Saturday, April 29, 2023

uy Niệm Chúa Nhật Thứ Tư Mùa Phục Sinh Năm A.

 Suy Niệm Chúa Nhật Thứ Tư Mùa Phục Sinh Năm A.

Những người Do Thái vào thời Chúa Giêsu chắc chắn rất dễ dàng hiểu được câu chuyện mà Chúa Giêsu đã nói hôm nay. Thông thường, những người chăn cừu (chiên) nói chuyện với cừu của họ suốt cả ngày để cừu quen với giọng nói của người chăn và khi người chăn thả chúng trong nhiều đồng cỏ khác nhau để kiểm cỏ. Vào ban đêm, những người chăn cừu sẽ tập hợp đàn cừu của họ chuồng và qua những cánh cửa để được bảo vệ an toàn cho đàn cừu của họ. Và mỗi buổi sáng, những người chăn cừu này sẽ mở cửa và gọi đàn cừu của mìnhvì chúng biết tiếng của người chăn nên đàn cừu sẽ đi theo người chăn của mình chứ không theo những người khác.
            Câu hỏi đầu tiên mà mỗi người chúng ta tự hỏi hôm nay là: chúng ta người Công Giáo, chúng ta là nghững con chiên, vậy chúng ta có biết tiếng của Đấng Chăn Chiên không?  Liệu chúng ta  thể trở nên quen thuộc với giọng nói của Đấng vị chủ Chăn đến nỗi chúng ta có thể phân biệt được rõ giọng nói của Ngài với những người khác không?
Chúng ta hãy thử tưởng tượng hình ảnh những người chăn đồng loạt gọi bầy chiên của họ cùng một lúc. Đây là hình ảnh của những tiếng gọi chiên cạnh tranh mà chúng ta gặp phải trong cuộc sống hàng ngày. Nhưng chỉ có một trong những tiếng gọi đó là tiếng gọi của Chúa vị chủ chăn của chúng ta. Chúng ta có biết tiếng Ngài không? Hay chúng ta đã trở nên bối rối với nhiều thôi thúc, ham muốn và những thứ thế tục đang hấp dẫn và đang tranh giành sự chú ý của chúng ta?
Chúa Giêsu tiếp tục bài giảng của mình bằng cách nói rằng Ngài không những chỉ là Đấng Chăn Chiên mà bầy chiên của Ngài nhận biết tiếng của Ngài, mà Ngài còn là cái cửa của chuồng Chiên (Cừu) Như Ngài nói. Ta là cửa, ai qua Ta mà vào, thì sẽ được cứu rỗi, người ấy sẽ ra vào và tìm thấy của nuôi thân.
Hôm Nay Chúa đã có ý gì khi Ngài gọi chính Ngài là cánh cửa? Là cánh “Cửa”, Ngài là Lời của Đức Chúa Trời, và Lời này được bày tỏ cho chúng ta qua Kinh thánh. Việc trung thành với Lời Chúa là một trong những con đường chắc chắn nhất dẫn chúng ta đến đời sống ân sủng. Ngài là Lời Chân Lý được Huấn Quyền, cơ quan có thẩm quyền giảng dạy của Giáo Hội, lưu truyền và giải thích. Trung thành với giáo huấn đích thực của Huấn quyền, đặc biệt khi với các giám mục cùng hiệp nhất với Đức Thánh Cha qua các giáo huấn của ngài, sẽ giúp chúng ta vượt qua những sai lầm của thời đại chúng ta. Chúa Giêsu hiện diện với chúng ta qua các Bí Tích, và những bí tích chính là những cánh cửa dẫn chúng ta đến với ân sủng của Ngài và Các Bí Tích cũng là lối dẫn chúng ta đến kho lương thực cho đời sống thiêng liêng của chúng ta. Hơn nữa, bất cứ khi nào Chúa đến với chúng ta, qua lời giảng thánh, những lời chứng và lời dạy của các thánh, và đời sống cầu nguyện trong Giáo hội, hoặc bằng bất kỳ cách nào khác, chúng ta đã bước vào cửa và được nhận vào đồng cỏ xanh tươi mát của Ngài.
Chúa Giêsu là cửa, không những chỉ cửa cho bầy chiên mà Ngài còn cho từng mục tử nhân danh Ngài dẫn dắt bầy chiên của Ngài. Đây là những mục tử của Giáo Hội đã được Đức Kitô trao phó sứ mệnh dẫn dắt dân Chúa. Ngày nay, nếu một mục tử của Giáo hội không rao giảng Chúa Giêsu Kitô, thì mục tử đó “chỉ đến để cướp bóc, tàn sát và hủy diệt.” Các mục tử của Giáo hội phải khiêm tốn lắng nghe cẩn thận những lời này để họ không bao giờ thất bại trong việc chăn dắt dân Chúa bằng cách dẫn họ qua Cửa chính, cửa ấy chính là Chúa Kitô. Tất cả các Giám mục, linh mục, Thầ sáu (Các Giáo sĩ)  phải hoàn toàn trung thành với Truyền thống của Giáo hội, Những tuyền thống đã được lưu truyền qua các thời đại, và không thể hướng chệch khỏi kho tàng đức tin trong sáng và thánh thiện. Nếu họ rao giảng phúc âm của riêng mình, hoặc cẩu thả hoặc sai lạc trong việc rao giảng Tin Mừng, thì họ không phải là những người chăn chiên chân chính. Và những con Chiên thật của Thiên Chúa sẽ không nhận ra tiếng họ. Nhưng nếu họ trung thành với tất cả những gì Chúa Giêsu đã dạy, thì họ sẽ gọi được đàn chiên qua cửa và dẫn dắt những con chiên ấy tốt lành thi ho sẽ trở thành mục tử hiệp nhất với Trái Tim Mục Tử Nhân Lành.
Hôm nay, chúng ta hãy suy ngẫm về hình ảnh của Chúa Kitô, Vị Mục Tử Nhân Lành, đang mời gọi chúng ta theo nhiều cách khác nhau. Chúng ta phải học tiếng thật của Ngài qua đức tin và sự cầu nguyện. Một khi chúng ta nhận ra tiếng gọi của Ngài, chúng ta sẽ dễ dàng khám phá ra rằng Ngài đang chăm sóc chúng ta, truyền cảm hứng cho chúng ta và mời gọi chúng ta đến với cuộc sống ân sủng bằng cách gặp gỡ Ngài là nguồn và con đường dẫn đến cuộc sống mới hạnh phúc với Ngài.
Lạy Chúa là Mục Tử Nhân Lành, Chúa mời gọi chúng con liên tục, Chúa đã bày tỏ cho chúng con thấy được sự hiện diện và hướng dẫn của Chúa trong cuộc sống của chúng con. Xin Chúa cho chúng con biết trở nên quen thuộc với Tiếng thiêng liêng của Chúa để chúng con sẽ luôn dễ nhận ra tiếng Chúa. Xin Chúa hướng dẫn chúng con đến với Chúa, Cánh Cửa vinh quang dẫn chúng con đến cuộc sống trong ân sủng, và biến đổi chúng con thành những con chiên trung thành và ngoan ngoãn. Lạy Chúa Giêsu là Mục Tử Nhân Lành của con, con tín thác vào Chúa. Amen
 
