗi chúng ta là một nhà truyền giáo.
Hôm nay, Chúa Jêsus phán: Hãy trả cho Thiên Chúa những gì thuộc về Thiên Chúa, điều này có nghĩa là tất cả. Hôm nay, Chúa Giêsu nhắc nhở chúng ta, chúng ta thuộc về Chúa.
Chính Người đã tạo ra chúng ta và ban cho chúng ta tất cả những gì chúng ta có. Và do đó, chúng ta phải sống cuộc sống của mình để luôn biết tỏ cho người khác biết về điền cơ bản này và phải biết ơn với Thiên Chúa Cha của chúng ta, Đấng tạo đã dựng chúng ta theo hình ảnh của Con yêu dấu của Ngài là Chúa Giêsu. Đó là một bí ẩn kỳ diệu.
Xin Đức Maria mẹ Đồng Trinh giúp chúng ta biết nói tiếng “xin vâng” chính mình, ý thức được nhu cầu cấp bách cho việc đêm Tin Mừng của Chúa Giêsu đến khắp nớ và làm vang dội trong thời đại chúng ta. Xin Mẹ ban cho chúng ta có lòng nhiệt thành trong việc mang Tin Mừng của Chúa đến cho mọi người qua cuộc sốnh của chúng ta. Xin Mẹ cầu bầu cho chúng ta để chúng ta có được sự can đảm thánh thiện cần thiết để khám phá ra những cách thức mới để mang lại ân cứu độ cho mọi người trên thế giới.
Xin cho nhân loại thấy được giá trị đích thực của tất cả những gì Thiên Chúa đã ban cho chúng ta và không làm ô uế công trình tạo dựng của Thiên Chúa bằng cách treo lên đó với một cái giá.
My Homily for World Mission
Sunday 29th Ordinary Time A.
After the Philippines, Vietnam has the second largest Catholic population in Southeast Asia, thanks to the dedication of missionary priests and clergymen from the Franciscan, Dominican, Jesuit orders and the Foreign Missionary Association in Paris. The seeds of the Gospel were silently sowed, grown and brought to fruition in Vietnam. However, a storm of hatred and fear surrounded the church. As a result, several harassing arrests, oppression, and detainments had been conducted on the Vietnamese faithful.
Hundred thousands of Vietnamese Catholics were
beheaded, crushed to death by elephants, or quartered by horses or burnt alive
under the Kings throughout the 16th to 19th centuries, and under the communist
regime during 1954-1980 many priests and lay men were sent to prisons and died
in the concentration camps. Yet, the Gospel was continuously spread today
throughout Vietnam and its neighboring countries. Thanks to the missionaries
and all who support the mission.
Today, the whole church celebrates World Mission Sunday. Since its announcement as a papal collection, all parishes worldwide have offered Mass collections from the day to aid the work of missionaries overseas. Many are surprised to know that World Mission Sunday collections take place in every single parish where the Church is present. This includes not only the USA, but also in poorer parishes in the developing world.
World
Mission Sunday is a moment of universal solidarity, when each member of the
Church family, regardless of location or background, can play their part in
supporting each other. This is why it is such a special and vital celebration.nIn Redemptories Missio saint
John Paul II
wrote: World Mission Sunday is “an
important day in the life of the Church because it teaches how to give: as an
offering made to God, in the Eucharistic celebration and for all the missions
of the world” ( RM 81). The Pope
also said: “The offerings that will be collected on World Mission Sunday are
destined for a common fund of solidarity distributed, in the Pope’s name, by
the Society for the Propagation of the Faith among the missions and
missionaries of all the world.”
Early this year on Pentecost Sunday, Pope Francis released his annual message for World Mission Sunday 2020. The theme is taken from the book of Isaiah: “Here am I, send me” (6:8), in which he discusses God’s “invitation to step out of ourselves for love of God and neighbor through service and intercessory prayer”. Pope Francis explains that it is specifically the Church that “continues the mission of Jesus in history”. Thus, all the baptized are sent forth in her name and through our witness of the Gospel, God continues “to manifest His love”.
Mission and the transformative power of the Gospel of Christ are the Way, the Truth and the Life. Jesus is the Way who invites us to follow him with confidence and courage.
