Suy Niệm Chúa Nhật Thứ Tư Mùa Phục Sinh Năm A.
Những người Do Thái vào thời Chúa Giêsu chắc chắn rất dễ dàng hiểu được câu chuyện mà Chúa Giêsu đã nói hôm nay. Thông thường, những người chăn cừu (chiên) nói chuyện với cừu của họ suốt cả ngày để cừu quen với giọng nói của người chăn và khi người chăn thả chúng trong nhiều đồng cỏ khác nhau để kiểm cỏ. Vào ban đêm, những người chăn cừu sẽ tập hợp đàn cừu của họ chuồng và qua những cánh cửa để được bảo vệ an toàn cho đàn cừu của họ. Và mỗi buổi sáng, những người chăn cừu này sẽ mở cửa và gọi đàn cừu của mình, vì chúng biết tiếng của người chăn nên đàn cừu sẽ đi theo người chăn của mình chứ không theo những người khác.
Câu hỏi đầu tiên mà mỗi người chúng ta tự hỏi hôm nay là: chúng ta người Công Giáo, chúng ta là nghững con chiên, vậy chúng ta có biết tiếng của Đấng Chăn Chiên không? Liệu chúng ta có thể trở nên quen thuộc với giọng nói của Đấng vị chủ Chăn đến nỗi chúng ta có thể phân biệt được rõ giọng nói của Ngài với những người khác không?
Chúng ta hãy thử tưởng tượng hình ảnh những người chăn đồng loạt gọi bầy chiên của họ cùng một lúc. Đây là hình ảnh của những tiếng gọi chiên cạnh tranh mà chúng ta gặp phải trong cuộc sống hàng ngày. Nhưng chỉ có một trong những tiếng gọi đó là tiếng gọi của Chúa vị chủ chăn của chúng ta. Chúng ta có biết tiếng Ngài không? Hay chúng ta đã trở nên bối rối với nhiều thôi thúc, ham muốn và những thứ thế tục đang hấp dẫn và đang tranh giành sự chú ý của chúng ta?
Chúa Giêsu tiếp tục bài giảng của mình bằng cách nói rằng Ngài không những chỉ là Đấng Chăn Chiên mà bầy chiên của Ngài nhận biết tiếng của Ngài, mà Ngài còn là cái cửa của chuồng Chiên (Cừu) Như Ngài nói. “Ta là cửa, ai qua Ta mà vào, thì sẽ được cứu rỗi, người ấy sẽ ra vào và tìm thấy của nuôi thân.”
Hôm Nay Chúa đã có ý gì khi Ngài gọi chính Ngài là cánh cửa? Là cánh “Cửa”, Ngài là Lời của Đức Chúa Trời, và Lời này được bày tỏ cho chúng ta qua Kinh thánh. Việc trung thành với Lời Chúa là một trong những con đường chắc chắn nhất dẫn chúng ta đến đời sống ân sủng. Ngài là Lời Chân Lý được Huấn Quyền, cơ quan có thẩm quyền giảng dạy của Giáo Hội, lưu truyền và giải thích. Trung thành với giáo huấn đích thực của Huấn quyền, đặc biệt khi với các giám mục cùng hiệp nhất với Đức Thánh Cha qua các giáo huấn của ngài, sẽ giúp chúng ta vượt qua những sai lầm của thời đại chúng ta. Chúa Giêsu hiện diện với chúng ta qua các Bí Tích, và những bí tích chính là những cánh cửa dẫn chúng ta đến với ân sủng của Ngài và Các Bí Tích cũng là lối dẫn chúng ta đến kho lương thực cho đời sống thiêng liêng của chúng ta. Hơn nữa, bất cứ khi nào Chúa đến với chúng ta, qua lời giảng thánh, những lời chứng và lời dạy của các thánh, và đời sống cầu nguyện trong Giáo hội, hoặc bằng bất kỳ cách nào khác, chúng ta đã bước vào cửa và được nhận vào đồng cỏ xanh tươi mát của Ngài.
