Thursday, May 17, 2012

Suy Niệm 5-17-2012

KHÔNG ĐI Lái Xe NHANH
Tác giả Unknown

Một giám đốc trẻ tuổi và thành công đi du lịch trên một đường phố khu phố, lái xe Jaguar mới hơi nhanh. Anh ta quan sát những đứa trẻ đang dỡn chới bền lề đường giữa hàng xe đang đậu, và chậm lại khi anh ta nghĩ rằng anh ta nhìn thấy cái gì đó.

Khi chiếc xe của anh ta chạy ngang qua, không có ai xuất hiện. Nhưng thay vào đó, một viên gạch bay đập vào cánh cửa bên phải chiếc Jaguar mơi toanh của anh ta, anh ta vội vàng đạp thắng và lái xe trở lại nơi mà viên gạch đã ném ra.

Anh ta giận dữ nhảy ra khỏi xe, nắm lấy thắng bé gần đó và đưa lên đẩy vào một chiếc xe đậu cạnh đấy rồi la to, " Có chuyện gì đậy mà mày làm cái gì vậy?  Đó là một chiếc xe mới toanh, tạo sao mày dám ném viện gạch vào chiếc xe của tao, Mày có biết là chiếc xe đo nhiều tiến lắm không? "

Thằng bé ăn năn và năn nỉ.  " Thưa ông, Xin vui lòng,  ... xin vui lòng, cháu xin lỗi ... cháu không biết phải làm gì hơn," thằng bé nài xin. "vì không ai dừng lại nên cháu ném viên gạch ..." Với những giọt nước mắt chảy dài trên gương mặt của thằng bé và chạy dài xuống cằm của nó, Thằng bé chỉ vào khoảng trống sau chỗ chiếc xe đậu. "Đó là anh của cháu," nó nói. "Anh cháu đi xe lăn, đụng phải cục đá trên đường nên bị té rớt ra khỏi xe lăn lăn nhưng cháu không thể đỡ anh ấy lên được."

Bằng lời thổn thức, thằng bé hỏi vị giám đốc trẻ: "xin ông vui lòng giúp cháu đỡ anh  ấy lên lại chiêc xe lăn của anh ấy được không? Anh ấy đã bị thuơng nhưng anh ấy nặng quá cháu không thể làm gì được."

Nói không ra lời anh giám đốc trẻ cố nuốt nhanh cơn tức giận trong họng. Anh vội vàng nâng cậu bé tàn tật trở lại và đỡ lên chiếc xe lăn, sau đó anh ta lấy ra chiếc khăn tay ưa thích của mình để lau chùi các vết xước trầy trên người cậu bé tật nguyền và kiểm tra toàn diện tất cả mọi chỗ trên người cậu bé.

"Cháu cám ơn ông và xin Thiên Chúa ban phước lành cho ông", cậu bé nói với người lạ.

Qua lời nói của đứa bé, anh giám đốc trẻ đứng lặng người và chỉ còn biết đứng nhìn cậu bé đẩy chiếc xe lăn và người anh đi khỏi nơi theo hướng về nhà của chúng.  anh giám đốc trẻ đứng nhìn một hồi lâu rồi mời trở lại chiếc Jaguar của mình.

Chiếc Jaguar bị móp một miếng khá tol, nhưng anh giám đốc trẻ không thèm đem đi sửa chỗ bị móp. anh đã giữ vết móp lõm đó để nhắc nhở anh rằng:
"Đừng sống một cuộc sống quá nhanh quá vội, để rồi có ai đó phải ném một cục gạch vào mình để gây sự chú ý cho mình!"

Thiên Chúa mãi thì thầm trong linh hồn của chúng ta và nói với tâm hồn chúng ta. Nhưng đôi khi chúng ta không có thời gian để lắng nghe, nên Ngài phải ném một cục gạch vào chúng ta để gây sự chú ý.

Thiên Chúa không hứa cho ta những ngày vui mà không có đau khổ, như tiếng cười mà không có nỗi buồn, như mặt trời không có mưa, nhưng Ngài đã hứa thêm sức mạnh cho chúng ta mỗi ngày, An ủi chúng ta khi chúng ta khóc, và ban ánh sáng dẫn đường cho chúng ta đi ....