In following Jesus as our Way, we
experience Truth and receive his Life, which is fullness of
communion with God the Father in the power of the Holy Spirit.
Through the mission of the Church, Jesus Christ himself continues to evangelize and act; her mission thus makes present in history the World the favorable time of salvation. Pope Francis specifies that the collection taken up on this Sunday will support “the missionary work carried out in my name by the Pontifical Mission Societies, in order to meet the spiritual and material needs of peoples and Churches throughout the world, for the salvation of all.”
The greatest missionary of all time was St. Paul, who suffered many difficulties in his missionary journeys. In the letter to the Thessalonians saint Paul wrote “For our gospel did not come to you in word alone, but also in power and in the Holy Spirit and with much conviction.”. No one will believe the Gospel if Christian missionaries do not suffer for the Word they preach, and each of us is a missionary. Give to God what belongs to God, Jesus says, which means everything. Today, Jesus reminds us, we belong to God.
It is He who has created us and given us all that we have. And therefore, we must live our life in recognition of this fundamental belonging and in gratitude toward God our Father, who creates us in the image of his beloved Son, Jesus. It is a wondrous mystery.
May the Virgin Mother help us to
say our own “yes”, conscious of the urgent need to make the Good News of Jesus
resound in our time. May she obtain for us renewed zeal in bringing to everyone the Good
News of the life. May the Virgin Mother intercede for us so that we can acquire
the holy audacity needed to discover new ways to bring the gift of salvation to
every human in the world.
May humanity see the true worth of all
that God has provided for us and not defile God’s creation by hanging a price
tag on it.
Twenty-Ninth Sunday in Ordinary Time (Year A)
The Pharisees went off and plotted how they might entrap him in speech. They sent their disciples to him, with the Herodians, saying, “Teacher, we know that you are a truthful man and that you teach the way of God in accordance with the truth. And you are not concerned with anyone’s opinion, for you do not regard a person’s status. Tell us, then, what is your opinion: Is it lawful to pay the census tax to Caesar or not?” Matthew 22:15-17
It has been said that “the enemy of my enemy is my friend.” In other words, two people who are enemies with each other will often join together if they see an opportunity to jointly attack an even greater enemy. This is what was happening in today’s Gospel. Jesus was considered the greatest enemy of the Pharisees and the Herodians, and both of these groups joined together in a plot to trap Jesus even though they greatly disliked each other.
The Pharisees were very nationalistic and were strict observers of the Law of Moses. It was their view that the people should not have to pay taxes to the Romans, and many of the people agreed. The Herodians supported the Romans and, therefore, were supporters of Herod, the Jewish ruler appointed by the Roman Emperor. One of Herod’s responsibilities was to obtain taxes from the Jews for use by the Roman government. Those who opposed the paying of taxes to the Romans could even be put to death.
This joint questioning of Jesus had one goal: to get Him in trouble. If Jesus said it was unlawful to pay taxes to Caesar, Herod’s soldiers could arrest Him. If Jesus said that the people should pay taxes to Caesar, the Pharisees could turn the people against Him. It appeared to be a lose-lose question posed to Jesus. Of course, Jesus’ answer was perfect. Without violating the Law of God, He also refrained from violating the civil law. Upon hearing His answer, all who heard Him “were amazed, and leaving him they went away.”
The lesson learned from this passage is an especially important lesson to apply to family life. It is very common for conflicts to arise from time to time among those who are close to each other. When that happens, we can often take the approach of trying to trap the other person and trip them up with our deceptive reasoning. When this happens between two people, the conversation often turns into a shouting match with each party seeking only to find fault with the other. The solution to such situations is simple. Every conflict must be resolved by the truth. Jesus did this perfectly. He did not attack when He was attacked. He did not defend Himself irrationally. He did not shy away from the confrontation. He did not manipulate the truth to His own advantage. Instead, He spoke openly and honestly the full truth and refused to engage his opponents in their trickery.
Consider this question. What if you were in Jesus’ position and the Pharisees came to you, asking you this question? What would you be tempted to answer? Most likely, you would try to answer them in such a way that appeased them. You might whisper, “We shouldn’t pay the taxes but don’t tell that to the Herodians.” And if the Herodians were to ask you that question, you might be tempted to give a different answer that appeased them.