Chúa Giêsu là cửa, không những chỉ cửa cho bầy chiên mà Ngài còn cho từng mục tử nhân danh Ngài dẫn dắt bầy chiên của Ngài. Đây là những mục tử của Giáo Hội đã được Đức Kitô trao phó sứ mệnh dẫn dắt dân Chúa. Ngày nay, nếu một mục tử của Giáo hội không rao giảng Chúa Giêsu Kitô, thì mục tử đó “chỉ đến để cướp bóc, tàn sát và hủy diệt.” Các mục tử của Giáo hội phải khiêm tốn lắng nghe cẩn thận những lời này để họ không bao giờ thất bại trong việc chăn dắt dân Chúa bằng cách dẫn họ qua Cửa chính, cửa ấy chính là Chúa Kitô. Tất cả các Giám mục, linh mục, Thầ sáu (Các Giáo sĩ) phải hoàn toàn trung thành với Truyền thống của Giáo hội, Những tuyền thống đã được lưu truyền qua các thời đại, và không thể hướng chệch khỏi kho tàng đức tin trong sáng và thánh thiện. Nếu họ rao giảng phúc âm của riêng mình, hoặc cẩu thả hoặc sai lạc trong việc rao giảng Tin Mừng, thì họ không phải là những người chăn chiên chân chính. Và những con Chiên thật của Thiên Chúa sẽ không nhận ra tiếng họ. Nhưng nếu họ trung thành với tất cả những gì Chúa Giêsu đã dạy, thì họ sẽ gọi được đàn chiên qua cửa và dẫn dắt những con chiên ấy tốt lành thi ho sẽ trở thành mục tử hiệp nhất với Trái Tim Mục Tử Nhân Lành.
Hôm nay, chúng ta hãy suy ngẫm về hình ảnh của Chúa Kitô, Vị Mục Tử Nhân Lành, đang mời gọi chúng ta theo nhiều cách khác nhau. Chúng ta phải học tiếng thật của Ngài qua đức tin và sự cầu nguyện. Một khi chúng ta nhận ra tiếng gọi của Ngài, chúng ta sẽ dễ dàng khám phá ra rằng Ngài đang chăm sóc chúng ta, truyền cảm hứng cho chúng ta và mời gọi chúng ta đến với cuộc sống ân sủng bằng cách gặp gỡ Ngài là nguồn và con đường dẫn đến cuộc sống mới hạnh phúc với Ngài.
Lạy Chúa là Mục Tử Nhân Lành, Chúa mời gọi chúng con liên tục, Chúa đã bày tỏ cho chúng con thấy được sự hiện diện và hướng dẫn của Chúa trong cuộc sống của chúng con. Xin Chúa cho chúng con biết trở nên quen thuộc với Tiếng thiêng liêng của Chúa để chúng con sẽ luôn dễ nhận ra tiếng Chúa. Xin Chúa hướng dẫn chúng con đến với Chúa, Cánh Cửa vinh quang dẫn chúng con đến cuộc sống trong ân sủng, và biến đổi chúng con thành những con chiên trung thành và ngoan ngoãn. Lạy Chúa Giêsu là Mục Tử Nhân Lành của con, con tín thác vào Chúa. Amen
Fourth Sunday of Easter (Year A)—Good Shepherd Sunday
Jesus said: “Amen, amen, I say to you, whoever does not enter a sheepfold through the gate but climbs over elsewhere is a thief and a robber. But whoever enters through the gate is the shepherd of the sheep. The gatekeeper opens it for him, and the sheep hear his voice, as the shepherd calls his own sheep by name and leads them out.” John 10:1–3
The people of Jesus’ time would have easily understood this story. It was common practice for shepherds to talk to their sheep throughout the day so that the sheep became familiar with the shepherd’s voice as he led them through various pastures for grazing. At night, several shepherds would bring their sheep together within secured gates for safety. In the morning, each shepherd would then call to his sheep and, because they knew their shepherd’s voice, the sheep would follow their own shepherd and not the others.
The first question for each of us to ask ourselves today is this: Do I know the voice of the Shepherd? Have I become so familiar with His voice that I can clearly distinguish His voice from others? Try to imagine the image of several shepherds all calling their sheep at once. This is an image of the competing voices we encounter in our lives. But only one of those voices is the voice of God. Do you know His voice? Or do you become confused with the many other impulses, desires and attractions that vie for your attention?
Jesus continued his teaching by saying that He is not only the Shepherd whose voice is known by the sheep, but He is also the gate. “I am the gate. Whoever enters through me will be saved, and will come in and go out and find pasture.” What does our Lord mean when He calls Himself the gate?