Fourth Sunday of Easter (Year A)—Good Shepherd Sunday
Jesus said: “Amen, amen, I say to you, whoever does not enter a sheepfold through the gate but climbs over elsewhere is a thief and a robber. But whoever enters through the gate is the shepherd of the sheep. The gatekeeper opens it for him, and the sheep hear his voice, as the shepherd calls his own sheep by name and leads them out.” John 10:1–3
The people of Jesus’ time would have easily understood this story. It was common practice for shepherds to talk to their sheep throughout the day so that the sheep became familiar with the shepherd’s voice as he led them through various pastures for grazing. At night, several shepherds would bring their sheep together within secured gates for safety. In the morning, each shepherd would then call to his sheep and, because they knew their shepherd’s voice, the sheep would follow their own shepherd and not the others.
The first question for each of us to ask ourselves today is this: Do I know the voice of the Shepherd? Have I become so familiar with His voice that I can clearly distinguish His voice from others? Try to imagine the image of several shepherds all calling their sheep at once. This is an image of the competing voices we encounter in our lives. But only one of those voices is the voice of God. Do you know His voice? Or do you become confused with the many other impulses, desires and attractions that vie for your attention?
Jesus continued his teaching by saying that He is not only the Shepherd whose voice is known by the sheep, but He is also the gate. “I am the gate. Whoever enters through me will be saved, and will come in and go out and find pasture.” What does our Lord mean when He calls Himself the gate?
As the Gate, He is the Word of God, revealed to us through the Scriptures. Fidelity to the Word of God is one of the surest ways to the life of grace. He is the Word of Truth as it is handed down and expounded upon by the Magisterium, the teaching authority of the Church. Fidelity to the authentic teaching of the Magisterium, especially when the Holy Father speaks in union with the bishops, will help us navigate the many errors of our age. Jesus is made present to us through the Sacraments, which are the door to His grace and the entryway to the food for our spiritual lives. Furthermore, any time our Lord comes to us, through holy preaching, the witness and teaching of the saints, and the life of prayer within the Church, or in any other way, we enter the gate and are admitted into His verdant pastures.
Jesus is the gate, not only for the sheep but for each of the shepherds who lead the sheep in His name. These are the pastors of the Church who have been entrusted with the mission of Christ to lead God’s people. Today, if a shepherd of the Church fails to preach Jesus Christ, then that shepherd “comes only to steal and slaughter and destroy.” Pastors of the Church must humbly listen carefully to these words so that they never fail to shepherd God’s people by leading them through the Gate, Who is Christ Himself. They must all be faithful to the whole Tradition of our Church, handed on throughout the ages, and not deviate from the pure and holy deposit of faith. If they preach their own gospel, or are negligent or misleading in their preaching, then they are not true shepherds. God’s true sheep will not recognize them. But if they are faithful to all that Jesus has taught, then they will lead the sheep through the gate and become shepherds in union with the Heart of the Good Shepherd.
Reflect, today, upon the image of Christ the Good Shepherd, calling to us in a variety of ways. We must learn His true voice through faith and prayer. Once we recognize His voice, we will more easily discover Him ministering to us, inspiring us, and inviting us to the life of grace by encountering Him as the source and way to this new life.
Good Shepherd, You speak to me continuously, revealing to me Your presence and guidance in my life. May I become so familiar with Your sacred Voice that I will always recognize it. Lead me to Yourself, the glorious Gate to the life of grace, and transform me into a faithful and obedient sheep. Jesus, my Good Shepherd, I trust in You.
 