Oftentimes, when we feel as though another person is trying to trap us, condemn us, or challenge us, we become more concerned about our defense than with the honest truth. We can become afraid to say anything that will give them reason to attack us. We will be tempted to twist our answers rather than speak forthrightly with sincerity and honesty. This will never resolve a conflict. The only way to resolve anything is with the truth.
Reflect, today, upon how you work to resolve conflict when it arises. Are you more like the Pharisees and Herodians whose only goal was to trick, trap and win? Do you see the other as an enemy in those moments? Or do you strive to be like Jesus who didn’t shy away from the conversation, answering honestly and directly? Of course, the truth was easy for Jesus since He was without any fault. In our lives, the truth may require that we admit our sin and apologize when confronted. However, if the truth, the full truth and nothing but the truth is our goal, then our conversations will imitate Jesus and, most often, a peaceful resolution will ensue.
My truthful Lord, Your wisdom is perfect and Your words are truth. Please give me the gifts of wisdom and all truth, especially when conflicts arise. In those moments, please keep me from reacting in an angry and defensive way so that I can always be an instrument of the unity You desire. Jesus, I trust in You.
Twenty-Ninth Sunday in Ordinary Time (Year A)
Opening Prayer: Holy Spirit, visit my soul in this moment of prayer. Widen my heart and sharpen my mind so that I can find what you have prepared for me.
Encountering Christ:
1. What “Belongs to God?”: The Pharisees, we’re told, were trying to trap Jesus with this question about paying taxes. In general, their opposition to Our Lord was mounting. Jesus did not humiliate them with his answer. He simply invited them to give to God what belongs to God. The last line of this anecdote, which was not included in today’s reading, tells us, “When they heard this they were amazed, and leaving him they went away” (Matthew 22:22). Were they amazed because they wondered what belongs to God? We can ask the same question today, “What belongs to God?” Specific things belong to God for what they are: Sundays, for example; or an object consecrated for sacred use only; or things that are owed to God by pure justice, like gratitude, praise, obedience, etc. There are also things that belong to God because we freely choose to give them to him, like our time, our energies, and our sacrifices.
2. Things I Want to
Give to God: Let’s stop here
for a moment, and consider and specify what kinds of things we have chosen to
give to God. To make a free gift not rooted in justice or duty is an act of
generosity and love. If you have given some of your belongings to God, call
them to mind now. Talk to Jesus about it. Maybe you have given your talent to
Jesus. Once more, reaffirm that gift. Or have you contributed your time?
Conversely, are there things you have given over to God that you keep
retracting? Look at these also, ponder them, and talk to Jesus about it. Ask
for the grace to once again place them in Jesus’s loving, open hands.
3. More Than
Generosity: Loving God by
giving to him our thoughts, words, actions, time, talents, and sufferings is an
act more beautiful than we realize. It might feel like mere renunciation. But
when we bring those treasures into the light of God, he lets them shine and
sparkle. Handing them to God makes them even more precious. Hence, giving God
what belongs to him warrants a celebration, because we don't lose out; rather,
we receive it back in greater splendor, even one-hundred fold. As Jesus told
St. Catherine of Siena,“...here they receive the fire of divine charity figured
by the number of a hundred... And because they have received this hundredfold from
Me, they possess a wonderful and hearty joy, for there is no sadness in
charity, but the joy of it makes the heart large and generous, not narrow or
double” (Dialogue
of St. Catherine).
Conversing with
Christ: Lord, I recognize that
everything I have you have given me. Giving over what belongs to you means that
you ask me to deeply acknowledge this fact. When I’m tempted to covet
something–anything–remind me, Lord, of this truth. “My Lord and my God, take
from me everything that distances me from you. My Lord and my God, give me
everything that brings me closer to you. My Lord and my God, detach me from
myself to give my all to you” (St. Nicholas of Flüe).
Resolution: Lord, today by your grace I will consciously give of my
time, talent, or treasure in a particular moment or situation.
Hôm nay là Chủ nhật Khánh nhật Truyền giáo, là ngày dành riêng cho những người Công giáo trên toàn thế giới cảm nhận về hoạt động truyền giáo của Giáo hội qua lời cầu nguyện và hy sinh.