As the Gate, He is the Word of God, revealed to us through the Scriptures. Fidelity to the Word of God is one of the surest ways to the life of grace. He is the Word of Truth as it is handed down and expounded upon by the Magisterium, the teaching authority of the Church. Fidelity to the authentic teaching of the Magisterium, especially when the Holy Father speaks in union with the bishops, will help us navigate the many errors of our age. Jesus is made present to us through the Sacraments, which are the door to His grace and the entryway to the food for our spiritual lives. Furthermore, any time our Lord comes to us, through holy preaching, the witness and teaching of the saints, and the life of prayer within the Church, or in any other way, we enter the gate and are admitted into His verdant pastures.
Jesus is the gate, not only for the sheep but for each of the shepherds who lead the sheep in His name. These are the pastors of the Church who have been entrusted with the mission of Christ to lead God’s people. Today, if a shepherd of the Church fails to preach Jesus Christ, then that shepherd “comes only to steal and slaughter and destroy.” Pastors of the Church must humbly listen carefully to these words so that they never fail to shepherd God’s people by leading them through the Gate, Who is Christ Himself. They must all be faithful to the whole Tradition of our Church, handed on throughout the ages, and not deviate from the pure and holy deposit of faith. If they preach their own gospel, or are negligent or misleading in their preaching, then they are not true shepherds. God’s true sheep will not recognize them. But if they are faithful to all that Jesus has taught, then they will lead the sheep through the gate and become shepherds in union with the Heart of the Good Shepherd.
Reflect, today, upon the image of Christ the Good Shepherd, calling to us in a variety of ways. We must learn His true voice through faith and prayer. Once we recognize His voice, we will more easily discover Him ministering to us, inspiring us, and inviting us to the life of grace by encountering Him as the source and way to this new life.
Good Shepherd, You speak to me continuously, revealing to me Your presence and guidance in my life. May I become so familiar with Your sacred Voice that I will always recognize it. Lead me to Yourself, the glorious Gate to the life of grace, and transform me into a faithful and obedient sheep. Jesus, my Good Shepherd, I trust in You.
4th Sunday of Easter Year A
Opening Prayer: Lord Jesus, you are my gate. You are my Shepherd. I come before you with humility and gratitude for your care over me. Thank you for the freedom I experience as a child of the heavenly Father.
Encountering Christ: Dear Lord, thank you for giving me abundant life and being a dear friend along my journey to eternal life.
1. Jesus Came so That We Might Have Life: Jesus wants to give us spiritual life through Baptism. “Those who enter through the gate will be saved.” The gateway to eternal life is to allow oneself to be washed clean in the waters of Baptism. We are called to embrace Christ’s way of life as a son or daughter of God. Once we have entered through the gate and become one of the flock, we have the freedom of a member of the household to come and go as we please.
2. Have Life More Abundantly: Jesus gives life abundantly. His life is like the vibrant vitality of a waterfall with a never-ending source of water, as opposed to the trickle of a little stream. Jesus wants us to live a life experiencing the all-encompassing providential care of a loving Father, of a Shepherd who provides abundantly for the most basic needs.
3. “I Am the Gate”: This passage is allegorical and a bit abstract. The people of Jesus’ time learned through stories, as do the people of our time. Jesus is saying that any stranger who is not part of the family cannot enter the gate unannounced to enjoy the privilege of using the grounds, eating the supplies, or drinking the water. However, a fully committed person who is incorporated into the family of Christ’s church may enter the gate and partake of the abundance of life provided by the Shepherd.
Conversing with Christ: Jesus, the grace I received in Baptism is beyond the scope of my complete comprehension. Help me to realize what a gift you have given me by incorporating me into your family.
Resolution: Lord, today, by your grace, I will look deep within my heart and reflect on what it means to be part of your flock.
For Further Reflection: Sections 1213-1284 of the Catechism of the Catholic Church explain the riches of the sacrament of Baptism.