4th Sunday of Easter Year A
Opening Prayer: Lord Jesus, you are my gate. You are my Shepherd. I come before you with humility and gratitude for your care over me. Thank you for the freedom I experience as a child of the heavenly Father.  
Encountering Christ: Dear Lord, thank you for giving me abundant life and being a dear friend along my journey to eternal life. 
1. Jesus Came so That We Might Have Life: Jesus wants to give us spiritual life through Baptism. “Those who enter through the gate will be saved.” The gateway to eternal life is to allow oneself to be washed clean in the waters of Baptism. We are called to embrace Christ’s way of life as a son or daughter of God. Once we have entered through the gate and become one of the flock, we have the freedom of a member of the household to come and go as we please. 
2. Have Life More Abundantly: Jesus gives life abundantly. His life is like the vibrant vitality of a waterfall with a never-ending source of water, as opposed to the trickle of a little stream. Jesus wants us to live a life experiencing the all-encompassing providential care of a loving Father, of a Shepherd who provides abundantly for the most basic needs. 
3. “I Am the Gate”: This passage is allegorical and a bit abstract. The people of Jesus’ time learned through stories, as do the people of our time. Jesus is saying that any stranger who is not part of the family cannot enter the gate unannounced to enjoy the privilege of using the grounds, eating the supplies, or drinking the water. However, a fully committed person who is incorporated into the family of Christ’s church may enter the gate and partake of the abundance of life provided by the Shepherd. 
Conversing with Christ: Jesus, the grace I received in Baptism is beyond the scope of my complete comprehension. Help me to realize what a gift you have given me by incorporating me into your family. 
Resolution: Lord, today, by your grace, I will look deep within my heart and reflect on what it means to be part of your flock. 
For Further Reflection: Sections 1213-1284 of the Catechism of the Catholic Church explain the riches of the sacrament of Baptism. 

Suy Niệm Thứ Bẩy tuần 3 Phục Sinh

 Suy Niệm Thứ Bẩy tuần 3 Phục Sinh

Hôm nay chúng tiếp tục Mừng của Thánh Gioan hôm thứ Năm và hôm qua với câu Chúa Giêsu nó "chính là Ta là Bánh hằng sống bởi trời xuống! Ai ăn bánh này, thì sẽ được sống đời đời. Và bánh Ta sẽ ban, ấy là thịt mình Ta vì sự sống thế gian"(Jn 06:51). Và cũng vì những lời này mà một số môn đệ của Ngài đã bỏ Ngài ra đi vì họ thấy khó có thể chấp nhận?
Tại sao những người môn đệ này lại cảm thấy nó khó để chấp nhận những lời của Chúa Giêsu? Có lẽ rất nhiều người đã bị con mắt thế gian che dậy, cộng với cái long tự cao vì họ biết Chúa Giêsu là con của một người thợ mộc quê mùaVà trong thâm tâm của họ, họ vẫn còn có những ham muốn riêng của họ về sự vật thế gian và không nhận ra bản tính Thiên Chúa của Chúa Giêsu,  Con Thiên Chúa đã nhập thể làm người. Trong Matthew câu 22 đoạn 14, viết Chúa Giêsu nói: "Nhiều người được gọi, nhưng ít người được chọn." Nhiều người được mời đến vương quốc của Thiên Chúa, nhưng chỉ có một số ít người nhận ra Chúa Giêsu là Chúa và là đấng Cứu Chúa Thế của họ, và họ là những người sẽ được chọn để vào nước Trời.\
Thế nào là để chấp nhận Chúa Giêsu? Để chấp nhận Chúa Giêsu có nghĩa là chúng ta phải biết đáp lại lời kêu gọi của NgàiCó nghĩa là chúng ta thật sự tham gia tích cực với Ngài trong cuộc khổ nạn của Ngài trong bất cứ mọi kể giá. Sứ mệnh của chúng ta là trở thành những người tông đồ để loan truyền Lởi của Chúa cho tất cả những người vẫn chưa được nghe và biết đến Chúa để gieo những hạt giống và để đem ân sủng của Thiên Chúa tới với mọi người và giúp làm cho Lời của Chúa được sinh sôi và lớn lên trong trái tim của họ cho đến khi Lời Chúa được nở rộ trong họ. Nhiệm vụ của chúng ta không phải là chỉ tìm đến vương quốc của Thiên Chúa một mình, nhưng là để mang lại càng nhiều linh hồn cùng đến tới Thiên Chúna với chúng ta.
        Chúng ta  trung tín theo đuổi sứ mệnh của chúng ta để theo Chúa Giêsu? hay là chúng ta đang mang những linh hồn khác lánh xa Thiên Chúa và Nước Trời bằng những lời nói khích bác, bằng sự chia rẽ và bằng lối sống ích kỷ của chúng ta? Hay là chúng ta đã chọn việc bỏ Chúa giống như một số các môn đệ của Chúa Giêsu đã làm trong đoạn Tin Mừng hôm nay vì chúng ta chưa sẵn sàng vác thập giá của chúng ta và theo Chúa?                                                                                                                  
Reflection Saturday 3rd week of Easter
What is it that some of the disciples find hard to accept? In John 6:51, Jesus says, "I am the living bread which has come from heaven; whoever eats of this bread will live forever. The bread I shall give is my flesh and I will give it for the life of the world."
Why did they find it hard to accept the words of Jesus? There were many who got stuck with knowing Jesus as the son of a carpenter. Their hearts were still hardened by their own desires of worldly things and didn't recognize the divine nature of Jesus, that he is the Son of God incarnate. In Matthew 22:14, Jesus said, "Many are called, but few are chosen." Many are invited to the kingdom of heaven, but only those who accept Jesus as their Lord and Savior will be chosen to enter the kingdom.
What does it mean to accept Jesus? It means that we respond to his call, that we take active participation in his passion regardless of the price. Our mission is to be apostles who will spread the word of God to all those who haven't heard it yet, to plant the seed and let God's grace grow in their hearts until it reaches full bloom. Our mission is not to go to God's kingdom alone, but to bring as many souls with us.
Have we been faithful in pursuing our mission, or have we brought souls farther away from God and from His kingdom with our worldliness, our selfishness? Or have we chosen to walk away like many of the disciples did during Jesus' time because we are not ready to take up our cross and follow him?
 