Lễ Khánh nhật Truyền giáo cử hành vào Chúa nhật trước Chủa nhật cuối cùng của tháng 10, đó là thời điểm mà Giáo hội không những chỉ cầu nguyện mà còn hỗ trợ những người truyền giáo trên toàn cầu. Trong bài tông huấn Redemptories Missio Thánh Giáo hoàng Gioan Phaolô II đã viết: (RM 81). Ngày Khánh nhật Truyền Giáo là “một ngày quan trọng đời sống của Giáo Hội vì nó dạy chúng ta cách dâng hiến: như của lễ dâng lên Thiên Chúa, trong việc cử hành Thánh Thể và cho tất cả các sứ mạng trên thế giới”.
Vào dịp Lễ Chúa Thánh hiện xuống, Đức Thánh Cha Phanxicô đã công bố thông điệp hàng năm của ngài cho Chủ nhật Truyền giáo Thế giới năm 2020. Chủ đề được lấy từ sách Ê-sai: “Này tôi đây, xin người sai tôi” (6: 8), trong đó ngài nói về “lời mời của Thiên Chúa mời gọi chúng ta hãy bước ra khỏi chính mình vì tình yêu thương đối với Thiên Chúa và người xung quanh qua việc phục vụ và cầu nguyện cho nhau ”.
Đức Thánh Cha Phanxicô giải thích rằng chính Giáo hội “tiếp tục sứ mệnh của Chúa Giêsu cách đặc biệt trong lịch sử”. Do đó, tất cả những người đã được rửa tội đều được sai đi nhân danh Giáo hội và qua chứng tá Tin Mừng của chúng ta, Thiên Chúa tiếp tục “bày tỏ tình yêu của Ngài”.
Sứ mệnh và quyền năng biến đổi của Tin Mừng Chúa Kitô là Đường, Sự thật và Sự sống. Chúa Giêsu Kitô là Đường. Ngài mời gọi chúng ta theo ngài với sự tự tin và can đảm. Khi bước theo Chúa Giêsu là Con đường của mình, chúng ta cảm nghiệm được Sự thật và đón nhận Sự sống của Ngài, ví đó là sự hiệp thông viên mãn với Thiên Chúa Cha trong quyền năng của Chúa Thánh Thần.
Qua sứ mạng của Giáo hội, chính Chúa Giêsu Kitô tiếp tục truyền giáo và hành động; do đó sứ mệnh của Giáo hội là làm cho lịch sử Thế giới trở thành thời gian thuận lợi cho sự cứu rỗi. Đức Thánh Cha Phanxicô nói rõ rằng cho chúng ta biết là Tiền quyên góp được trong ngày Chúa Nhật này sẽ dùng cho việc hỗ trợ “các công việc truyền giáo đang được thực hiện nhân danh ngài qua các Hiệp hội Truyền giáo của Giáo hoàng, nhằm đáp ứng nhu cầu vật chất và tinh thần của các dân tộc và Giáo hội trên toàn thế giới, vì sự cứu rỗi của tất cả mọi người ”.
Nhà truyền giáo vĩ đại nhất mọi thời đại là thánh Phao-lô, người đã phải chịu nhiều khó khăn trong hành trình truyền giáo. Trong lá thư gửi cho dân thành Têsalônica, thánh Phaolô viết “Vì Tin Mừng của chúng tôi không đến với anh em trong lời nói đơn lẻ, nhưng bằng quyền năng và trong Chúa Thánh Thần và với nhiều niềm tin.”. Sẽ không có ai tin vào Phúc âm nếu các nhà truyền giáo không phải bị đau khổ vì Lời họ rao giảng, và mỗi chúng ta là một nhà truyền giáo.
Hôm nay, Chúa Jêsus phán: Hãy trả cho Thiên Chúa những gì thuộc về Thiên Chúa, điều này có nghĩa là tất cả. Hôm nay, Chúa Giêsu nhắc nhở chúng ta, chúng ta thuộc về Chúa.