Những người Do Thái vào thời Chúa Giêsu chắc chắn rất dễ dàng hiểu được câu chuyện mà Chúa Giêsu đã nói hôm nay. Thông thường, những người chăn cừu (chiên) nói chuyện với cừu của họ suốt cả ngày để cừu quen với giọng nói của người chăn và khi người chăn thả chúng trong nhiều đồng cỏ khác nhau để kiểm cỏ. Vào ban đêm, những người chăn cừu sẽ tập hợp đàn cừu của họ chuồng và qua những cánh cửa để được bảo vệ an toàn cho đàn cừu của họ. Và mỗi buổi sáng, những người chăn cừu này sẽ mở cửa và gọi đàn cừu của mình, vì chúng biết tiếng của người chăn nên đàn cừu sẽ đi theo người chăn của mình chứ không theo những người khác.
Chúa Giêsu là cửa, không những chỉ cửa cho bầy chiên mà Ngài còn cho từng mục tử nhân danh Ngài dẫn dắt bầy chiên của Ngài. Đây là những mục tử của Giáo Hội đã được Đức Kitô trao phó sứ mệnh dẫn dắt dân Chúa. Ngày nay, nếu một mục tử của Giáo hội không rao giảng Chúa Giêsu Kitô, thì mục tử đó “chỉ đến để cướp bóc, tàn sát và hủy diệt.” Các mục tử của Giáo hội phải khiêm tốn lắng nghe cẩn thận những lời này để họ không bao giờ thất bại trong việc chăn dắt dân Chúa bằng cách dẫn họ qua Cửa chính, cửa ấy chính là Chúa Kitô. Tất cả các Giám mục, linh mục, Thầ sáu (Các Giáo sĩ) phải hoàn toàn trung thành với Truyền thống của Giáo hội, Những tuyền thống đã được lưu truyền qua các thời đại, và không thể hướng chệch khỏi kho tàng đức tin trong sáng và thánh thiện. Nếu họ rao giảng phúc âm của riêng mình, hoặc cẩu thả hoặc sai lạc trong việc rao giảng Tin Mừng, thì họ không phải là những người chăn chiên chân chính. Và những con Chiên thật của Thiên Chúa sẽ không nhận ra tiếng họ. Nhưng nếu họ trung thành với tất cả những gì Chúa Giêsu đã dạy, thì họ sẽ gọi được đàn chiên qua cửa và dẫn dắt những con chiên ấy tốt lành thi ho sẽ trở thành mục tử hiệp nhất với Trái Tim Mục Tử Nhân Lành.
Hôm nay, chúng ta hãy suy ngẫm về hình ảnh của Chúa Kitô, Vị Mục Tử Nhân Lành, đang mời gọi chúng ta theo nhiều cách khác nhau. Chúng ta phải học tiếng thật của Ngài qua đức tin và sự cầu nguyện. Một khi chúng ta nhận ra tiếng gọi của Ngài, chúng ta sẽ dễ dàng khám phá ra rằng Ngài đang chăm sóc chúng ta, truyền cảm hứng cho chúng ta và mời gọi chúng ta đến với cuộc sống ân sủng bằng cách gặp gỡ Ngài là nguồn và con đường dẫn đến cuộc sống mới hạnh phúc với Ngài.
Lạy Chúa là Mục Tử Nhân Lành, Chúa mời gọi chúng con liên tục, Chúa đã bày tỏ cho chúng con thấy được sự hiện diện và hướng dẫn của Chúa trong cuộc sống của chúng con. Xin Chúa cho chúng con biết trở nên quen thuộc với Tiếng thiêng liêng của Chúa để chúng con sẽ luôn dễ nhận ra tiếng Chúa. Xin Chúa hướng dẫn chúng con đến với Chúa, Cánh Cửa vinh quang dẫn chúng con đến cuộc sống trong ân sủng, và biến đổi chúng con thành những con chiên trung thành và ngoan ngoãn. Lạy Chúa Giêsu là Mục Tử Nhân Lành của con, con tín thác vào Chúa. Amen
Fourth Sunday of Easter (Year A)—Good Shepherd Sunday
Jesus said: “Amen, amen, I say to you, whoever does not enter a sheepfold through the gate but climbs over elsewhere is a thief and a robber. But whoever enters through the gate is the shepherd of the sheep. The gatekeeper opens it for him, and the sheep hear his voice, as the shepherd calls his own sheep by name and leads them out.” John 10:1–3
The people of Jesus’ time would have easily understood this story. It was common practice for shepherds to talk to their sheep throughout the day so that the sheep became familiar with the shepherd’s voice as he led them through various pastures for grazing. At night, several shepherds would bring their sheep together within secured gates for safety. In the morning, each shepherd would then call to his sheep and, because they knew their shepherd’s voice, the sheep would follow their own shepherd and not the others.