Saturday of the Third Week of Easter
As a result of this, many of his disciples returned to their former way of life and no longer walked with him. Jesus then said to the Twelve, “Do you also want to leave?” John 6:66–67
Today’s Gospel concludes the beautiful and profound sermon on the Bread of Life (see John 6:22–71). When you read this sermon from beginning to end, it is noticeable that Jesus moves from more general statements about the Bread of Life that are easier to accept to more specific statements that are challenging. He concludes His teaching just prior to today’s Gospel by saying very directly, “Whoever eats my flesh and drinks my blood remains in me and I in him.” After Jesus said this, many who had been listening to Him left Him and no longer followed Him.
There are generally three common attitudes people have toward the Most Holy Eucharist. One attitude is that of profound faith. Another is that of indifference. And a third is what we find in today’s Gospel: disbelief. Those who walked away from Jesus in today’s Gospel did so because they said, “This saying is hard; who can accept it?” What a great statement and question to ponder.
It is true, in a certain way, that the teaching of Jesus on the Most Holy Eucharist is a hard saying. “Hard,” however, is not bad. It’s hard in the sense that belief in the Eucharist is only possible through a faith that comes from a deep interior revelation from God. In the case of those who walked away from Jesus, they heard His teaching, but their hearts were closed to the gift of faith. They remained stuck on a purely intellectual level, and, thus, the idea of eating the Flesh and Blood of the Son of God was more than they could comprehend. So who could accept such a statement? Only those who listen to our Lord as He speaks to them interiorly. It is only that interior conviction that comes from God that can be proof of the truthfulness of the Holy Eucharist.
Do you believe that when you consume that which appears to be only “bread and wine,” you are actually consuming Christ Himself? Do you understand this teaching of our Lord on the Bread of Life? It is a hard saying and a difficult teaching, which is why it must be taken very seriously. For those who do not flat out reject this teaching, there is also the temptation to be somewhat indifferent to the teaching. It can easily be misunderstood to be just symbolism in the way our Lord talks. But the symbolism is much more than just symbolism. It’s a profound, challenging, and life-changing teaching of how we share in the divine and eternal life our Lord wishes to bestow upon us.
Reflect, today, upon how deeply you believe this hard saying of Jesus. The fact that it is a “hard” saying should make you seriously examine your own faith or lack thereof. What Jesus teaches is life-changing. It’s life-giving. And when clearly understood, you will be challenged to either believe with your whole heart or turn away in disbelief. Allow yourself to believe in the Most Holy Eucharist with your whole heart and you will find that you are believing one of the most profound Mysteries of Faith.
My glorious Lord, Your teaching on the Most Holy Eucharist is beyond human comprehension. It is a mystery so deep that we will never fully understand this precious gift. Open my eyes, dear Lord, and speak to my mind so that I may listen to Your words and respond with the deepest faith. Jesus, I trust in You.

Saturday 3rd week of Easter 2023
Opening Prayer: Dear Lord, I unite myself to you today in prayer. I come to you thirsty for your truth, hungry for your mercy. I ask you to quench the thirst of my soul through the light of your revealed word and to satisfy my hunger with the gift of your forgiveness, mercy, and love.  
Encountering Christ
1. “No One Can Come to Me Unless It Is Granted Him by My Father”: The Father gave Christ to us through the Incarnation, so that Christ’s life and sacrifice can become an ongoing source of spiritual renewal for us. The Father’s gift of faith enables us to heed not only the voice of Jesus but to follow him, to suffer for him, and to accept the extraordinary invitation to “eat his flesh and drink his blood.” The Father has given us everything we need to come to Christ. He asks only that we open our hearts to accept the gift of his Son.
2. “To Whom Shall We Go?”: Jesus had just proclaimed that his flesh was food and his blood was drink, and he knew these words were shocking to the ears of disciples who had not yet received the Eucharist at the Last Supper. Truly, many were so scandalized they lost their faith in Jesus and “returned to their former way of life.” But not Peter and his close friends. What fortitude! What faithfulness! What love they showed! We know that sometimes following Christ can make us uncomfortable. We stand alone in a crowd. We endure the murmuring of others. We feel like quitting. In those moments when our faith feels wobbly, may we have the grace of Peter to pray with all humility, “Lord, to whom shall we go? You have the words of eternal life.” 
3. Faith and Conviction: “We have come to believe and are convinced that you are the Holy One of God.” Notice Peter did not say to Christ, “We believe,” but, “We have come to believe.” Perhaps he was implying that these words of Jesus challenged even the faith of the apostles. Over their three years of close association with Christ, the apostles had matured in faith. Christ had taught them to think spiritually, step by step. Our spirits long to share the mind of Christ, to see and understand the spiritual realities of our world. Are we willing to accompany Christ closely? Are we willing to allow ourselves to be taught by Him, even when we are confused for the moment by what we learn? 
Conversing with Christ: Lord, when so many leave and abandon you, I desire to remain faithfully by your side, but my faith is also weak. It is easy for me to become confused. Please strengthen me in faith, hope, and love. 
Resolution: Lord, today, by your grace, I will take some time to ponder a situation in life that is hard for me or a doctrine of the Church that I do not fully understand and ask you to enlighten my mind and help me to come to believe that which you proclaim as truth.
 