Chính Người đã tạo ra chúng ta và ban cho chúng ta tất cả những gì chúng ta có. Và do đó, chúng ta phải sống cuộc sống của mình để luôn biết tỏ cho người khác biết về điền cơ bản này và phải biết ơn với Thiên Chúa Cha của chúng ta, Đấng tạo đã dựng chúng ta theo hình ảnh của Con yêu dấu của Ngài là Chúa Giêsu. Đó là một bí ẩn kỳ diệu.
Xin Đức Maria mẹ Đồng Trinh giúp chúng ta biết nói tiếng “xin vâng” chính mình, ý thức được nhu cầu cấp bách cho việc đêm Tin Mừng của Chúa Giêsu đến khắp nớ và làm vang dội trong thời đại chúng ta. Xin Mẹ ban cho chúng ta có lòng nhiệt thành trong việc mang Tin Mừng của Chúa đến cho mọi người qua cuộc sốnh của chúng ta. Xin Mẹ cầu bầu cho chúng ta để chúng ta có được sự can đảm thánh thiện cần thiết để khám phá ra những cách thức mới để mang lại ân cứu độ cho mọi người trên thế giới.
Xin cho nhân loại thấy được giá trị đích thực của tất cả những gì Thiên Chúa đã ban cho chúng ta và không làm ô uế công trình tạo dựng của Thiên Chúa bằng cách treo lên đó với một cái giá.
After the Philippines, Vietnam has the second largest Catholic population in Southeast Asia, thanks to the dedication of missionary priests and clergymen from the Franciscan, Dominican, Jesuit orders and the Foreign Missionary Association in Paris. The seeds of the Gospel were silently sowed, grown and brought to fruition in Vietnam. However, a storm of hatred and fear surrounded the church. As a result, several harassing arrests, oppression, and detainments had been conducted on the Vietnamese faithful.
Today, the whole church celebrates World Mission Sunday. Since its announcement as a papal collection, all parishes worldwide have offered Mass collections from the day to aid the work of missionaries overseas. Many are surprised to know that World Mission Sunday collections take place in every single parish where the Church is present. This includes not only the USA, but also in poorer parishes in the developing world.
Early this year on Pentecost Sunday, Pope Francis released his annual message for World Mission Sunday 2020. The theme is taken from the book of Isaiah: “Here am I, send me” (6:8), in which he discusses God’s “invitation to step out of ourselves for love of God and neighbor through service and intercessory prayer”. Pope Francis explains that it is specifically the Church that “continues the mission of Jesus in history”. Thus, all the baptized are sent forth in her name and through our witness of the Gospel, God continues “to manifest His love”.
Mission and the transformative power of the Gospel of Christ are the Way, the Truth and the Life. Jesus is the Way who invites us to follow him with confidence and courage.
Through the mission of the Church, Jesus Christ himself continues to evangelize and act; her mission thus makes present in history the World the favorable time of salvation. Pope Francis specifies that the collection taken up on this Sunday will support “the missionary work carried out in my name by the Pontifical Mission Societies, in order to meet the spiritual and material needs of peoples and Churches throughout the world, for the salvation of all.”
The greatest missionary of all time was St. Paul, who suffered many difficulties in his missionary journeys. In the letter to the Thessalonians saint Paul wrote “For our gospel did not come to you in word alone, but also in power and in the Holy Spirit and with much conviction.”. No one will believe the Gospel if Christian missionaries do not suffer for the Word they preach, and each of us is a missionary. Give to God what belongs to God, Jesus says, which means everything. Today, Jesus reminds us, we belong to God.
It is He who has created us and given us all that we have. And therefore, we must live our life in recognition of this fundamental belonging and in gratitude toward God our Father, who creates us in the image of his beloved Son, Jesus. It is a wondrous mystery.
Twenty-Ninth Sunday in Ordinary Time (Year A)
The Pharisees went off and plotted how they might entrap him in speech. They sent their disciples to him, with the Herodians, saying, “Teacher, we know that you are a truthful man and that you teach the way of God in accordance with the truth. And you are not concerned with anyone’s opinion, for you do not regard a person’s status. Tell us, then, what is your opinion: Is it lawful to pay the census tax to Caesar or not?” Matthew 22:15-17
It has been said that “the enemy of my enemy is my friend.” In other words, two people who are enemies with each other will often join together if they see an opportunity to jointly attack an even greater enemy. This is what was happening in today’s Gospel. Jesus was considered the greatest enemy of the Pharisees and the Herodians, and both of these groups joined together in a plot to trap Jesus even though they greatly disliked each other.