Wednesday, May 16, 2012

Bài Chia sẽ Lễ Chúa Giêsu Lên Trời- May 20, 2012

Hôm nay chúng ta mừng lễ Chúa Giêsu lên trời,  chúng ta mừng ngày Chúa đã thực sự về trời nơi mà Thiên Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần luôn luôn họp nhất đến muôn đời trong cùng một ban thể.
     Sau bốn mươi ngày Chúa Giêsu sống lại từ cõi chết, Chúa Giêsu lên trời để nhận lãnh vinh quang từ Thiên Chúa Cha: Sự lên trời của Chúa Giêsu chính là của lễ hy tế hằng sống vẫn tiếp tục dâng lên Thiên Chúa Cha để làm gạch nối giữa Thiên Chúa và nhân loại, vì thế, những lời giáo huấn của Ngài hôm nay rất quan trọng.  
   Qua  Phúc âm hôm nay chúng ta ghi nhận hai điều:
- Đầu tiên là Chúa Giêsu đã cho chúng ta nhìn thấy sơ lược về sự cứu rỗi của Ngài. Chúa nhắc nhở các Tông Đồ rằng Ngài đã đến thế gian để rao giảng về ơn cứu độ, và thực hiện sự cứu độ qua sự đau khổ và tủi nhục, qua cái chết, và sự phục sinh của Ngài, Chỉ riêng việc rao giảng và cuộc khổ nạn của Chúa Kitô mới có thể cho nhân loại chúng ta nhận được sự cứu rỗi và giải thoát chúng ta khỏi mọi tội lỗi và những sai lầm mới đem lại sự an bình cho tâm tâm hồn mà chúng ta hằng khao khát, và mong đợi,
 - Thứ hai, Chúa Giêsu đã trao cho các tông đồ một nhiệm vụ, đó làm chứng nhân cho Chúa. Nhưng các tông đồ sẽ không thể làm nhân chứng cho Chúa được nếu không có ơn Chúa Thánh Thần phù giúp, vì vậy Chúa đã hứa sẽ ban cho họ được ơn Chúa Thánh Thần và sai họ đi rao giảng tin mừng và làm chứng cho ơn cứu độ của Chúa Kitô cho mọi quốc gia trên trái đất.  Vì thế, trong ngày lễ Chúa lên trời, chúng ta đến đối diện với toàn bộ Tin Mừng và thông điệp cứu độ của Chúa Kitô đã được rao truyền đến tất cả mọi dân, mọi quốc gia thông qua nhân chứng của Giáo Hội.
            Nhưng sự thật chúng ta phải làm gì để trở nên những chứng nhân của Chúa?
            Chúa Giêsu nói với chúng ta ngay trước khi Ngài lên trời là: “Hãy kêu gọi ăn năn sám hối để được ơn  tha thứ, Hãy rao giảng tin mừng và làm chứng nhân cho Đức Kitô.” 

Nếu như Đức Kitô không lên trời, thì chúng ta sẽ không có khả năng để rao giảng các điều đó. 
Việc lên Trời của Đức Kitô đã hoàn tất công việc hòa giải con người sa ngã, tội lội của chúng ta với Thiên Chúa, bởi vì Đức Kitô lên trời Ngài mang bản chất con người của chúng ta trở lại để hàn gắn mối quan hệ mật thiết với Thiên Chúa. Chắc chắn sự hy sinh của Chúa Kitô trên thập giá đã được Thiên Chúa Cha hoàn toàn chấp nhận để hòa giải con người tội lỗi với Thiên Chúa.
            Qua đức tin trong Chúa Kitô, chúng ta không còn nghi ngờ nữa vì tội lỗi của chúng ta đã được tha thứ, và chúng ta có thể sống mãi tự do thoải mái trong mối quan hệ mật thiết với Thiên Chúa.
            Đấy là những gì chúng ta cần phải làm chứng nhân. Đó là sứ điệp mà tâm hồn chúng ta hằng khát khao, mong đợi vì Thiên Chúa Cha đã chấp nhận của lễ hy sinh bằng chính máu Chúa Kitô. 
            Nhiệm vụ của chúng ta trong cuộc sống hàng ngày là: làm chứng nhân cho Chúa Kitô. Đó là điều mà chúng ta được chia sẻ trong niềm vui và kinh nghiệm với các thánh tông đồ sau khi Đức Kitô lên trời. Để việc làm chứng nhân của chúng ta có hiệu quả hơn.
chúng ta cần lại gần với Chúa hơn. Chúng ta cần sức mạnh thiêng liêng của Chúa để có thể thực hiện sứ mệnh thiêng liêng này.  Đó là lý do tại sao Chúa Giêsu nói với chúng ta trong bài đọc thứ nhất,
            - "Nhưng Anh em sẽ nhận được sức mạnh khi Chúa Thánh Thần đến với anh em..."

Chúa Kitô là Thiên Chúa thật và cũng là con người thật sự như chúng ta. Để làm chứng nhân của Chúa Kitô, chúng ta không những phải chia sẻ bản chất con người của Chúa Kitô mà thôi, nhưng chúng ta cũng cần chia sẽ bản tính Thiên Chúa của Ngài nữa. Đó là một trong những lý do chính Ngài lên trời. Như trong lời kinh tiền tụng vị chủ tế đọc trong thánh lễ hôm nay: "Sau khi sống lại, Người đã hiện ra tỏ tường với tất cả môn đệ, và đã được đem lên trời trước mặt các ông để cho chúng ta được thông phần thần tính của Người.".


Hôm nay, Giáo Hội nhắc nhở cho chúng ta về sứ mệnh và nhiệm vụ của chúng ta và khuyến khích chúng ta dâng lên Chúa sự nhiệt tình đổi mới: là đến gần với Chúa hơn:
- Chúng ta hãy cam kết đổi mới cuộc sống hàng ngày của chúng ta, bằng cách là hãy cầu nguyện chân thành và sốt sắng.- Cam kết đổi mới cuộc sống của chúng ta bằng việc học hỏi và tìm kiếm kho tàng đức tin Công Giáo của chúng ta không ngừng. - Cam kết đổi mới cuộc sống của chúng ta bằng cách thuờng xuyên đến với các phép bí tích tuyệt vời mà Chúa Giêsu đã chết và để lại cho chúng ta, đặc biệt là Bí Tích Thánh Thể và bí tích hòa giải.
            Trong ngày Lễ Chúa lên trời hôm nay, Chúa muốn đưa chúng ta đi vào thế giới hôm nay để làm chứng nhân cho Ngài, cũng giống như Ngài đã sai đưa các Tông Đồ 2.000 năm trước. Nếu chúng ta hoàn thành được sứ mệnh Chúa trao ban đó, chúng ta sẽ đáp ứng được niềm khát vọng sâu xa nhất trong tâm hồn chúng ta. Và điều quan trọng và cần thiết mà có thể dẫn đưa chúng ta đến với thành công như các thánh tông đồ xưa là biết sống gần với Chúa.  Sống gần với Chúa bằng cách siêng năng và sốt sắng cầu nguyện hằng ngày và  nhất là trong tất cả mỗi việc làm hằng ngày của chúng ta.