Saturday 3rd week of Easter  2021
Opening Prayer: Lord Jesus, speak to me as I turn my hearts to you now in prayer. I long to belong more completely to you by meditating on your word. You have told me that you want to remain in me. You ask me if I wish to leave also, but you are going nowhere. You are right here with me and faithful always. I turn my heart to you and ask you to speak to your servant now. Amen. 
Encountering Christ: 
Does This Shock You?: Jesus had just said some pretty mysterious things about bread, blood, life, and death. And he asked his disciples, “Does this shock you?” These words of Christ were objectively hard to hear. To hear and understand Jesus’s teaching in the Gospels–to unlock their deepest meaning–we need to build our faith by inviting the Spirit to speak into our hearts. “The words I have spoken to you are Spirit and life.” Come Holy Spirit! 
Lack of Faith: Jesus was not discouraged by the lack of faith among those in the crowd and among the disciples. He attributed it to the plans of the Father—those who were to come to him were those called by the Father. We can imitate Jesus when our plans seem to go awry. All we do, our success and our failures, we offer to the Father, and he will be glorified. 
To Whom Shall We Go: When Jesus turned to his faithful followers to ask if they also wanted to leave him, he abandoned himself to their freedom. He does the same with us. Jesus respects our freedom in each moment and appeals to us to love him. What amazing humility the Son of God demonstrates to reach out to all of humanity with this constant invitation. Peter answers for each one of us—to whom shall we go? Who else can provide all that Jesus gives us? 
Conversing with Christ: Jesus, your humility is admirable and attractive, just as Peter’s enthusiasm and honesty are as well. We want to follow you and pray with St. Peter: “To whom shall we go?” There is nowhere else, no one else who we want to follow. We are gladly among those the Father has granted to come to you. Help us follow you more sincerely and passionately! 
Resolution: Lord today by your grace I will express my love for you by obeying your teaching, especially those I find particularly difficult to follow.
 
eflection:
Today, we have just read in the Gospel Jesus' allocution about the Bread of Life, which is Himself, offering us his body as nurture for our souls and for our Christian life. And, as it usually happens, we have to contemplate two different —if not opposite— reactions, from those who are listening to him.  His language is too hard for some, too incomprehensible for their mentality, closed to the Lord's saving Word; St. John says, somewhat sadly, that «after this many disciples withdrew and no longer followed Him» (Jn 6:66). It is the same evangelist who gives us a clue to help us understanding the attitude of these persons: they would not believe, they would not be willing to accept Jesus' teachings, which were, so often, inexplicable for them.
But, on the other hand, we can see the Apostles' reaction, led by St. Peter: «Lord, to whom shall we go? You have the words of eternal life. We now believe» (Jn 6:68-69). It is not that the twelve are smarter, or even better, nor do they understand the Bible any better; but they are indeed more modest, more trusting, more open to the Holy Spirit, more docile. Every now and then, we can spot them in the Gospels when making mistakes, unable to understand Jesus, arguing over who is more important and even daring to correct the Master when he announces them his Passion; but they are always faithful, by his side. Their secret: they truly loved Him. St. Augustine expresses it this way: «Good habits leave no trace in our soul, but good loves do (...). Truly, this is all love is about: to obey and believe whom you love». In the light of this Gospel we may wonder: where have I placed my love? what faith and what obedience have I to the Lord and to what the Church teaches? What kind of docility, simplicity and trust do I live with regards to God's things?

Friday, April 28, 2023

Suy Niệm Tin Mừng thứ Sáu Tuần thứ 3 Phục Sinh

Suy Niệm Tin Mừng thứ Sáu Tuần thứ 3 Phục Sinh
Trong những ngày trước, Chúa Giêsu đã làm phép lạ hoá bánh và cá ra nhiều để nuôi sống muôn người. Người Do Thái nhận ra có một điều đặc biệt ở đây, đó là Chúa Giêsu có thể là Đấng Thiên Sai hoặc ít nhất là một tiên tri. Họ đã tò mò tiếp tục theo Chúa. Họ đã thích thú tất cả những gì mà Chúa đã truyền dậy cho họ, cho dù h vẫn chưa hiểu được một đoạn Thánh kinh hoàn toàn và chính xác, nhưng họ cũng đủ hiểu với những gì họ quen nghe, nên điều đó khiến họ không gặp những khó khăn. Họ tiếp tục đặt câu hỏi, tìm kiếm sự hiểu biết, đặc biệt là sự hiểu biết mà họ có thể thoải mái.
Những khi chúng ta gặp phải những điều khó xử  và thử thách trong cuộc sống của chúng ta, chúng ta sẽ có thái độ thế nào khi chúng ta đặt câu hỏi với Chúa? Có phải chúng ta sẽ cố tìm cách để hiểu được ý của Thiên Chúa để rỗi chúng ta sẽ tuân thủ và thực hành theo như kế hoạch của Thiên Chúa, hay chúng ta phản ứng theo sự phụ thuộc vào mức độ hiểu biết riêng của chúng ta?.
            Hôm nay, Chúa Giêsu đã nói lên những lời thực sự gây sốc cho chúng ta, Ngài muốn chúng ta ăn thịt và uống máu Ngài! Cho đến thời điểm này, hầu hết đám đông đã sẵn sàng chấp nhận Ngài như một người ban phát của ăn cho họ. Ngài cho họ ăn uống no thoả hôm qua. Có lẽ, nếu họ cố ở lại bên ngài mỗi ngày, Ngài sẽ làm phép lạ hoá bánh cho họ ăn no thoả nữa. Ý nghĩ của họ về Đấng Thiên Sai quá vật chất, họ chỉ nghĩ Chúa Giêsu là người sẽ tái lập Vương quốc của David mà tiêu diệt quân thù La Mã. Thế nhưng Chúa Giêsu lại muốn đưa họ đến với mầu nhiệm của lòng thương xót, yêu thương và quảng đại của Thiên Chúa. Giống như xưa, Thiên Chúa đã ban bánh manna cho họ ở nơi hoang dã, nay, Ngài muốn ban cho họ một cái gì đó tuyệt vời hơn nhiều. Tuyệt vời như Vương quốc David, Ngài muốn cho họ một vương quốc vĩ đại hơn. Điều này vượt xa tất cả những gì mà họ đang tìm kiếm; họ sẽ không thể hiểu được những gì Ngài đang làm và đang ban cho họ. Và điều này chỉ có thể được chấp nhận trong đức tin.
            Chúng ta có thể hiểu được nhiều thứ, thậm chí nhiều thứ thuộc về tâm linh. Trong lòng tốt của mình, Thiên Chúa đã ban cho chúng ta trí thông minh để chúng ta có thể hiểu được một số sự thật về Ngài. Nhưng những điều đơn giản thật sự hơn là Ngài không muốn tiết lộ vinh quang trọn vẹn của Thiên Chúa. Chúa Giêsu muốn ban cho nhân loại thịt mình để ăn và máu của Ngài để uống. Ngài đã nói rõ điều này với đám đông, và vì họ thiếu niềm tin, nên họ không hiểu nổi. Một số người đã chán nản bỏ đi, họ đi tìm một người khác.
Hy vọng, số người trong chúng ta đang tìm kiếm sự mặc khải về mầu nhiệm bí ẩn của Thiên Chúa. Những hồng ân to lớn nhất mà Thiên Chúa có thể ban cho chúng ta vì chúng ta không tìm cách lấp đầy cái dạ dày hay tâm trí của chúng ta. nhưng chúng ta đang tìm cách lấp đầy trái tim thương yêu của chúng ta. Đây là những hồng ân mà Chúa Giêsu dự định sẽ ban tặng cho chúng taban rất nhiều cho chúng ta.
 