The Pharisees were very nationalistic and were strict observers of the Law of Moses. It was their view that the people should not have to pay taxes to the Romans, and many of the people agreed. The Herodians supported the Romans and, therefore, were supporters of Herod, the Jewish ruler appointed by the Roman Emperor. One of Herod’s responsibilities was to obtain taxes from the Jews for use by the Roman government. Those who opposed the paying of taxes to the Romans could even be put to death.
This joint questioning of Jesus had one goal: to get Him in trouble. If Jesus said it was unlawful to pay taxes to Caesar, Herod’s soldiers could arrest Him. If Jesus said that the people should pay taxes to Caesar, the Pharisees could turn the people against Him. It appeared to be a lose-lose question posed to Jesus. Of course, Jesus’ answer was perfect. Without violating the Law of God, He also refrained from violating the civil law. Upon hearing His answer, all who heard Him “were amazed, and leaving him they went away.”
The lesson learned from this passage is an especially important lesson to apply to family life. It is very common for conflicts to arise from time to time among those who are close to each other. When that happens, we can often take the approach of trying to trap the other person and trip them up with our deceptive reasoning. When this happens between two people, the conversation often turns into a shouting match with each party seeking only to find fault with the other. The solution to such situations is simple. Every conflict must be resolved by the truth. Jesus did this perfectly. He did not attack when He was attacked. He did not defend Himself irrationally. He did not shy away from the confrontation. He did not manipulate the truth to His own advantage. Instead, He spoke openly and honestly the full truth and refused to engage his opponents in their trickery.
Consider this question. What if you were in Jesus’ position and the Pharisees came to you, asking you this question? What would you be tempted to answer? Most likely, you would try to answer them in such a way that appeased them. You might whisper, “We shouldn’t pay the taxes but don’t tell that to the Herodians.” And if the Herodians were to ask you that question, you might be tempted to give a different answer that appeased them.
Oftentimes, when we feel as though another person is trying to trap us, condemn us, or challenge us, we become more concerned about our defense than with the honest truth. We can become afraid to say anything that will give them reason to attack us. We will be tempted to twist our answers rather than speak forthrightly with sincerity and honesty. This will never resolve a conflict. The only way to resolve anything is with the truth.
Reflect, today, upon how you work to resolve conflict when it arises. Are you more like the Pharisees and Herodians whose only goal was to trick, trap and win? Do you see the other as an enemy in those moments? Or do you strive to be like Jesus who didn’t shy away from the conversation, answering honestly and directly? Of course, the truth was easy for Jesus since He was without any fault. In our lives, the truth may require that we admit our sin and apologize when confronted. However, if the truth, the full truth and nothing but the truth is our goal, then our conversations will imitate Jesus and, most often, a peaceful resolution will ensue.
My truthful Lord, Your wisdom is perfect and Your words are truth. Please give me the gifts of wisdom and all truth, especially when conflicts arise. In those moments, please keep me from reacting in an angry and defensive way so that I can always be an instrument of the unity You desire. Jesus, I trust in You.
Opening Prayer: Holy Spirit, visit my soul in this moment of prayer. Widen my heart and sharpen my mind so that I can find what you have prepared for me.
1. What “Belongs to God?”: The Pharisees, we’re told, were trying to trap Jesus with this question about paying taxes. In general, their opposition to Our Lord was mounting. Jesus did not humiliate them with his answer. He simply invited them to give to God what belongs to God. The last line of this anecdote, which was not included in today’s reading, tells us, “When they heard this they were amazed, and leaving him they went away” (Matthew 22:22). Were they amazed because they wondered what belongs to God? We can ask the same question today, “What belongs to God?” Specific things belong to God for what they are: Sundays, for example; or an object consecrated for sacred use only; or things that are owed to God by pure justice, like gratitude, praise, obedience, etc. There are also things that belong to God because we freely choose to give them to him, like our time, our energies, and our sacrifices.