The first question for each of us to ask ourselves today is this: Do I know the voice of the Shepherd? Have I become so familiar with His voice that I can clearly distinguish His voice from others? Try to imagine the image of several shepherds all calling their sheep at once. This is an image of the competing voices we encounter in our lives. But only one of those voices is the voice of God. Do you know His voice? Or do you become confused with the many other impulses, desires and attractions that vie for your attention?
Jesus continued his teaching by saying that He is not only the Shepherd whose voice is known by the sheep, but He is also the gate. “I am the gate. Whoever enters through me will be saved, and will come in and go out and find pasture.” What does our Lord mean when He calls Himself the gate?
As the Gate, He is the Word of God, revealed to us through the Scriptures. Fidelity to the Word of God is one of the surest ways to the life of grace. He is the Word of Truth as it is handed down and expounded upon by the Magisterium, the teaching authority of the Church. Fidelity to the authentic teaching of the Magisterium, especially when the Holy Father speaks in union with the bishops, will help us navigate the many errors of our age. Jesus is made present to us through the Sacraments, which are the door to His grace and the entryway to the food for our spiritual lives. Furthermore, any time our Lord comes to us, through holy preaching, the witness and teaching of the saints, and the life of prayer within the Church, or in any other way, we enter the gate and are admitted into His verdant pastures.
Jesus is the gate, not only for the sheep but for each of the shepherds who lead the sheep in His name. These are the pastors of the Church who have been entrusted with the mission of Christ to lead God’s people. Today, if a shepherd of the Church fails to preach Jesus Christ, then that shepherd “comes only to steal and slaughter and destroy.” Pastors of the Church must humbly listen carefully to these words so that they never fail to shepherd God’s people by leading them through the Gate, Who is Christ Himself. They must all be faithful to the whole Tradition of our Church, handed on throughout the ages, and not deviate from the pure and holy deposit of faith. If they preach their own gospel, or are negligent or misleading in their preaching, then they are not true shepherds. God’s true sheep will not recognize them. But if they are faithful to all that Jesus has taught, then they will lead the sheep through the gate and become shepherds in union with the Heart of the Good Shepherd.
Reflect, today, upon the image of Christ the Good Shepherd, calling to us in a variety of ways. We must learn His true voice through faith and prayer. Once we recognize His voice, we will more easily discover Him ministering to us, inspiring us, and inviting us to the life of grace by encountering Him as the source and way to this new life.
Good Shepherd, You speak to me continuously, revealing to me Your presence and guidance in my life. May I become so familiar with Your sacred Voice that I will always recognize it. Lead me to Yourself, the glorious Gate to the life of grace, and transform me into a faithful and obedient sheep. Jesus, my Good Shepherd, I trust in You.
4th Sunday of Easter Year A
Opening Prayer: Lord Jesus, you are my gate. You are my Shepherd. I come before you with humility and gratitude for your care over me. Thank you for the freedom I experience as a child of the heavenly Father.
Encountering Christ: Dear Lord, thank you for giving me abundant life and being a dear friend along my journey to eternal life.
2. Have Life More Abundantly: Jesus gives life abundantly. His life is like the vibrant vitality of a waterfall with a never-ending source of water, as opposed to the trickle of a little stream. Jesus wants us to live a life experiencing the all-encompassing providential care of a loving Father, of a Shepherd who provides abundantly for the most basic needs.
3. “I Am the Gate”: This passage is allegorical and a bit abstract. The people of Jesus’ time learned through stories, as do the people of our time. Jesus is saying that any stranger who is not part of the family cannot enter the gate unannounced to enjoy the privilege of using the grounds, eating the supplies, or drinking the water. However, a fully committed person who is incorporated into the family of Christ’s church may enter the gate and partake of the abundance of life provided by the Shepherd.
Conversing with Christ: Jesus, the grace I received in Baptism is beyond the scope of my complete comprehension. Help me to realize what a gift you have given me by incorporating me into your family.