Friday of the Third Week of Easter
What is it I Truly Seek?
On the preceding day, Jesus multiplied loaves and fishes to feed the multitude. The Jews realize there is something special here, that Jesus may be the Messiah or at least a prophet. They are curious enough to continue following him and asking him questions. They have liked everything he has said up till now. Some of it they have not understood completely or correctly, but it has been close enough to what they are used to hearing that it causes them no great difficulty. They continue to ask questions, looking for understanding, especially understanding they can be comfortable with. What is my attitude when I question Our Lord about events and challenges in my life? Am I seeking to understand so I can embrace God’s plan better, or does my response depend on how much I comprehend?
2. Opening Our Horizons: Now Jesus has said something truly shocking. He wants them to eat his flesh and drink his blood! Up to this point, most of the crowd has been willing to accept him as a bread-provider. He fed them yesterday. Maybe, if they hang around long enough, he will do it again. Their ideas about the Messiah are too materialistic, based only on the re-establishment of David’s Kingdom at the expense of the Romans. Jesus, on the other hand, wants to take them to a new level. He wants to take them into the mystery of the loving generosity of God. As good as the manna in the wilderness was, he wants to give something much better. As wonderful as David’s Kingdom was, he wants to give a greater kingdom. This is so far beyond what they are looking for; they will not be able to understand what he is offering. It will have to be accepted in faith.
3. Great Gifts Come in Small Packages: We can understand many things, even many spiritual things. In his goodness, God has given us intelligence so that we can understand some of the truths about him. But these simpler truths don’t reveal the full glory of God. They are not as fulfilling as some of the more important truths about him. Jesus wants to give his flesh to eat and his blood to drink. He reveals this to the crowds, and since they lack faith, they don’t understand. Some straggle off to find another “wonder-worker.” Others, looking for understanding, go off to look for a “teacher” who makes sense to them. Hopefully, some are looking for the revelation of the mysteries of God, the greatest gifts that God can offer. They are not looking to fill their stomachs or their minds. They are looking to fill their hearts. These are the kinds of gifts that Jesus intends to give – and in abundance.
Conversation with Christ: Dear Lord, so often I am looking for material gifts from you. Help me to realize that the greatest gifts you give may be beyond my understanding. Yet, if I am willing to accept them on faith, they will fill my heart. Perhaps with time, it will be possible for me to understand something of them as well, but the greatness of faith lies in my trust in you.
Resolution: What spiritual gift I am most in need of? Faith? Charity? Humility? Something else? Today I will set aside some time to ask God in prayer to grant me that gift.
 
Friday of the Third Week of Easter
“Amen, amen, I say to you, unless you eat the Flesh of the Son of Man and drink his Blood, you do not have life within you. Whoever eats my Flesh and drinks my Blood has eternal life, and I will raise him on the last day. For my Flesh is true food, and my Blood is true drink. John 6:53–55
On a philosophical level, it’s useful to consider various things that appear to be “competing forces.” Good appears to be the opposite of evil. Light the opposite of dark. Heat the opposite of cold. And life the opposite of death. But are they truly opposites in the sense of being competing forces? When considered carefully, it is clear that good and evil, light and dark, heat and cold, and life and death are not actually “competing forces;” rather, evil is simply the absence of good, darkness the absence of light, cold the absence of heat, and death the loss of life. And though this philosophical distinction may not seem that interesting to some, and confusing to others, it is a helpful truth to ponder in light of today’s Gospel.
Today’s Gospel tells us that failure to “eat the Flesh of the Son of Man and drink his Blood” results in death. Death is the loss of life, and the Eucharist is the source of life. Jesus says that if you fail to eat His Flesh and drink His Blood, “you do not have life within you.”
This bold teaching of Jesus should cause us to stop and examine our approach to the Most Holy Eucharist. Sometimes we can fall into the trap of thinking that going to Mass and receiving Communion is something we do as a “favor” to our Lord. But in truth, it’s God’s most profound favor to us, because the Eucharist is the gateway to eternal life. And without it, we have no life within us. Our spirits die because we lose the presence of God.
Looking at the negative effect of not receiving the Most Holy Eucharist can be very useful. Sometimes we need to consider the consequences of our actions as a way of motivating us to greater fidelity. For that reason, considering the fact that failure to eat the Flesh of the Son of God results in death should be very motivating. It should fill us with a holy fear of the loss of the life-giving presence of God within us. This “holy fear” is a true gift from God and is, in fact, one of the Seven Gifts of the Holy Spirit.
Reflect, today, upon your interior attitude toward the Most Holy Eucharist. Do you see your participation in the Holy Mass more as a favor you offer to our Lord? Or do you see it as it is: the life-giving source of eternal life? Reflect upon how important this precious gift truly is and recommit yourself to a faithful and devout participation in this most holy Gift.
My Eucharistic Lord, Your Flesh and Blood are truly the source of eternal life for all who receive You in faith. I thank You, dear Lord, for this most precious Gift of the Most Holy Eucharist, and I pray that I will be filled with a deep hunger and thirst for You always. Jesus, I trust in You.
 
Friday of the Third Week of Easter 2023
Introductory Prayer: Lord, I believe you are present here and now as I turn to you in prayer. I trust and have confidence in your desire to give me every grace I need to receive today. Thank you for your love; thank you for your immense generosity toward me. I give you my life and my love in return.
Petition: Lord, help me to face challenges and continue to follow you in faith.
1. What is it I Truly Seek? On the preceding day, Jesus multiplied loaves and fishes to feed the multitude. The Jews realize there is something special here, that Jesus may be the Messiah or at least a prophet. They are curious enough to continue following him and asking him questions. They have liked everything he has said up till now. Some of it they have not understood completely or correctly, but it has been close enough to what they are used to hearing that it causes them no great difficulty. They continue to ask questions, looking for understanding, especially understanding they can be comfortable with. What is my attitude when I question Our Lord about events and challenges in my life? Am I seeking to understand so I can embrace God’s plan better, or does my response depend on how much I comprehend?
2. Opening Our Horizons: Now Jesus has said something truly shocking. He wants them to eat his flesh and drink his blood! Until now, most of the crowd has been willing to accept him as a bread provider. He fed them yesterday. Maybe, if they hang around long enough, he will do it again. Their ideas about the Messiah are too materialistic, based only on the re-establishment of David’s Kingdom at the expense of the Romans. Jesus, on the other hand, wants to take them to a new level. He wants to take them into the mystery of the loving generosity of God. As good as the manna in the wilderness was, he wants to give something much better. As wonderful as David’s Kingdom was, he wants to give a greater kingdom. This is so far beyond what they are looking for; they will not be able to understand what he is offering. It will have to be accepted in faith.
3. Great Gifts Come in Small Packages: We can understand many things, even many spiritual things. In his goodness, God has given us intelligence so that we can understand some of the truths about him. But these simpler truths don’t reveal the full glory of God. They are not as fulfilling as some of the more important truths about him. Jesus wants to give his flesh to eat and his blood to drink. He reveals this to the crowds, and since they lack faith, they don’t understand. Some straggle off to find another “wonder worker.” Others, looking for understanding, go off to look for a “teacher” who makes sense to them. Hopefully, some are looking for the revelation of the mysteries of God, the greatest gifts that God can offer. They are not looking to fill their stomachs or their minds. They are looking to fill their hearts. These are the kinds of gifts that Jesus intends to give – and in abundance.
Conversation with Christ: Dear Lord, so often I am looking for material gifts from you. Help me to realize that the greatest gifts you give may be beyond my understanding. Yet, if I am willing to accept them on faith, they will fill my heart. Perhaps with time, it will be possible for me to understand something of them as well, but the greatness of faith lies in my trusting in you.
Resolution: What spiritual gift am I most in need of? Faith? Charity? Humility? Something else? Today I will set aside some time to ask God in prayer to grant me that gif
 
Friday, April 23, 2021
Opening Prayer: Lord Jesus, break open your word to me as I turn my hearts to you in prayer. I long to remain in you and let you remain in me. Just as you challenged the crowds with the truth of your Flesh and Blood being offered for them, you challenge me with the truth which gives me life. And as I have prayed all week, make my heart burn while you speak to me.
 Encountering Christ: 
Questioning Jesus: The reading says that the Jews quarreled among themselves as they grappled with the meaning of his words. They were struggling and asking how this could be possible. Like their forefather Moses who doubted and struck the rock twice, or Jacob who wrestled with God in order to obtain a promise, so did their descendants wrestle and quarrel. And Jesus didn’t make it easy on them, but rather repeated the challenging truth, for which there was no obvious resolution other than to believe in him and his words. Belief and trust is often the only answer when we don’t understand what God is doing or saying in our lives. 
Our Ancestors: Jesus referred to the ancestors of the Jews who ate manna in the desert and still died. That bread was to sustain them until they got to the promised land of Cana, which it did. Yet this new manna of Jesus’s Flesh and Blood will sustain us until we all arrive in our heavenly promised land. There is no death for us if we believe in him and are fed by him. Jesus makes clear that the result of the bread he offers is “unlike” that of the bread their ancestors ate. He promises life!
Teaching in the Synagogue: Jesus was teaching in Capernaum, the hometown of Peter, Andrew, and James. This was a town of commerce at the base of the hill where he taught the beatitudes of the kingdom. It was the town on the seashore of the Sea of Galilee where Jesus originally called his Apostles. It was the town–the apostle’s small and busy town–where he challenged them with the truths he came to teach. Jesus did not shy away from the tougher-to-believe aspects of his messages. He shared them with everyone in the synagogue, all of his disciples' family and friends. Although these truths were difficult to believe, they are also extremely beautiful. God wants to nourish us in this life and bring us to eternal life. God wants to sustain us in the desert of this life! God wants to be our manna! He challenges us because Jesus loves us and wants us to follow him, even if we don’t understand everything he says at the moment! 
Conversing with Christ: Jesus, your words are truth and life. Like Peter, we have believed and come to know. To whom shall we go, for you have the words of everlasting life. I will never turn away from the challenging yet life-giving words you speak to me in the Catholic Church and in your Scriptures. Speak Lord, your servant is listening! Amen. 
Resolution: Lord, today by your grace I will renew my “yes” to you frequently. The “yes” of my baptism. The “yes” of my confirmation. The “Amen” of my first communion. The “yes” of my life’s vocation. 
 
Suy Niệm Tin Mừng thứ Sáu Tuần thứ 3 Phục Sinh
Qua bài Tin Mừng hôm nay, chúng ta có thể tưởng tượng hầu như Chúa Giêsu đã tuyên bố công khai 3 điều quan trọng, chẳng hạn như: việc chúng ta phải ăn Mình uống Máu Thánh của Con Người; Nếu như chúng ta không rước nhận Mình và Máu Thánh Chúa, chúng ta không thể có được sự sống; và đó cuộc sống sống đời đời và đó là điều cần thiết cho sự sống (Ga 6: 53-58).
            Chúng ta là người Công Giáo nhưng không chắc lúc nào chúng ta cũng luôn luôn mong muốn được nhận lãnh Thánh Thể. Vì có những lần, chúng ta cố "sống" một cách vô tư , mà không nghĩ hay cần đến những bí tích mà Chúa Giêsu đã thiết lập. Bởi thế Thánh Gioan Phalồ đệ Nhị đã viết "Thánh Thể là món quá lớn, một món quà để thừa nhận bất cứ những sự mơ hồ và sự cần thiết tối thiểu "" ăn để sống ". Ăn thịt của Con người là để được sống như Con người. Thức ăn này được gọi là sự "hiệp thông". Đó là "món ăn", và chúng ta nói "thức ăn" để rồi không có sự nghi ngờ liên quan đến sự đồng hóa của nó, Nhờ đó chúng ta nhận dạng ra đó là Chúa Giêsu. Chúng ta rước Mình Thánh Chúa để duy trì sự hợp nhất với Chúa; để suy nghĩ như Ngài, nói như Ngài, để yêu thương như Ngài.
            Người Kitô hữu chúng ta đang đánh mất thông điệp về Thánh Thễ cùa thánh Giáo Hoàng Gioan Phaolô đệ II, Giáo Hội sống nhờ Thánh Thể. Đó là một thông điệp nồng nàn: đó rất "Nóng Bỏng" Bởi vì Thánh Thể là sự nguồn sức mãnh liệt..
            Trên thực tế, chúng ta đã đào sâu vào ruột tạng của những mầu nhiệm, như Thánh Tomas  đã được chạm vào vết thương của Chúa Kitô phục sinh.  Kitô hữu chúng ta cần nên sửa đổi lại lòng trung thành của chúng ta  với Thánh Thể một cách thực tế như là sự hiện diện thật sự của Chúa Giêsu Kitô  như Giáo Hội đã đề nghị chúng ta. Và một lần nữa chúng ta cần phải sống nhạy cảm hơn trong việc tôn kính Thánh Thể: cũng như  phải bái gối nghiêm trang trước Thánh Thể và siêng năng việc rước Mình và Máu Chúa hơn... Và, bắt đầu từ Thánh Thể, con người từ từ sẽ tìm đến đời sống thiêng liêng,và có cuộc sống thánh thiện hơn ,
Reflection:
«Truly, I say to you, if you do not eat the flesh of the Son of Man and drink his blood, you have no life in you»
Today, Jesus makes three key public statements, such as: that we are to eat the flesh of the Son of Man and drink his blood; that if we do not take the Holy Communion, we cannot have life; and that this life is the eternal life and the condition for resurrection (cf. Jn 6:53-58). There is nothing in the Gospel so clear, so emphatic and so definite as these statements of Jesus.  
We Catholics are not always up to the level the Eucharist requires: at times, we try “to live” without the living conditions set up by Jesus and, yet, as John Paul II has written «Eucharist is too big a gift to admit any ambiguities and reductions».“Eat to live”: to eat the flesh of the Son of Man is to live as the Son of Man. This food is called “communion”. It is “food”, and we say “food” so that there is no doubt with respect to its assimilation, to its identification with Jesus. We receive Holy Communion to remain united: to think like him, to speak like him, to love like him. We Christians were missing John Paul II's Eucharistic Encyclical, The Church lives from the Eucharist. It is a passionate encyclical: it is “fire” because the Eucharist is ardent.
«How I have longed to eat this Passover with you before my death!» (Lk 22:15), Jesus was saying that evening of the Holy Thursday. We have to recuperate the Eucharistic fervor. No other religion has a similar initiative. It is God himself who descends to man's heart to establish a mysterious love relationship. And as of that point the Church is built and participates in the Eucharist apostolic dynamism and ecclesial mission.
We are actually digging into the entrails of the mystery, as Thomas did when he was touching the wounds of Christ resurrected. We Christians should revise our fidelity to the Eucharistic fact just as Jesus Christ has revealed it and the Church proposes it to us. And we should live once more the “tenderness” towards the Eucharist: well made and slow genuflexions, increase the number of spiritual communions... And, starting from the Eucharist, men will look sacred, as they just are. And we shall serve them with renewed tenderness.